Tại sao anh lại làm như thế với tôi hả ? Mình là anh em cùng máu mũ mà...
Nắm lấy áo vest của Tô Bắc rồi đánh mạnh vào anh... Tô Như uất ức nói
- Máu mũ sao ? Tôi trước giờ chưa xem các người là gia đình... chỉ tại mẹ con cô mà mẹ ta mất sớm khiến ta xém chết trong bụng mẹ ấy mà lại ở đây nói đến máu mũ ruột thịt.. nực cười
Đẩy mạnh Tô Như té xuống sàn, Tô Bắc giờ đây chẳng thèm kiên nể đến ai cả...
Thấy mọi chuyện đã bại lộ Tô Nhất rút súng trong túi áo ra đe dọa khiến khách mời sợ đến mức chạy tán loạn lợi dụng tình hình định bỏ trốn nào ngờ lại bị Lục Quân nhìn trúng, anh lấy súng nhắm chuẩn vào chân Tô Nhất rồi bắt khiến hắn té gục chẳng thể bỏ chạy.
Nhanh chóng bị khống chế bởi hàng chục tên vệ đã được bố trí từ sớm... Tô Nhất như cá nằm trên thớt do sự chủ quan của hắn.
- Mau thả bố tao ra... nếu không thì đừng trách..
Xoay người nhìn về phía Tô Như, cô ta đang kề dao vào cổ Yên Hoa nhằm uy hiếp Lục Quân thả Tô Nhất để ông ta bỏ trốn.
Bà Tô thấy tình hình nổi loạn định gọi người đến giúp chồng nhưng cũng đã bị Tô Bắc nắm thóp giật lấy điện thoại... bà ta sợ đến mức ngất ngay tại chỗ.
- Đúng là may mắn khi cô đến tham dự hôn lễ
- Mau thả cô ấy ra... cô ấy mà có chuyện gì thì cô đừng trách sao tôi khách sáo
Không còn đường lui, mọi thứ đã đến ngã cụt Tô Như giờ đây chẳng còn gì để mất nữa cô ta liều lĩnh nhất quyết không buông, dùng tính mạng của Yên Hoa để uy hiếp Lục Quân.
- Mày nghĩ anh ta yêu mày sao ? Haha.. anh ta chỉ xem mày là dụng cụ thỏa mãn tình dục mà thôi... Nếu anh ta yêu mày thì tại sao lại làm tình với tao... haha..... mày cũng chỉ là con điếm..
- Thế sao ? Cô nghĩ tôi bây giờ có quan trọng đối với anh ta sao ? Lời nói như khiêu khích Tô Như càng kề dao ngày càng sát cổ... Yên Hoa cũng chẳng run sợ tuyệt vọng nhìn về phía Lục Quân rồi lại đáp trả Tô Như.
- Im đi... đừng thách thức tao..
- Dường như cô đã bắt đầu run sợ rồi à... chẳng dám làm đúng không... hay là để tôi giúp cô..
- Yên Hoa em đang làm gì vậy ? Đừng nói nữa cô ta sẽ làm em bị thương đó..
Đứng phía xa nhìn con dao sắc bén đang kề sát cổ cô gái mình yêu, những giọt máu đang chảy ra khiến Lục Quân đau xót muốn tiến đến nhưng lại khiến Tô Như càng thêm kích động.
- Mau giết nó đi con gái... nó mà chết để xem thằng này sống như thế nào.. haha..
Dao đã kề sát cổ nhưng Tô Như lại chẳng dám làm, nhìn người bố mà mình yêu thương giờ lại xúi giục mình giết người để trả mối tư thù riêng... khiến cho Tô Như càng thêm suy sụp.
- Sao cô Tô lại nhát gan như thế... chỉ cần áp sát dao vào rồi...
- Á... đừng..
Thấy Yên Hoa chẳng sợ chết mà ngày càng ép dao sát cổ hơn... Tô Như sợ hãi buông con dao rơi sàn..
- Em có sao không ? Chảy máu rồi...
Thấy Tô Như buông dao Lục Quân chiếm lấy cơ hội khống chế cô ta rồi chạy đến bên Yên Hoa xem tình hình cô thế nào.
- Không sao đâu... chưa thể chết được..
Đẩy Lục Quân ra rồi tự mình đứng dậy lấy tay chạm vào vết thương trên cổ. Đáng lý ra hôm nay cô đến xem hôn lễ của anh nào ngờ được xem một bộ phim hay như thế.
- Đưa đi... thư ký Tống mau chuẩn bị xe đến bệnh viện
Ra lệnh cho vệ sĩ đưa gia đình họ Tô đi, bên ngoài cảnh sát cũng đã bao vây chờ nghe theo mệnh lệnh bên trong của Lục Quân.
Xót xa nhìn vết thương trên cổ Yên Hoa... đau lòng mà ôm chặt lấy cô... đã mấy tháng rồi anh chưa được ngửi lấy mùi hương quen thuộc này.
- Xin cậu Lục giữ tự trọng...
- Cậu Lục ? Ai cho em gọi anh như thế hả ? Mau đến bệnh viện xem vết thương thế nào trước đi..
- Không cần đâu... tôi... này...bỏ xuống..
Chẳng nhiều lời liền bế cô lên vai lên xe rời đi, đợi cô đồng ý chắc tới lúc đó vết thương đã lành luôn rồi.
Sau một hồi được các bác sĩ thăm khám tận tình Yên Hoa cũng được thả... không khí bên trong bệnh viện khiến cô khó chịu đến mức suýt nôn mửa.
- Về nhà thôi...
- Nhà ? Anh cứ về nhà anh đi... tôi lên xe về nhà tôi..
- Đến bao giờ em mới hết giận đây hả ? Mọi sự thật lúc nãy em cũng đã nghe rồi cơ mà... sao cứ cứng đầu như thế ?
Không thèm nhìn mặt Lục Quân lấy một lần, Yên Hoa xoay người hờn dỗi nhìn đi nơi khác.
- Tôi không thích sài chung đồ với người khác
- Sài chung cái gì chứ ? Em đừng nghe lời cô ta nói... anh chỉ giữ tấm thân này cho riêng em mà thôi
- Nói chung là bây giờ.... tôi rất ghét anh
- Sao cũng được... mau vào xe đi ở ngoài này lạnh lắm..
Cứng đầu chẳng ngoan ngoãn nghe theo, lần này Lục Quân lại phải dùng biện pháp mạnh để cô không chịu cũng phải chịu.
... .......... ...
- Alo có chuyện gì thế cậu ?
- Mau cho một tên đàn em đến biệt thự tôi gấp , lựa tên nào có dáng người giống tôi một chút. Nhớ kêu hắn đi bộ trong vào không được làm ồn
- Dạ cậu vui lòng chờ trong vài phút hắn sẽ tới ngay
Tìm kiếm lọ thuốc xuân dược trong tủ bỏ vào ly rượu Lục Quân đem lên cho cô gái đang đợi trên phòng.
Thấy cô ta uống một hơi hết sạch trên môi anh nở nụ cười tà bí.
- Nhiệm vụ của cậu ở trên đó... đối với loại người như thế phải mạnh bạo vào cho tôi
- Đây có được xem là phần thưởng?
- Tùy cậu... mau đi đi..
Nắm lấy áo vest của Tô Bắc rồi đánh mạnh vào anh... Tô Như uất ức nói
- Máu mũ sao ? Tôi trước giờ chưa xem các người là gia đình... chỉ tại mẹ con cô mà mẹ ta mất sớm khiến ta xém chết trong bụng mẹ ấy mà lại ở đây nói đến máu mũ ruột thịt.. nực cười
Đẩy mạnh Tô Như té xuống sàn, Tô Bắc giờ đây chẳng thèm kiên nể đến ai cả...
Thấy mọi chuyện đã bại lộ Tô Nhất rút súng trong túi áo ra đe dọa khiến khách mời sợ đến mức chạy tán loạn lợi dụng tình hình định bỏ trốn nào ngờ lại bị Lục Quân nhìn trúng, anh lấy súng nhắm chuẩn vào chân Tô Nhất rồi bắt khiến hắn té gục chẳng thể bỏ chạy.
Nhanh chóng bị khống chế bởi hàng chục tên vệ đã được bố trí từ sớm... Tô Nhất như cá nằm trên thớt do sự chủ quan của hắn.
- Mau thả bố tao ra... nếu không thì đừng trách..
Xoay người nhìn về phía Tô Như, cô ta đang kề dao vào cổ Yên Hoa nhằm uy hiếp Lục Quân thả Tô Nhất để ông ta bỏ trốn.
Bà Tô thấy tình hình nổi loạn định gọi người đến giúp chồng nhưng cũng đã bị Tô Bắc nắm thóp giật lấy điện thoại... bà ta sợ đến mức ngất ngay tại chỗ.
- Đúng là may mắn khi cô đến tham dự hôn lễ
- Mau thả cô ấy ra... cô ấy mà có chuyện gì thì cô đừng trách sao tôi khách sáo
Không còn đường lui, mọi thứ đã đến ngã cụt Tô Như giờ đây chẳng còn gì để mất nữa cô ta liều lĩnh nhất quyết không buông, dùng tính mạng của Yên Hoa để uy hiếp Lục Quân.
- Mày nghĩ anh ta yêu mày sao ? Haha.. anh ta chỉ xem mày là dụng cụ thỏa mãn tình dục mà thôi... Nếu anh ta yêu mày thì tại sao lại làm tình với tao... haha..... mày cũng chỉ là con điếm..
