Đế Phất Y nhìn nàng một lát, bỗng nhiên cười: "Ngươi có thể nói xem."

Cố Tích Cửu cũng nhìn hắn một lát, giống như có chút muốn nói lại thôi. Sau một lúc lâu, nàng bỗng nhiên thở dài: "Thôi, không đề cập tới chuyện này nữa."

Mọi người đều bối rối, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không ai biết được chuyện gì đã xảy ra giữa hai người kia.

Bọn họ chỉ mơ hồ cảm thấy những lời này của nàng có thâm ý sâu sắc, giống như nàng đúng thật từng đắc tội với Tả thiên sư, nhưng hiện tại bởi vì uy nghiêm của Tả thiên sư, nàng không thể nói ra chuyện này, chỉ có thể thuận theo.

Ban đầu, sự tình thí nghiệm đệ tử thiên bẩm chỉ có một mình Tả thiên sư thực hiện, nhưng nếu hắn và Cố Tích Cửu có ân oán riêng, vậy thì rất khó đạt được công bằng tuyệt đối.

Mặc dù cho tới hiện tại, chưa từng nghe nói Tả thiên sư phạm phải sai lầm nào, nhưng không nghe nói không có nghĩa là không có. Rốt cuộc hắn quá cường đại, hắn đưa ra kết luận không có người nào dám nghi ngờ, thậm chí không có người nào dám nói nửa chữ không.

Hắn thí nghiệm người có khi công khai, có khi riêng tư, có khi trực tiếp đưa người tới Thiên đài bên ngoài Phù Thương Cung.

Đa số thời gian, hắn đều hoàn thành trắc nghiệm một mình, mọi người chỉ chờ đợi kết quả ở bên ngoài cung.

Hiện tại nếu trong lòng mọi người đang tồn tại một nghi vấn như vậy, tâm trí bọn họ tất nhiên không chắc chắn lắm.

Đặc biệt là Cố Tạ Thiên, từ khi Cố Tích Cửu nói ra hai chữ "thiên bẩm", trong lòng ông luôn cảm thấy bất ổn, vô cùng lo lắng.

Hiện tại nghe thấy Cố Tích Cửu nói một câu như vậy, ông lập tức nói: "Bệ hạ, thí nghiệm đệ tử thiên bẩm không phải là chuyện nhỏ, vi thần cảm thấy có lẽ nên thí nghiệm công khai, tìm thêm hai người nữa làm phó thủ, như vậy kết quả mới có thể khiến nhân tâm khâm phục khẩu phục."

Tuyên Đế cũng thấy sự tình trọng đại, cần phải thận trọng, vì thế nhìn về phía Đế Phất Y: "Tả thiên sư, ngài thấy thế nào?"

Long Tư Dạ cũng nói: "Bổn tọa nguyện làm phó thủ cho Tả thiên sư."

"Bổn tọa cũng có thể làm phó thủ." Ngoài điện truyền tới giọng nói lạnh lùng đạm mạc, một người nam tử hắc y đi đến.

Hữu thiên sư Thiên Tế Nguyệt!

Không ngờ hắn cũng thật sự tới.

Sự hiện diện đầy đủ của Tả Hữu thiên sư giống như khai thiên lập địa, hơn nữa còn có một vị Long tông chủ rất hiếm khi xuất hiện.

Bá quan văn võ ở đây đều cảm thấy, ba đại đầu sỏ này đứng ở bên trong đại điện, khiến cho đại điện vốn có chút cổ kính nháy mắt trở nên sáng bóng như vàng, rạng rỡ!

Trong đời bọn họ có thể nhìn thấy cả ba người này lên sân khấu, cảm thấy cho dù lập tức chết đi cũng không oan uổng!

Hơn nữa, lần này ba đại đầu sỏ còn cùng nhau liên thủ làm một việc, trắc nghiệm thiên bẩm cho một tiểu cô nương.

Cố Tích Cửu gần đây nổi bật không nhỏ, lúc này đây là đặc biệt lớn!

Vô số đôi mắt nóng bỏng tập trung ở trên người nàng.

Cố Tích Cửu vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó, bộ đáng giống như đã lường trước sự việc, nhưng trong lòng lại có một chút đắng cay.

Vừa rồi nàng nói như vậy bất quá là muốn tìm đường lui cho mình, vạn nhất bị Tả thiên sư quyến rũ kiểm tra ra nàng là người giả thiên bẩm, nàng có thể mang lý do hắn lấy oán trả thù mình. Nàng sao có thể nghĩ tới sẽ có một chuyện thí nghiệm công khai thế này?!

Còn có ba đại đầu sỏ ra tay!

Long Tư Dạ còn dễ nói, bất luận hắn xuất phát từ mục đích gì, lần này thật sự muốn cứu nàng ra. Nhưng hai vị thiên sư này thì rất khó nói!

Tả thiên sư tà mị khó dò, Hữu thiên sư thiết diện vô tư.

Nếu nàng bị phát hiện nói dối dưới sự kiểm tra của ba người này, chỉ sợ sẽ trực tiếp nhận sự trừng phạt, không có một chút nhân nhượng ——

Biến khéo thành vụng.

Nàng đau đầu xoa xoa ấn đường, bước tiếp theo nàng nên làm thế nào? Lúc này nếu thuật thuấn di của nàng vẫn còn thì thật là tốt!

Nàng có thể lập tức biến mất......
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện