Naruto nhìn thi thể tàn lụi trong mộ đá.
Phong ấn bị phá từ bên trong. Đá bị đẩy nứt. Thứ từng nằm yên trong quan tài… đã bị ai đó dời đi.
Cậu đứng lặng trong làn khói tro, mắt lạnh lại.
“…Chuyện này không đơn giản.”
Yamato gật, trao đổi ánh mắt với Trụ trì Chiriku và Sora.
“Có dấu vết chakra bị kéo dài – ai đó dẫn chúng đi, không phải chỉ trộm.”
Naruto xoay người, dứt khoát:
“Chia đội, lập tức cẩn thận quan sát. Từ giờ, mọi vị trí mộ còn lại đều nằm trong tình trạng báo động.”
Nửa canh giờ sau.
Khi đội vừa tới điểm kiểm tra tiếp theo, mặt đất đột ngột rung chuyển.
Ầm! Một chiếc quan tài đá trồi lên từ lòng đất, tự xoay, tự di chuyển theo lối mòn núi.
Sora giật mình:
“Nó đang… tự di chuyển?”
Chiriku niệm kết ấn phong chú, nhưng kết giới bị bật ra như đụng phải thứ gì ngăn cản.
Naruto tung mình bám theo quan tài.
Ngay khi lên tới đỉnh vách đá – cậu thấy năm chiếc quan tài khác đã đứng sẵn. Trên đỉnh, một người mặc áo choàng sẫm, đội mặt nạ trắng đứng khoanh tay.
Kẻ đó cất giọng:
“Ngươi đến nhanh hơn ta tưởng, Namikaze Naruto.”
Cạnh hắn, vài ninja mang mặt nạ đồng loạt nhảy xuống các sườn đá.
Naruto siết tay, rút kiếm.
“Bẫy à?”
Kẻ đeo mặt nạ cười nhạt.
“Không. Là thí nghiệm.”
Rồi hắn vung tay:
“Bắt đầu.”
Mặt đất nứt ra.
ẦM! ẦM!
Toàn bộ vách đá nơi họ đứng bị xé thành những khe núi, hố đá và lối mòn chéo nhau, xoay chuyển như một bàn cờ lật.
Đất nứt tách cả nhóm.
Yamato, Sai, Hinata, Chiriku, Sora, Naruto – tất cả bị chia nhỏ, rơi vào từng khe trận riêng biệt.
Mỗi người bị kẻ địch tiếp cận theo kiểu khác nhau: ám sát, phục kích, bẫy chakra.
Yamato né ba thanh kunai, trầm giọng:
“Không phải ngẫu nhiên… Chúng đang nhắm vào ai đó trong chúng ta.”
Ầm!
Một vách đá sập xuống chắn lối, Naruto và Yamato lập tức bị chia tách.
Naruto bật người, bám vào mép khe đá, đáp xuống nền đất rung chuyển.
Cậu chưa kịp xoay người thì một cột nhọn bằng đất đâm thốc lên từ dưới chân. Naruto nhảy lùi.
“Thổ độn...”
Tiếng cười khẽ vang lên.
Một bóng người đứng giữa làn bụi mù, áo choàng trùm kín, mặt quấn khăn đá xám.
“Không có đồng đội, chỉ còn ngươi – Jinchūriki số một của Hỏa Quốc.”
Naruto hạ thấp người, tay chạm kiếm:
“Ngươi cũng có can đảm đó, dám đối mặt một mình với ta.”
Tên kia cười nhẹ:
“Chỉ mình ta là đủ.”
BỤP!
Hắn đập tay xuống đất – nền đá dưới chân vỡ thành tầng xoắn ốc, ép không gian quanh Naruto lại như bị hút xuống giếng sâu.
Naruto đạp mạnh, bắn lên – nhưng cả không gian bị bẻ cong như mê cung dập xuống.
Tên ninja gầm lớn:
“Thổ độn: Nham Hạp Trận!”
Toàn bộ địa hình biến thành một cối xay nghiền khổng lồ bằng đá.
