Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Quý Ức chờ đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng xe của Hạ Qúy Thần mới đi đến trước thang máy, ấn nút đi lên.
Căn hộ của Hạ Qúy Thần là tiểu khu xa hoa, mỗi một hộ đều có thang máy riêng, cho nên rất nhanh thang máy liền lên đến nơi.
Quý Ức đã tới nhà của Hạ Qúy Thần hai lần nhưng lại chưa lần nào đánh giá kĩ càng phòng ở của hắn.
Lần này trong nhà chỉ có một mình Qúy Ức, sau khi cô thay dép lê xong thì đi về phía phòng khách. Đi vào một đoạn Qúy Ức liền dừng lại, cô vừa nhìn khắp phòng vừa tỉ mỉ đánh giá.
Căn hộ được trang hoàng xa hoa, giống như con người của Hạ Qúy Thần, mang lại cho người ta cảm giác cao quý, tao nhã lại mẫu mực.
Lầu một không có phòng ngủ, Qúy Ức đi vào phòng bếp, rót một ly nước rồi mới đi lên lầu.
Lầu hai có hai phòng ngủ, một thư phòng, Qúy Ức đã từng ở lại trong phòng ngủ chính của Hạ Qúy Thần nên cô biết nó nằm chỗ nào, vì thế cô không có lãng phí thời gian, trực tiếp đi vào phòng ngủ phụ.
Tắm rửa xong, Qúy Ức mặc một cái áo choàng dài rồi đi ra khỏi phòng tắm, sau đó liền leo lên trên giường.
Chỉ một ngày mà lại trải qua quá nhiều sự tình, cũng quá là kinh tâm động phách đi, Qúy Ức nằm xuống không bao lâu liền lâm vào ngủ say.
………
Bên ngoài cửa sổ của phòng ngủ phụ, Hạ Qúy Thần ở dưới lầu, dựa người vào cột đèn, châm một điếu thuốc.
Trong tiểu khu thực an tĩnh, trừ bỏ trước mặt hắn lâu lâu lại có bảo an cầm đèn pin qua lại thì không còn ai khác.
Hạ Qúy Thần cũng không biết mình đứng đó bao lâu, đến khi đầu ngón tay của hắn có chút cảm giác nóng rực thì hắn mới cúi đầu xuống một chút, điếu thuốc được châm cách đó không bao lâu đã lẳng lặng cháy đến cuối cùng rồi.
Hạ Qúy Thần đem phần tàn thuốc còn sót lại vứt vào thùng rác, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía cặn hộ của hắn.
Phòng ngủ vừa mới còn sáng đèn, không biết khi nào đã tối sầm.
Cô ấy chắc là đi ngủ rồi ….
Hạ Qúy Thần không có sốt ruột rời đi, lại tiếp tục châm một điếu thuốc.
Lúc điếu thuốc cháy được một nửa, Hạ Qúy Thần mới đem tầm mắt đang nhìn chằm chằm cửa sổ phòng ngủ phụ nãy giờ, thu trở về.
Không có hắn, cô hẳn là sẽ ngủ rất ngon? Khóe mắt của Hạ Qúy Thần như có như không trong nháy mắt tản ra một cỗ bi thương, hắn hơi chớp chớp mí mắt, bóp tắt điếu thuốc rồi vứt vào thùng rác, sau đó bước chân đi về phía chiếc xe đậu cách đó không xa.
Ngồi ở trong xe, Hạ Qúy Thần lấy di động ra soạn một tin nhắn gửi cho Thím Trương, nói Thím Trương sáng mai đến sớm một chút để làm bữa sáng. Tin nhắn gửi đi thành công thì hắn mới nhớ tới quần áo của cô bị rách, hắn lại phân phó Thím Trương ngày mai đi mua một bộ quần áo, xong xuôi mới dẫm chân ga rời đi.
