-“Anh không quan sát trận đấu sao?”-Cơ Diễm cười hỏi khi Vô Tà đang nhàm chán nằm dài trên phi kiếm vắt chân chữ ngũ mà không theo dõi trận đấu phía trên đài.
-“Theo dõi làm gì chứ? Tiểu tử kia dùng hết những lá bài tẩy đánh cũng không lại.”-Vô Tà tùy ý đáp.
-“Anh đủ tự tin để nói thế luôn sao?”-Cơ Diễm cũng nhìn ra điều đó, cho dù Tiêu Viêm có dùng Địa cấp công pháp, bí thuật tiến mấy cái tiểu giai đánh cũng không lại được Nạp Lan Yên Nhiên.
-“Tà ca, hắn nói là thật chứ? Sao em nhìn không ra được?”-Thanh Nhi lên tiếng hỏi, nàng dù là Đấu Tông nhìn cũng không ra được ai là người chiến thắng vì cả hai đều có lá bài tẩy mạnh mẽ cả, nhất là tiểu tử Tiêu Viêm kia theo như Cơ Diễm nói có một siêu cấp cường giả dẫn đạo nên lá bài tẩy càng mạnh mẽ hơn nữa.
-“Ừm, tiểu tử tên Tiêu Viêm kia thực lực đã phát huy đầy đủ nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong, mặc dù hắn sở hữu tới hai loại dị hỏa nhưng cô nhóc Nạp Lan Yên Nhiên cũng sở hữu phong chi áo nghĩa nên so ra Nạp Lan Yên Nhiên nhỉnh hơn một chút.”
-“Phong chi áo nghĩa!? Chuyện này sao có thể?”-Thanh Nhi vạn sự ngạc nhiên, cụm từ này là nàng biết đến qua lời giảng của Vô Tà, Vân Vận cũng có biết qua nàng chắc có truyền dạy qua cho đệ tử của nàng nhưng không thể nhanh như thế chứ. Còn mấy cái áo nghĩa là Vô Tà qua kiến thức ‘tu’ truyện kiếp trước kết hợp với lý giải từ trí nhớ của sư phụ hắn mà suy luận ra.
-“Nàng có lẽ là một thiên tài đi.”-Cơ Diễm nhún vai giống như Vô Tà thường làm nói.
-“Thực chất nàng chỉ là lĩnh ngộ chút da lông mà thôi nhưng thế là đủ rồi khi kinh mạch được tẩy tủy công thêm phục dụng viên nhất niên đan nữa sức chiến đấu không chỉ có như nàng thể hiện, nàng chưa đánh hết sức.”-Vô Tà lên tiếng nói.
...
...
-“Diễm Phân Phệ Lãnh thước!”-Tiêu Viêm gầm nhẹ một tiếng, Huyền Thiết trọng thước trong tay bao phủ bởi đấu khí mà chém tới, đây là quân bài đáy hòm của hắn. Do cảm nhận được muốn thắng không dễ dàng nên đành chấp nhận lấy lá bài này ra mà tấn công.
-“Phong Chi Vẫn Sát!”-Nạp Lan Yên Nhiên thấy Vô tà chiêu thức mạnh mẽ cũng không dám coi thường mà tung ra võ kỹ mạnh nhất mà nàng sở hữu luôn.
-“Tăng cường phòng ngự tráo!”-Đại trưởng lão Vân Lam tông thấy tình hình không ổn vội vã ra lệnh.
-“Ồ là địa cấp võ kỹ sao?”-Cơ Diễm nhận ngay ra môn võ kỹ mà Tiêu Viêm xử dụng là thuộc về đẳng cấp nào.
-“Thanh Nhi tới lượt em lên đài rồi đó.”-Vô Tà ngồi dậy quay qua phía Thanh Nhi mà nói-“Nhớ cẩn thận.”
-“Được.”-Thanh Nhi gật nhẹ đầu, thân hình lóe lên rồi biến mất, nàng xuất hiện giữa trận đấu trong hình dáng bên ngoài là ‘Vô Tà’.
...
...
...
Bóng đen xuất hiện bất ngờ giữa sân khiến tất cả đều ngạc nhiên, Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên cũng không kịp dừng lại mà tiếp tục đánh tới.
-“Rầm!”-Bụi cát bay lên mịt mù, sàn đấu xuất hiện một vết nứt chi chít như mạng nhện. Bụi đất dần tan đi, ba bóng người dần hiện ra trong mắt người khác.
-“Vô Tà!”-Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc thốt lên khi nhận ra người ở giữa là ai, người mà dùng hai ngón kẹp lại trường kiếm của nàng đồng thười dùng một ngón tay trái để dừng lại cú bổ từ huyền thiết trọng thước. Thấy cảnh này Vô Tà trên không cười khổ không thôi, Thanh Nhi quá thể hiện rồi, đòn đánh mạnh nhất mà chỉ dùng ngón tay để chặn lại mà thôi.
-“Trận đấu nên dừng ở đây là được rồi!”-Thanh Nhi búng nhẹ ngón tay đẩy hai người Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên lui lại mấy bước.
-“Ngươi là ai?”-Tiêu Viêm không ngờ có người tiến lên ngăn lại trận đấu của hắn.
-“Một người được người khác nhờ ngăn cản trận đấu mà thôi.”-Thanh Nhi nhún vai nói bắt trước giọng điệu của Vô Tà nói lời nói trong kịch bản mà hắn soạn trước cho nàng.
-“Là ta!”-Vô Tà chậm rãi bước lên sân đấu, mặc kệ phòng hộ tráo bảo vệ-“Xin tự giới thiệu ta là Tiêu Tà, Ô Thản Thành, Tiêu gia. Kẻ trong lời đồn là bắt nạt tiểu nha đầu Yên Nhiên.”
Những trưởng lão muốn lên ngăn lại kẻ quấy rối kia nhưng lại bị Vân Vận đưa tay cản lại.
-“Trận tỉ thí này đã đạt được mục đích rồi thì đâu cần phải tiếp tục cơ chứ.”-Vô Tà tiếp tục chậm rãi nói-“Chuyện hôm nay chính một tay ta thúc đẩy, ta chính là người viết ra cái kịch bản lôi cuốn, từ việc từ hôn đến việc hẹn ước chiến đấu hôm nay.”
-“Tại sao vậy? Tại sao có thể thế chứ?”-Tiêu Viêm không dám tin lời Vô Tà vừa nói.
-“Tại sao ư? Còn không phải vì ngươi sao? Không có cho ngươi một áp lực, không có cho ngươi một mục tiêu, liệu ngươi có mạnh mẽ như bây giờ không? Liệu ngươi có cắn răng, chịu đau nuốt đắng mà phát triển thế này không?”-Vô Tà không trả lời mà hỏi ngược lại, những câu hỏi này có thể thay cho câu trả lời của hắn rồi.
-“Chuyện này...”-Tiêu Viêm thoáng nghĩ lại, thật đúng là không có việc sỉ nhục ngày hôm đó thì hắn có lẽ chẳng cố gắng đến mức độ này.
-“Chứ ngươi nghĩ nếu không có ngươi sau màn thì một tiểu nha đầu có thể được Vân tông chủ gật đầu tới Tiêu gia sao?”-Vô Tà chỉ về phía Vân Vận đang ngồi lắng nghe.
-“Ta có thể cùng Vân tông chủ là nhờ hai lý do, một là mối quan hệ với Vô Tà, cái thứ hai là vì tiểu nha đầu Nạp Lan Yên Nhiên.”
-“Chuyện này sao có quan hệ với ta?”-Nạp Lan Yên Nhiên đang suy nghĩ bỗng nhiên bị nhắc đến.
-“Còn không phải do sự kiêu căng không coi ai ra gì của cô sao? Thiên tài cũng có cái ngạo của thiên tài nhưng không phải là không coi ai ra gì? Cô thấy sư phụ cô tuy cường giả Đấu Hoàng trẻ tuổi nhưng để ý cách đối nhân xử thế của nàng thế nào?”-Vô Tà tiếp tục chém gips đại pháp, kịch bản này quá ư là chuẩn xác mặc dù hắn đều chém gió, nhưng có Vân Vận cái gì cũng gật đầu thì ai lại có thể phát hiện ra hắn chém gió cơ chứ. Phía trên đài, Vân Vận cảm thấy có ngày hôm nay thật đúng như lời Vô Tà đã nói chẳng có hại điều gì cả, việc này hắn xử lý đơn giản nhưng trăm lợi mà vô hại.
-“Ta hiểu rồi, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”-Nạp Lan Yên Nhiên liền ngẫm lại thái độ của mình trước đây liền cúi đầu nhận sai.
-“Ừm, nếu hai ngươi đã hiểu mục đích của trận đấu vậy...”-Vô Tà đang thoải mái nói, bỗng nhiên lòng hắn nhói lên đau đớn, một cảm giác đau đớn từ tận sâu trong tâm can. Đầu óc hắn vội xoay chuyển tìm cái nguyên nhân của sự đau đớn đầy khó hiểu này.
-“Cảm giác này là người quan trọng với mình gặp nạn, người quan trọng? Mẫu thân!”-Vô Tà trong đầu chợt hiện ra hình ảnh người phụ nữ một thân một mình cực khổ nuôi hắn trưởng thành.
Người xung quanh chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng ngay cả cường giả Đấu Hoàng như Vân Vận và thậm chí cả Đấu Tông như Thanh Nhi đều cảm thấy lạnh cả người như thể nhìn thấy một biển máu tanh, thây chất từng đống. Cơ Diễm và Dao Tuyết liền ngạc nhiên khi biết nguồn sát khí này là do Vô Tà và không thể hình dung ra được tại sao hắn có thể sở hữu một luồn sát khí kinh khủng như thế.
-“Đi!”-Vô Tà lạnh lùng nói rồi tung người lên không, Tuyết kiếm từ trên lưng hạ xuống ngay dưới chân hắn rồi như lưu tinh bay vút về phía đông. Thanh Nhi thấy Vô Tà đi cũng vội vã bay theo cả hai người nhanh chóng biến mất nơi chân trời.
Trên đài quan sát của sân đấu, Vân Vận cũng nhanh chóng bay theo, vì nàng biết hướng đó là nhà của Vô Tà, Ô Thản thành, nàng liền lập tức đoán ra được nguyên nhân hắn giận dữ chín phần là có người đụng đến người nhà của hắn đụng tới người quan trọng của hắn. Không nghĩ ngợi nhiều nàng lập tức hướng về phương hướng đó mà bay đi, cặp cánh đấu khí sau lưng vẫy liên tục không ngừng.
Cơ Diễm không có đuổi theo luôn mà hướng đến Diễm kiếm.
-“Thanh Liên mang mọi người đi trước!”
-“Tà ca là có chuyện gì? Sát khí thật khủng bố.”-Thanh Liên lớn lên ở vùng đất hỗn loạn cũng chưa từng thấy sát khí xung thiên như thế.
-“Không biết.”-Cơ Diễm lắc đầu, liền nhập vào Diễm kiếm rồi bay vút về hướng Vô Tà rời đi.
-“Có chuyện gì khiến hắn nổi giận đến mức độ này cơ chứ?”-Tiểu Y Tiên khuôn mặt vẫn còn trắng bệch nhìn phương hướng Vô Tà rời đi thấp giọng nói, nàng hầu như chưa từng thấy Vô Tà nổi giận lúc ở chung với nhau đoạn thời gian qua. Nàng không ngờ một người lúc bình thường nhìn như vô hại có phần ngả ngớn lại có lúc nộ khí xung thiên như thế.
...
...
Suốt dọc đường, Vô Tà liên tục dùng tốc độ nhanh nhất mà bay về Ô Thản thành, ngay cả bí pháp tổn thương kinh mạch cũng được dùng ngay cả đan dược tăng lên sức mạnh cũng bị hắn điên cuồng cắn nuốt mà không thèm lo lắng đến hậu quả sau này, thậm trí của Thanh Nhi cũng bị hắn rút cạn mấy lần nhưng hắn vẫn còn lý trí mà không đợi đến khi nàng chịu không nổi liền dừng lại tiếp tục cắn đan. Ba người Cơ Diễm, Dao Tuyết và Thanh Nhi vạn phần lo lắng cho hắn nhưng biết hắn lúc này bất cứ ai nói cũng không nghe nên không lên tiếng cứ một đường theo hắn mà thôi, còn về Vân Vận thì đã bị bỏ xa vì ngay cả Thanh Nhi cũng khó lòng mà theo kịp.
...
...
-“Vận muội, nàng biết là do chuyện gì không?”-Thanh Liên biết không thể bắt kịp hai người kia liền bay song song cùng Vân Vận.
-“Có lẽ là người thân của Tà ca gặp nguy hiểm.”-Vân Vận cũng chỉ phỏng đoán mà thôi-“Hướng đó là nhà của hắn.
-“Liệu khi chúng ta gặp nguy hiểm hắn có vậy không?”-Thanh Liên hỏi nhỏ một câu, mặc dù mối quan hệ giữa Vô Tà và nàng là mối quan hệ chủ-tớ và thực lực hắn không bằng nàng nhưng nàng vẫn hy vọng hắn sẽ tới cứu nàng khi nàng gặp khó khăn.
-“Theo dõi làm gì chứ? Tiểu tử kia dùng hết những lá bài tẩy đánh cũng không lại.”-Vô Tà tùy ý đáp.
-“Anh đủ tự tin để nói thế luôn sao?”-Cơ Diễm cũng nhìn ra điều đó, cho dù Tiêu Viêm có dùng Địa cấp công pháp, bí thuật tiến mấy cái tiểu giai đánh cũng không lại được Nạp Lan Yên Nhiên.
-“Tà ca, hắn nói là thật chứ? Sao em nhìn không ra được?”-Thanh Nhi lên tiếng hỏi, nàng dù là Đấu Tông nhìn cũng không ra được ai là người chiến thắng vì cả hai đều có lá bài tẩy mạnh mẽ cả, nhất là tiểu tử Tiêu Viêm kia theo như Cơ Diễm nói có một siêu cấp cường giả dẫn đạo nên lá bài tẩy càng mạnh mẽ hơn nữa.
-“Ừm, tiểu tử tên Tiêu Viêm kia thực lực đã phát huy đầy đủ nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong, mặc dù hắn sở hữu tới hai loại dị hỏa nhưng cô nhóc Nạp Lan Yên Nhiên cũng sở hữu phong chi áo nghĩa nên so ra Nạp Lan Yên Nhiên nhỉnh hơn một chút.”
-“Phong chi áo nghĩa!? Chuyện này sao có thể?”-Thanh Nhi vạn sự ngạc nhiên, cụm từ này là nàng biết đến qua lời giảng của Vô Tà, Vân Vận cũng có biết qua nàng chắc có truyền dạy qua cho đệ tử của nàng nhưng không thể nhanh như thế chứ. Còn mấy cái áo nghĩa là Vô Tà qua kiến thức ‘tu’ truyện kiếp trước kết hợp với lý giải từ trí nhớ của sư phụ hắn mà suy luận ra.
-“Nàng có lẽ là một thiên tài đi.”-Cơ Diễm nhún vai giống như Vô Tà thường làm nói.
-“Thực chất nàng chỉ là lĩnh ngộ chút da lông mà thôi nhưng thế là đủ rồi khi kinh mạch được tẩy tủy công thêm phục dụng viên nhất niên đan nữa sức chiến đấu không chỉ có như nàng thể hiện, nàng chưa đánh hết sức.”-Vô Tà lên tiếng nói.
...
...
-“Diễm Phân Phệ Lãnh thước!”-Tiêu Viêm gầm nhẹ một tiếng, Huyền Thiết trọng thước trong tay bao phủ bởi đấu khí mà chém tới, đây là quân bài đáy hòm của hắn. Do cảm nhận được muốn thắng không dễ dàng nên đành chấp nhận lấy lá bài này ra mà tấn công.
-“Phong Chi Vẫn Sát!”-Nạp Lan Yên Nhiên thấy Vô tà chiêu thức mạnh mẽ cũng không dám coi thường mà tung ra võ kỹ mạnh nhất mà nàng sở hữu luôn.
-“Tăng cường phòng ngự tráo!”-Đại trưởng lão Vân Lam tông thấy tình hình không ổn vội vã ra lệnh.
-“Ồ là địa cấp võ kỹ sao?”-Cơ Diễm nhận ngay ra môn võ kỹ mà Tiêu Viêm xử dụng là thuộc về đẳng cấp nào.
-“Thanh Nhi tới lượt em lên đài rồi đó.”-Vô Tà ngồi dậy quay qua phía Thanh Nhi mà nói-“Nhớ cẩn thận.”
-“Được.”-Thanh Nhi gật nhẹ đầu, thân hình lóe lên rồi biến mất, nàng xuất hiện giữa trận đấu trong hình dáng bên ngoài là ‘Vô Tà’.
...
...
...
Bóng đen xuất hiện bất ngờ giữa sân khiến tất cả đều ngạc nhiên, Tiêu Viêm và Nạp Lan Yên Nhiên cũng không kịp dừng lại mà tiếp tục đánh tới.
-“Rầm!”-Bụi cát bay lên mịt mù, sàn đấu xuất hiện một vết nứt chi chít như mạng nhện. Bụi đất dần tan đi, ba bóng người dần hiện ra trong mắt người khác.
-“Vô Tà!”-Nạp Lan Yên Nhiên kinh ngạc thốt lên khi nhận ra người ở giữa là ai, người mà dùng hai ngón kẹp lại trường kiếm của nàng đồng thười dùng một ngón tay trái để dừng lại cú bổ từ huyền thiết trọng thước. Thấy cảnh này Vô Tà trên không cười khổ không thôi, Thanh Nhi quá thể hiện rồi, đòn đánh mạnh nhất mà chỉ dùng ngón tay để chặn lại mà thôi.
-“Trận đấu nên dừng ở đây là được rồi!”-Thanh Nhi búng nhẹ ngón tay đẩy hai người Tiêu Viêm, Nạp Lan Yên Nhiên lui lại mấy bước.
-“Ngươi là ai?”-Tiêu Viêm không ngờ có người tiến lên ngăn lại trận đấu của hắn.
-“Một người được người khác nhờ ngăn cản trận đấu mà thôi.”-Thanh Nhi nhún vai nói bắt trước giọng điệu của Vô Tà nói lời nói trong kịch bản mà hắn soạn trước cho nàng.
-“Là ta!”-Vô Tà chậm rãi bước lên sân đấu, mặc kệ phòng hộ tráo bảo vệ-“Xin tự giới thiệu ta là Tiêu Tà, Ô Thản Thành, Tiêu gia. Kẻ trong lời đồn là bắt nạt tiểu nha đầu Yên Nhiên.”
Những trưởng lão muốn lên ngăn lại kẻ quấy rối kia nhưng lại bị Vân Vận đưa tay cản lại.
-“Trận tỉ thí này đã đạt được mục đích rồi thì đâu cần phải tiếp tục cơ chứ.”-Vô Tà tiếp tục chậm rãi nói-“Chuyện hôm nay chính một tay ta thúc đẩy, ta chính là người viết ra cái kịch bản lôi cuốn, từ việc từ hôn đến việc hẹn ước chiến đấu hôm nay.”
-“Tại sao vậy? Tại sao có thể thế chứ?”-Tiêu Viêm không dám tin lời Vô Tà vừa nói.
-“Tại sao ư? Còn không phải vì ngươi sao? Không có cho ngươi một áp lực, không có cho ngươi một mục tiêu, liệu ngươi có mạnh mẽ như bây giờ không? Liệu ngươi có cắn răng, chịu đau nuốt đắng mà phát triển thế này không?”-Vô Tà không trả lời mà hỏi ngược lại, những câu hỏi này có thể thay cho câu trả lời của hắn rồi.
-“Chuyện này...”-Tiêu Viêm thoáng nghĩ lại, thật đúng là không có việc sỉ nhục ngày hôm đó thì hắn có lẽ chẳng cố gắng đến mức độ này.
-“Chứ ngươi nghĩ nếu không có ngươi sau màn thì một tiểu nha đầu có thể được Vân tông chủ gật đầu tới Tiêu gia sao?”-Vô Tà chỉ về phía Vân Vận đang ngồi lắng nghe.
-“Ta có thể cùng Vân tông chủ là nhờ hai lý do, một là mối quan hệ với Vô Tà, cái thứ hai là vì tiểu nha đầu Nạp Lan Yên Nhiên.”
-“Chuyện này sao có quan hệ với ta?”-Nạp Lan Yên Nhiên đang suy nghĩ bỗng nhiên bị nhắc đến.
-“Còn không phải do sự kiêu căng không coi ai ra gì của cô sao? Thiên tài cũng có cái ngạo của thiên tài nhưng không phải là không coi ai ra gì? Cô thấy sư phụ cô tuy cường giả Đấu Hoàng trẻ tuổi nhưng để ý cách đối nhân xử thế của nàng thế nào?”-Vô Tà tiếp tục chém gips đại pháp, kịch bản này quá ư là chuẩn xác mặc dù hắn đều chém gió, nhưng có Vân Vận cái gì cũng gật đầu thì ai lại có thể phát hiện ra hắn chém gió cơ chứ. Phía trên đài, Vân Vận cảm thấy có ngày hôm nay thật đúng như lời Vô Tà đã nói chẳng có hại điều gì cả, việc này hắn xử lý đơn giản nhưng trăm lợi mà vô hại.
-“Ta hiểu rồi, cảm ơn anh đã nhắc nhở.”-Nạp Lan Yên Nhiên liền ngẫm lại thái độ của mình trước đây liền cúi đầu nhận sai.
-“Ừm, nếu hai ngươi đã hiểu mục đích của trận đấu vậy...”-Vô Tà đang thoải mái nói, bỗng nhiên lòng hắn nhói lên đau đớn, một cảm giác đau đớn từ tận sâu trong tâm can. Đầu óc hắn vội xoay chuyển tìm cái nguyên nhân của sự đau đớn đầy khó hiểu này.
-“Cảm giác này là người quan trọng với mình gặp nạn, người quan trọng? Mẫu thân!”-Vô Tà trong đầu chợt hiện ra hình ảnh người phụ nữ một thân một mình cực khổ nuôi hắn trưởng thành.
Người xung quanh chợt cảm thấy lạnh cả sống lưng ngay cả cường giả Đấu Hoàng như Vân Vận và thậm chí cả Đấu Tông như Thanh Nhi đều cảm thấy lạnh cả người như thể nhìn thấy một biển máu tanh, thây chất từng đống. Cơ Diễm và Dao Tuyết liền ngạc nhiên khi biết nguồn sát khí này là do Vô Tà và không thể hình dung ra được tại sao hắn có thể sở hữu một luồn sát khí kinh khủng như thế.
-“Đi!”-Vô Tà lạnh lùng nói rồi tung người lên không, Tuyết kiếm từ trên lưng hạ xuống ngay dưới chân hắn rồi như lưu tinh bay vút về phía đông. Thanh Nhi thấy Vô Tà đi cũng vội vã bay theo cả hai người nhanh chóng biến mất nơi chân trời.
Trên đài quan sát của sân đấu, Vân Vận cũng nhanh chóng bay theo, vì nàng biết hướng đó là nhà của Vô Tà, Ô Thản thành, nàng liền lập tức đoán ra được nguyên nhân hắn giận dữ chín phần là có người đụng đến người nhà của hắn đụng tới người quan trọng của hắn. Không nghĩ ngợi nhiều nàng lập tức hướng về phương hướng đó mà bay đi, cặp cánh đấu khí sau lưng vẫy liên tục không ngừng.
Cơ Diễm không có đuổi theo luôn mà hướng đến Diễm kiếm.
-“Thanh Liên mang mọi người đi trước!”
-“Tà ca là có chuyện gì? Sát khí thật khủng bố.”-Thanh Liên lớn lên ở vùng đất hỗn loạn cũng chưa từng thấy sát khí xung thiên như thế.
-“Không biết.”-Cơ Diễm lắc đầu, liền nhập vào Diễm kiếm rồi bay vút về hướng Vô Tà rời đi.
-“Có chuyện gì khiến hắn nổi giận đến mức độ này cơ chứ?”-Tiểu Y Tiên khuôn mặt vẫn còn trắng bệch nhìn phương hướng Vô Tà rời đi thấp giọng nói, nàng hầu như chưa từng thấy Vô Tà nổi giận lúc ở chung với nhau đoạn thời gian qua. Nàng không ngờ một người lúc bình thường nhìn như vô hại có phần ngả ngớn lại có lúc nộ khí xung thiên như thế.
...
...
Suốt dọc đường, Vô Tà liên tục dùng tốc độ nhanh nhất mà bay về Ô Thản thành, ngay cả bí pháp tổn thương kinh mạch cũng được dùng ngay cả đan dược tăng lên sức mạnh cũng bị hắn điên cuồng cắn nuốt mà không thèm lo lắng đến hậu quả sau này, thậm trí của Thanh Nhi cũng bị hắn rút cạn mấy lần nhưng hắn vẫn còn lý trí mà không đợi đến khi nàng chịu không nổi liền dừng lại tiếp tục cắn đan. Ba người Cơ Diễm, Dao Tuyết và Thanh Nhi vạn phần lo lắng cho hắn nhưng biết hắn lúc này bất cứ ai nói cũng không nghe nên không lên tiếng cứ một đường theo hắn mà thôi, còn về Vân Vận thì đã bị bỏ xa vì ngay cả Thanh Nhi cũng khó lòng mà theo kịp.
...
...
-“Vận muội, nàng biết là do chuyện gì không?”-Thanh Liên biết không thể bắt kịp hai người kia liền bay song song cùng Vân Vận.
-“Có lẽ là người thân của Tà ca gặp nguy hiểm.”-Vân Vận cũng chỉ phỏng đoán mà thôi-“Hướng đó là nhà của hắn.
-“Liệu khi chúng ta gặp nguy hiểm hắn có vậy không?”-Thanh Liên hỏi nhỏ một câu, mặc dù mối quan hệ giữa Vô Tà và nàng là mối quan hệ chủ-tớ và thực lực hắn không bằng nàng nhưng nàng vẫn hy vọng hắn sẽ tới cứu nàng khi nàng gặp khó khăn.
Danh sách chương