Anh cứ nghĩ cô cởi đồ ngay đứng trước mặt mình là chuyện bình thường, chỉ cần anh không có những suy nghĩ lung tung là được, nhưng từ đầu đến cuối đầu óc anh đều bị cơ thể cô làm cho nóng đến bức bối. Hoàn toàn không giữ được sự tỉnh táo, lý trí như ban đầu.

‘‘Không, Tây Thừa…’’

Anh cúi người, dễ dàng bế Khúc Yên lên, cô như thấy được đại hoạ phía trước là gì, ngón tay bấu vào bả vai anh, đôi mắt vì sợ hãi mà đã đỏ lên:’‘Tây Thừa, sau này em không bỏ đi nữa. Đừng…đừng làm thế với em…’’

Không có tiếng trả lời. Anh trực tiếp đem cô ném lên giường lớn, độ đàn hồi rất tốt không khiến cả người cô choáng váng khi bị ném từ trên xuống.

Khúc Yên mở mắt ra nhìn Thẩm Tây Thừa, ánh mắt anh mang theo sự sâu xa lại có phần trầm tĩnh. Từng cúc áo, từng cúc từng cúc đã bị anh cởi ra, để lộ ra cơ thể săn chắc và khối cơ bắp rõ ràng.

Chiếc áo sơ mi đen bị anh ném xuống đất, chiếc đồng hồ cô tặng anh cũng tháo ra ném sau một bên.

Khúc Yên chống tay lùi về sau, lại bị Thẩm Tây Thừa dùng tay nắm kéo lại, cơ thể anh bắt đầu hạ xuống. Chuẩn xác hôn lên môi cô.

Nụ hôn mang theo hương vị tình dục rất rõ ràng, hơi thở anh vừa dồn dập lại gấp gáp, nó cứ lả lướt trên từng tất da thịt cô. Rõ ràng là anh đã động tình, đến cả đôi mắt cũng đặc biệt có sức quyến rũ tới mức khiến cô toàn thân đều run rẩy.

‘‘Tây Thừa…hức…không muốn…’’

‘‘Khúc Yên, em nên biết cái giá trước khi bỏ trốn chứ?’’

Thẩm Tây Thừa nắm chặt cổ tay cô, phần ngực trần trắng nõn lại đàn hồi ngay lập tức được thấy rõ hơn.

‘‘Không! Không muốn…hức…’’

Cơ thể Khúc Yên rất đẹp, anh nhìn đến ngơ ngẩn một thời gian ngắn. Ngực và mông đều phát triển tới mức có thể thấy rõ, eo lại tinh tế nhỏ nhắn, làn da trắng không tuỳ vết, mỗi lần nhìn lại càng khiến anh không thể nhịn nổi.

Khúc Yên sợ hãi đến bật khóc, bộ dạng bây giờ của anh là đều cô chưa từng nghĩ tới.

Đôi gò bông vừa hồng lại vừa trắng xuất hiện ngay trước mắt, ánh mắt Thẩm Tây Thừa càng lúc càng bị sắc tình bao phũ lên. Cô vốn định dùng tay che lại người mình thêm lần nữa, nhưng anh vừa nhìn đã nhận ra suy tính của cô. Đem tay cô đặt trên đỉnh đầu, tay còn lại chạm vào ngực cô. Sau đó lại cúi đầu, dùng đầu lưỡi mút lấy nó.

Toàn thân cô như bị dòng điện chạy qua, tê dại từ đầu cho tới chân, cảm giác lúc này rất lạ, vừa kích thích lại vừa tê người.

Thân thể cô bị anh hôn đến đỏ ửng, mỗi nơi đều để lại một chút dấu vết tình ái do anh tạo này. Từ từ nụ hôn cũng đi sâu xuống, chạm vào nụ hoa bên dưới cô kiềm không được mà run rẩy, nước mắt lại không nhịn được mà rơi xuống càng lúc càng nhiều.



‘‘Khúc Yên, tối nay em chịu thiệt một chút rồi.’’

Giọng anh khàn khàn, hoàn toàn đã bị cái thứ gọi là tình dục đó ăn trọn. Giống như, tối hôm nay anh sẽ không buông tha cho cô.

‘‘A…đừng…khó chịu. Tên khốn, đã bảo cút ra…cút…cút…ra…’’

Giọng cô đứt đoạn không liền mạch, nguyên nhân là vì anh đã dùng đầu lưỡi mình mà tiến vào bên trong. Có một chút tê dại, kích thích lại như không kiềm chế được mà phát ra những âm thanh kì lạ.

‘‘Bù đắp cho anh một chút có sao. Nhưng mà hôm nay đúng là em chịu khá nhiều thiệt thòi. Đã chạy xa như thế nhưng vẫn không thể thoát, ngược lại còn phải dính một chỗ với anh.’’

Anh cong môi nhìn cô, vừa mê người lại vừa đáng sợ:’‘Hi vọng là em sẽ không ngất vào lúc quan trọng.’’

Cô còn đang ngơ ngác thì từ phía dưới cơ thể cô, nơi chưa từng có bất kì thứ gì xâm phạm lại bị ngón tay Thẩm Tây Thừa đi vào, không những thế, nơi đó còn chảy ra nhiều m.ật d.ịch mà như lời anh nói nó có vị rất ngọt, dễ dàng khiến anh làm việc.

Đầu óc cô trở nên mụ mị, trống rỗng không còn suy nghĩ được gì:’‘Đau…’’

‘‘Đau quá…hức…’’

Cô cảm giác nó rất đau, mỗi lúc anh động ngón tay cô đều đau tới mức kịp chặt ngón tay anh. Anh âm trầm nhìn cô, nắm tay bàn tay cô đặt vào giữa hai chân mình.

Cô cảm nhận trong lòng bàn tay mình có vật to lớn rất cứng, cô hoảng hốt tới mức nhanh chóng rút tay lại. Bàn tay lại một lần nữa bị anh giữ chặt đặt vào vị trí cũ.

Anh nói:’‘Chẳng phải anh từng nói chưa lên giường với ai sao, đêm nay phải nhờ em chỉ giáo nhiều hơn.’’

Cái thứ đáng xấu hổ đó rất cứng, lại to lớn. Gương mặt cô giàn giụa nước mắt lại đỏ hồng lên vì xấu hổ.

Anh thế mà thoát y ngay trước mặt cô, những thứ cô chưa từng thấy của đàn ông bây giờ lại hiện ra rõ ràng, thứ đó không hề mềm yếu tý nào. Không yếu đuối một chút nào! Một chút cũng không!

Anh đặt thứ đó ngay ở miệng tiểu h.uyệt, vì sợ cô đau mà tốc độ rất chậm từng chút từng chút hướng vào miệng nhỏ bên trong.

Q.uy đầu vừa vào trong, tiểu h.uyệt đã hút chặt lấy phân thân của anh, kẹp chặt tới mức khiến cho đường đi vào vốn đã nhỏ lại thêm khó tiến vào hơn.

‘‘A…hức…tôi không muốn! Anh buông tôi ra!’’



Thẩm Tây Thừa hít sâu một hơi, xoa nhẹ eo cô:’‘Thả lỏng.’’

Anh vừa mới tiến vào, toàn thân cô đã như bị xe cán qua, cả người bị tách làm hai cá thể riêng biệt, phía dưới đau rát tới mức cô không còn khả năng suy nghĩ gì, đầu óc bắt đầu trống rỗng.

Khúc Yên không nghe rõ anh nói gì, Thẩm Tây Thừa bị cô kẹp chặt tới mức suýt nữa b.ắn ra bên ngoài.

Anh đỡ lấy eo cô, đi vào một chút là cảm nhận có thứ gì đó đang ngăn lại. Anh hít sâu một hơi, dùng lực đ.âm sâu vào trong.

‘‘A…đau…đau quá…’’

Nước mắt cô lại rơi xuống, cô dùng tay đẩy cơ thể Thẩm Tây Thừa ra, thế nhưng cô còn chưa kịp đẩy anh ra, vật cứng phía dưới lại càng tiến vào sâu hơn.

Khúc Yên bấu chặt vào tay anh, Thẩm Tây Thừa mạnh mẽ ôm lấy Khúc Yên, cả phân thân to dài đều nằm hoàn toàn ở phía trong của Khúc Yên. Cái thứ kích thích to dài không báo trước đâm sâu vào tận bên trong.

Cơ thể Khúc Yên run rẩy không chịu nổi, lắc đầu khó khăn nói:’‘Không…không muốn mà…’’

Thẩm Tây Thừa bắt đầu cử động, anh không khá hơn cô là mấy. Bị cô kẹp tới mức thở ra mấy hơi nhịn đau.

Động tác mỗi lúc một sâu, một lúc một nhanh. Khúc Yên không chịu nổi là rên rỉ thành tiếng, cô không kịp thích nghi với cảm giác này, đầu óc bay bỗng đến hồ đồ. Cô một lần nữa vô lực đẩy Thẩm Tây Thừa ra, nhưng tên đàn ông này đã bị dục vọng ăn mòn, hoàn toàn đã chìm vào trong đó.

‘‘Hức…đau quá…không được…đừng…đừng làm nữa.’’

Bên trong cô vừa nhỏ lại vừa hẹp, phân thân anh rõ ràng lúc đầu không thể tiến vào. Là anh đã cố gắng ép buộc nó vào trong, càng làm anh như không thể dừng lại, bên trong như có hàng ngàn cái miệng nhỏ nuốt lấy phân thân của anh, càng làm thì lại càng thoải mái, tới mức anh không thể dừng lại được.

Hoa h.uyệt sau một lúc đã quen dần với kích thước to lớn của anh, mỗi lúc phân thân nóng bỏng chen vào, vách thịt mềm mại lại ngoan ngoãn tách ra. Q.uy đầu anh đi vào tận sâu bên trong, mấy lần chạm vào hoa tâm bên trong của Khúc Yên khiến cô càng lúc càng trở nên nhu thuận, từ đỉnh đầu đến gốc rễ đều bị tiểu Khúc Yên nuốt hết không còn thứ gì sót lại.

Cảm giác sảng khoát chạy dọc sống lưng Thẩm Tây Thừa, anh thở hắt ra một hơi, cúi đầu hôn lên môi cô, tốc độ cắm rút nhanh đến kinh người.

Cô chịu không nổi vòng tay lên cổ anh, run rẩy lại dùng lực ôm lấy anh, cảm giác sung sướng này cô rất không muốn thừa nhận, nhưng vẫn bị nó ăn trọn, Khúc Yên nhắm mắt lại, nước mắt trên khoé mi rơi xuống, nức nở lại chủ động quấn lấy lưỡi anh.

Anh ôm lấy cả người Khúc Yên, dùng lực dập eo vào sâu bên trong, lại điên cuồng tiến công vào nó.

‘‘Ưm…Tây Thừa… từ từ…’’
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện