Chương 2283

“Ha hả!” Dương Tiêu bị đây lùi, người mặc đồ đen nở nụ cười xấu xa.

Nhìn thấy người tới, Dương Tiêu nhíu mày: “Caesar?”

Đúng vậy, người đến là Caesar hạng ba trong thiên sứ rực cháy.

Điều mà Dương Tiêu không ngờ tới là Caesar trốn thoát khỏi Tử Câm Thành, vậy mà ngay lúc quan trọng lại cứu Dương Bân Hàn.

“Trò hay vừa mới bắt đầu, vội như thế làm gì?” Caesar giễu cợt nhìn Dương Tiêu.

“Địt”

Giây tiếp theo, Caesar túm cỗ áo của Dương Bân Hàn, cơ thê ông ta bắn mạnh, biến mắt khỏi tàm mắt của mọi người như sao băng.

Dương Tiêu bị nội thương rất nghiêm trọng, và ở hiện trường to lớn này không có ai là đối thủ của Caesar.

Dương Tiêu muốn ngăn cản Caesar, nhưng anh thực sự có lòng mà không có lực.

Chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Caesar cứu Dương Bân Hàn đi như vậy?

Không! Không thẻ!

Lần này, Lueifer bị giết thì không cần phải nói nữa, mối ân oán của anh với Dương Bân Hàn cũng phải kết thúc.

Dương Tiêu lập tức gọi điện thoại: “Ông già Lý, lần theo dấu vết của Dương Bân Hàn giúp tôi. Caesar hạng ba trong thiên sứ rực cháy ở: chung với anh ta, nhất định phải xác định vị trí biến mất!”

“Nhóc Dương, cậu yên tâm, mặc kệ ông ta có phải hạng bạ thiên SỨ rực cháy hay không, chỉ cân ở Đề Đô, ông ta đừng nghĩ sẽ tránh được mắt thần của Long Ảnh!” Lý Vân Long cười nói.

“Thần Chiến!”

Cùng lúc đó, Liễu Như Yên đã được thả ra lao mìỉnh vào vòng tay của Lý Thần Chiến.

“Như Yên!” Lý Thần Chiến ôm chặt lấy Liễu Như Yên, trong lòng có vô vàn gợn sóng, khiến anh ta không thể bình tính được.

Nhìn thấy cảnh này, Dương Tiêu mỉm cười: “Hai người, thời gian cũng xấp xỉ rồi, nêu chậm thêm một chút nữa sẽ bỏ lỡ thời gian tốt!”

“Ý điện hạ là?” Lý Thần Chiến không khỏi có ý nghĩ táo bạo.

Dương Tiêu cười nhẹ: “Trai tài gái sắc, chọn ngày không bằng gặp ngày, hai người hãy tổ chức đám cưới dưới sự chứng kiến của mọi người ở Đề Đô đi!”

“Hả? Đám… đám cưới? Bây giờ?”

Liêu Như Yên nghe xong, khuôn mặt xinh đẹp của cô trở nên đỏ bừng, nhìn Lý Thần Chiến với cái nhìn trìu mên và ngại ngùng.

“Ừ! Tôi sẽ làm người chứng kiến cho hai người, kết hồn đi!” Dương Tiêu cười nói.

Lý Thần Chiến vô cùng vui mừng, nhưng anh ta lại vô thức nói: “Vậy bọn Dương Bân Hàn thì sao2”

“Đừng lo, bọn họ tuyệt đối sẽ không thê sông rời đi!” Dương Tiêu nói chắc như đỉnh đóng cột.

Đúng vậy, hôm nay phải chấm dứt mọi thù hận, nhất định phải tắm máu!

Trò chơi giữa anh và Dương Bân Hàn hôm nay phải đến hồi kết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện