Quyển 1: Thần Quân Tinh! Quan sát kỹ liền thấy đúng là chín mươi ức, hắn cũng đưa lệnh bài đặc trưng của Quân Công đường này ra liền thấy trên đó xuất hiện hàng chữ ‘hai mươi vạn’. Giao dịch thành công, Kỷ Linh phân phó một hồi liền tiếp tục đi nhìn thêm một vài thứ khác nữa.
Cũng không lâu lắm hắn liền thấy được một cái tủ kính vô cùng lớn bày bên trong là một cái vại sôi ùng ục, bên cạnh có một người của Quân Công đường đứng.
Hắn cũng không có để ý tới mà tập trung vào dòng chữ bên dưới.
Đây là một loại dược tề luyện thể được tổng hợp từ trăm loại thảo dược, dược liệu cấp hai và ba, có thể tăng cường cường độ thân thể lên loại nào thì phải thử mới biết. Giá cả cũng không rẻ với những người tại đây nhưng với hắn mà nói thì cũng không đáng là bao.
Năm mươi vạn!
- Được! Ta mua nó.
Nói xong, hắn lại lấy chín mươi vạn quân công ra dọa tên này biệu lộ đồng dạng với người trước, khó tin vào mắt mình.
Sau cùng người này cũng thành giao đem nó bán cho hắn.
Người này dường như thông minh và có kinh nghiệm hơn tên thiếu đó rất nhiều cũng lập tức chạy lại nói:
- Anh bạn! Ngươi muốn tìm gì? Ta có thể dẫn ngươi đi.
Kỷ Linh nghe vậy liền nhíu mày, nhiều tiền quá cũng có người bám sau đòi làm ăn xin sao? Hắn liền mở miệng từ chối khéo:
- ! Vẫn là để ta tùy tiện nhìn đi.
Người này cũng không có miễn cưỡng ép hắn mà gật đầu đi theo đằng sau hắn. Kỷ Linh cũng không có quan tâm có người đi theo, hắn biết ở đây cũng khá giống Địa Cầu, có vài thứ hắn có hiểu biết chính là khi nhận được quân công từ người mua thì tên đó sẽ được hưởng vài phần tiền hoa hồng.
Kỷ Linh nhanh chóng lướt qua những tủ kính khác cũng chẳng có phát hiện gì đặc biệt, đang định rời đi liền thấy một cuốn công pháp rách nát vứt trong xó.
Tới gần quan sát hồi lâu, hắn bỗng nghĩ tới những nhân vật chính trong tiểu thuyết gặp được một số thứ thần bí trông bề ngoài có vẻ không được tốt nhưng sau này lại có tác dụng kinh người.
- Thứ này…
Hết xoay trước lại lật sau, ngắm nghía một hồi lâu cũng chỉ là một cuốn sách rách nát thông thường, chẳng hề có chữ viết bên trên. Hoàn toàn nhìn không ra đây là công pháp hay chiến kỹ.
Người phục vụ đang theo sau hắn thấy hắn như vậy cũng nói vọng lên:
- Thứ này đã vứt tại xó thì nhất định chẳng có chút giá trị nào cả. Nếu ngài thích có thể tùy tiện cầm đi.
Kỷ Linh nghe vậy cũng không có khách sáo nhét nó vào bên trong ngực rồi ra ngoài.
Tên kia thấy hắn rời đi cũng hướng tới một cái phương vị nào đó đang tụ tập không ít người thì thầm vài câu, cả đám gật đầu tới bên dược tề khiêng nó đem đi.
Kỷ Linh về tới trướng bồng khoảng một nén nhang thì bên ngoài vang lên tiếng ồn ào xôn xao. Vén tấm vải lên hắn liền thấy tám người thân hình lực lưỡng đang bê một cái vại to lớn, ngoại hình cùng kích thước không khác nào cái hắn mua.
Nhưng muốn để chắc ăn, hắn vẫn là phải kiểm tra phần dược tề bên trong liệu có đúng hay không. Chứ làm giả mạo bề ngoài thì hắn đã chứng kiến không ít.
Theo sau tám người này là hai người khác bê theo Thiên Địa Hoa Lô mà hắn đã mua.
Bọn họ rất nhanh tới gần trướng bồng của hắn.
- Dược tề này đặt bên ngoài đi, còn Thiên Địa Hoa Lô để vào trong.
Mười người nghe thấy cũng nghe lời, vại dược tề đặt bên ngoài, lô đỉnh kia để vào trong.
Hắn trước tiến vào kiểm tra Thiên Địa Hoa Lô xem có gì sai sót không liền gật đầu.
- Không phải giả.
Xem ra bọn hắn cũng không dám đánh tráo hàng giả, dù sao vẫn là tại bên trong địa phận Phong gia quản hạt.
Ra ngoài nhìn dược tề hồi lâu, một mùi hương khó tả tiến vào trong não khiến hắn như gặp phải thuốc bắc lúc mới tỉnh. Trả cho mười người này mười vạn quân công xem như trả tiền giao hàng.
Hắn nhanh chóng dựng lên một cái bình phong nhỏ rồi cởi quần áo nhảy vào vại dược tề. Một cảm giác thư thái toàn thân chạy khắp cơ thể hắn khiến hắn thả lỏng bản thân, thoải mái đem chình mình chìm ngập vào bên trong công dụng của dược tề.
Qua một hồi lâu, hắn bắt đầu cảm nhận được một loạt cảm giác đau đớn mãnh liệt ập tới như kim châm đâm loạn xạ. Thậm chí cả não bộ của hắn cũng phải chịu công kích dữ dội, cảm giác như bản thân sắp ngất đi.
Từng thớ cơ bắp trên thân thể hắn như đang bị người xoắn lại rồi giãn ra, liên tục dồn dập khiến hắn bắt đầu quen với nó.
Không biết trải qua bao lâu, hắn dần cảm thấy bản thân mình không còn cảm nhận được bất cứ điều gì từ dược tề nữa mới mở mắt ra nhìn xuống dược tề.
Bên trong dược tề này đã xuất hiện lớp kết dính đặc đen xì trên bề mặt, mùi hôi như đống rác lâu ngày bốc lên khiến hắn như buồn nôn. Sắc mặt khó chịu bịt mũi nhảy ra khỏi vại dược tề, hắn nhanh chóng mặc quần áo lại rồi đi tới Quân Công đường tìm người đi xử lý cái vại đó.
Mười người lúc trước bê đồ cho hắn cũng tại đó thấy hắn đang chiêu mộ người giúp việc cũng nhao nhao chạy tới, hắn liền nhận bọn họ.
Sau khi hoàn thành, hắn liền chạy vào phòng tắm ở quân doanh này xả lũ từ đầu tới chân một phen liền sảng khoái ra ngoài.
Hắn nhắm mắt cảm nhận cơ thể một hồi liền phát hiện ra bản thân nhẹ nhàng hơn trước, đầu óc cũng trở nên minh mẫn thanh tỉnh hơn. Từng khối cơ bắp trên cơ thể hắn cũng trở nên săn chắc hơn nhiều lần, da của hắn cũng chuyển sang màu đồng.
Muốn nhanh chóng kiểm chứng lực lượng của bản thân sau khi phục dụng dược tề nhưng lại phát hiện ra tinh thần bản thân đang cấp tốc mệt mỏi do sự hành hạ kinh khủng từ dược tề.
Hắn quyết định trước đi ngủ một phen. Dù sao thì ngày mai cũng sẽ có cơ hội chiến đấu kiểm nghiệm thực lực của bản thân sau khi phục dụng dược tề.
Tới sáng hôm sau, tinh thần hắn thoải mái hơn ngày hôm qua rất nhiều, suy nghĩ một chút, hắn liền đi nghiên cứu Thiên Địa Hoa Lô, hắn không muốn bản thân vì nó mà hao phí mất hai mươi vạn quân công.
Nhìn ngắm một hồi lâu, hắn cảm thấy thứ này như đang gọi mời hắn lại không chịu hiển lộ như một người liên tục khiêu gợi trước mặt hắn khiến hắn chủ động nhào vào lòng mà lại liên tục né tránh trêu đùa hắn.
Đáng tiếc, thời gian chưa đủ, hắn chỉ có thể bỏ qua. Đem quyển thư tịch rách nát ném vào bên trong, hắn liền rời khỏi đây, tiến về phía lôi đài tham gia vòng cuối tranh ngôi vị đệ nhất tân sinh.
Vừa mới tới nơi thì hắn đã thấy vô số người đã tụ tập lại, hắn cũng thấy không ít gương mặt mới xuất hiện.
Không quá lâu, Phong Lăng cũng giống như lần trước xuất hiện rồi phổ biến luật:
- Tại vòng cuối này thi đấu cũng đơn giản, chỉ có quyền cước thông thường, không được sử dụng vũ khí cùng hộ giáp hay bất cứ thứ gì khác. Nếu có ai vi phạm sẽ mất tư cách nhận giải thưởng. Hôm nay sẽ chính là ngày cuối cùng nên những ai không có mặt liền xem như mất tư cách và bị loại.
Hơi ngừng lại một chút, Phong Lăng liền nói tiếp:
- Mỗi người tới rút thăm đi. Chỉ cần đánh bại đối phương là có thể tiến vào vòng trong.
Kỷ Linh cùng những người khác nhanh chóng lên rút thăm, cũng chỉ là rút sợi dây như vòng hai mà thôi.
Nhưng lần này lại có nhiều màu hơn chỉ là màu đỏ. Hắn rút được màu tím, quan sát một hồi liền thấy đối thủ của mình là Phong Tuyệt.
Phong Lăng thấy mọi người thành công rút xong, hắn liền gọi màu đỏ lên đài. Vừa vào đã là Phong Mã cùng Phong La. Vì không có vũ khí nên Phong La hoàn toàn rơi vào thế bị động, khó thể phát động kỹ năng La Toản Toái, rất nhanh liền bị Phong Mã sử dụng cước pháp như thần của mình đánh rơi đài.
Trận kế tiếp chính là màu vàng, Phong Minh cùng Phong Hùng. Phong Minh chỉ có một lợi thế duy nhất chính là Thiết Đầu công của hắn, mà Phong Hùng chẳng những cao lớn mà lực lượng lại kinh người. Phong Hùng tùy ý trêu đùa hắn khoảng vài chục hiệp khiến hắn thấm mệt liền đá khỏi đài.
Tiếp đó là trận màu lam, Phong Khởi cùng Đại Hoàng khá căng thẳng bởi lực lượng hai người đều ngang cơ nhau. Nhưng bất ngờ thay là dựa vào lần Yên Vụ Trùng Nhân trận đó, kinh nghiệm chiến đấu của Đại Hoàng lại mạnh hơn một bậc ép Phong Khởi xuống thế hạ phong.
Nhưng Phong Khởi cũng không phải dạng vừa, bộc phát toàn bộ lực lượng phản kích lại. Hai bên quyết chiến mãnh liệt nhưng Phong Lăng vẫn chỉ nhìn, không hề có chút nào can thiệp tuyên bố trận này hòa.
Kỷ Linh liền hiểu ra chỉ có thắng hoặc thua. Tuyệt không cho phép hòa.
Chiến đấu hồi lâu, cả hai cũng bắt đầu mệt mỏi, nhưng do phát động toàn lực phản công nên Phong Khởi đã bắt đầu yếu thế hơn Đại Hoàng. Đại Hoàng như vẫn còn chưa lộ ra con bài của mình, bắt đầu sử dụng nó đem Phong Khởi đánh xuống đài.
Kỹ năng này chính là đem một cái hư ảnh vũ khí hắn yêu thích biến thành cực đại rồi đập mạnh xuống.
Tiếp theo đó chính là đội màu lục cuối cùng của Phong Mãnh và Nhị Hoàng. Bọn hắn cũng không có ra tay quá nặng nhưng đều đánh vô cùng hăng say, chiến ý ngùn ngụt khiến các thanh thiếu niên bên dưới hò hét muốn nát họng.
Cuối cùng thì vẫn là Phong Mãnh thắng. Kỹ năng của Nhị Hoàng đồng dạng như anh trai nhưng lực lượng Phong Mãnh khi Thú Hóa lên cũng không hề yếu, một quyền hai trảo liền đập nát.
Trận cuối cũng chính là hắn cùng Phong Tuyệt.
Cũng không lâu lắm hắn liền thấy được một cái tủ kính vô cùng lớn bày bên trong là một cái vại sôi ùng ục, bên cạnh có một người của Quân Công đường đứng.
Hắn cũng không có để ý tới mà tập trung vào dòng chữ bên dưới.
Đây là một loại dược tề luyện thể được tổng hợp từ trăm loại thảo dược, dược liệu cấp hai và ba, có thể tăng cường cường độ thân thể lên loại nào thì phải thử mới biết. Giá cả cũng không rẻ với những người tại đây nhưng với hắn mà nói thì cũng không đáng là bao.
Năm mươi vạn!
- Được! Ta mua nó.
Nói xong, hắn lại lấy chín mươi vạn quân công ra dọa tên này biệu lộ đồng dạng với người trước, khó tin vào mắt mình.
Sau cùng người này cũng thành giao đem nó bán cho hắn.
Người này dường như thông minh và có kinh nghiệm hơn tên thiếu đó rất nhiều cũng lập tức chạy lại nói:
- Anh bạn! Ngươi muốn tìm gì? Ta có thể dẫn ngươi đi.
Kỷ Linh nghe vậy liền nhíu mày, nhiều tiền quá cũng có người bám sau đòi làm ăn xin sao? Hắn liền mở miệng từ chối khéo:
- ! Vẫn là để ta tùy tiện nhìn đi.
Người này cũng không có miễn cưỡng ép hắn mà gật đầu đi theo đằng sau hắn. Kỷ Linh cũng không có quan tâm có người đi theo, hắn biết ở đây cũng khá giống Địa Cầu, có vài thứ hắn có hiểu biết chính là khi nhận được quân công từ người mua thì tên đó sẽ được hưởng vài phần tiền hoa hồng.
Kỷ Linh nhanh chóng lướt qua những tủ kính khác cũng chẳng có phát hiện gì đặc biệt, đang định rời đi liền thấy một cuốn công pháp rách nát vứt trong xó.
Tới gần quan sát hồi lâu, hắn bỗng nghĩ tới những nhân vật chính trong tiểu thuyết gặp được một số thứ thần bí trông bề ngoài có vẻ không được tốt nhưng sau này lại có tác dụng kinh người.
- Thứ này…
Hết xoay trước lại lật sau, ngắm nghía một hồi lâu cũng chỉ là một cuốn sách rách nát thông thường, chẳng hề có chữ viết bên trên. Hoàn toàn nhìn không ra đây là công pháp hay chiến kỹ.
Người phục vụ đang theo sau hắn thấy hắn như vậy cũng nói vọng lên:
- Thứ này đã vứt tại xó thì nhất định chẳng có chút giá trị nào cả. Nếu ngài thích có thể tùy tiện cầm đi.
Kỷ Linh nghe vậy cũng không có khách sáo nhét nó vào bên trong ngực rồi ra ngoài.
Tên kia thấy hắn rời đi cũng hướng tới một cái phương vị nào đó đang tụ tập không ít người thì thầm vài câu, cả đám gật đầu tới bên dược tề khiêng nó đem đi.
Kỷ Linh về tới trướng bồng khoảng một nén nhang thì bên ngoài vang lên tiếng ồn ào xôn xao. Vén tấm vải lên hắn liền thấy tám người thân hình lực lưỡng đang bê một cái vại to lớn, ngoại hình cùng kích thước không khác nào cái hắn mua.
Nhưng muốn để chắc ăn, hắn vẫn là phải kiểm tra phần dược tề bên trong liệu có đúng hay không. Chứ làm giả mạo bề ngoài thì hắn đã chứng kiến không ít.
Theo sau tám người này là hai người khác bê theo Thiên Địa Hoa Lô mà hắn đã mua.
Bọn họ rất nhanh tới gần trướng bồng của hắn.
- Dược tề này đặt bên ngoài đi, còn Thiên Địa Hoa Lô để vào trong.
Mười người nghe thấy cũng nghe lời, vại dược tề đặt bên ngoài, lô đỉnh kia để vào trong.
Hắn trước tiến vào kiểm tra Thiên Địa Hoa Lô xem có gì sai sót không liền gật đầu.
- Không phải giả.
Xem ra bọn hắn cũng không dám đánh tráo hàng giả, dù sao vẫn là tại bên trong địa phận Phong gia quản hạt.
Ra ngoài nhìn dược tề hồi lâu, một mùi hương khó tả tiến vào trong não khiến hắn như gặp phải thuốc bắc lúc mới tỉnh. Trả cho mười người này mười vạn quân công xem như trả tiền giao hàng.
Hắn nhanh chóng dựng lên một cái bình phong nhỏ rồi cởi quần áo nhảy vào vại dược tề. Một cảm giác thư thái toàn thân chạy khắp cơ thể hắn khiến hắn thả lỏng bản thân, thoải mái đem chình mình chìm ngập vào bên trong công dụng của dược tề.
Qua một hồi lâu, hắn bắt đầu cảm nhận được một loạt cảm giác đau đớn mãnh liệt ập tới như kim châm đâm loạn xạ. Thậm chí cả não bộ của hắn cũng phải chịu công kích dữ dội, cảm giác như bản thân sắp ngất đi.
Từng thớ cơ bắp trên thân thể hắn như đang bị người xoắn lại rồi giãn ra, liên tục dồn dập khiến hắn bắt đầu quen với nó.
Không biết trải qua bao lâu, hắn dần cảm thấy bản thân mình không còn cảm nhận được bất cứ điều gì từ dược tề nữa mới mở mắt ra nhìn xuống dược tề.
Bên trong dược tề này đã xuất hiện lớp kết dính đặc đen xì trên bề mặt, mùi hôi như đống rác lâu ngày bốc lên khiến hắn như buồn nôn. Sắc mặt khó chịu bịt mũi nhảy ra khỏi vại dược tề, hắn nhanh chóng mặc quần áo lại rồi đi tới Quân Công đường tìm người đi xử lý cái vại đó.
Mười người lúc trước bê đồ cho hắn cũng tại đó thấy hắn đang chiêu mộ người giúp việc cũng nhao nhao chạy tới, hắn liền nhận bọn họ.
Sau khi hoàn thành, hắn liền chạy vào phòng tắm ở quân doanh này xả lũ từ đầu tới chân một phen liền sảng khoái ra ngoài.
Hắn nhắm mắt cảm nhận cơ thể một hồi liền phát hiện ra bản thân nhẹ nhàng hơn trước, đầu óc cũng trở nên minh mẫn thanh tỉnh hơn. Từng khối cơ bắp trên cơ thể hắn cũng trở nên săn chắc hơn nhiều lần, da của hắn cũng chuyển sang màu đồng.
Muốn nhanh chóng kiểm chứng lực lượng của bản thân sau khi phục dụng dược tề nhưng lại phát hiện ra tinh thần bản thân đang cấp tốc mệt mỏi do sự hành hạ kinh khủng từ dược tề.
Hắn quyết định trước đi ngủ một phen. Dù sao thì ngày mai cũng sẽ có cơ hội chiến đấu kiểm nghiệm thực lực của bản thân sau khi phục dụng dược tề.
Tới sáng hôm sau, tinh thần hắn thoải mái hơn ngày hôm qua rất nhiều, suy nghĩ một chút, hắn liền đi nghiên cứu Thiên Địa Hoa Lô, hắn không muốn bản thân vì nó mà hao phí mất hai mươi vạn quân công.
Nhìn ngắm một hồi lâu, hắn cảm thấy thứ này như đang gọi mời hắn lại không chịu hiển lộ như một người liên tục khiêu gợi trước mặt hắn khiến hắn chủ động nhào vào lòng mà lại liên tục né tránh trêu đùa hắn.
Đáng tiếc, thời gian chưa đủ, hắn chỉ có thể bỏ qua. Đem quyển thư tịch rách nát ném vào bên trong, hắn liền rời khỏi đây, tiến về phía lôi đài tham gia vòng cuối tranh ngôi vị đệ nhất tân sinh.
Vừa mới tới nơi thì hắn đã thấy vô số người đã tụ tập lại, hắn cũng thấy không ít gương mặt mới xuất hiện.
Không quá lâu, Phong Lăng cũng giống như lần trước xuất hiện rồi phổ biến luật:
- Tại vòng cuối này thi đấu cũng đơn giản, chỉ có quyền cước thông thường, không được sử dụng vũ khí cùng hộ giáp hay bất cứ thứ gì khác. Nếu có ai vi phạm sẽ mất tư cách nhận giải thưởng. Hôm nay sẽ chính là ngày cuối cùng nên những ai không có mặt liền xem như mất tư cách và bị loại.
Hơi ngừng lại một chút, Phong Lăng liền nói tiếp:
- Mỗi người tới rút thăm đi. Chỉ cần đánh bại đối phương là có thể tiến vào vòng trong.
Kỷ Linh cùng những người khác nhanh chóng lên rút thăm, cũng chỉ là rút sợi dây như vòng hai mà thôi.
Nhưng lần này lại có nhiều màu hơn chỉ là màu đỏ. Hắn rút được màu tím, quan sát một hồi liền thấy đối thủ của mình là Phong Tuyệt.
Phong Lăng thấy mọi người thành công rút xong, hắn liền gọi màu đỏ lên đài. Vừa vào đã là Phong Mã cùng Phong La. Vì không có vũ khí nên Phong La hoàn toàn rơi vào thế bị động, khó thể phát động kỹ năng La Toản Toái, rất nhanh liền bị Phong Mã sử dụng cước pháp như thần của mình đánh rơi đài.
Trận kế tiếp chính là màu vàng, Phong Minh cùng Phong Hùng. Phong Minh chỉ có một lợi thế duy nhất chính là Thiết Đầu công của hắn, mà Phong Hùng chẳng những cao lớn mà lực lượng lại kinh người. Phong Hùng tùy ý trêu đùa hắn khoảng vài chục hiệp khiến hắn thấm mệt liền đá khỏi đài.
Tiếp đó là trận màu lam, Phong Khởi cùng Đại Hoàng khá căng thẳng bởi lực lượng hai người đều ngang cơ nhau. Nhưng bất ngờ thay là dựa vào lần Yên Vụ Trùng Nhân trận đó, kinh nghiệm chiến đấu của Đại Hoàng lại mạnh hơn một bậc ép Phong Khởi xuống thế hạ phong.
Nhưng Phong Khởi cũng không phải dạng vừa, bộc phát toàn bộ lực lượng phản kích lại. Hai bên quyết chiến mãnh liệt nhưng Phong Lăng vẫn chỉ nhìn, không hề có chút nào can thiệp tuyên bố trận này hòa.
Kỷ Linh liền hiểu ra chỉ có thắng hoặc thua. Tuyệt không cho phép hòa.
Chiến đấu hồi lâu, cả hai cũng bắt đầu mệt mỏi, nhưng do phát động toàn lực phản công nên Phong Khởi đã bắt đầu yếu thế hơn Đại Hoàng. Đại Hoàng như vẫn còn chưa lộ ra con bài của mình, bắt đầu sử dụng nó đem Phong Khởi đánh xuống đài.
Kỹ năng này chính là đem một cái hư ảnh vũ khí hắn yêu thích biến thành cực đại rồi đập mạnh xuống.
Tiếp theo đó chính là đội màu lục cuối cùng của Phong Mãnh và Nhị Hoàng. Bọn hắn cũng không có ra tay quá nặng nhưng đều đánh vô cùng hăng say, chiến ý ngùn ngụt khiến các thanh thiếu niên bên dưới hò hét muốn nát họng.
Cuối cùng thì vẫn là Phong Mãnh thắng. Kỹ năng của Nhị Hoàng đồng dạng như anh trai nhưng lực lượng Phong Mãnh khi Thú Hóa lên cũng không hề yếu, một quyền hai trảo liền đập nát.
Trận cuối cũng chính là hắn cùng Phong Tuyệt.
Danh sách chương