Chương 319: Vậy Anh Thao Ít Mấy Lần...

Sau bữa trưa, hâu hết bạn học đêu chọn phòng đôi.

Văn Quốc Đống vốn định tự mình đặt riêng một phòng, kết quả khi biết được phòng của Diệp Quân và Tô

Bối được sắp xếp cùng một chỗ, đã đổi ý vào ở phòng đôi.

Mùa hè nóng bức, người dân trong thành phố thích đi xuống núi và sông nước.

Buổi chiêu có hoạt động dưới nước, Tô Bối đang chọn áo tắm, Văn Quốc Đống bất ngờ ném người tên giường từ phía sau.

“Em, anh không thích người bạn cùng tớp này tắm!!”

Biết rõ đối phương đã có gia đình, còn trắng trợn quấn quít như vậy.

“Được rồi... Mấy thứ dấm chua không đâu vào đâu này anh cũng ăn?!” Tô Bối trả tại nguyên vẹn tời Văn Quốc Đống từng tặng cho cô.

“Tên đó đã thể hiện rõ rành rành vậy rôi, còn nói không có gì? Nếu hôm nay ông đây không tới, em có tin buổi tối tên đó dám tới gõ cửa phòng em hay không?"

Buổi chiêu em sẽ tìm cơ hội trực tiếp hỏi anh ta có ý gì?” thân sắc Văn Quốc Đống phức tạp nhìn Tô Bối: “Hỏi hắn cái gì? Hỏi hắn vì sao biết rõ em là phụ nữ có chồng còn muốn theo đuổi em?”

“Hả!? Nếu không thì sao!?”

Tô Bối nghi hoặc nhìn Văn Quốc Đống: “Có hiểu lâm gì thì giải thích rõ ràng không được sao!?”

Nghe vậy, Văn Quốc Đống nhìn chằm chằm Tô Bối vài giây, vẫn cười ra tiếng: “Bạn học Tô Bỡi...”

“Làm gì?”

"Ai..." Văn Quốc Đống nặng nê thở dài: “Anh coi như biết hắn vì sao thích em!”

Tô Bối nheo mất: “Văn Quốc Đống... Anh có ý gì?”

"Nếu hắn cưới một người phụ nữ xinh đẹp, ngốc nghếch và ngây thơ như vậy, vừa có thể diện và tôn nghiêm, nhưng hắn tuyệt đối không biết Bối Nhi nhà ta là đô dâm đãng bê ngoài thành thuân bên trong đen tối!"

“Văn Quốc Đống!”

“Đô ngốc! Nếu như loại chuyện này có thể dựa vào giải thích nói rõ ràng, sao xã hội này lại có nhiêu người thích phụ nữ đã có chông, phụ nữ đã có gia đình như vậy?"

"Em cũng chẳng tiếp xúc nhiêu với cậu ta, nếu cậu ta thực sự thích em thì chỉ có một lí do dó là coi trọng khuôn mặt của em, thèm muốn thân thể của em...”

Tô Bối còn chưa nói xong, môi đã bị Văn Quốc Đống hung hăng cắn một cái.

“Thân thể của bà xã chỉ có thể để anh thèm!”

Hai tay Văn Quốc Đống không thành thật sờ soạng cơ thể Tô Bối hai cái, thất lưng trâm xuống, hai tròng mất nóng rực nhìn chằm chằm vào bộ đô bơi mà Tô Bối ném trên giường: “Buổi chiêu mua một bộ đồ bơi mới."

“Không muốn! Cái này đẹp... Đau..." Trên vai Tô Bối chợt đau, thấp giọng trách:"Văn Quốc Đống anh câm tinh con chó hả!?"

Văn Quốc Đống đột nhiên đứng dậy, một tay đem Tô Bối khiêng vào phòng tấm: “Ông đây hôm nay liên cho em biết rõ ông đây thuộc về cái gì!"

Tô Bối muốn tắm, Văn Quốc Đống lại ghét bỏ liếc mắt nhìn bồn tấm, khàn giọng nói: "Trong bồn tắm đã chơi rồi! Chúng ta thử cái gì mới mẻ đi.”

Nghe vậy, Tô Bối hung hăng trừng mắt: “Buổi chiêu còn phải gặp mọi người!”

Văn Quốc Đống dùng bàn tay to lớn nắm lấy Tô Bối, thấp giọng nói: "Vậy anh thao ít vài lân..."

“ Anh!”

Không đợi Tô Bối mắng ra miệng, quân áo trên người đêu bị Văn Quốc Đống lột sạch sẽ, ôm vào phòng tấm.

Tô Bối treo ở trên người Văn Quốc Đống, dùng ngực mêm cọ vào thân thể Văn Quốc Đống: “Ưm... Ông xã giúp em bôi sữa tấm..."

Văn Quốc Đống đổ sữa tấm ra tay, hai tay từ cổ Tô Bối mò xuống dưới bâu vú căng tròn, một đường đi xuống nắn bóp: “Vú của bà xã thật đẹp..."

Nghe vậy, Tô Bối hờn dỗi trừng mắt: “Cũng chỉ có ngực đẹp?”

“Tiểu huyệt cũng đẹp, không chỉ đẹp còn dễ thao...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện