Quyển 1: Thần Quân Tinh!

Bỗng Phong Mã như không còn kiên nhẫn, như một con ngựa nổi điên. Cả người nhảy lên cao, hai chân xông phi đạp thẳng vào ngực hai người khiến giáp ngực hai người vỡ tan, thân thể bay ra khỏi đài.

Phong Dạ cũng không dây dưa thêm, hắn nhanh chóng di động trong chớp mắt, xung quanh nhóm viễn công xuất hiện không ít tàn ảnh của hắn mặc áo đen.

Hai người bên đội Phong Khởi tiến tới ý đồ muốn đem bọn hắn tiêu diệt nhưng Phong Dạ bất ngờ xuất hiện sau lưng một người dùng cán dao đập ngất hắn liền thoắt ẩn thoắt hiện sang chế trụ vị trí người bên.

Xử lí xong hai người, bên phía Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng cùng nhau gào lớn, các cơ bắp bành trướng, hai tay cầm đôi chùy đập thẳng về phía hai kẻ địch như đập muỗi.

Lực lượng cực kỳ khủng bố, chỉ nghe thấy hai tiếng vỡ giòn tan vang lên. Hai người mở ra liền thấy kẻ địch của mình đã vỡ nát giáp, máu me chảy ra, toàn thân mềm nhũn nằm trên sàn.

Đôi tay Phong Mãnh như lúc chiến đấu với Phong Minh, mọc ra bộ móng vuốt kết hợp với vũ khí của bản thân khiến hắn càng thêm giống mãnh thú điên cuồng.

Hai trảo liên tục cào đánh về phía địch nhân, chẳng mấy chốc thì tên này cũng nằm dưới sàn với bộ quần áo rách rưới, máu me be bét, mơ hồ có thể thấy lớp thịt bên trong.

Giờ cũng chỉ còn lại ba người bên đội Phong Khởi còn đứng trên sàn. Nhưng chỉ trong một nén hương, chỉ còn lại đội trưởng Phong Khởi vẫn đang chiến đấu với Kỷ Linh.

Cũng bởi Phong Mục lợi dụng những kỹ xảo chiến đấu tại Yên Vụ Trùng Nhân trận đem độc đạn liên tục bắn về phía hai người Bá Nhạc. Tốc độ bay tới còn nhanh hơn tốc độ bọn hắn bỏ chạy hay ngăn cản nên rất nhanh liền cho bọn hắn đo ván.

Kỷ Linh chiến đấu tới đây, năng lực cảm tri vô cùng mạnh, thoáng cái đã đoán ra được bọn họ đều đã giải quyết xong. Hắn cũng không dám lề mề thêm nhưng hắn làm sao có được cái kỹ năng nào như bọn họ ngoài Sát…

Nghĩ tới kỹ năng Sát Vực, hắn quyết không thể sử dụng nhưng giết nhiều người như vậy. Hắn không tin bản thân không tự hình thành sát khí.

Nhưng làm cách nào để lôi nó ra uy hiếp tinh thần Phong Khởi lại là một vấn đề. Vừa chiến đấu vừa suy nghĩ cách làm sao để điều khiển sát khí của bản thân. Thoáng cái trong đầu hắn hiện lên một đoạn ký ức liên quan.

Chính là lợi dụng tâm tình của bản thân không được tốt liền đem nó phát tiết ra.

Nhưng việc ăn quân công quá nhiều khiến tâm trạng hắn vui phơi phới. Làm sao mà có thể tiêu cực được.

Nghĩ tới điều gì đó, khuôn mặt hắn dần lạnh đi, ánh mắt băng hàn bén nhọn như mũi kiếm đâm thẳng vào mắt Phong Khởi, sát khí nhàn nhạt từ trên thân hắn toát ra.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy chưa đủ. Trong đầu suy nghĩ liên tục tới những cảnh tượng không được tốt, sát khí ngày càng mạnh mẽ như khiến cả lôi đài này hạ thấp một tầng nhiệt độ.

Kỷ Linh thấy sắc mặt Phong Khởi thoáng sợ hãi liền nhanh chóng chớp lấy thời cơ. Một quyền đánh ra lập tức đánh bay Phong Khởi. Hắn cũng không ngừng lại, khí thế kinh người tiếp tục truy đuổi.

Phong Khởi thấy Kỷ Linh như vậy, hắn cũng sợ hãi, thầm nghĩ bản thân mình đâu có làm gì tên này đâu mà sao hắn lại như vậy.

Nhưng hắn không nghĩ nhiều. Tuy đội viên của hắn đều đã bị loại nhưng hắn nhất định phải biểu hiện bản thân tốt hơn để có mặt tại vòng ba.

Nhanh chóng ổn định lại thân hình rồi đánh tới nhưng khí thế của Kỷ Linh như vậy lại khiến hắn hơi chút do dự chùn chân. Kỷ Linh điên cuồng đánh tới tấp lên thân hắn, ép hắn tới mép đài liên xông phi một cước toàn lực thề đem tên này loại khỏi đài.

- Khônggggg!

- Đừng!!!

- Không được rơi!!

Bên dưới khán đài liên tục vang lên thanh âm kêu than đầy nuối tiếc khi cả đội đã bị loại.

Phong Khởi chính thức bị loại, đội của hắn trở thành đội mạnh nhất tại vòng hai. Sau khi Phong Lăng công bố người vô địch vòng hai là hắn xong, Kỷ Linh nhanh chóng xuống dưới đài nhận lại quân công. Trận này thu về cũng không hề ít, một ăn năm tự nhiên sẽ nhiều tới chảy mỡ, chín mươi ức đủ để hắn tiêu sài thoải mái một năm.

Phong Lăng lại ra đánh chuông kết thúc và công bố kết quả cuối cùng là hắn thắng.

- Kế tiếp các ngươi phải nghe cho rõ những người có thể tiến vào vòng ba. Phong Kỷ Linh! Phong Tuyệt! Phong Khởi! Phong Hùng! Phong La! Phong Mã! Phong Mãnh! Phong Đại Hoàng! Phong Nhị Hoàng! Phong Minh!

Liệt kê ra mười cái tên có biểu hiện sáng chói tiến vào vòng cuối, Phong Lăng nói xong liền rời đi. Trận cuối này ngày mai mới bắt đầu tiến hành và mọi người vẫn có cơ hội cá cược nhưng làm người hiện đại hắn biết chí tiến thủ.

Ngày mai hắn sẽ không tham gia đặt cược vì những người tại đây toàn là mấy tên khủng bố có năng lực ưu dị hơn người. Hắn cũng chỉ có được sát khí uy hiếp, hoàn toàn không đáng là bao.

Kỷ Linh xuống đài nhận lại quân công liền quay về trướng bồng của bản thân. Hắn cũng không có rảnh rỗi nghỉ ngơi mà hắn đang tìm cách đối phó bọn họ.

Hắn biết bọn họ cũng đang nghĩ cách đánh bại mình vì thế nên hắn mới không được nghỉ.

- Ân?!

Đang trong suy nghĩ, hắn sực nhớ ra hắn có thể lợi dụng quân công hiện tại đổi lấy một số tài nguyên luyện thể tại Quân Công đường, thậm chí có thể nếm thử tư vị tu luyện xem nó ra sao.

Trước khi khai mở đan điền, các tu sĩ có thể đem chiến khí từ bên ngoài thiên địa này ẩn giấu bên trong từng đường kinh mạch của bản thân. Tới khi khai mở đan điền đạp vào cánh cửa đầu tiên cũng chính là lúc hắn trở thành một người tu luyện chính thức.

Kỷ Linh nghĩ như vậy liền nhanh chóng tới Quân Công đường cách lôi đài không xa. Thường ngày đi ngang qua đây, hắn phát hiện hôm nay ít hơn mọi lần.

- Chẳng lẽ do ta ăn quá nhiều sao? Hắn cười khổ lắc đầu, xem ra do chính hắn đã ăn chín mươi ức quân công nên trong này cũng chỉ còn lại kha khá người còn tiền.

Ngay khi bước vào Quân Công đường, hắn phát hiện ra nơi này chia làm hai đoạn hành lang, bên trái là để đi đổi quân công lấy vật mình cần, bên phải là nhận nhiệm vụ.

Hắn còn đang trong cuộc thi nên hắn không thể đi nhận nhiệm vụ, vì thế lựa chọn đường bên trái.

Theo hành lang đi khoảng trăm bước, hắn thấy một cái đại sảnh rộng lớn bày biện rất nhiều tủ kính. Mỗi một tủ kính chính là trưng bày ra vật phẩm từ bên nhiệm vụ thu hoạch được bán vào trong hoặc là của Phong gia cung cấp.

Hắn đi hỏi một vài người ở đây liền hiểu ra nơi đây có ba tầng. Tầng dưới này là thấp nhất, đồ dùng cũng là đại trà, rất dễ bắt gặp, cũng tương ứng với phần thưởng nhiệm vụ loại một và loại hai.

Khoảng ba mươi vạn quân công đổ xuống.

Trên tầng hai là nhiệm vụ loại ba, khoản ba ngàn vạn quân công.

Tầng ba là nhiệm vụ loại bốn, món rẻ nhất tại đó cũng có giá hai mươi ức quân công.

Hắn thầm cảm thấy bản thân vô cùng sáng suốt khi tham gia đặt cược tại vòng hai nhưng hắn cũng không có ngu dại mà lên tầng hai hay ba. Vì nơi đó cũng chỉ có tu sĩ đã bắt đầu tu luyện mới có thể tiến đến.

Hắn cũng không có tốn thời gian dừng lại ở các tủ kính trưng bày vật lạ quá lâu liền rời đi. Bên dưới đều có một tấm bảng ghi lại danh tự và công dụng của nó.

Đi ngang qua một chiếc tủ kính đặt tại vị trí gần góc phòng, nơi đây cũng không có ai tới mấy, vả lại từ bên ngoài đi qua cũng rất khó phát hiện chiếc tủ kính này.

Phát hiện ra cũng chỉ là trong lúc vô tình đi ngang qua thì có một loại cảm giác gọi mời hắn tới nơi đây nên hắn mới lại gần.

Quan sát thì nó cũng giống bao tủ kính khác, phần dưới là bệ đá, phần trên là bốn mặt kính. Dài rộng khoảng ba gang tay, cao khoảng hai gang.

Bên ngoài được phủ lên một tấm lụa đen che khuất đi vật bên trong. Có người phục vụ tại đây từ một góc khác thấy hắn tới gần cũng lập tức chạy tới nói:

- Anh bạn này cảm thấy có hứng thú với thứ này sao? Không ngại thì cứ thử quan sát một phen. Nếu thấy không ưng liền có thể bỏ đi.

- Ồ!

Hơi ngạc nhiên với cách hành xử của người này, suy đoán một lúc hắn liền phát hiện ra đây cũng là một thiếu niên tham gia trận hỗn chiến nhưng chỉ là không có gì nổi bật liền bị loại.

Chắc là sau khi bị loại thì hắn liền đến nơi đây nhận làm thêm. Từ vòng một đã bị loại cũng có không ít người đều rải rác đi khắp nơi làm việc, đây chỉ là một trong số đó.

Kỷ Linh gật đầu một cái liền kéo tấm màn đen đó xuống lộ ra vật phẩm bên trong. Đó chính là một cái đỉnh bằng đồng thau được điêu khắc tinh xảo, quan sát kỹ một chút liền thấy lực tay chủ nhân người khắc có lực lại có thần.

Bất thì hoa văn hay đồ án nào trên đó đề có trầm nổi rõ nét, đặc biệt là bức phong cảnh giang sơn đại hà bạt ngàn với chim thú cùng hiện lên càng làm nó thêm hùng vĩ.

Quan sát bên dưới thì đây là một cái đỉnh vô danh, dựa trên hoa văn điêu khắc trên đỉnh thì bọn họ đặt cho cái tên Thiên Địa Hoa Lô. Công dụng của nó thì vẫn là một ẩn số chờ ai đó mua về khám phá.

- Thú vị.

Kỷ Linh cười lạnh một cái, hắn làm người Địa Cầu cũng ưa thích tìm tòi những đồ vật cổ xưa nên cảm thấy rất hứng thú với Thiên Địa Hoa Lô này. Ngay lập tức mở miệng hỏi giá:

- Giá của nó bao nhiêu?

- Dạ, là ngay bên dưới đây, hai mươi vạn quân công.

Thấy hai mươi vạn quân công cũng không tính là gì, hắn liền gật đầu đồng ý mua về. Lấy ra lệnh bài ghi ‘chín mươi ức’ đưa lên trước mặt thiếu niên này khiến hắn giật mình sợ hãi thầm suy đoán liệu có phải hắn nhìn nhầm hay không, liên tục dụi mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện