Bùi Hạo Thần tỉnh dậy đặc biệt sớm, mở mắt nhìn gian phòng trống rỗng, trong lòng hắn đột nhiên thấy lạ lẫm. Nhìn giường lớn trống trải càng làm tâm tình thêm hiu quạnh. Rõ ràng là có vợ nhưng hắn lại một mình trong phòng của hai người, trong tiềm thức, thân phận của Tịch Mạt bỗng chốc được thừa nhận khiến Bùi Hạo Thần nhất thời kinh ngạc bản thân.
"Bùi Hạo Thần, ngươi đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy!" Bỏ rơi mớ suy nghĩ lộn xộn trong đầu, Bùi Hạo Thần đi vào phòng tắm. Hắn có lẽ cũng nên quan tâm Tịch Mạt hơn, đến xem xem hoàn cảnh công việc của cô thế nào. Hắn hiện tại không an tâm tin cô có thể hảo chăm sóc bản thân.
Trong phòng ăn, bữa ăn sáng đã chuẩn bị từ trước, thói quen của Bùi Hạo Thần là vừa ăn bữa sáng vừa đọc báo.
"Khụ!" Hắn đột nhiên sặc ho một tiếng. Tờ báo trang đầu tin tức là một tổ chói mắt chữ đỏ cùng hình.
《 Bùi phu nhân riêng tư gặp tình cũ 》
Nhìn hai người đầu đường ôm nhau trong hình. Trong nháy mắt, Bùi Hạo Thần cảm thấy huyết dịch vọt lên trên đầu, nắm cái ly trong tay dùng sức mấy phần, trong đôi mắt thoáng qua thần sắc hung ác bén nhọn.
Lương Tịch Mạt, hoá ra đây là lý do cô ngày hôm qua tâm tình lại tốt đến như vậy, chính là nguyên nhân này mà cô từ chối tôi? "Pằng!" Đem cái ly trong tay ném ra ngoài, Bùi Hạo Thần tức giận đứng dậy. Tiếng vỡ vụn thanh thuý kinh động đến mọi người. Chuyện gì xảy ra ảnh hưởng tâm trạng thiếu gia, mới vừa rồi tâm tình rõ ràng còn rất tốt mà.
Tịch Mạt cơ hồ một giấc thẳng đến bình minh, nhớ lại lời nói của Bùi Hạo Thần đêm qua, tinh thần của hắn có chút không ổn định thì liệu những lời nói kia có đáng tin hay không. Nhìn ngoài cửa sổ trời đã sáng nhưng cô vẫn mệt mỏi mà nhẹ nhắm lại ánh mắt, không gian yên tĩnh phút chốc lại phá tan khi cánh cửa phòng bị đạp mạnh.
Tịch Mạt trong nháy mắt liền tỉnh táo, cô không hiểu nhìn Bùi Hạo Thần. Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay hắn đã đổi ý quên hết chuyện tối qua.
"Cô ngày hôm qua đã đi nơi nào?" Bùi Hạo Thần sắc mặt đen lại.
Tịch Mạt gương mặt nghệch ra, hai tay chung thuỷ níu lấy cổ áo bộ dạng khẩn trương.
"Đi nhìn nơi làm việc một chút!"
"Nhìn nơi làm việc?" Bùi Hạo Thần hỏi. "Lương Tịch Mạt, cô cảm thấy là tôi ngu ngốc lắm sao?" Hắn rống to đầy tức giận.
"Nếu anh cảm thấy là tôi lừa gạt anh vậy tôi cũng vậy không còn cách nào!" Đối với Bùi Hạo Thàn cố tình gây sự, Tịch Mạt bất đắc dĩ nhưng cũng không thèm để ý, cô thản nhiên bước xuống giường chuẩn bị đi rửa mặt.
"Cô như vậy là thái độ gì?" Bùi Hạo Thần rống giận kéo lấy cổ tay Tịch Mạt, dùng sức lôi kéo cô vào trong ngực!
"Bùi Hạo Thần, anh làm gì thế?"
"Tôi nói chuyện xong với cô rồi sao?" Đem Tịch Mạt đẩy tới bên giường, Bùi Hạo Thần ném mạnh tờ báo đến trước mặt cô. "Cô tốt nhất nên cho tôi một lời giải thích."
Tịch Mạt tỉnh táo nhặt lấy tờ báo xem rõ nội dung bên trong, hình ảnh này là thời điểm cô cùng Kỳ Nhiên đang xúc động ôm lấy nhau. Tịch Mạt thản nhiên buông tay, tờ báo cứ như vậy rơi xuống, paparazzi luôn luôn là bọn người không có gì đặc sắc mới mẻ. Cứ thản nhiên rình rập rồi bịa chuyện, đặc sắc là 'cái ôm say đắm của Bùi phu nhân cùng tình cũ sau bao ngày xa cách',đúng là thu hút sự tò mò của người đọc, thật đáng khinh.
"Tôi không có gì để nói." Tịch Mạt lắc đầu.
"Lương Tịch Mạt, cô như vậy là thái độ gì?" Bùi Hạo Thần tiến lên.
"Chỉ là ôm mà thôi, có gì lớn lao đâu." Tịch Mạt nâng mặt chống lại ánh mắt của hắn. "Anh cùng người phụ nữ khác bên ngoài, tôi chưa bao giờ nói gì anh."
"Thế nào? Ý cô là muốn tiến tới với Thẩm Kỳ Nhiên?" Bùi Hạo Thần càng thêm tức giận.
"Hừ!" Tịch Mạt cười một tiếng. "Anh Hạo Thần, anh như thế này không thấy mình rất thất bại sao?" Cô hỏi.
"Anh như vậy sẽ làm tôi lầm tưởng là anh đang ghen đó."
Bùi Hạo Thần dửng sốt một chút. Tại sao hắn phải tức giận đến như vậy?
"Tôi ghen?" Bùi Hạo Thần cười khẩy. "Lương Tịch Mạt, cô có phải đã quá nâng cao bản thân, cô xứng sao?"
"Tôi không xứng cho nên anh không cần tức giận làm gì."
"Nhưng mà Tịch Mạt, cô hiện tại là vợ của tôi, cô gây ra chuyện đụng đến truyền thông có biết là tôi rất mất mặt?" Hắn bước tới gần Tịch Mạt trong gang tấc.
"Cho nên...tôi phải cho cô một chút...dạy dỗ."
"Bùi Hạo Thần, ngươi đang suy nghĩ lung tung cái gì vậy!" Bỏ rơi mớ suy nghĩ lộn xộn trong đầu, Bùi Hạo Thần đi vào phòng tắm. Hắn có lẽ cũng nên quan tâm Tịch Mạt hơn, đến xem xem hoàn cảnh công việc của cô thế nào. Hắn hiện tại không an tâm tin cô có thể hảo chăm sóc bản thân.
Trong phòng ăn, bữa ăn sáng đã chuẩn bị từ trước, thói quen của Bùi Hạo Thần là vừa ăn bữa sáng vừa đọc báo.
"Khụ!" Hắn đột nhiên sặc ho một tiếng. Tờ báo trang đầu tin tức là một tổ chói mắt chữ đỏ cùng hình.
《 Bùi phu nhân riêng tư gặp tình cũ 》
Nhìn hai người đầu đường ôm nhau trong hình. Trong nháy mắt, Bùi Hạo Thần cảm thấy huyết dịch vọt lên trên đầu, nắm cái ly trong tay dùng sức mấy phần, trong đôi mắt thoáng qua thần sắc hung ác bén nhọn.
Lương Tịch Mạt, hoá ra đây là lý do cô ngày hôm qua tâm tình lại tốt đến như vậy, chính là nguyên nhân này mà cô từ chối tôi? "Pằng!" Đem cái ly trong tay ném ra ngoài, Bùi Hạo Thần tức giận đứng dậy. Tiếng vỡ vụn thanh thuý kinh động đến mọi người. Chuyện gì xảy ra ảnh hưởng tâm trạng thiếu gia, mới vừa rồi tâm tình rõ ràng còn rất tốt mà.
Tịch Mạt cơ hồ một giấc thẳng đến bình minh, nhớ lại lời nói của Bùi Hạo Thần đêm qua, tinh thần của hắn có chút không ổn định thì liệu những lời nói kia có đáng tin hay không. Nhìn ngoài cửa sổ trời đã sáng nhưng cô vẫn mệt mỏi mà nhẹ nhắm lại ánh mắt, không gian yên tĩnh phút chốc lại phá tan khi cánh cửa phòng bị đạp mạnh.
Tịch Mạt trong nháy mắt liền tỉnh táo, cô không hiểu nhìn Bùi Hạo Thần. Đã xảy ra chuyện gì sao? Hay hắn đã đổi ý quên hết chuyện tối qua.
"Cô ngày hôm qua đã đi nơi nào?" Bùi Hạo Thần sắc mặt đen lại.
Tịch Mạt gương mặt nghệch ra, hai tay chung thuỷ níu lấy cổ áo bộ dạng khẩn trương.
"Đi nhìn nơi làm việc một chút!"
"Nhìn nơi làm việc?" Bùi Hạo Thần hỏi. "Lương Tịch Mạt, cô cảm thấy là tôi ngu ngốc lắm sao?" Hắn rống to đầy tức giận.
"Nếu anh cảm thấy là tôi lừa gạt anh vậy tôi cũng vậy không còn cách nào!" Đối với Bùi Hạo Thàn cố tình gây sự, Tịch Mạt bất đắc dĩ nhưng cũng không thèm để ý, cô thản nhiên bước xuống giường chuẩn bị đi rửa mặt.
"Cô như vậy là thái độ gì?" Bùi Hạo Thần rống giận kéo lấy cổ tay Tịch Mạt, dùng sức lôi kéo cô vào trong ngực!
"Bùi Hạo Thần, anh làm gì thế?"
"Tôi nói chuyện xong với cô rồi sao?" Đem Tịch Mạt đẩy tới bên giường, Bùi Hạo Thần ném mạnh tờ báo đến trước mặt cô. "Cô tốt nhất nên cho tôi một lời giải thích."
Tịch Mạt tỉnh táo nhặt lấy tờ báo xem rõ nội dung bên trong, hình ảnh này là thời điểm cô cùng Kỳ Nhiên đang xúc động ôm lấy nhau. Tịch Mạt thản nhiên buông tay, tờ báo cứ như vậy rơi xuống, paparazzi luôn luôn là bọn người không có gì đặc sắc mới mẻ. Cứ thản nhiên rình rập rồi bịa chuyện, đặc sắc là 'cái ôm say đắm của Bùi phu nhân cùng tình cũ sau bao ngày xa cách',đúng là thu hút sự tò mò của người đọc, thật đáng khinh.
"Tôi không có gì để nói." Tịch Mạt lắc đầu.
"Lương Tịch Mạt, cô như vậy là thái độ gì?" Bùi Hạo Thần tiến lên.
"Chỉ là ôm mà thôi, có gì lớn lao đâu." Tịch Mạt nâng mặt chống lại ánh mắt của hắn. "Anh cùng người phụ nữ khác bên ngoài, tôi chưa bao giờ nói gì anh."
"Thế nào? Ý cô là muốn tiến tới với Thẩm Kỳ Nhiên?" Bùi Hạo Thần càng thêm tức giận.
"Hừ!" Tịch Mạt cười một tiếng. "Anh Hạo Thần, anh như thế này không thấy mình rất thất bại sao?" Cô hỏi.
"Anh như vậy sẽ làm tôi lầm tưởng là anh đang ghen đó."
Bùi Hạo Thần dửng sốt một chút. Tại sao hắn phải tức giận đến như vậy?
"Tôi ghen?" Bùi Hạo Thần cười khẩy. "Lương Tịch Mạt, cô có phải đã quá nâng cao bản thân, cô xứng sao?"
"Tôi không xứng cho nên anh không cần tức giận làm gì."
"Nhưng mà Tịch Mạt, cô hiện tại là vợ của tôi, cô gây ra chuyện đụng đến truyền thông có biết là tôi rất mất mặt?" Hắn bước tới gần Tịch Mạt trong gang tấc.
"Cho nên...tôi phải cho cô một chút...dạy dỗ."
Danh sách chương