Chương 113: Cậu Ta Có Đẹp Trai Hơn Ba!?
Văn Quốc Đống cởi tạp dề trên người, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Tô Bối.
Đây tà tân thứ ba Tô Bối gặp Diệp Liệt Thanh, tân đâu tiên fà khi Văn Tuyếtt bắt gian không được, quậy âm ï đến mức vào bệnh viện.
Lúc ấy cô còn tưởng rằng Văn Quốc Đống tàm người đứng đâu với kiêm chức anh vợ, ít nhất sẽ tàmp chút gì đó với Diệp Liệt Thanh.
Chỉ là cô không nghĩ tới, Văn Tuyết bất gian quậy đến 'Thảm thiết' như vậy, cuối cùng bị người Văn gia cùng nhau nhẹv nhàng vạch trân quá khứ.
Diệp Liệt Thanh tàm em rể nhưng ngoại tình, không chỉ có thể duy trì hoạt động trong vòng tròn Người một nhà' của Văn Quốc Đống, thậm chí còn có thể tàm cho Văn Quốc Đống không đề phòng chia sẻ bí mật 'toạn tuân cha chông nàng dâu' của chính mình.
Văn Quốc Đống tàm £ơ chuyện toạn tuân giữa Diệp Liệt Thanh và cô cháu gái Văn Uyển, Diệp Liệt Thanh biết rõ ràng tất cả chuyện £oạn tuân giữa cô và Văn Quốc Đống.
Còn có thể "áy náy" bồi thường tài chính cho Văn Lê.
Trong đâu Tô Bối đột nhiên nghĩ tới những gì Văn Uyểh nói vào đêm cô 'bất hòa' với Văn Quốc Đống.
"Chị cảm thấy bác cả của em tại sao tại mắt nhắm mất mở đối với chuyện của em và Diệp Liệt Thanh?!"
“Văn gia nha... Không có một người tốt.”
Từ những gì cô biết vê Văn gia... nước ở đây... quả thực sâu hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
Chẳng trách Lâm Quyên cùng Văn Quốc Đống kết hôn hơn hai mươi năm, vẫn chưa từng chạm tới cốt lõi quyên lực của Văn gia.
Có lẽ... Trong số những người chưa từng chạm tới cốt lõi của Văn gia... Văn Tuyết hẳn là cũng tính.
Hai người này không hổ là chị em tốt.
"Buổi chiêu đi bệnh viện khám thai, làm hai tay chuẩn bị, một phân hồ sơ công khai, một phân bí mật, thời gian nhất định phải đồng bộ, tránh bị người khác phát hiện bất thường. Trong thời gian mang thai, ngoại trừ bệnh viện được chỉ định ra, không thể xảy ra sự cố khác, hiểu chưa?"
Nghe thấy thế, Tô Bối gật gật đâu: “Biết rồi.”
"Còn về công việc của con..."
Văn Quốc Đống còn chưa nói xong, Tô Bối lập tức lên tiếng ngắt lời: “Con sẽ không từ chức.”
"Mới hai năm, trên con đường này con còn phải học rất nhiều thứ... Có con rồi con cũng sẽ không bỏ cuộc."
Văn Quốc Đống nhíu mày, hắn biết Tô Bối chưa bao giờ là người phụ nữ sẵn sàng khom lưng trước người khác.
"Em bé trong bụng con sinh sớm hơn em bé bình thường hai tháng."
Thái độ Tô Bối vẫn rất kiên quyết: “Không chậm trễ.”
Văn Quốc Đống bất đấc dĩ nhưng cũng không có ý khuyên nhủ nữa: “Đổi ý rồi nói với ba.”
“Ư ”
Thanh âm hai người nói chuyện không lớn không nhỏ, bọn họ hoàn toàn không có ý tránh mặt Diệp Liệt Thanh.
Diệp Liệt Thanh ngôi trên sô pha, chẳng biết tại sao chỉ cảm thấy tim đập thình thịch.
“Anh... Anh cả...”
Văn Quốc Đống nhìn qua, Diệp Liệt Thanh do dự vài giây, lên tiếng nói: "Anh xem em tuổi này cũng không nhỏ, nếu không em cùng Tiểu Uyển..."
“Nghĩ cũng đừng nghĩ!”
Bốn chữ lạnh như băng đã dập tắt niêm hy vọng trong lòng Diệp Liệt Thanh.
Nghe vậy, Tô Bối không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Liệt Thanh, không giống với hơi thở "bình dị gân gũi" trên người Văn Quốc Đống, trên người Diệp Liệt Thanh có một cỗ khí tức "tội phạm" nông đậm.
Một người đàn ông như vậy, tại nguyện cúi đâu xưng thân với Văn Uyển, thậm chí còn âm ï đòi cưới Văn Uyển.
Trước không nói Văn Uyển có nguyện ý hay không, cho dù tà Văn Uyển nguyện ý, toàn bộ Văn gia... Ai có thể gật đầu với một hôn sự như vậy.
Dượng ngoại tình với cháu gái vị thành niên, chưa nói Văn Tuyết, ba mẹ Văn Uyển có thể giết sống Diệp Liệt Thanh.
“Diệp Liệt Thanh...”
“Hả?”
Văn Quốc Đống trâm mặt: “Ra trong xe chờ.”
“A!?” Diệp Liệt Thanh bối rối trong chớp mắt, chỉ thấy Văn Quốc Đống trâm mặt, cũng không dám nói gì, phẫn nộ đi ra cửa.
“Cậu ta tớn tên có đẹp bơn ba?!”
Nghe vậy, vẻ mặt Tô Bối đông ý gật gật đâu, nói: "Ánh mắt Văn Uyển không tệ, chỉ tà già một chút, cái khác đêu tạm được."
Tay Văn Quốc Đống đang bưng canh dừng tại: “Cậu ấy nhỏ hơn ba hai tuổi...”
Tô Bối nghe vậy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Văn Quốc Đống: “Hả? Nhưng ba nhìn trẻ tuổi hơn nhiêu so với anh ta... Ba đi ra ngoài như thế này, cho dù có nói với người khác năm nay hơn ba mươi cũng có người tin..."
Miệng phụ nữ, quỷ gạt người.