Naruto tung Kunai Hiraishin, nhưng không thể dịch chuyển – tảng đá đã bằng một cách nào đó chặn lại không gian.
Vergil trầm giọng trong tâm thức:
“Không có lối thoát. Phải phá vòng. Chém xuống lõi.”
Naruto gật khẽ.
“Hiểu rồi.”
Một vòng chakra xoáy lên tay phải – tay kia rút kiếm.
Cậu lầm bầm:
“Gió xuyên đá, kiếm chém trụ.”
ẦM!
Một vòng xoáy khổng lồ kết hợp Phong Độn và lực chém của Iai phá nát tầng đá giữa mê cung.
Tên ninja Thổ độn bị thổi văng, đập vào vách.
Hắn thổ huyết, chưa kịp gượng dậy – Naruto đã đứng sát, kiếm kề cổ.
Cậu cúi nhìn hắn, ánh mắt lạnh như đất cháy:
“Trả lời đi. Ai sai các ngươi đến?”
Tên kia cười khẽ, lẩm bẩm một câu không rõ, rồi bỗng nhiên tự thiêu cháy bằng bùa tự hủy.
Naruto lui lại, ánh mắt sầm xuống.
“…Mấy tên này...”
Phía Tây mê cung đá – khe núi khép kín.
Hinata trượt xuống từ vách dựng đứng, mắt mở rộng.
“Byakugan (Bạch Nhãn)!”
Chakra tỏa ra, tầm nhìn xé qua ba lớp đá. Hinata thì thầm:
“Có ba người… di chuyển theo hình vòng cung. Một phía dưới.”
Một phi tiêu chakra phóng tới từ điểm mù. Hinata nghiêng đầu, tung chưởng.
Một giọng nữ vang lên:
“Hyūga à? Ta ghét đôi mắt đó.”
Mặt đất rung chuyển. Một bẫy chakra diện rộng kích hoạt.
BÙM!
Cọc đất gắn ấn nổ lao thẳng lên, đan xen thành lưới.
Hinata xoay người, hạ thấp trọng tâm:
“Hakkeshō Kaiten (Bát Quái Hồi Thiên)!”
Chakra tuôn ra từ 361 huyệt đạo, tạo thành vòng xoáy phá vỡ toàn bộ đòn tấn công.
Giọng địch lại vang:
“Khá hơn ta tưởng.”
Ầm! Một ninja đeo mặt nạ bạc xuất hiện, tấn công áp sát bằng phi trảo.
Hinata bước lùi một nhịp, tung đòn phản công:
“Hakke Nijūyon Shō (Bát Quái Nhị Thập Tứ Chưởng)!”
Hai mươi bốn đòn đánh điểm huyệt tung ra liên tục, nhưng chạm phải giáp chakra – chỉ làm đối thủ khựng lại.
“Giáp chakra…”
Hinata hít sâu.
“Không hiệu quả – phải dùng đòn thẳng vào tâm mạch.”
Phía Bắc mê cung – hành lang đá nứt.
Yamato né loạt bùa phong ấn ném tới, đồng thời dựng tường chắn:
“Mokuton: Mokujōheki (Mộc Độn: Mộc Trượng Bích)!”
Một tường gỗ dày dựng lên, đỡ toàn bộ bùa.
Tên ninja nhỏ con đối đầu cười khẽ:
“Ngươi đúng là Mộc độn thật. Lần đầu ta thấy…”
Yamato nheo mắt.
“Các ngươi tấn công nhưng mục đích không phải giết chúng ta… Các ngươi đang dò xét.”
ẦM!
Yamato ấn tay xuống đất:
“Mokuton: Daijurin no Jutsu (Mộc Độn: Đại Thụ Lâm Chi Thuật)!”
Từ lòng đất, vô số rễ gỗ phóng lên như rắn, trói chặt chân kẻ địch.
Chỉ trong tích tắc, Yamato lao đến, tung một chưởng nặng thẳng vào vai – kẻ kia biến thành đống bùn.
“Phân thân sao?” - Yamato lẩm bẩm.
—----------------
Sora ngồi im bên mép đá, ánh mắt tối lại.
Hắn không quan tâm chuyện Naruto ra sao, hay đội đang bị tấn công ở đâu.
Hắn chỉ biết — mình bị nhắm đến.
Và chỉ có một cách giải quyết: đối mặt trực tiếp.
Sora xé vách đá, bước thẳng đến vách đỉnh nơi chakra mạnh nhất phát ra. Furido, thủ lĩnh nhóm ninja địch, đứng chờ sẵn.
“Ta biết ngươi sẽ đến,” hắn nói.
Sora rút chưởng, ánh mắt lạnh lẽo:
“Bọn ngươi nhắm vào ta. Lý do là gì?”
Furido nhếch môi:
“Ta là Furido, và ngươi là mảnh ghép cuối cùng.”
Sora lao đến. Hai đòn Phong độn chạm nhau, tạo ra sóng gió rạch ngang sườn núi.
Furido vẫn đứng vững.
“Phong lực khá đấy. Nhưng mù quáng. Ngươi không hiểu gì cả.”
Sora gầm lên:
“Ngậm miệng!”
Ngay lúc ấy — chakra của hắn bùng nổ. Một luồng gió lam xoắn quanh thân, tỏa sát khí dày đặc.
Furido chỉ cười:
“Tốt. Giải phóng đi. Ngươi càng mạnh, kế hoạch càng gần hoàn tất.”
“Bốn xác chết – bốn mộ – là chìa khóa để thanh tẩy Hỏa Quốc, ngươi hiểu không?”
—------------------------
Naruto, bên kia mê trận, đang đối mặt với Fūka — một kunoichi tóc bạc, khí chất quyến rũ, nhưng chakra hỗn tạp không tưởng.
Naruto bước qua vách sụp, tay nắm chặt kiếm.
Phía đối diện, Fūka đứng chờ sẵn, mái tóc trắng xoắn như lưỡi rắn, môi son đỏ chót.
“Ngươi là Namikaze Naruto à?” – cô ta cười khẽ – “Đẹp trai hơn ta tưởng.”
Naruto nheo mắt:
“Ngươi là ai?”
“Người cuối cùng ngươi muốn hôn trong đời.”
Fūka lao đến!
Cô ta không tung ấn – mà bàn tay trần chạm đất:
“Katon: Ryūka no Jutsu (Hỏa Độn: Long Hỏa)!”
Một luồng lửa hóa rồng phóng đến như thiêu cả không gian. Naruto xoay người, tung Kunai:
“Hiraishin no Jutsu (Phi Lôi Thần Thuật)!”
Vụt! Cậu dịch chuyển qua đòn. Vừa đáp đất – đất dưới chân sụp!
“Doton: Gansetsukon (Thổ Độn: Nham Tiễn Công)!”
Hàng trăm cọc đá mọc ngược như đâm từ âm phủ, ép cậu vào góc. Naruto xoay kiếm:
“Iai – Zantetsu (Nhất Kiếm Thức – Trảm Thiết)!”
Soạt! Một nhát kiếm chém vụt theo phong lực, chẻ đôi toàn bộ nham trận.
Fūka bước ra từ khói đá, tóc bay loạn:
“Phong thuật lẫn không gian thuật? Hấp dẫn thật.”
Naruto lao đến, chém.
Fūka ngửa người né, xoay một vòng tung chưởng:
“Fūton: Kamaitachi (Phong Độn: Liêm Phong)!”
Gió bén như dao, cuộn xoắn cả không gian.
Naruto bị ép bật lùi – chưa kịp ổn định thì mặt đất dưới chân mềm nhũn:
“Suiton: Mizuame Nabara (Thủy Độn: Thủy Thạch Cam Trận)!”
Bẫy keo nước dính chặt bàn chân.
“Giờ thì... ngủ đi.” – Fūka lao đến, giơ tay chạm má Naruto.
Miệng cô kề sát môi cậu.
Và cô ta hôn Naruto.
Cùng lúc đó, trong mê trận.
Sai lăn người tránh đòn bắn của Fuen. Một nhẫn thuật trận đồ chặn toàn bộ lối thoát.
Cậu vẽ vội trên cuộn giấy:
“Chōjū Giga (Siêu Thú Giả Họa)!”
Mực hóa thành diều quạ, nâng cậu lướt khỏi vòng bẫy.
Cùng lúc, Hinata đang bị một con nhện khổng lồ dồn vào góc. Sai lao đến, chặt đứt chân nhện, đẩy Hinata ra. Nhưng cánh tay trái bị xuyên qua bởi độc trảo.
“Khốn kiếp…” – Sai khụy xuống, máu trào ra từ vết thương.
Hinata mở Bạch Nhãn:
“Naruto-kun đang gặp nguy!”
Yamato nói:
“Đi thôi!”
Cả nhóm đồng loạt lao về phía vách đá.
Nhưng—ẦM!
Hai thân ảnh chắn đường từ hai nhánh đối diện: Fudō – cơ thể như quái vật thổ độn, và Fuen – chiến thuật gia dùng trận đồ.
Fuen tung một lá bùa, cười khẩy:
“Chậm rồi. Hắn đang chết dần.”
Fudō nện tay xuống đất:
“Doton: Gōremu no Jutsu (Thổ Độn: Cự Nhân Chi Thuật)!”
Mặt đất nứt tung. Một quái vật đất khổng lồ trồi lên, chắn lối đi của mọi người.
Yamato trầm giọng:
“Chúng muốn giữ ta lại. Cứ thế này thì chúng ta sẽ không cứu Naruto kịp mất!”
Sai mặc kệ vết thương rỉ mãu, vẫn cố gắng rút cuộn giấy.
Sora siết chặt nắm đấm, mắt đỏ bừng trong bất lực.
Naruto và Fūka lúc này đang chạm mặt.
Fūka mỉm cười giữa nụ hôn, hút từng dòng chakra như rút máu.
Nhưng rồi... mặt cô tái lại.
“Cái này… không đúng…!”
Chakra trong người cô đột ngột đảo loạn, đỏ rực, gào thét dữ dội.
Fūka rít lên, lùi ra nhưng đã muộn.
Rắc! Naruto vỡ tan thành khói.
“Kage Bunshin no Jutsu (Ảnh Phân Thân Chi Thuật).”
Trên cao, Naruto thật đứng sẵn từ lâu, tay xoay Rasenshuriken.
Ánh mắt sắc như dao:
“Ngươi hôn nhầm rồi.”
Từ hướng tây bắc, hàng chục nhà sư khoác áo vàng đồng loạt lao tới, chakra uy mãnh bao phủ cả khe đá. Chiriku dẫn đầu, ánh mắt sắc như dao.
Thấy viện binh xuất hiện, Furido khẽ nhíu mày. Hắn ra hiệu nhanh.
“Rút.”
Không chần chừ, Fūka, Fudō, Fuen lập tức bắn lui về các khe đá ngầm, toàn bộ đội địch tan biến như chưa từng tồn tại.
Sora thấy mọi người đến thì lên tiếng trước:
“…Chúng đến vì tôi.”
Mọi ánh mắt dồn về hắn.
Sora cúi đầu:
“Furido nói… tôi là chìa khóa cuối cùng cho kế hoạch sử dụng ‘bốn xác chết’. Hắn không cần Naruto. Không cần bất kỳ ai. Chỉ cần tôi.”
Yamato khựng lại.
“Bốn xác chết… và ngươi là mảnh ghép thứ năm?”
Sai cau mày.
Hinata lo lắng nhìn sang Naruto.
Naruto trầm tư suy nghĩ. Một lúc sau, cậu nói:
“…Vậy thì càng không thể để ngươi lang thang ngoài này.”
Naruto quay lại nhìn Yamato, rồi nhìn tất cả:
“Tôi sẽ đưa Sora về Konoha. Gặp bà Tsunade. Tại Konoha thì cậu ta sẽ được bảo vệ một cách tốt nhất.”
Chiriku cùng các nhà sư gật đầu.
Phong ấn bị phá từ bên trong. Đá bị đẩy nứt. Thứ từng nằm yên trong quan tài… đã bị ai đó dời đi.
Cậu đứng lặng trong làn khói tro, mắt lạnh lại.
“…Chuyện này không đơn giản.”
Yamato gật, trao đổi ánh mắt với Trụ trì Chiriku và Sora.
“Có dấu vết chakra bị kéo dài – ai đó dẫn chúng đi, không phải chỉ trộm.”
Naruto xoay người, dứt khoát:
“Chia đội, lập tức cẩn thận quan sát. Từ giờ, mọi vị trí mộ còn lại đều nằm trong tình trạng báo động.”
Nửa canh giờ sau.
Khi đội vừa tới điểm kiểm tra tiếp theo, mặt đất đột ngột rung chuyển.
Ầm! Một chiếc quan tài đá trồi lên từ lòng đất, tự xoay, tự di chuyển theo lối mòn núi.
Sora giật mình:
“Nó đang… tự di chuyển?”
Chiriku niệm kết ấn phong chú, nhưng kết giới bị bật ra như đụng phải thứ gì ngăn cản.
Naruto tung mình bám theo quan tài.
Ngay khi lên tới đỉnh vách đá – cậu thấy năm chiếc quan tài khác đã đứng sẵn. Trên đỉnh, một người mặc áo choàng sẫm, đội mặt nạ trắng đứng khoanh tay.
Kẻ đó cất giọng:
“Ngươi đến nhanh hơn ta tưởng, Namikaze Naruto.”
Cạnh hắn, vài ninja mang mặt nạ đồng loạt nhảy xuống các sườn đá.
Naruto siết tay, rút kiếm.
“Bẫy à?”
Kẻ đeo mặt nạ cười nhạt.
“Không. Là thí nghiệm.”
Rồi hắn vung tay:
“Bắt đầu.”
Mặt đất nứt ra.
ẦM! ẦM!
Toàn bộ vách đá nơi họ đứng bị xé thành những khe núi, hố đá và lối mòn chéo nhau, xoay chuyển như một bàn cờ lật.
Đất nứt tách cả nhóm.
Yamato, Sai, Hinata, Chiriku, Sora, Naruto – tất cả bị chia nhỏ, rơi vào từng khe trận riêng biệt.
Mỗi người bị kẻ địch tiếp cận theo kiểu khác nhau: ám sát, phục kích, bẫy chakra.
Yamato né ba thanh kunai, trầm giọng:
“Không phải ngẫu nhiên… Chúng đang nhắm vào ai đó trong chúng ta.”
Ầm!
Một vách đá sập xuống chắn lối, Naruto và Yamato lập tức bị chia tách.
Naruto bật người, bám vào mép khe đá, đáp xuống nền đất rung chuyển.
Cậu chưa kịp xoay người thì một cột nhọn bằng đất đâm thốc lên từ dưới chân. Naruto nhảy lùi.
“Thổ độn...”
Tiếng cười khẽ vang lên.
Một bóng người đứng giữa làn bụi mù, áo choàng trùm kín, mặt quấn khăn đá xám.
“Không có đồng đội, chỉ còn ngươi – Jinchūriki số một của Hỏa Quốc.”
Naruto hạ thấp người, tay chạm kiếm:
“Ngươi cũng có can đảm đó, dám đối mặt một mình với ta.”
Tên kia cười nhẹ:
“Chỉ mình ta là đủ.”
BỤP!
Hắn đập tay xuống đất – nền đá dưới chân vỡ thành tầng xoắn ốc, ép không gian quanh Naruto lại như bị hút xuống giếng sâu.
Naruto đạp mạnh, bắn lên – nhưng cả không gian bị bẻ cong như mê cung dập xuống.
Tên ninja gầm lớn:
“Thổ độn: Nham Hạp Trận!”
Toàn bộ địa hình biến thành một cối xay nghiền khổng lồ bằng đá.
Naruto tung Kunai Hiraishin, nhưng không thể dịch chuyển – tảng đá đã bằng một cách nào đó chặn lại không gian.
Vergil trầm giọng trong tâm thức:
“Không có lối thoát. Phải phá vòng. Chém xuống lõi.”
Naruto gật khẽ.
“Hiểu rồi.”
Một vòng chakra xoáy lên tay phải – tay kia rút kiếm.
Cậu lầm bầm:
“Gió xuyên đá, kiếm chém trụ.”
ẦM!
Một vòng xoáy khổng lồ kết hợp Phong Độn và lực chém của Iai phá nát tầng đá giữa mê cung.
Tên ninja Thổ độn bị thổi văng, đập vào vách.
Hắn thổ huyết, chưa kịp gượng dậy – Naruto đã đứng sát, kiếm kề cổ.
Cậu cúi nhìn hắn, ánh mắt lạnh như đất cháy:
“Trả lời đi. Ai sai các ngươi đến?”
Tên kia cười khẽ, lẩm bẩm một câu không rõ, rồi bỗng nhiên tự thiêu cháy bằng bùa tự hủy.
Naruto lui lại, ánh mắt sầm xuống.
“…Mấy tên này...”
Phía Tây mê cung đá – khe núi khép kín.
Hinata trượt xuống từ vách dựng đứng, mắt mở rộng.
“Byakugan (Bạch Nhãn)!”
Chakra tỏa ra, tầm nhìn xé qua ba lớp đá. Hinata thì thầm:
“Có ba người… di chuyển theo hình vòng cung. Một phía dưới.”
Một phi tiêu chakra phóng tới từ điểm mù. Hinata nghiêng đầu, tung chưởng.
Một giọng nữ vang lên:
“Hyūga à? Ta ghét đôi mắt đó.”
Mặt đất rung chuyển. Một bẫy chakra diện rộng kích hoạt.
BÙM!
Cọc đất gắn ấn nổ lao thẳng lên, đan xen thành lưới.
Hinata xoay người, hạ thấp trọng tâm:
“Hakkeshō Kaiten (Bát Quái Hồi Thiên)!”
Chakra tuôn ra từ 361 huyệt đạo, tạo thành vòng xoáy phá vỡ toàn bộ đòn tấn công.
Giọng địch lại vang:
“Khá hơn ta tưởng.”
Ầm! Một ninja đeo mặt nạ bạc xuất hiện, tấn công áp sát bằng phi trảo.
Hinata bước lùi một nhịp, tung đòn phản công:
“Hakke Nijūyon Shō (Bát Quái Nhị Thập Tứ Chưởng)!”
Hai mươi bốn đòn đánh điểm huyệt tung ra liên tục, nhưng chạm phải giáp chakra – chỉ làm đối thủ khựng lại.
“Giáp chakra…”
Hinata hít sâu.
“Không hiệu quả – phải dùng đòn thẳng vào tâm mạch.”
Phía Bắc mê cung – hành lang đá nứt.
Yamato né loạt bùa phong ấn ném tới, đồng thời dựng tường chắn:
“Mokuton: Mokujōheki (Mộc Độn: Mộc Trượng Bích)!”
Một tường gỗ dày dựng lên, đỡ toàn bộ bùa.
Tên ninja nhỏ con đối đầu cười khẽ:
“Ngươi đúng là Mộc độn thật. Lần đầu ta thấy…”
Yamato nheo mắt.
“Các ngươi tấn công nhưng mục đích không phải giết chúng ta… Các ngươi đang dò xét.”
ẦM!
Yamato ấn tay xuống đất:
“Mokuton: Daijurin no Jutsu (Mộc Độn: Đại Thụ Lâm Chi Thuật)!”
Từ lòng đất, vô số rễ gỗ phóng lên như rắn, trói chặt chân kẻ địch.
Chỉ trong tích tắc, Yamato lao đến, tung một chưởng nặng thẳng vào vai – kẻ kia biến thành đống bùn.
“Phân thân sao?” - Yamato lẩm bẩm.
—----------------
Sora ngồi im bên mép đá, ánh mắt tối lại.
Hắn không quan tâm chuyện Naruto ra sao, hay đội đang bị tấn công ở đâu.
Hắn chỉ biết — mình bị nhắm đến.
Và chỉ có một cách giải quyết: đối mặt trực tiếp.
Sora xé vách đá, bước thẳng đến vách đỉnh nơi chakra mạnh nhất phát ra. Furido, thủ lĩnh nhóm ninja địch, đứng chờ sẵn.
“Ta biết ngươi sẽ đến,” hắn nói.
Sora rút chưởng, ánh mắt lạnh lẽo:
“Bọn ngươi nhắm vào ta. Lý do là gì?”
Furido nhếch môi:
“Ta là Furido, và ngươi là mảnh ghép cuối cùng.”
Sora lao đến. Hai đòn Phong độn chạm nhau, tạo ra sóng gió rạch ngang sườn núi.
Furido vẫn đứng vững.
“Phong lực khá đấy. Nhưng mù quáng. Ngươi không hiểu gì cả.”
Sora gầm lên:
“Ngậm miệng!”
Ngay lúc ấy — chakra của hắn bùng nổ. Một luồng gió lam xoắn quanh thân, tỏa sát khí dày đặc.
Furido chỉ cười:
“Tốt. Giải phóng đi. Ngươi càng mạnh, kế hoạch càng gần hoàn tất.”
“Bốn xác chết – bốn mộ – là chìa khóa để thanh tẩy Hỏa Quốc, ngươi hiểu không?”
—------------------------
Naruto, bên kia mê trận, đang đối mặt với Fūka — một kunoichi tóc bạc, khí chất quyến rũ, nhưng chakra hỗn tạp không tưởng.
Naruto bước qua vách sụp, tay nắm chặt kiếm.
Phía đối diện, Fūka đứng chờ sẵn, mái tóc trắng xoắn như lưỡi rắn, môi son đỏ chót.
“Ngươi là Namikaze Naruto à?” – cô ta cười khẽ – “Đẹp trai hơn ta tưởng.”
Naruto nheo mắt:
“Ngươi là ai?”
“Người cuối cùng ngươi muốn hôn trong đời.”
Fūka lao đến!
Cô ta không tung ấn – mà bàn tay trần chạm đất:
“Katon: Ryūka no Jutsu (Hỏa Độn: Long Hỏa)!”
Một luồng lửa hóa rồng phóng đến như thiêu cả không gian. Naruto xoay người, tung Kunai:
“Hiraishin no Jutsu (Phi Lôi Thần Thuật)!”
Vụt! Cậu dịch chuyển qua đòn. Vừa đáp đất – đất dưới chân sụp!
“Doton: Gansetsukon (Thổ Độn: Nham Tiễn Công)!”
Hàng trăm cọc đá mọc ngược như đâm từ âm phủ, ép cậu vào góc. Naruto xoay kiếm:
“Iai – Zantetsu (Nhất Kiếm Thức – Trảm Thiết)!”
Soạt! Một nhát kiếm chém vụt theo phong lực, chẻ đôi toàn bộ nham trận.
Fūka bước ra từ khói đá, tóc bay loạn:
“Phong thuật lẫn không gian thuật? Hấp dẫn thật.”
Naruto lao đến, chém.
Fūka ngửa người né, xoay một vòng tung chưởng:
“Fūton: Kamaitachi (Phong Độn: Liêm Phong)!”
Gió bén như dao, cuộn xoắn cả không gian.
Naruto bị ép bật lùi – chưa kịp ổn định thì mặt đất dưới chân mềm nhũn:
“Suiton: Mizuame Nabara (Thủy Độn: Thủy Thạch Cam Trận)!”
Bẫy keo nước dính chặt bàn chân.
“Giờ thì... ngủ đi.” – Fūka lao đến, giơ tay chạm má Naruto.
Miệng cô kề sát môi cậu.
Và cô ta hôn Naruto.
Cùng lúc đó, trong mê trận.
Sai lăn người tránh đòn bắn của Fuen. Một nhẫn thuật trận đồ chặn toàn bộ lối thoát.
Cậu vẽ vội trên cuộn giấy:
“Chōjū Giga (Siêu Thú Giả Họa)!”
Mực hóa thành diều quạ, nâng cậu lướt khỏi vòng bẫy.
Cùng lúc, Hinata đang bị một con nhện khổng lồ dồn vào góc. Sai lao đến, chặt đứt chân nhện, đẩy Hinata ra. Nhưng cánh tay trái bị xuyên qua bởi độc trảo.
“Khốn kiếp…” – Sai khụy xuống, máu trào ra từ vết thương.
Hinata mở Bạch Nhãn:
“Naruto-kun đang gặp nguy!”
Yamato nói:
“Đi thôi!”
Cả nhóm đồng loạt lao về phía vách đá.
Nhưng—ẦM!
Hai thân ảnh chắn đường từ hai nhánh đối diện: Fudō – cơ thể như quái vật thổ độn, và Fuen – chiến thuật gia dùng trận đồ.
Fuen tung một lá bùa, cười khẩy:
“Chậm rồi. Hắn đang chết dần.”
Fudō nện tay xuống đất:
“Doton: Gōremu no Jutsu (Thổ Độn: Cự Nhân Chi Thuật)!”
Mặt đất nứt tung. Một quái vật đất khổng lồ trồi lên, chắn lối đi của mọi người.
Yamato trầm giọng:
“Chúng muốn giữ ta lại. Cứ thế này thì chúng ta sẽ không cứu Naruto kịp mất!”
Sai mặc kệ vết thương rỉ mãu, vẫn cố gắng rút cuộn giấy.
Sora siết chặt nắm đấm, mắt đỏ bừng trong bất lực.
Naruto và Fūka lúc này đang chạm mặt.
Fūka mỉm cười giữa nụ hôn, hút từng dòng chakra như rút máu.
Nhưng rồi... mặt cô tái lại.
“Cái này… không đúng…!”
Chakra trong người cô đột ngột đảo loạn, đỏ rực, gào thét dữ dội.
Fūka rít lên, lùi ra nhưng đã muộn.
Rắc! Naruto vỡ tan thành khói.
“Kage Bunshin no Jutsu (Ảnh Phân Thân Chi Thuật).”
Trên cao, Naruto thật đứng sẵn từ lâu, tay xoay Rasenshuriken.
Ánh mắt sắc như dao:
“Ngươi hôn nhầm rồi.”
Từ hướng tây bắc, hàng chục nhà sư khoác áo vàng đồng loạt lao tới, chakra uy mãnh bao phủ cả khe đá. Chiriku dẫn đầu, ánh mắt sắc như dao.
Thấy viện binh xuất hiện, Furido khẽ nhíu mày. Hắn ra hiệu nhanh.
“Rút.”
Không chần chừ, Fūka, Fudō, Fuen lập tức bắn lui về các khe đá ngầm, toàn bộ đội địch tan biến như chưa từng tồn tại.
Sora thấy mọi người đến thì lên tiếng trước:
“…Chúng đến vì tôi.”
Mọi ánh mắt dồn về hắn.
Sora cúi đầu:
“Furido nói… tôi là chìa khóa cuối cùng cho kế hoạch sử dụng ‘bốn xác chết’. Hắn không cần Naruto. Không cần bất kỳ ai. Chỉ cần tôi.”
Yamato khựng lại.
“Bốn xác chết… và ngươi là mảnh ghép thứ năm?”
Sai cau mày.
Hinata lo lắng nhìn sang Naruto.
Naruto trầm tư suy nghĩ. Một lúc sau, cậu nói:
“…Vậy thì càng không thể để ngươi lang thang ngoài này.”
Naruto quay lại nhìn Yamato, rồi nhìn tất cả:
“Tôi sẽ đưa Sora về Konoha. Gặp bà Tsunade. Tại Konoha thì cậu ta sẽ được bảo vệ một cách tốt nhất.”
Chiriku cùng các nhà sư gật đầu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương