Vương Ngôn lủi thủi đi xuống từ trên lầu. Mới có nói mấy câu đã bị đuổi đi rồi. Nhóc chỉ muốn gây chút ấn tượng tốt thôi mà.

Lần đầu nhóc gặp thì Tiêu Phạm Nhạc là một cô bé nhỏ nhắn dễ thương. Con gái lúc nào cũng thích nhóc, nhưng cô bé này thì không. Cô bé này lại thích con chó của nhóc hơn. Nhóc bực lắm, tại vì nhóc nghĩ nhóc chắc chắn đáng được chú ý hơn con chó.

Cứ tưởng cô bé đó nhỏ hơn nhóc, hóa ra bằng tuổi. Nhóc cảm thấy thích thú với cô bé đó nữa. Nhỏ nhỏ xinh xinh, thấp thấp dễ thương, bộ dáng xù lông lên cũng rất đáng yêu. Nhóc thích cô bé đó với tay giành đồ với nhóc, thích cô bé đó mắng nhóc. Cảm giác trêu chọc rồi nhìn cô bé đó xù lông nhím rất vui.

Sau đó có vẻ là quá đà.

Vương Ngôn đâu có ngờ Tiêu Phạm Nhạc đáng sợ như vậy. Nhưng mà bên cạnh sợ cũng cảm thấy lạ nữa. Nhóc cảm thấy Tiêu Phạm Nhạc là một con nhóc đặc biệt cực kỳ. Đặc biệt nhất trong số những đứa con gái mà nhóc đã gặp trong mười năm cuộc đời của nhóc. Lúc thì trẻ con, lúc lại còn trưởng thành hơn cả nhóc. Lại học giỏi, biết nấu ăn, mỗi tội quá ngang ngược.

Tính ra, người vợ trong mơ là đây chứ đâu? Lúc Vương Ngôn xuống tới phòng khách thì đã không còn cái vẻ chân chó lúc gặp Tiêu Phạm Nhạc nữa. Thưa gửi một hồi sau đó nhóc cũng rời đi. Tiêu Chí Phong nhìn theo, mặt hơi cáu bẳn. Tiêu Chí Hào nhìn qua.

- Bảo bối nhà mình có người theo đuổi rồi.

Khụ, nếu để Tiêu Phạm Nhạc biết Tiêu Chí Thanh với Tiêu Chí Hào và Tiêu Chí Long vừa rồi làm một việc hết sức mất hình tượng là nghe lén cô nói chuyện thì chắc cô sẽ chẳng biết khóc cười kiểu gì luôn. Tuy nhiên sự thật là ba ông anh nhà này đã làm vậy đấy. Trong khi Tiêu Chí Hào làm một bộ bảo vệ cải trắng nhà mình, Tiêu Chí Thanh lại trầm ngâm không biết nghĩ gì. Tiêu Chí Long nói thẳng một câu gợi đòn:

- Bao giờ thì con nhóc đó gả đi được?

Kết quả là bị Tiêu Chí Hào đập cho một trận tơi bời.

- Mình có nên khóa cửa nhốt con bé trong phòng không?

Tiêu Chí Hào với Tiêu Chí Long đang đập nhau, mà nói chân chính là chỉ có Tiêu Chí Long ăn đập. Vừa nghe Tiêu Chí Thanh nói xong hai người liền quay lại nhìn anh như quái vật.

Quá tàn bạo!

Bảo sao bảo bối lại không thích anh!

Trong khi ở phía dưới nơi phòng khách ba ông anh trai đang bàn luận sôi nổi thì trên phòng ngủ Tiêu Phạm Nhạc lại im lặng đến phát bực. Bảo bối không muốn nằm một chỗ đâu, mau kiếm gì cho bảo bối chơi đi!

Tiêu Phạm Nhạc lăn lộn một hồi, Tử Huyết với Tử Nguyệt mới kéo về. Cũng không hẳn là hai đứa này ngoan như vậy, chủ yếu là còn Tử Vân vẫn chưa triệu hồi nên mới thế. Ừ, ngoài mặt thì bọn này chẳng cần, trong lòng thì khó chịu. Thứ trong ngoài bất nhất!

Tiêu Phạm Nhạc đang dè bỉu lúc này mới sực nhớ tới một chuyện. Má ơi, cô bất tỉnh một tháng rồi ma nào viết truyện cho cô? Một tháng không có chương? Uy tín của cô bay mất rồi!!!

Chị xinh đẹp ơi tới dẫn A Nhạc theo với...

Không thể thế này mãi được! Cô cần một cái điện thoại!

- Mộ Mộ, có cách nào xóa hiệu ứng yếu ớt không?

[Có. Phục hồi đầy HP]

- Còn 500 HP. Kiếm bình thuốc nào mua đại đi.

[Trao đổi thành công. Ký chủ đã phục hồi toàn bộ HP, xóa bỏ hiệu ứng yếu ớt. Đang cập nhật thông tin ký chủ.

Tên: Tiêu Phạm Nhạc

Danh hiệu: Sát thủ (đang sử dụng) (hiệu ứng Dọa nạt), Thực tập sinh, Kẻ bạo lực, Người mới, Kẻ lừa dối, Con mồi

Giới tính: nữ

Tuổi: 10

HP: 1500/1500 (Tự động phục hồi: 10/1 giờ)

Lực sát thương: 10

Lực phòng thủ: 20

Kỹ năng: Né tránh cấp 15, Thông thái cấp 20, Mê hoặc cấp 10, Tăng tốc cấp 10, Cấm kỵ cấp 1, Lừa gạt cấp 8, Khéo tay cấp 10, Thành thục cấp 1, Phục hồi cấp 10, Liên lạc cấp 100, Giả giọng cấp 1, Ma lực cấp 7, Kháng nhiệt cấp 13

Vật phẩm: thuốc hồi HP tổ đội cao cấp, gói tình huống, vật phẩm bí ẩn, 2 bản vẽ, 18 nguyên liệu linh động

Trang bị: Jewelry, Hoa Vũ

Điểm trưởng thành: 598

Kinh nghiệm: 60/6700

Cấp độ: 32

Số nhân vật đã triệu hồi: 94

Xác định đối thủ: 2 (Bạch Hạ, Lam Tuyền)

Xác định đồng minh: 4 (Hải Nghiên, Tử Huyết, Tử Nguyệt, La Lạp)

Theo dõi: Bạch Hạ, Tử Huyết, Hải Nghiên, La Lạp, Tử Nguyệt

Thông tin của ký chủ sẽ được cập nhật thêm]

Hiệu ứng yếu ớt mất, Tiêu Phạm Nhạc tung tăng xuống giường.

Đến lúc Tiêu Phạm Nhạc xuống cầu thang thì mấy ông anh của cô đã thôi vật nhau chí choé. Chạy xuống tới nơi cô còn không quên làm mặt quỷ với Tiêu Chí Long đang lườm cô.

- Con nhóc này....!

Tiêu Chí Hào lườm Tiêu Chí Long một cái làm anh chàng phải rời mắt đi. Tiêu Phạm Nhạc trèo lên ghế.

- Sao em lại xuống đây?

Tiêu Phạm Nhạc cười hì hì.

Trong khoảng thời gian cô trở về từ chỗ Lâm Phạm Nhạc có tìm cách lấy lòng mấy người này rồi. Bây giờ còn mỗi Tiêu Chí Long là như con thú xổng chuồng mỗi lần thấy cô, chứ đến cả Tiêu Chí Phong vẫn còn không mặn không nhạt mà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện