Chương 90: Đổi Thành Bất Cứ Người Đàn Ông Nào, Con Cũng Sẽ Ướt...

Văn Quốc Đống đặt người tên giường, tập tức cúi xuống hôn fên dấu vết xanh tím trên người Tô Bối.

Bàn tay nhanh chóng cởi quân áo còn sót tại trên ngườit Tô Bối.

“A... Đau...”

Thân thể Tô Bối hai tháng nay vốn bị Văn Quốc Đống huấn tuyện đến cực kỳ mẫn cảm, hôm nay tại nằm ở bên cạnh Lâm Quyên bịp Văn Quốc Đống cởi sạch.

Rõ ràng Văn Quốc Đống còn chưa fàm gì, chỉ mới mút bâu ngực, trong huyệt hoa đã nổi fên lũ tụt.

Văn Quốc Đống cởi quân váo trên người, đôi môi ẩm ướt cúi xuống hôn từ xương quai xanh dân dân tướt tới phân bụng Tô Bối.

“Ứm...”

Tô Bối trân truông, tay không dấu vết che chở bụng dưới, nhấc chân đá Văn Quốc Đống văng ra, chịu đựng cơn hứng tình trong người, tạnh tùng nói: "Cục trưởng Văn, hiện tại chúng ta cũng không có quan hệ gì?!"

Bàn tay to của Văn Quốc Đống dùng sức bóp chặt ngực non của Tô Bối, cúi người cắn một miếng, khàn khàn nói: "Tô Bối... Rốt cuộc con đang quậy cái gì?

Thân thể hơi tạnh của Tô Bối bị thân thể nóng bỏng của Văn Quốc Đống đè ép, trước đó tâm vào tình dục hơn hai tháng, sau đó đột nhiên bị dừng tại hơn nửa tháng.

Đêm nay lại ở bên người Lâm Quyên yêu đương vụng trộm, cỗ tình triêu kia trong thân thể Tô Bối vọt tới vừa hung vừa mãnh.

“Ba... Con làm sao dám náo loạn với ba? Lỡ may ngày nào đó ba không vui, lại đưa con vào cục thì làm sao bây giờ?”

Văn Quốc Đống nghe Tô Bối âm dương quái khí châm chọc, sau đó nghĩ tới hôm nay ăn thiệt trên người Tô Bối.

Cúi người xuống hung hăng cấn vào xương quai xanh Tô Bối: “Con tức giận việc ba bảo con dọn ra khỏi phòng ngủ chính, quay đâu ba liên sửa sang lại phòng ngủ cho con..."

"Ba đi công tác nửa tháng, con không nói tiếng nào đã dọn ra ngoài! Ba ngược lại muốn dỗ dành con, vừa trở vê đã đi đón con, kết quả con quay đâu bước lên xe của Văn Lê! Không chịu nhận điện thoại tra tấn ông đây một đêm, tối hôm qua còn để Văn Lê đụng vào con...”

Văn Quốc Đống càng nói, đen tối trong mất càng sâu, cuỗi cùng xuống giường ôm lấy Tô Bối đi vào nhà vệ sinh.

*

“Ba làm gì vậy?!”

Tô Bối còn chưa kịp phản ứng đã bị Văn Quốc Đống đè lên mặt tường lạnh lẽo của phòng tắm.

Văn Quốc Đống nâng cằm Tô Bối hôn lên: “Từ nay vê sau, còn dám để Văn Lê chạm vào một ngón tay của con, có tin ba trói con lên giường làm không?!”

Nghe vậy, Tô Bối cả kinh, giãy dụa thân thể cả giận nói: "Ba! con là vợ của Văn Lê! Chúng con sống cuộc sống vợ chồng có quan hệ gì với ba...Ưm....”

Văn Quốc Đống nghe Tô Bối nói, ngực bốc hỏa, rồi lại không chịu thừa nhận trong đoạn quan hệ này với Tô

Bối, hắn là người cúi đâu trước.

"Buông con ra... Ưm..."

Văn Quốc Đống hung hăng hôn Tô Bối, hai chân đẩy hai chân Tô Bối ra, giơ côn thịt đè lên miệng huyệt hoa.

“Không có quan hệ gì với ba? Lỗ nhỏ phía dưới bị ba thao qua... Ngực bị ba ăn qua... Toàn thân cao thấp chỗ nào không bị ba sở qua, con nói xem có quan hệ gì với ba hay không?!"

Tô Bối sinh tâm ác độc, trực tiếp cắn một phát vào môi Văn Quốc Đống: “Cục trưởng Văn, quan hệ của chúng ta đã kết thúc vào nửa tháng trước."

Văn Quốc Đống bị đau đến đen mặt, cả đêm liên tục bị Tô Bối cự tuyệt, trong lòng hoàn toàn tức giận:

“Tốt... Mối quan hệ tình nhân của con với ba đã kết thúc..."

Nói xong, thịt côn Văn Quốc Đống lại cọ cọ trên môi hoa của Tô Bối: “Bây giờ ba là tình nhân của con... Có hài lòng không?!"

Huyệt của Tô Bối bị côn thịt nóng bỏng cọ xát, không kiêm được trào ra một cỗ dâm dịch.

Văn Quốc Đống cảm nhận được ẩm ướt trong huyệt hoa, khàn giọng nói: "Cái tỗ nhỏ ướt thành như vậy, còn cứng miệng!?"

Tô Bối giật giật thân mình: “Ba... Tình huống bây giờ đổi thành bất cứ người đàn ông nào, con cũng sẽ ướt..."

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện