Anh không thể nói sự thật với cô, hai năm là để đảm bảo cho việc kết hôn này là thật với bác Trần, như thế thì 50% cổ phần mới chính thức thuộc về tay anh được. Nếu cả hai nhanh chóng ly hôn chắc hẳn mọi người sẽ nghi ngờ.

- Chẳng phải là nghĩ cho cô sao, thời gian đủ dài để không còn ai nhắc đến chuyện của cô và tôi nữa.

Tư Hạ ngẫm nghĩ một lúc lâu, kể cả có ra khỏi Đại Thành cũng rất nguy hiểm còn gì. Nếu ở bên cạnh anh ta, mặc dù hơi khó chịu một chút nhưng vẫn an tâm hơn. Thế còn công việc, cô không thể bỏ nghề bác sĩ được.

- Vậy..công việc của tôi, anh có thể sắp xếp được không? - Cô yên tâm, tôi sẽ lo liệu.

Nghe xong tâm trí cô được giải tỏa mà thở phào nhẹ nhõm, đúng là anh ta có thể làm bất cứ điều gì. Vốn dĩ cô chả có ý định yêu đương hay kết hôn trong tương lai nhưng mọi thứ bây giờ đang đi ngược với quỹ đạo và kế hoạch mà cô suy nghĩ tới.



Tin tức về đám cưới của Chí Thần và Tư Hạ vang khắp Đại Thành, tất cả người kề cận xung quanh anh đều rất ngạc nhiên, một người đàn ông với tính cách khô khan, lạnh lùng sắc đá như anh lại đồng ý yêu đương rồi đi đến kết hôn. Không ai nghĩ đây là một chuyện tình có kết đẹp, không biết âm mưu sắp tới của anh là gì và cô gái đó là ai có thể đưa anh đến quyết định này.

Mọi chuyện đã đến tai của bác Thần, mặc dù có chút nghi ngờ về đứa cháu này nhưng ông vẫn chúc phúc cho Chí Thần tìm được tình yêu của đời mình. Thật hay giả thì để thời gian trả lời vì ông sẽ không vội vàng giao hết cho anh.

Cô gái xinh đẹp trong chiếc váy cưới đuôi cá với những đường cắt xẻ kỳ công tạo nên một cảm giác như vũ điệu tự do của tinh thần nữ tính. Thiết kế ôm sát cơ thể để lộ đường cong hoàn hảo, làn da trắng mướt tô lên vẻ đẹp thuần khiết của Tư Hạ mang lại sự nổi bật và quyến rũ kỳ lạ. Khuôn mặt cô được make up nhẹ nhàng giữ lại nét đẹp tự nhiên vốn có, mái tóc dài được uốn xoắn kiểu sóng nước dịu dàng và mềm mại, nhìn rất tao nhã.

Y tá Lâm có mặt tại phòng chờ cô dâu, cô không hỏi gì thêm chỉ biết hạnh phúc cho người em của mình. Mặc dù nội tình bên trong cô có thể ngầm suy đoán có điều trắc ẩn gì đó. Cô đến ngồi bên cạnh Tư Hạ:

- Em có lo lắng không?



Tư Hạ quay sang mỉm cười:

- Hoàn toàn không. Chị không hỏi em có chuyện gì sao?

- Bất cứ khi nào em thật sự muốn nói với chị. Chị luôn sẵn sàng lắng nghe em.

- Em cảm ơn chị rất nhiều vì đã ở bên cạnh em.

Khách mời đến dự lễ cưới hết sức hạn chế, tất cả đều được kiểm tra và rà soát nghiêm ngặt, để tránh có sự cố, đích thân Chí Thần và bác Trần ra chào khách từ sớm để nhận diện từng người. Từ lúc chuẩn bị để hôn lễ diễn ra một cách chỉnh chu nhất, anh đã cho một đội ngũ chuyên nghiệp đến chăm sóc hỗ trợ cho Tự Hạ, hầu như thời gian gặp nhau bằng không. Vì việc cần sắp xếp quá nhiều, anh cùng Tiểu Kiệt đã tất bật, bận rộn trong một tháng qua.

Tiếng chuông thông báo ổn định chỗ ngồi bắt đầu, ánh đèn từ từ tối dần dồn hết sự tập trung ở khu vực cửa ra vào. Tư Hạ đứng bên ngoài cảm giác có hơi hồi hộp, cô nắm chặt bó hoa trên tay, lần đầu tiên trong đời cô, ngày trọng đại này lại là một đám cưới giả. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ ấy đi.

Cánh cửa được mở ra, ánh sáng lung linh chiếu trực tiếp lên khuôn mặt của cô, tạo ra một bức tranh đẹp nhất cho vẻ ngoài của cô dâu. Không thể rời mắt, những người bên dưới đều kinh ngạc trước sắc đẹp trời ban của cô. Từ những bước đi đầu tiên của cô dâu, chiếc váy cưới đuôi cá nhẹ nhàng tung bay, đôi giày cao gót trắng lấp lánh không ngừng di chuyển, tạo ra những âm thanh nhẹ nhàng và du dương.

Trên sân khấu, người đàn ông đứng thẫn thờ không ngừng dõi theo cô gái tuyệt đẹp ở trước mắt, tâm trí anh vô thức chỉ xuất hiện duy nhất hình ảnh của cô. Cả khách mời vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy ánh mắt si tình của anh khi nhìn thấy cô.

Chí Thần nhẹ nhàng bước tới nắm tay cô, cả hai đang diễn một màn kịch xuất sắc không biết đâu là thật đâu là giả. Bầu không khí yên bình, hạnh phúc bao trùm lấy hai người. Từ những lời thề, đồng ý là vợ chồng sống cùng nhau đến hết cuộc đời, đến lời hứa cùng nhau vượt qua khó khăn, thăng trầm cuộc đời. Dưới mái đèn vàng sang trọng, tạo ra một bối cảnh lãng mạn và đầy ấm áp, nhịp hô không ngừng ở bên dưới “Hôn đi, hôn đi.” Nhìn thấy anh có chút bối rối, Tư Hạ lầm bầm:

- Nếu anh dám làm điều đó. Tôi giết chết anh.

Cô vừa dứt câu, anh đã áp ngay nụ hôn lên môi cô. Cảm nhận cánh môi mềm mại quyến rũ mà lâu nay anh chưa từng thưởng thức qua, vô vị nhưng lại khiến người ta mê hồn. Cả người anh nóng ran lên, tim có phần hơi loạn nhịp, anh mất kiểm soát mà tiến vào sâu hơn để tìm nơi mật ngọt ấm nóng bên trong đầu lưỡi. Tư Hạ nhanh chóng nhận ra có điều bất ổn, cô dùng tay ngắt mạnh vào lưng anh để nhắc nhở. Chí Thần lưu luyến rời môi cô, ánh mắt của người con gái trước mặt nổi bừng lên sự tức giận, muốn ăn tươi nuốt sống anh.

- Đang trong lễ cưới, cô đừng có hành động quá khích.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện