Cảm xúc phiền muộn vì khuê mật rời đi trong nháy mắt cũng không còn...mà thay vào đó lại là một loại tung tăng cùng vui sướng cảm giác.

Chỉ nột chi tiết nhỏ bé như vậy...

Nhưng tại giây phút này...nó lại làm cho Tô Ngọc Hoa cảm thấy trái tim của mình ngọt ngào đến không được.

Nội tâm thiếu nữ vốn đang hoài tình của nàng...nháy mắt đều trở nên mềm nhũn hơn rất nhiều.

Tô Ngọc Hoa dung nhan mỹ lệ đều là ngọt ngào tình ý, ánh mắt tựa như tinh không đồng dạng cũng mang theo ý cười nồng đậm...vô cùng chăm chú mà nhìn về thành chủ pháo đài quen thuộc kia.

Nữ nhân đang yêu...chính là đơn thuần cùng dễ thỏa mãn như vậy!

"..."

Bên cạnh Uyển Tình cùng Lý Tuệ đương nhiên thấy được nàng lâm vào vui thích, mà cả hai người đương nhiên cũng không có đi ghen tỵ với nàng.

Dù sao thành chủ đại nhân đối với các nàng đều giống nhau quan tâm cùng chiếu cố, hắn cũng không có quá đáng thiên vị cho một ai bao giờ!

Đương nhiên, Tiểu Tuyết cùng Thanh Lân, Đường Dĩnh các nàng là ngoại trừ...dù sao những vị này đều đã đi theo bên cạnh nhau rất lâu.

Mẫu thân cùng tỷ tỷ của Uyển Tình...bên cạnh đó còn có sư phụ của Lý Tuệ.

Những người này tuy cũng mới vừa đến Hắc Lân thành, nhưng tất cả đều nhận được đãi ngộ khác xa so với còn lại lĩnh dân rồi.

Đó còn không phải là thành chủ đại nhân chiều chuộng các nàng...cho nên mới âm thầm vì các nàng mà lộ ra ý tứ chăm nom hay sao? "..."

Uyển Tình lúc này lại đang nhìn xem bên dưới thân ảnh cao gầy của Tử Lam mấy người.

Khi thấy được nàng ta đã chậm rãi dời bước quay về Nam thành, thiếu nữ đột nhiên nhíu mày hướng về Tô Ngọc Hoa nói:

"Nàng ta lần này rời đi...đối mặt không phải đơn giản chỉ là cuồng bạo ma thú cùng điên cuồng khấu tặc đoàn, mà đó chính là vòng xoáy lợi ích cùng quyền thế hắc ám tại Hắc Nham thành!"

"Hai chuyện này thậm chí so với những cái trước còn hung hiểm thêm vạn phần, Tử Lam nàng ta nếu bị cuốn vào vòng xoáy này, nhất định chỉ có một con đường thê thảm nhất mà thôi!"

"Ngọc Hoa tỷ...ngươi không sợ mãi mãi cũng sẽ không gặp lại được nàng ta lần nữa hay sao?"

Nàng biết Tô Ngọc Hoa cùng Tử Lam hai người tình cảm tỷ muội một mực luôn rất tốt, làm sao lại đơn giản như vậy mà im lặng nhìn xem khuê mật của mình đi chịu chết được?

Lấy Tô Ngọc Hoa thân phận hiện tại...nếu muốn đem Tử Lam cho mãi mãi lưu tại nơi này, đó cũng là chuyện vô cùng đơn giản mà thôi.

Tô Ngọc Hoa ngược lại không có lộ ra quá nhiều ý tứ muốn can thiệp vào chuyện này, nàng chỉ chậm rãi nhẹ nói:

"Tử Lam bề ngoài tuy có chút mềm mại yếu đuối, nhưng từ sâu bên trong nội tâm lại là bướm bỉnh đến không được!"

"Chuyện mà nàng đã quyết tâm thì ai cũng không thể thay đổi đến, cho dù ta mạnh mẽ lưu nàng tại nơi đây...như vậy cũng chỉ có thể lưu lại một cái xác không hồn Tử Lam mà thôi!"

"Đã như thế...chúng ta cần gì phải làm như vậy chứ?"

"Huống chi...lần này cũng là một cách tốt, để nàng ta nhìn rõ bộ mặt nhu nhược đến cùng cực của tên kia!"

Nghe nàng lời nói tuy lộ ra rất thản nhiên, nhưng tại nơi sâu bên trong lại mang theo một chút lo nghĩ được che lấp rất tốt.

Lý Tuệ bên cạnh cũng có chút buồn cười mà lắc đầu.

Xem ra Tô Ngọc Hoa nội tâm hiện tại cũng thật sự lo lắng cho khuê mật của mình an nguy đây, nàng bình tĩnh chỉ là cố thể hiện ở mặt ngoài mà thôi!

Uyển Tình nghe vậy thì bĩu môi không nói, bởi vì mỗi một người đều có cách nghĩ của riêng mình!

Hơi dừng lại một chút, thiếu nữ ánh mắt mang theo nghi ngờ mà hướng về Tô Ngọc Hoa nhẹ hỏi:

"Tên phế nhân kia...tại Hắc Nham thành nơi đó là có thân phận gì nha, Tử Lam tại sao lại phải lưu lạc cùng hắn mà chạy nạn khắp nơi như vậy?"

Mọi người chỉ biết Lục Triển Nguyên tên kia khi xưa có thân phận được xem như rất tôn quý...cùng với đó là biết hắn đi ra từ một nơi tên là Hắc Nham thành.

Còn lại....tất cả đều là suy đoán cùng truyền ngôn không đáng tin cậy!

Tại nơi đây...có thể biết được nhiều hơn chi tiết, thiết nghĩ cũng chỉ có Tô Ngọc Hoa thân là Tử Lam khuê mật nhiều năm mà thôi.

Nghe vậy, Tô Ngọc Hoa hơi trầm ngâm một chút mà nhẹ nói:

"Hắc Nham thành thành chủ một người con thứ...vì tránh đi gia tộc bên trong tranh quyền đoạt lợi giai đoạn, phải trốn chạy rời đi Hắc Nham thành!"

"Con trai của một thành chủ cũng phải chạy nạn khỏi nơi mình sống...chuyện này cũng quá mức khôi hài đi?"

Uyển Tình nghe vậy thì có chút buồn cười mà che lại miệng nhỏ của mình, nàng còn cố lộ ra kinh dị nói.

Lý Tuệ đứng ở bên cạnh nhịn không được trừng nàng một mắt, thản nhiên mà cười mắng:

"Ngươi nha...nên biết không phải bất cứ một nơi nào thành trì cũng được như nơi này một dạng...tất cả quyền hành cùng quân đội sức mạnh, đều nằm trong tay của thành chủ đại nhân!"

"Tại rất nhiều nơi khác...thành chủ của một tòa thành không thể nắm được tất cả quyền hành cũng như quân đội, cho nên thường thường sẽ bị rất nhiều thế lực lớn khác liên thủ cản tay, cùng nhằm vào để mà kiềm chế lấy hắn quyền lực!"

Nàng theo sư phụ của mình đi qua rất nhiều nơi...đương nhiên so với Uyển Tình cái này tiểu thư khuê các phải biết thêm càng nhiều bí mật.

Tô Ngọc Hoa cũng là bị Uyển Tình phản ứng làm cho chọc cười, nàng khó có được mà chủ động nói ra kiến thức của mình biết:

"Chính bản thân những nhân vật đó cũng có lúc phải thân bất do kỹ, huống chi tên kia chỉ là Hắc Nham thành thành chủ một tên con thứ...mà còn là loại kia nhu nhược cùng hèn nhát hậu đại!"

Nàng tuy còn chưa tiến vào bất cứ một tòa thành nào ngoài Hắc Lân thành...nhưng từ trong miệng của tổ phụ Tô Chấn lời kể, nàng thế nhưng học tập được rất nhiều kiến thức cùng tin tức quan trong ở ngoại giới.

"Hì hì...nói như vậy, đó còn không phải là thành chủ đại nhân của chúng ta lợi hại vô cùng đâu!"

"Tại Hắc Lân thành nơi này, nam nhân của chúng ta lời nói chính là tuyệt đối mệnh lệnh nha!!"

Uyển Tình nghe Lý Tuệ cùng Tô Ngọc Hoa nói như vậy, ánh mắt lập tức chuyên chú mà gật đầu bày tỏ ý tứ của mình...hoàn toàn không có quan tâm một câu phía sau mang theo trọng tâm chủ đề!

Lý Tuệ cùng Tô Ngọc Hoa hai người thì có chút buồn cười mà lườm lấy đáng yêu thiếu nữ một mắt.

Ngay cả câu từ không biết xấu hổ như vậy cũng dám thẳng thừng nói ra, xem ra nha đầu này đã có chút không kịp chờ đợi muốn cùng thành chủ đại nhân ôm ấp yêu thương đâu.

Uyển Tình híp lại tiểu hồ ly một dạng ánh mắt, thanh âm có chút vui vẻ nói:

"May mắn thành chủ đại nhân của chúng ta không có như những nơi khác bị phân ra quyền hành cùng đủ loại cản trở...nếu không, chúng ta chưa chắc được sống một cuộc sống tốt đẹp như thế này!"

"Quan trọng hơn hết...nếu ngài ấy không có nội tình cùng thủ đoạn như vậy, chúng ta mấy vị tỷ muội chưa chắc có được cơ hội để mà tùy ý ở bên cạnh cùng quấn lấy ngài ấy như hiện tại đây!"

Lý Tuệ hai người lập tức có chút bất ngờ nhìn lại, nhưng ngược lại không có phản bác lại lời nói của Uyển Tình...bởi vì câu nói này hoàn toàn chính xác chứ!

Những nơi khác thành chủ tuy bên ngoài địa vị cao cao tại thượng...nhưng chưa chắc có thể quyết định được chuyện hôn nhân cũng như nữ nhân của chính mình đâu!

Bởi vì đó là liên quan đến lợi ích của cả một mạng lưới bao phủ thành trấn...các thế lực khác tuyệt đối sẽ không thể tùy ý để cho phủ thành chủ chia sẽ quyền lực đi ra.

"Hai tỷ...cái kia Lục Triển Nguyên thân phận chú định sẽ bị Lục gia đấu tranh cùng quyền lợi phân chia cho cuốn lấy...như vậy Tử Lam tỷ tình cảnh càng thêm nguy hiểm rồi!"

Uyển Tình như nhớ ra chuyện gì mà kinh hô, thanh âm mang theo vì Tử Lam mà bất lực!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện