Cố Vân Mặc càng lo lắng.
"Hoàng thượng sao lại quyết định Tứ Hoàng tử?"
Cha ta trừng hắn ta một cái, hạ thấp giọng rống: "Để con qua lại với hai vị Hoàng tử lâu như vậy, con chẳng nhìn ra gì sao? Đại thần sáu bộ trong triều, Tứ Hoàng tử đã thu phục hơn phần nửa, Hoàng thượng không chọn người ta chọn ai!"
"Vậy Tứ Hoàng tử làm được điều đó như thế nào?"
"Chẳng qua hai thứ tiền và quyền, còn có là muốn tích một phần công phò tá."
Cố Vân Mặc tái mặt không nói nữa, chỉ giống như cha ta đầy lo lắng nhìn ta.
Ta trấn tĩnh tinh thần, nhìn họ cười nói:
"Đừng lo lắng cho con, thánh chỉ đã xuống, chẳng lẽ có thể kháng chỉ? Hơn nữa, con đi làm Thái tử phi, không phải đi ngồi tù, Hủ Hủ cũng sẽ bình an vô sự, đây đều là việc tốt!"
Hoàng thượng để Đại Hoàng đi đàm phán mà không phải đối đầu với địch, chính là nói lên tâm tư thỏa hiệp của ông, nếu Nam Tấn chịu thỏa hiệp, Lý Nhược Hủ sẽ không có việc gì.
Cố Vân Mặc có chút xúc động quay đầu.
"Nếu là việc tốt, sao muội cười khó coi thế?"
Mặt ta lập tức cứng đờ, đưa tay đánh Cố Vân Mặc một cái
"Cút đi, cứ phải vạch trần ta thế à!"
"Thế này mới là Cố Vân Dao!" Cố Vân Mặc cười: "Không muốn gả thì không gả, có chúng ta ở đây!"
Cha ta cũng vuốt râu: "Dao Dao, dù xảy ra chuyện gì, con chỉ cần nhớ, có cha ở đây, tuyệt đối không để con bị uất ức."
Ta bẹt miệng, òa khóc ra.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn! "Oa, cha, ca, tại sao lại tốt với con thế này!"
"Vì chúng ta là người nhà, người nhà tốt với con, còn cần lý do gì nữa không?"
Cha và Cố Vân Mặc cuống quýt an ủi ta.
Ta lại khóc dữ hơn, vì ta biết không phải tất cả người nhà nào đều như vậy.
Có thể có được người nhà tốt như thế này, là may mắn của ta.
Ta lại làm sao có thể nhìn họ chỉ biết một mực trả giá?
32
Ta lén lút đến chỗ Lý Thừa Thù.
Lúc đến hắn đang dựa cột luyện tập đi bộ, không cẩn thận lại ngã xuống đất.
"Lý Thừa Thù!" Ta vội chạy qua đỡ hắn.
Thấy ta đến, hắn có chút hoảng hốt quay đầu không muốn để ta thấy, thậm chí muốn tránh tay ta đỡ hắn.
Khó khăn mới đỡ hắn lên xe lăn, hắn lại giả bộ thoải mái ngẩng đầu cười với ta.
"Dao Dao, muội đến rồi."
Hắn cười dịu dàng, tay nắm xe lăn lại siết chặt, khóe mắt cũng đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tim ta như thể cũng bị đôi tay nắm chặt, đau đến khó thở, ta cúi xuống, nhìn hắn.
"Lý Thừa Thù, xin lỗi."
Lý Thừa Thù lặng lẽ nhìn ta.
"Dao Dao, đừng xin lỗi ta, muội không có lỗi gì với ta."
"Không, ta có lỗi với huynh, vì ta sắp thất hứa."
Ta nghẹn ngào lắc đầu, nước mắt mờ tầm nhìn, ta gục đầu lên chân hắn, không dám nhìn hắn.
"Ta đã nói sẽ luôn ở bên huynh, nhưng giờ không được nữa, ta phải gả cho người khác."
"Nếu ta chỉ có một mình, ta nhất định không chút do dự đi với huynh, nhưng ta còn có cha mẹ, còn có Cố Vân Mặc, ta không thể nhìn họ vì một mình ta mà rơi vào nguy hiểm."
"Huynh có biết không? Cha ta đã sắp xếp để ta giả c.h.ế.t rồi đưa ta đi, họ còn tưởng ta không biết? Thực ra ta biết hết."
"Vì vậy ta sẽ không đi theo kế hoạch của họ, việc xảy ra đột ngột, thời gian gấp rút, kế hoạch này chẳng hoàn thiện, ta không thể nhìn họ mạo hiểm."
"Xin lỗi, Lý Thừa Thù, so với hạnh phúc cá nhân của ta, Cố gia với ta quan trọng hơn."
"Vì vậy ta sẽ gả Lý Thừa Hiên, trở thành... Thái tử phi của hắn ta."
Kiếp trước ta chưa bao giờ trải nghiệm tình thân gì, kiếp này họ cho ta tình yêu thương chưa từng có, như thể muốn bù đắp những thiếu hụt kiếp trước.
Vì vậy cũng khiến ta càng sợ mất mát.
Lúc Công chúa hòa thân, Cố Vân Mặc chưa từng nghĩ đến việc đưa Lý Nhược Hủ bỏ trốn sao?
Hắn ta đã nghĩ, nhưng hậu quả chúng ta không thể chịu được
Vì Cố gia, hắn ta nhịn.
Giờ đến ta, ta làm sao có thể ích kỷ đẩy hết trách nhiệm cho họ?
Lý Thừa Thù luôn lặng lẽ nghe ta nói, đến khi ta nói xong, hắn mới như dỗ trẻ con, nhẹ nhàng vỗ lưng ta.
Hắn nói: "Không sao Dao Dao, ta làm sao có thể để muội khó xử? Tất cả quyết định của muội, ta đều sẽ ủng hộ."
Hắn không trách ta, lại an ủi ta.
Lòng ta lại càng khó chịu.
Nước mắt ta hoàn toàn vỡ đê, khóc rống: "Lý Thừa Thù, tại sao huynh phải tốt thế? Tại sao huynh không trách ta? Huynh không đánh ta, mắng ta cũng được!"
Lý Thừa Thù khựng lại, khóe mắt có phần đỏ, ánh mắt vẫn dịu dàng.
Hắn nhìn ta cười: "Cô nương được ta yêu chiều nuôi từ nhỏ đến lớn, làm sao nỡ đánh mắng?"
Ta ngẩng đầu nhìn hắn , hắn ta vẫn là thiếu niên đẹp trai trong ấn tượng của ta.
"Vậy huynh thì sao?" Ta hỏi: "Huynh luôn lo lắng cho ta, nhưng huynh làm sao? Huynh có nghĩ cho bản thân không?"
"Yên tâm đi Dao Dao, ta biết mình phải làm gì, ta đã suy nghĩ đủ lâu rồi, ta hứa với muội, ta nhất định sẽ tốt."
Ánh mắt Lý Thừa Thù kiên định chưa từng thấy.
Ta không hiểu rõ lời hắn, nhưng chỉ cần hắn nói ta sẽ tin, vì ta biết những gì hắn hứa với ta, chưa bao giờ thất hứa.
"Hoàng thượng sao lại quyết định Tứ Hoàng tử?"
Cha ta trừng hắn ta một cái, hạ thấp giọng rống: "Để con qua lại với hai vị Hoàng tử lâu như vậy, con chẳng nhìn ra gì sao? Đại thần sáu bộ trong triều, Tứ Hoàng tử đã thu phục hơn phần nửa, Hoàng thượng không chọn người ta chọn ai!"
"Vậy Tứ Hoàng tử làm được điều đó như thế nào?"
"Chẳng qua hai thứ tiền và quyền, còn có là muốn tích một phần công phò tá."
Cố Vân Mặc tái mặt không nói nữa, chỉ giống như cha ta đầy lo lắng nhìn ta.
Ta trấn tĩnh tinh thần, nhìn họ cười nói:
"Đừng lo lắng cho con, thánh chỉ đã xuống, chẳng lẽ có thể kháng chỉ? Hơn nữa, con đi làm Thái tử phi, không phải đi ngồi tù, Hủ Hủ cũng sẽ bình an vô sự, đây đều là việc tốt!"
Hoàng thượng để Đại Hoàng đi đàm phán mà không phải đối đầu với địch, chính là nói lên tâm tư thỏa hiệp của ông, nếu Nam Tấn chịu thỏa hiệp, Lý Nhược Hủ sẽ không có việc gì.
Cố Vân Mặc có chút xúc động quay đầu.
"Nếu là việc tốt, sao muội cười khó coi thế?"
Mặt ta lập tức cứng đờ, đưa tay đánh Cố Vân Mặc một cái
"Cút đi, cứ phải vạch trần ta thế à!"
"Thế này mới là Cố Vân Dao!" Cố Vân Mặc cười: "Không muốn gả thì không gả, có chúng ta ở đây!"
Cha ta cũng vuốt râu: "Dao Dao, dù xảy ra chuyện gì, con chỉ cần nhớ, có cha ở đây, tuyệt đối không để con bị uất ức."
Ta bẹt miệng, òa khóc ra.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn! "Oa, cha, ca, tại sao lại tốt với con thế này!"
"Vì chúng ta là người nhà, người nhà tốt với con, còn cần lý do gì nữa không?"
Cha và Cố Vân Mặc cuống quýt an ủi ta.
Ta lại khóc dữ hơn, vì ta biết không phải tất cả người nhà nào đều như vậy.
Có thể có được người nhà tốt như thế này, là may mắn của ta.
Ta lại làm sao có thể nhìn họ chỉ biết một mực trả giá?
32
Ta lén lút đến chỗ Lý Thừa Thù.
Lúc đến hắn đang dựa cột luyện tập đi bộ, không cẩn thận lại ngã xuống đất.
"Lý Thừa Thù!" Ta vội chạy qua đỡ hắn.
Thấy ta đến, hắn có chút hoảng hốt quay đầu không muốn để ta thấy, thậm chí muốn tránh tay ta đỡ hắn.
Khó khăn mới đỡ hắn lên xe lăn, hắn lại giả bộ thoải mái ngẩng đầu cười với ta.
"Dao Dao, muội đến rồi."
Hắn cười dịu dàng, tay nắm xe lăn lại siết chặt, khóe mắt cũng đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tim ta như thể cũng bị đôi tay nắm chặt, đau đến khó thở, ta cúi xuống, nhìn hắn.
"Lý Thừa Thù, xin lỗi."
Lý Thừa Thù lặng lẽ nhìn ta.
"Dao Dao, đừng xin lỗi ta, muội không có lỗi gì với ta."
"Không, ta có lỗi với huynh, vì ta sắp thất hứa."
Ta nghẹn ngào lắc đầu, nước mắt mờ tầm nhìn, ta gục đầu lên chân hắn, không dám nhìn hắn.
"Ta đã nói sẽ luôn ở bên huynh, nhưng giờ không được nữa, ta phải gả cho người khác."
"Nếu ta chỉ có một mình, ta nhất định không chút do dự đi với huynh, nhưng ta còn có cha mẹ, còn có Cố Vân Mặc, ta không thể nhìn họ vì một mình ta mà rơi vào nguy hiểm."
"Huynh có biết không? Cha ta đã sắp xếp để ta giả c.h.ế.t rồi đưa ta đi, họ còn tưởng ta không biết? Thực ra ta biết hết."
"Vì vậy ta sẽ không đi theo kế hoạch của họ, việc xảy ra đột ngột, thời gian gấp rút, kế hoạch này chẳng hoàn thiện, ta không thể nhìn họ mạo hiểm."
"Xin lỗi, Lý Thừa Thù, so với hạnh phúc cá nhân của ta, Cố gia với ta quan trọng hơn."
"Vì vậy ta sẽ gả Lý Thừa Hiên, trở thành... Thái tử phi của hắn ta."
Kiếp trước ta chưa bao giờ trải nghiệm tình thân gì, kiếp này họ cho ta tình yêu thương chưa từng có, như thể muốn bù đắp những thiếu hụt kiếp trước.
Vì vậy cũng khiến ta càng sợ mất mát.
Lúc Công chúa hòa thân, Cố Vân Mặc chưa từng nghĩ đến việc đưa Lý Nhược Hủ bỏ trốn sao?
Hắn ta đã nghĩ, nhưng hậu quả chúng ta không thể chịu được
Vì Cố gia, hắn ta nhịn.
Giờ đến ta, ta làm sao có thể ích kỷ đẩy hết trách nhiệm cho họ?
Lý Thừa Thù luôn lặng lẽ nghe ta nói, đến khi ta nói xong, hắn mới như dỗ trẻ con, nhẹ nhàng vỗ lưng ta.
Hắn nói: "Không sao Dao Dao, ta làm sao có thể để muội khó xử? Tất cả quyết định của muội, ta đều sẽ ủng hộ."
Hắn không trách ta, lại an ủi ta.
Lòng ta lại càng khó chịu.
Nước mắt ta hoàn toàn vỡ đê, khóc rống: "Lý Thừa Thù, tại sao huynh phải tốt thế? Tại sao huynh không trách ta? Huynh không đánh ta, mắng ta cũng được!"
Lý Thừa Thù khựng lại, khóe mắt có phần đỏ, ánh mắt vẫn dịu dàng.
Hắn nhìn ta cười: "Cô nương được ta yêu chiều nuôi từ nhỏ đến lớn, làm sao nỡ đánh mắng?"
Ta ngẩng đầu nhìn hắn , hắn ta vẫn là thiếu niên đẹp trai trong ấn tượng của ta.
"Vậy huynh thì sao?" Ta hỏi: "Huynh luôn lo lắng cho ta, nhưng huynh làm sao? Huynh có nghĩ cho bản thân không?"
"Yên tâm đi Dao Dao, ta biết mình phải làm gì, ta đã suy nghĩ đủ lâu rồi, ta hứa với muội, ta nhất định sẽ tốt."
Ánh mắt Lý Thừa Thù kiên định chưa từng thấy.
Ta không hiểu rõ lời hắn, nhưng chỉ cần hắn nói ta sẽ tin, vì ta biết những gì hắn hứa với ta, chưa bao giờ thất hứa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương