Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
“Đừng nói là Lâm Nhã, như tớ, tớ chỉ đứng ở trước cửa phòng của các cậu để nhìn thôi mà còn thấy sợ hãi, tớ cảm thấy nếu lúc đó Lâm Nhã thật sự không chịu nói cậu ở đâu thì Hạ Qúy Thần thật sự sẽ đẩy cậu ta xuống lầu!”.
Vì muốn biết cô ở đâu mà Hạ Qúy Thần suýt nữa đẩy Lâm Nhã xuống lầu?.
Đầu ngón tay nắm đôi đũa của Qúy Ức bỗng dưng run lên, tinh thần cũng trở nên hốt hoảng.
“Bất quá ngày đó, cho dù Hạ Qúy Thần thật sự đáng sợ nhưng vẫn là rất có khí chất nha! Nam nhân kiệt xuất nổi giận vì mỹ nhân a! Trong tiểu thuyết mới thấy xuất hiện cảnh tượng này, không ngờ lại xuất hiện trên người của cậu …”. Nữ sinh một lần nữa quay trở lại ngồi bên cạnh Qúy Ức, vươn tay cầm lấy tay của cô lắc lắc: “ …. Qúy Ức, tớ thật sự hâm mộ cậu a ….”.
Qúy Ức bị nữ sinh lắc lắc tay mới hoàn hồn, đem tầm mắt đang dừng ở chỗ trước cửa sổ kéo trở về, quay đầu hướng về phía nữ sinh cười cười một cái, không nói ra tiếng.
Nữ sinh đem đầu dựa trên vai của Qúy Ức, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, tiếp tục lải nhải về chuyện Hạ Qúy Thần ngày hôm đó có bao nhiêu soái, một lúc sau mới ý thức được mình đã lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này liền nói tạm biệt với Qúy Ức, sau đó cầm khay cơm rời đi.
( Truyện được cập nhật nhanh nhất tại dichngontinh.com – không nên copy trái phép)
Bên cạnh khôi phục lại sự an tĩnh ban đầu, Qúy Ức cúi đầu, không có lên tiếng mà tiếp tục ăn thêm hai thìa cơm, sau đó động tác liền ngừng lại, bàn tay nắm chặt cái thìa, nhìn chằm chằm khay cơm, lại thất thần.
Qúy Ức ăn không tới một phần năm đĩa cơm liền buông thìa xuống.
Cô cúi đầu cầm lấy điện thoại di động, vào Weibo vừa xem tin tức về “Tam thiên si” vừa yên lặng chờ Đường Họa Họa ăn cơm.
Chờ đến khi Đường Họa Họa ăn xong, hai người cùng rời khỏi căn tin, lúc này Qúy Ức mới lên tiếng: “Họa Họa, tớ có chút việc, cậu về ký túc xá trước đi”.
Đường Họa Họa “ừ” một tiếng, xong liền nói lời tạm biệt cùng Qúy Ức.
Qúy Ức nhìn Đường Họa Họa đi xa một đoạn rồi mới đi về phía sân thể dục, cô ngồi ở chỗ rừng cây nhỏ không bóng người, cầm lấy di động, vừa mới chuẩn bị mở Weibo ra để theo dõi tin tức mới nhất về “Tam thiên si” thì di động lại có người gọi tới, là Lý Đạt – người có một khoảng thời gian dài không có liên lạc với cô.
Giống như trước đây, Lý Đạt gọi điện tới là vì lấy lòng Bạc Hà nên muốn mời mọi người trong phòng đi ăn cơm.
Hai người hẹn xong thời gian và địa điểm, Qúy Ức nghĩ Lý Đạt sẽ cúp điện thoại, không ngờ cậu ta lại chuyển đề tài khác: “Tiểu Ức, cậu cùng anh Thần gần đây có liên lạc với nhau không?”.
Thật là kỳ quái, hôm nay, từ lúc cô thức dậy đến giờ, cơ hồ mỗi phút đều có thể nghe được chuyện về Hạ Qúy Thần … Đáy lòng Qúy Ức âm thầm buồn bực một cái mới, sau đó mới trả lời lại Lý Đạt: “Không có, làm sao vậy?”.
“Anh Thần giống như gặp phải phiền toái gì đó hay sao á, cậu cũng biết, tôi làm bên địa ốc, hai ngày trước anh ấy có liên hệ với tôi nói muốn bán căn hộ ở Bắc Kinh. Lúc tôi nghe thấy chuyện này liền sợ ngây người, cậu nghĩ xem, Hạ gia có tiền như vậy thì cần gì phải bán một căn hộ để lấy tiền, sau đó tôi liền hỏi anh ấy có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, lúc đó mới biết được khi anh Thần đến đại học B điện ảnh, người nhà của anh ấy căn bản không có đồng ý nên đã chặt đứt nguồn kinh tế, khoảng thời gian dài ở Bắc Kinh, mọi thứ anh Thần mua đều là tiền mà anh ấy kiếm ra …”
Hạ Qúy Thần cư nhiên bị Hạ gia chặt đứt nguồn kinh tế? Đầu ngón tay nắm điện thoại di động của Qúy Ức chậm rãi tăng thêm lực đạo.
Cô không có mở miệng nói chuyện.
Đầu dây bên kia, Lý Đạt vẫn đòn thao thao bất tuyệt: “ … Gần đây anh Thần hình như thật sự xảy ra chuyện, nếu tin tức trên Weibo đều là sự thật, nói anh Thần chọc nhà đầu tư nên khiến nhà đầu tư rút vốn thì toàn bộ tài sản tích góp bao nhiêu năm nay của anh ấy đều vì bộ phim này mà bị đè lại ở bên trong, không rút ra được”.
( thao thao bất tuyệt: nói mãi không dứt)
Beta: Stuki^^
“Đừng nói là Lâm Nhã, như tớ, tớ chỉ đứng ở trước cửa phòng của các cậu để nhìn thôi mà còn thấy sợ hãi, tớ cảm thấy nếu lúc đó Lâm Nhã thật sự không chịu nói cậu ở đâu thì Hạ Qúy Thần thật sự sẽ đẩy cậu ta xuống lầu!”.
Vì muốn biết cô ở đâu mà Hạ Qúy Thần suýt nữa đẩy Lâm Nhã xuống lầu?.
Đầu ngón tay nắm đôi đũa của Qúy Ức bỗng dưng run lên, tinh thần cũng trở nên hốt hoảng.
“Bất quá ngày đó, cho dù Hạ Qúy Thần thật sự đáng sợ nhưng vẫn là rất có khí chất nha! Nam nhân kiệt xuất nổi giận vì mỹ nhân a! Trong tiểu thuyết mới thấy xuất hiện cảnh tượng này, không ngờ lại xuất hiện trên người của cậu …”. Nữ sinh một lần nữa quay trở lại ngồi bên cạnh Qúy Ức, vươn tay cầm lấy tay của cô lắc lắc: “ …. Qúy Ức, tớ thật sự hâm mộ cậu a ….”.
Qúy Ức bị nữ sinh lắc lắc tay mới hoàn hồn, đem tầm mắt đang dừng ở chỗ trước cửa sổ kéo trở về, quay đầu hướng về phía nữ sinh cười cười một cái, không nói ra tiếng.
Nữ sinh đem đầu dựa trên vai của Qúy Ức, vẻ mặt cực kỳ hâm mộ, tiếp tục lải nhải về chuyện Hạ Qúy Thần ngày hôm đó có bao nhiêu soái, một lúc sau mới ý thức được mình đã lãng phí quá nhiều thời gian ở chỗ này liền nói tạm biệt với Qúy Ức, sau đó cầm khay cơm rời đi.
( Truyện được cập nhật nhanh nhất tại dichngontinh.com – không nên copy trái phép)
Bên cạnh khôi phục lại sự an tĩnh ban đầu, Qúy Ức cúi đầu, không có lên tiếng mà tiếp tục ăn thêm hai thìa cơm, sau đó động tác liền ngừng lại, bàn tay nắm chặt cái thìa, nhìn chằm chằm khay cơm, lại thất thần.
Qúy Ức ăn không tới một phần năm đĩa cơm liền buông thìa xuống.
Cô cúi đầu cầm lấy điện thoại di động, vào Weibo vừa xem tin tức về “Tam thiên si” vừa yên lặng chờ Đường Họa Họa ăn cơm.
Chờ đến khi Đường Họa Họa ăn xong, hai người cùng rời khỏi căn tin, lúc này Qúy Ức mới lên tiếng: “Họa Họa, tớ có chút việc, cậu về ký túc xá trước đi”.
Đường Họa Họa “ừ” một tiếng, xong liền nói lời tạm biệt cùng Qúy Ức.
Qúy Ức nhìn Đường Họa Họa đi xa một đoạn rồi mới đi về phía sân thể dục, cô ngồi ở chỗ rừng cây nhỏ không bóng người, cầm lấy di động, vừa mới chuẩn bị mở Weibo ra để theo dõi tin tức mới nhất về “Tam thiên si” thì di động lại có người gọi tới, là Lý Đạt – người có một khoảng thời gian dài không có liên lạc với cô.
Giống như trước đây, Lý Đạt gọi điện tới là vì lấy lòng Bạc Hà nên muốn mời mọi người trong phòng đi ăn cơm.
Hai người hẹn xong thời gian và địa điểm, Qúy Ức nghĩ Lý Đạt sẽ cúp điện thoại, không ngờ cậu ta lại chuyển đề tài khác: “Tiểu Ức, cậu cùng anh Thần gần đây có liên lạc với nhau không?”.
Thật là kỳ quái, hôm nay, từ lúc cô thức dậy đến giờ, cơ hồ mỗi phút đều có thể nghe được chuyện về Hạ Qúy Thần … Đáy lòng Qúy Ức âm thầm buồn bực một cái mới, sau đó mới trả lời lại Lý Đạt: “Không có, làm sao vậy?”.
“Anh Thần giống như gặp phải phiền toái gì đó hay sao á, cậu cũng biết, tôi làm bên địa ốc, hai ngày trước anh ấy có liên hệ với tôi nói muốn bán căn hộ ở Bắc Kinh. Lúc tôi nghe thấy chuyện này liền sợ ngây người, cậu nghĩ xem, Hạ gia có tiền như vậy thì cần gì phải bán một căn hộ để lấy tiền, sau đó tôi liền hỏi anh ấy có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, lúc đó mới biết được khi anh Thần đến đại học B điện ảnh, người nhà của anh ấy căn bản không có đồng ý nên đã chặt đứt nguồn kinh tế, khoảng thời gian dài ở Bắc Kinh, mọi thứ anh Thần mua đều là tiền mà anh ấy kiếm ra …”
Hạ Qúy Thần cư nhiên bị Hạ gia chặt đứt nguồn kinh tế? Đầu ngón tay nắm điện thoại di động của Qúy Ức chậm rãi tăng thêm lực đạo.
Cô không có mở miệng nói chuyện.
Đầu dây bên kia, Lý Đạt vẫn đòn thao thao bất tuyệt: “ … Gần đây anh Thần hình như thật sự xảy ra chuyện, nếu tin tức trên Weibo đều là sự thật, nói anh Thần chọc nhà đầu tư nên khiến nhà đầu tư rút vốn thì toàn bộ tài sản tích góp bao nhiêu năm nay của anh ấy đều vì bộ phim này mà bị đè lại ở bên trong, không rút ra được”.
( thao thao bất tuyệt: nói mãi không dứt)
Danh sách chương