………
Qúy Ức ngủ một giấc này có chút dài, ngày hôm sau lúc cô tỉnh lại đã là 9 giờ sáng.
Cô theo bản năng sờ soạng di động, muốn gọi điện nhờ chủ cửa hàng quần áo mà cô thường xuyên mua đồ mang đến đây cho cô một bộ quần áo, nhưng cô còn chưa có kịp cầm đến điện thoại thì đã nhìn thấy một bộ quần áo mới tinh được đặt trên tủ đầu giường.
Bên trên còn để một tờ giấy: Tiểu thư, đây là cậu chủ bảo tôi chuẩn bị cho cô.
Không cần nghĩ nhiều, Qúy Ức cũng biết tờ giấy này là của Thím Trương để lại, cậu chủ trong miệng Thím Trương là chỉ Hạ Qúy Thần …. Hắn làm sao lại cẩn thận như vậy, còn dặn Thím Trương chuẩn bị quần áo cho cô?
Qúy Ức nhìn chằm chằm quần áo, tinh thần hốt hoảng trong chốc lát, vài giây sau đó cô mới xốc chăn lên, ôm quần áo đi vào toilet.
Rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề xong Qúy Ức liền ra ngoài, đi xuống lầu dưới.
Lúc vừa xuống gần đến phòng khách, Qúy Ức nghe thấy động tĩnh ở chỗ ban công, cô tưởng Thím Trương đang ở đó nên liền đi tới, cô theo bản năng muốn mở miệng gọi Thím Trương một tiếng, kết quả chưa đi được hai bước đã nghe thấy âm thanh của Hạ Qúy Thần từ ban công truyền tới.
P/s: Đoán xem Thần ca nói gì nào? Cái này Mị cũng không có biết đâu, Mị cũng có nhiều đáp án lắm, không biết có đúng không, hì hì.
Cả nhà cùng đoán xem nha, ai đoán đúng Mị lại cho kẹo, ahihi!
Beta: Stuki^^
Quý Ức chờ đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng xe của Hạ Qúy Thần mới đi đến trước thang máy, ấn nút đi lên.
Căn hộ của Hạ Qúy Thần là tiểu khu xa hoa, mỗi một hộ đều có thang máy riêng, cho nên rất nhanh thang máy liền lên đến nơi.
Quý Ức đã tới nhà của Hạ Qúy Thần hai lần nhưng lại chưa lần nào đánh giá kĩ càng phòng ở của hắn.
Lần này trong nhà chỉ có một mình Qúy Ức, sau khi cô thay dép lê xong thì đi về phía phòng khách. Đi vào một đoạn Qúy Ức liền dừng lại, cô vừa nhìn khắp phòng vừa tỉ mỉ đánh giá.
Căn hộ được trang hoàng xa hoa, giống như con người của Hạ Qúy Thần, mang lại cho người ta cảm giác cao quý, tao nhã lại mẫu mực.
Lầu một không có phòng ngủ, Qúy Ức đi vào phòng bếp, rót một ly nước rồi mới đi lên lầu.
Lầu hai có hai phòng ngủ, một thư phòng, Qúy Ức đã từng ở lại trong phòng ngủ chính của Hạ Qúy Thần nên cô biết nó nằm chỗ nào, vì thế cô không có lãng phí thời gian, trực tiếp đi vào phòng ngủ phụ.
Tắm rửa xong, Qúy Ức mặc một cái áo choàng dài rồi đi ra khỏi phòng tắm, sau đó liền leo lên trên giường.
Chỉ một ngày mà lại trải qua quá nhiều sự tình, cũng quá là kinh tâm động phách đi, Qúy Ức nằm xuống không bao lâu liền lâm vào ngủ say.
………
Bên ngoài cửa sổ của phòng ngủ phụ, Hạ Qúy Thần ở dưới lầu, dựa người vào cột đèn, châm một điếu thuốc.
Trong tiểu khu thực an tĩnh, trừ bỏ trước mặt hắn lâu lâu lại có bảo an cầm đèn pin qua lại thì không còn ai khác.
Hạ Qúy Thần cũng không biết mình đứng đó bao lâu, đến khi đầu ngón tay của hắn có chút cảm giác nóng rực thì hắn mới cúi đầu xuống một chút, điếu thuốc được châm cách đó không bao lâu đã lẳng lặng cháy đến cuối cùng rồi.
Hạ Qúy Thần đem phần tàn thuốc còn sót lại vứt vào thùng rác, sau đó ngẩng đầu lên nhìn về phía cặn hộ của hắn.
Phòng ngủ vừa mới còn sáng đèn, không biết khi nào đã tối sầm.
Cô ấy chắc là đi ngủ rồi ….
Hạ Qúy Thần không có sốt ruột rời đi, lại tiếp tục châm một điếu thuốc.
Lúc điếu thuốc cháy được một nửa, Hạ Qúy Thần mới đem tầm mắt đang nhìn chằm chằm cửa sổ phòng ngủ phụ nãy giờ, thu trở về.
Không có hắn, cô hẳn là sẽ ngủ rất ngon? Khóe mắt của Hạ Qúy Thần như có như không trong nháy mắt tản ra một cỗ bi thương, hắn hơi chớp chớp mí mắt, bóp tắt điếu thuốc rồi vứt vào thùng rác, sau đó bước chân đi về phía chiếc xe đậu cách đó không xa.
Ngồi ở trong xe, Hạ Qúy Thần lấy di động ra soạn một tin nhắn gửi cho Thím Trương, nói Thím Trương sáng mai đến sớm một chút để làm bữa sáng. Tin nhắn gửi đi thành công thì hắn mới nhớ tới quần áo của cô bị rách, hắn lại phân phó Thím Trương ngày mai đi mua một bộ quần áo, xong xuôi mới dẫm chân ga rời đi.
………
Qúy Ức ngủ một giấc này có chút dài, ngày hôm sau lúc cô tỉnh lại đã là 9 giờ sáng.
Cô theo bản năng sờ soạng di động, muốn gọi điện nhờ chủ cửa hàng quần áo mà cô thường xuyên mua đồ mang đến đây cho cô một bộ quần áo, nhưng cô còn chưa có kịp cầm đến điện thoại thì đã nhìn thấy một bộ quần áo mới tinh được đặt trên tủ đầu giường.
Bên trên còn để một tờ giấy: Tiểu thư, đây là cậu chủ bảo tôi chuẩn bị cho cô.
Không cần nghĩ nhiều, Qúy Ức cũng biết tờ giấy này là của Thím Trương để lại, cậu chủ trong miệng Thím Trương là chỉ Hạ Qúy Thần …. Hắn làm sao lại cẩn thận như vậy, còn dặn Thím Trương chuẩn bị quần áo cho cô?
Qúy Ức nhìn chằm chằm quần áo, tinh thần hốt hoảng trong chốc lát, vài giây sau đó cô mới xốc chăn lên, ôm quần áo đi vào toilet.
Rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề xong Qúy Ức liền ra ngoài, đi xuống lầu dưới.
Lúc vừa xuống gần đến phòng khách, Qúy Ức nghe thấy động tĩnh ở chỗ ban công, cô tưởng Thím Trương đang ở đó nên liền đi tới, cô theo bản năng muốn mở miệng gọi Thím Trương một tiếng, kết quả chưa đi được hai bước đã nghe thấy âm thanh của Hạ Qúy Thần từ ban công truyền tới.
P/s: Đoán xem Thần ca nói gì nào? Cái này Mị cũng không có biết đâu, Mị cũng có nhiều đáp án lắm, không biết có đúng không, hì hì.
Cả nhà cùng đoán xem nha, ai đoán đúng Mị lại cho kẹo, ahihi!
Danh sách chương