- Thế sao ? Cô nghĩ tôi bây giờ có quan trọng đối với anh ta sao ? Lời nói như khiêu khích Tô Như càng kề dao ngày càng sát cổ... Yên Hoa cũng chẳng run sợ tuyệt vọng nhìn về phía Lục Quân rồi lại đáp trả Tô Như.
- Im đi... đừng thách thức tao..
- Dường như cô đã bắt đầu run sợ rồi à... chẳng dám làm đúng không... hay là để tôi giúp cô..
- Yên Hoa em đang làm gì vậy ? Đừng nói nữa cô ta sẽ làm em bị thương đó..
Đứng phía xa nhìn con dao sắc bén đang kề sát cổ cô gái mình yêu, những giọt máu đang chảy ra khiến Lục Quân đau xót muốn tiến đến nhưng lại khiến Tô Như càng thêm kích động.
- Mau giết nó đi con gái... nó mà chết để xem thằng này sống như thế nào.. haha..
Dao đã kề sát cổ nhưng Tô Như lại chẳng dám làm, nhìn người bố mà mình yêu thương giờ lại xúi giục mình giết người để trả mối tư thù riêng... khiến cho Tô Như càng thêm suy sụp.
- Sao cô Tô lại nhát gan như thế... chỉ cần áp sát dao vào rồi...
- Á... đừng..
Thấy Yên Hoa chẳng sợ chết mà ngày càng ép dao sát cổ hơn... Tô Như sợ hãi buông con dao rơi sàn..
- Em có sao không ? Chảy máu rồi...
Thấy Tô Như buông dao Lục Quân chiếm lấy cơ hội khống chế cô ta rồi chạy đến bên Yên Hoa xem tình hình cô thế nào.
- Không sao đâu... chưa thể chết được..
Đẩy Lục Quân ra rồi tự mình đứng dậy lấy tay chạm vào vết thương trên cổ. Đáng lý ra hôm nay cô đến xem hôn lễ của anh nào ngờ được xem một bộ phim hay như thế.
- Đưa đi... thư ký Tống mau chuẩn bị xe đến bệnh viện
Ra lệnh cho vệ sĩ đưa gia đình họ Tô đi, bên ngoài cảnh sát cũng đã bao vây chờ nghe theo mệnh lệnh bên trong của Lục Quân.
Xót xa nhìn vết thương trên cổ Yên Hoa... đau lòng mà ôm chặt lấy cô... đã mấy tháng rồi anh chưa được ngửi lấy mùi hương quen thuộc này.
- Xin cậu Lục giữ tự trọng...
- Cậu Lục ? Ai cho em gọi anh như thế hả ? Mau đến bệnh viện xem vết thương thế nào trước đi..
- Không cần đâu... tôi... này...bỏ xuống..
Chẳng nhiều lời liền bế cô lên vai lên xe rời đi, đợi cô đồng ý chắc tới lúc đó vết thương đã lành luôn rồi.
Sau một hồi được các bác sĩ thăm khám tận tình Yên Hoa cũng được thả... không khí bên trong bệnh viện khiến cô khó chịu đến mức suýt nôn mửa.
- Về nhà thôi...
- Nhà ? Anh cứ về nhà anh đi... tôi lên xe về nhà tôi..
- Đến bao giờ em mới hết giận đây hả ? Mọi sự thật lúc nãy em cũng đã nghe rồi cơ mà... sao cứ cứng đầu như thế ?
Không thèm nhìn mặt Lục Quân lấy một lần, Yên Hoa xoay người hờn dỗi nhìn đi nơi khác.
- Tôi không thích sài chung đồ với người khác
- Sài chung cái gì chứ ? Em đừng nghe lời cô ta nói... anh chỉ giữ tấm thân này cho riêng em mà thôi
- Nói chung là bây giờ.... tôi rất ghét anh
- Sao cũng được... mau vào xe đi ở ngoài này lạnh lắm..
Cứng đầu chẳng ngoan ngoãn nghe theo, lần này Lục Quân lại phải dùng biện pháp mạnh để cô không chịu cũng phải chịu.
... .......... ...
- Alo có chuyện gì thế cậu ?
- Mau cho một tên đàn em đến biệt thự tôi gấp , lựa tên nào có dáng người giống tôi một chút. Nhớ kêu hắn đi bộ trong vào không được làm ồn
- Dạ cậu vui lòng chờ trong vài phút hắn sẽ tới ngay
Tìm kiếm lọ thuốc xuân dược trong tủ bỏ vào ly rượu Lục Quân đem lên cho cô gái đang đợi trên phòng.
Thấy cô ta uống một hơi hết sạch trên môi anh nở nụ cười tà bí.
- Nhiệm vụ của cậu ở trên đó... đối với loại người như thế phải mạnh bạo vào cho tôi
- Đây có được xem là phần thưởng?
- Tùy cậu... mau đi đi..
Danh sách chương