Đi theo lão công, nhất định có thịt ăn. Dạ Vũ lần đầu tiên trong đời có cảm giác uống nước thôi cũng thấy ngon. Phắc, mới đây mà y bị lây nhanh vậy, nhìn chằm chằm chai nước trên tay, lại quay đầu nhìn sang thiếu niên không có tiền đồ đang nâng niu những lốc nước như của quý.



[Tao nói này, có phải cậu ta đích thị chính là chàng tiên cá bị mắc cạn hay không?] sao lại như một tên thủy si như thế.



[Này hẳn là có nguyên nhân gì đi, ký chủ có thể tập trung vào nhiệm vụ hay không?] Hệ thống nghẹn lời.



[Ừ nhỉ, chỉ số vui vẻ của cậu ta sau khi được Mộ Hi cứu mạng đã tăng lên 20 rồi á, ít ra không có dao động như tên thần kinh nào đó.] Dạ Vũ quyết định thưởng cho bản thân kỳ nghỉ ngắn hạn cùng lão công bàn chuyện nhân sinh.



"Bữa tối đã chuẩn bị xong rồi." Cố Huyền Mặc lay lay lão bà tâm thần còn đang ngao du chốn nao.



"Ăn cơm!" Dạ Vũ mất hết tình tượng nói với hai đồng bọn một tiếng rồi nắm lão công lao ra phòng ăn.



Bấy giờ mới để ý, phi thuyền này không phải sang tầm thường đâu nha, là cực kỳ sang trọng luôn á. Từ cấu trúc cho tới kiểu dáng cùng cách bày trí, nhìn xem, có chỗ nào là giống mấy tên cướp cạn đâu chứ.



Trên trần được thiết kế bố cục 4D bất cứ lúc nào cũng có thể nhìn thấy được phạm vi toàn cảnh dải ngân hà bao la rộng lớn, mỗi góc còn được đính vào đá năng lượng đủ màu chỉ liếc thấy thôi cũng đủ biết quý giá cỡ nào.



Phòng ăn thì thôi rồi không cần bàn luận, đủ mọi sắc màu của các món thức ăn phong phú đa dạng, còn hơn cả bếp ăn hoàng cung Quân gia cùng với nhà bếp Quỷ Vực cộng lại luôn.



"Lão công, lão công, thứ này là gì nha?" Dạ Vũ chỉ tay vào bình chất lỏng đầy đủ màu sắc thoạt nhìn vô cùng lạ mắt.



"Là dịch dinh dưỡng của thế giới này, chính là loại có thể đơn giản thay thế bữa ăn chính thức." Cố Huyền Mặc nhớ lại lần đầu tiên khi dùng thử dịch đó, tối giản một câu, không muốn nhắc lại lần thứ hai.



Khi bốn người đông đủ ngồi vào bàn, Quý Tử Hiên cùng Mộ Hi thuần thục mỗi người lấy túi dịch dinh dưỡng mở ra rồi uống xuống, phản ứng ngạc nhiên của bọn họ làm cho Dạ Vũ có phần hiếu kỳ, là ngon đến như vậy sao?



Không đợi Cố Huyền Mặc đưa tay ngăn cản, Dạ Vũ lập tức tọng ngay một bịch dịch có màu sắc bắt mắt đó. "Phụt" cũng may là kịp thời quay mặt sang chỗ khác phun ra, "thứ này sao khó nuốt như vậy chứ?"



"Anh sao có thể lãng phí như vậy?" Quý Tử Hiên vẻ mặt ghét bỏ y tiêu tốn thức ăn, cùng với Mộ Hi cũng trầm mặc lắc đầu: "Loại dịch dinh dưỡng này cực kỳ quý hiếm, không phải ai có tiền cũng có thể đặt mua được" Không hiểu sao Băng Cướp Ngân Hà lại cất giữ nhiều như thế.



Tiểu yêu tinh Dạ Vũ liền lâm vào phút bi ai, nhân loại đã suy thoái đến vậy rồi sao?



Cố Huyền Mặc tức khắc gắp cho y bát thức ăn đủ sắc hương vị, tôm đỏ rực rỡ, cải xanh bắt mắt, gà hấp vàng ươm, chỉ nhìn thôi đã chảy nước bọt. Hoàn toàn là một lão công đủ tiêu chuẩn.



Hình tượng gì đó, Dạ Vũ vứt sạch, cắm mặt vào ăn hệt như tên ăn mày bị bỏ đói rất lâu. Mà sự thực cũng không khác biệt lắm đi.



"Làm sao các người lại có những loại vật phẩm này?" Mộ Hi hết ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác từ khi hắn đặt chân lên phi thuyền thượng hạng này.



"Là không gian hữu tính dị năng." Chỉ nói ngắn gọn vài từ, Mộc Hi lập tức hiểu ra, rốt cuộc trên đời này vẫn còn có dị năng nghịch thiên như vậy sao? Đa số không gian của dị năng giả đều thuộc loại vô tính, tức là không thể cất chứa những vật sống, vẫn có một số hiếm hoi có thể nuôi trồng, bất quá không đủ cung cấp cho lượng lớn nhân lực như thế này.



Ánh mắt lập tức nghiền ngẫm, không hề che giấu đánh giá vị thủ lĩnh Cướp Ngân Hà trước mắt, "Ực!" vừa quay đầu đã thấy vị Quý Phó tướng nào đó đã vứt bỏ dáng vẻ lạnh lùng cao lãnh, cúi đầu vào bàn thức ăn cùng tiểu yêu tinh Dạ Vũ đánh chén ngấu nghiến như bị bỏ đói ba đời.



Đế Quốc là không cho cậu ăn no sao? Mộ Hi mặt đầy hắc tuyến nhớ lại thức ăn trong quân đội cũng không phải quá tệ đi, còn có Quân gia sao có thể bạc đãi đại thiếu gia cao quý này.



Bữa tối ăn đến no bụng làm cho Dạ Vũ cùng Quý Tử Hiên thỏa mãn không thôi, bất quá chính sự cũng không thể không đề cập tới.



"Lần này chúng tôi đến đây là do nhận được giao dịch từ người đại diện bí ẩn." Cố Huyền Mặc chậm rãi nói ra lý do. May mắn là để cho hắn nhận vụ này, nếu không chỉ cần nghĩ đến cảnh tiểu kiều thê rơi vào tay bọn người khác, hắn hận không thể băm chúng thành trăm mảnh.



"Là giao dịch gì vậy?" Da Vũ tò mò dẩu môi hỏi lão công.



"Người đó nhờ băng nhóm của tôi lấy mạng của một người, chính là cậu, Quý Tử Hiên." Cố Huyền Mặc hướng mắt về phía cậu ta, chậm rãi xuất ra tư liệu từ trong chip dữ liệu, đặt lên màn ảnh không gian.



[Tên: Quý Tử Hiên



Hình ảnh minh họa



Vị trí: Tinh Cầu Thất Lạc



Nhiệm vụ: Bắt người sống hoặc chết không quan trọng, nhất định phải đem đến Phòng Thí Nghiệm Vũ Trụ Y]



Đối với nơi này, Quý Tử Hiên hoàn toàn không hề cảm thấy xa lạ, hóa ra bọn họ vẫn chưa hề có ý định buông tha cậu, xem ra là cậu đã đánh giá cao sự may mắn mà ông trời dành cho mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện