"Em lên nhà thay đồ và chuẩn bị giấy tờ tùy thân, khoảng một giờ đồng nữa anh sẽ quay lại đón em đi đăng ký kết hôn, còn về vấn đề xin nghỉ phép hôm nay thì để anh lo. "

Chiếc xe của Quách Quân Hựu dừng lại trước tòà chung cư, lúc này Lạc Yến Dung vừa tháo dây thắt an toàn vừa lắng nghe và suy nghĩ, sau đó chậm rãi gật đầu, hỏi lại:

"Được không vậy?"

" Anh cũng có cổ phần ở Quách Thị mà, với lại thân phận của em muốn nghỉ bao lâu ai dám lên tiếng? "

Lạc Yến Dung chợt cười, nhướn mày rồi nói:

" Chưa đăng ký kết hôn đấy."

" Cứ tính là bạn gái của anh đi."

Quách Quân Hựu vô cùng gấp gáp, nếu quần áo trên người của cả hai sạch sẽ và đầy đủ giấy tờ thì anh đã đến thẳng Cục Dân chính không cho Lạc Yến Dung có cơ hội đổi ý.

Sau đó, Quách Quân Hựu nhanh chóng lái xe trở về nhà riêng, tắm rửa thay đồ, nhưng hôm nay anh đặc biệt cẩn trọng, ngắm nghía cân chỉnh trang phục lần tóc tai rất lâu trong gương, đến khi anh hài lòng mới rời khỏi nơi đó tiếp tục lái xe tới chung cư.

Cuối cùng trên tay Quách Quân Hựu cũng cầm được thứ anh mong muốn nhất lúc này. Hiện tại, cả hai đã chính thức trở thành vợ chồng hợp pháp.

Việc này đương nhiên là quyết định của anh, chưa ai biết cả hai đã đăng ký kết hôn, chẳng thông qua với bất cứ người nào kể cả bà Lam Tử.

Anh nghĩ hôn nhân là chuyện của anh, anh chỉ thông báo chứ không muốn nghe ý kiến.

" Hình như chúng ta gấp quá rồi phải không?"

Suốt mấy giờ đồng hồ qua, Lạc Yến Dung suy nghĩ rất nhiều về việc này, dù hiện tại đã ký giấy kết hôn, chụp ảnh, được công nhận là vợ chồng nhưng cô cứ bị mông lung.

Lạc Yến Dung cô cảm thấy Quách Quân Hựu như đang ' dụ' cô, chứ không phải cô đang ' dụ' anh, cứ cấn cấn điều gì.

" Em sao thế?"

"À, không có gì!"

" Đây là sự nghiêm túc và chân tình của anh! Chỉ có điều nghĩ đến việc bà Lý Trân, Diêu Hân Đồng, Trương Nguyệt mẹ của cô ta biết cả hai đã đăng ký kết hôn sẽ tức giận ra sao, sau này cũng có nhiều cơ hội chọc tức bọn họ thì cô cảm thấy rất thú vị, thích thú,....

Kệ đi, ký thì cũng đã ký rồi, ngủ cũng đã ngủ rồi, không còn cơ hội hối hận. Chỉ là chuyện này thành công hơn sự mong đợi của cô, khiến cô đôi lúc hoang mang.

"Anh đưa em về nhà rồi anh đi công việc một chút, khi nào xử lý xong sẽ quay lại phụ em thu xếp quần áo và vật dụng cá nhân. "

Lạc Yến Dung ngây ngô, bất giác cất tiếng:

" Hả?"

"Em đến nhà anh hay anh đến nhà em đều được, cũng không quan trọng lắm! "

Lạc Yến Dung mỉm cười gượng gạo, xoay đi nơi khác tiếp tục suy nghĩ, sau đó trả lời:

" Đến nhà anh đi, lấy chồng thì phải theo chồng, điều hiển nhiên mà ~" •

Từ tòa nhà chung cư, Quách Quân Hựu lái xe đến thẳng Quách gia. Hiện tại, trên sofa phòng khách gồm ông bà

Quách là ba mẹ của Quách Triển Hoằng và Quách Minh Lãnh, có cả bà Lam Tử, ba người đang vừa uống trà vừa bàn bạc về một việc gì đó.

Bà Quách tình cờ nhìn thấy, có đồi chút ngạc nhiên bất ngờ, lên tiếng:

"Quân Hựu!"

Quách Quân Hựu khoan thai bước vào, tiến gần cả ba rồi lễ phép cúi đầu, nói:

" Bà, hai bác, cháu mới về ạ!"

Bà Lam Tử nhíu mày, sắc mặt thập phần lo lắng bởi anh đột ngột về Quách gia, trong lòng trở nên bất an khôn cùng, từ tốn hỏi lại:

" Sao cháu về đây vào giờ này? Có việc gì hả?"

" Cháu có việc quan trọng muốn thông báo với bà."

Nghe vậy, bà Lam Tử đã đoán ra được việc anh sắp thông báo, chắc chắn có liên quan đến Lạc Yến Dung cô.

Sau đó, Quách Quân Hựu và bà Lam Tử lên phòng riêng của bà ấy. Lúc này, bà ấy chậm rãi ngồi xuống ghế sofa nhìn Quách Quần Hựu đang đóng lại cánh cửa và bước tới, lền tiềng:

" Gì vậy cháu?"

Quách Quân Hựu im lặng đứng đó, căng thẳng nhíu nhẹ lông mày, sau đó cất tiếng:

" Cháu và Yến Dung đã đăng ký kết hôn. "

Hai mắt bà Lam Tử mở choàng, vô cùng kinh ngạc và bàng hoàng trước thông tin ấy, ngây người không hề cử động. Thấy thế, Quách Quân Hựu lại nói tiếp:

" Đêm qua cháu và Yến Dung đã...đã ngủ với nhau. Cháu là đàn ông, không thể phủi bỏ trách nhiệm của mình với cô ấy."

Bà Lam Tử lần nữa tiếp nhận thêm một thông tin cực kỳ rất sốc, từ nét mặt đó đã chuyển sang lo lắng cho cháu trai, đôi mắt già nua dịu xuống dao động tứ tung suy nghĩ, rồi lên tiếng hỏi lại:

" Cháu có lường trước thái độ của mẹ cháu nếu biết thông tin này không?"

" Cháu có ạ, cháu đã sẵn sàng đón nhận!"

" Bà đã sống trên đời mấy chục năm, tiếp xúc đầy đủ các thành phần, nên kinh nghiệm nhìn người cũng không tệ.

Quân Hựu à, bà thấy cháu có phần mù quáng trong tình yêu. "

Quách Quân Hựu khẽ cười rồi gật đầu thừa nhận, cất tiếng:

" Cháu biết chứ, chỉ là cháu không thể khống chế trái tim mình. Ba mẹ cháu có lỗi với mẹ Yến Dung, vậy thì để cháu bù đắp cho cô ấy. "

Bà Lam Tử không phản ứng gì nhiều, cẩn trọng đứng dậy bước tới gần Quách Quân Hựu vỗ vào vai anh liên tục mấy cái, như tiếp thêm cho anh động lực và sự mạnh mẽ, quyết đoán của một người nam nhi.

Quả thật ông bà từng rất khó khăn chọn lựa cháu trai nối nghiệp, giữa Quách Quân Hựu và Quách Triển Hoằng đều xuất sắc ngang nhau. Thể nên khi ấy ông bà chia đều 70% cổ phần cho cả hai, để tự cả hai dùng năng lực cạnh tranh.

Thế nhưng, Quách Quân Hựu anh tự nguyện chuyển nhượng 25% cổ phần cho anh họ, bảo rằng chiếc ghế chủ tịch tập đoàn Quách Thị không phải là điều anh hướng đến, chỉ giữ cho mình 10% trân trọng những gì ông bà đã tin tưởng giao phó.

" Bà luôn luôn tôn trọng quyết định của cháu. Yên tâm, bà sẽ đứng về phía cháu! "
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện