La thị cười nói: "Xuất Vân đạo trưởng nói mệnh cách của ngươi trung thượng, xem như không tồi, dụng tâm kinh doanh, cả đời không có đại tai."
Vãn Lục bưng nước ép lên, Nhiễm Nhan phảng phất như không nghe thấy, tự mình bưng ly váng sữa đặt ở trước mặt La thị. La thị trong lòng kinh ngạc, không nghĩ tới Nhiễm Nhan lại trầm ổn như vậy, nhấp một ngụm váng sữa, thấy Nhiễm Nhan không hề có ý muốn hỏi gì thêm, nên nhịn không được buông ly nói tiếp: "Lúc ta tính nhân duyên cho a Vận, cũng thuận tiện tính thử cho ngươi."
Động tác của Nhiễm Nhan khựng lại, thẳng người thi lễ, "Đa tạ thím quan tâm."
La thị thấy Nhiễm Nhan không có gì không vui, cũng không có thần sắc tò mò, cảm thấy không hiểu lắm ý của nàng, liền nói ra quẻ tượng, "Nhất lộc bạn dương nhật, gia trung đắc an bài, trân châu mạc hạ lập, thanh tịnh đắc quang huy!"
Nhiễm Nhan hơi nhíu mày, đây không phải là làm khó nàng sao? Tuy rằng nàng hứng được trình độ cổ văn của nguyên chủ, có thể miễn cưỡng hiểu chút ý tứ trong mấy bài thơ, nhưng câu này cũng quá tối nghĩa đi.
"Đạo trưởng nói đó là thượng cát." La thị thấy Nhiễm Nhan nhíu mày, trong lòng liền kiên định hơn, nghĩ thầm ngươi có phản ứng mà được rồi, "Quẻ nhân duyên giải là, lương mưu tương đối thuyết tri âm, mạc giáo quá hựu lai xuân, từ tế hảo điều cầm sắt vận, chân thị phong thanh nguyệt bạch nhân."
Vẫn là thể loại thơ không thể hiểu được, giải với không giải thì có gì khác nhau? Mày Nhiễm Nhan nhăn càng sâu, mấy cái này có thể thâm ảo ngang ngửa với lời nói lúc tĩnh tọa của Am chủ Ảnh Mai am, nàng trầm ngâm nói: "Xem ý trên mặt chữ...mạc giá quá hựu lai xuân, lẽ nào ý tứ là nên quý trọng lương duyên?"
"Không, Lương duyên xảo hợp này thể thành, thì cần phải gấp gáp hạ sính, không thể tiếp tục trì hoãn, nếu muộn thì sợ sẽ sinh biến." La thị nói, lại có chút thất thần.
La thị hôm nay đi tìm Xuất Vân đạo trưởng để đoán mệnh cách bất quá là ngụy trang, kỳ thật là cầu ông phối bát tự cho Nhiễm Nhan với Tiêu Tụng, nhìn xem là hung hay là cát, trùng hợp Xuất Vân đạo trưởng cũng nhắc tới ông đã từng coi qua mệnh cách cho Tang Thần, La thị trong lòng vừa động, liền hạ tiền vốn cực lớn, cầu hắn phối cho Nhiễm Nhan với Tang Thần và Nhiễm Nhan với Tiêu Tụng để xem thử.
Kết quả, cả Tiêu Tụng và Tang Thần đều cho ra cùng kết quả: lương mưu tương đối thuyết tri âm, mạc giáo quá hựu lai xuân, từ tế hảo điều cầm sắt vận, chân thị phong thanh nguyệt bạch nhân.
Ý tứ thông tục chính là, đây đều là kim ngọc lương duyên, nhưng nhất định phải mau mau hạ sính đính hôn, nếu để muộn, rất có thể sẽ sinh ra nhiều biến cố, hỏng mất mối lương duyên này.
Chuyện này đến tột cùng là có duyên cớ gì? La thị cũng rất khó hiểu, cầu Xuất Vân đạo trưởng giải thích, nhưng ông chỉ nói là mỗi người mỗi mệnh, thiên cơ không thể tiết lộ, giải thích rất là qua loa lấy lệ.
Chẳng lẽ là nói, hai người đều là lương xứng, ai cầu hôn trước thì gả cho người đó sao? Nói như vậy, thì thật ra Tang Thần đã đi trước một bước, nhưng dù gì hắn vẫn chưa hạ sính...
Nếu không có gì xấu, La thị liền quyết định lén bàn bạc với Nhiễm Bình Dụ về việc này một chút, cho hắn ám chỉ Tiêu Tụng nhanh nhanh tới cầu hôn.
"Thím? Thím?" Nhiễm Nhan gọi vài tiếng, mới làm La thị phục hồi lại tinh thần. Nàng thấy biểu tình của La thị, biết là tuyệt đối không chỉ có mấy chuyện này, liền hỏi: "Có cái gì không ổn sao?"
"Không có, ta chỉ là nghĩ đến vài chuyện." La thị cười nói.
La thị cũng không phải cha mẹ Nhiễm Nhan, cũng không phải trưởng bối có thể làm chủ hôn sự của nàng, bí mật phối xứng bát tự coi như là làm chuyện bao đồng, bà đương nhiên không thể đem chân tướng nói hết cho Nhiễm Nhan, ngược lại cảm thán: "Tính tình Thập Thất Nương nhã nhặn dịu dàng, bộ dáng lại đẹp, chuyện nhân duyên tất nhiên là không cần lo nghĩ nhiều, nhưng a Vận đầu xuân là đã mười lăm, suốt ngày còn chạy rông bên ngoài, không ra cái thể thống gì, hiện giờ cũng không có người tới cửa cầu hôn, thật là rầu chết ta rồi!"
"A Vận thông tuệ hoạt bát, tuổi cũng còn nhỏ, thím không nên quá sầu lo." Nhiễm Nhan đáp.
La thị bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Ta hôm nay tới, còn có chuyện cần ngươi giúp đỡ."
"Thím nghiêm trọng rồi, có chuyện gì, nhi đương nhiên tận lực." Nhiễm Nhan đối với thái độ chuyển biến của La thị có chút kỳ quái, trước ngày hôm qua vẫn còn nhàn nhạt, không thân cận cũng không quá xa cách, hôm nay lại hỏi han ân cần, nói chuyện lại khách khí như vậy, đến tột cùng là tại sao?
La thị hỏi thăm: "Hình Nương chính là a mỗ giáo dưỡng của tẩu tẩu, cũng là a mỗ giáo dưỡng của ngươi, phụ dung phụ đức không có ai rõ ràng hơn nàng, ta muốn đem a Vận giao cho nàng dạy quy củ, miễn cho tương lai gả đến nhà chồng bị người ta ghét bỏ, không biết ý của ngươi như thế nào?"
"Nhi cũng cảm thấy ý tưởng của thím rất tốt, việc này chỉ cần Hình Nương đồng ý, nhi đương nhiên không có ý kiến." Lời Nhiễm Nhan nói không phải là khách sáo, Hình Nương tuy là người hầu của nàng, nhưng nàng từ trước đến nay không thích nhúng tay vào cuộc sống của người khác, chỉ cần làm tốt bổn phận, không ăn cây táo, rào cây sung, những chuyện khác nàng sẽ không hỏi đến.
La thị đã sớm đem việc này thương lượng với Hình Nương, nhưng Hình Nương vô cùng quy củ, nói là phải chờ Nhiễm Nhan đồng ý nàng mới bằng lòng nhận, La thị lúc này mới tự mình tới hỏi.
"Vì đã gần đến cửa ải cuối năm, ta mấy ngày nay bận đến lợi hại, cũng không quan tâm ngươi nhiều, Thập Thất Nương đừng trách thím lơ là." La thị kéo Nhiễm Nhan tay nói.
"Thím đã đối với nhi vô cùng chiếu cố." Nhiễm Nhan đáp. Trong lòng lại động, La thị khẳng định không có khả năng thay đổi thái độ chỉ vì Hình Nương, vậy hơn phân nửa vẫn là vì Tiêu Tụng.
Lại liên hệ đến chuyện hôm nay La thị đi tính nhân duyên, Nhiễm Nhan nói: "Có chuyện này, nhi rất là khó hiểu, muốn thỉnh giáo thím."
"Chuyện gì vậy?" La thị lên tinh thần, Nhiễm Nhan vẫn luôn đạm mạc bỗng nhiên chủ động, chỉ sợ không phải việc nhỏ.
"Tiêu lang quân tuy có danh khắc thê, nhưng với địa vị của hắn, vẫn sẽ có không ít gia tộc nguyện ý đưa nương tử gả qua đó đi?" Nhiễm Nhan hỏi thử.
La thị nghe thấy Nhiễm Nhan hỏi là việc này, không khỏi yên lòng, thậm chí còn có chút cao hứng nói: "Thật ra có không ít gia tộc có ý tứ này, đặc biệt mấy thị tộc nhỏ, nhưng bản thân Tiêu Thị lang không muốn cưới nữa!"
Cưới một người chết một người, Tiêu Tụng sao có thể tổn hại tánh mạng người khác.
"Có lời đồn đãi là long phượng chi khí có thể hóa giải. Bất quá, khả năng Tiêu Thị lang cưới công chúa rất nhỏ." La thị càng nghĩ càng cảm thấy hôn sự của Nhiễm Nhan và Tiêu Tụng là chắc chắn, nên nhiệt tình tung hô hắn đến tận trời, "Tiêu Thị lang quan vị cao, tiền đồ rất tốt, ta nghe Tam Lang nói Hình Bộ Trương Thượng thư rất có khả năng sẽ dời chức, nếu hắn đi, Tiêu Thị lang rất có thể sẽ thế chỗ, sao có thể chịu cưới công chúa? Hơn nữa Tiêu gia trưởng tử Tiêu Duệ Chi đã cưới một vị công chúa rồi."
Đường triều phàm là cưới công chúa, đều sẽ được một cái chức quan cố định, gọi là "Phò mã đô úy", là chức viên ngoại tam phẩm, tam phẩm ở thời Đường là địa vị rất cao, Tể tướng bình thường đều là tam phẩm, nhưng chức quan này là quan nằm ngoài biên chế chính thức, chỉ là chức suông, cho nên mới gọi là "Viên ngoại quan", kỳ thật chỉ có chức không có vị, không có thực quyền, không có lương bổng. Người càng có bối cảnh tốt lại đặc biệt tài hoa, thì đa phần đều muốn có quan vị. Cho nên người bình thường có chí làm quan, nếu không vì bất đắc dĩ thì sẽ không cưới công chúa.
Nhiễm Nhan nghe La thị nói, không khỏi tâm than, vẫn là Đường triều không khí mở mang hơn, cả thương phụ cũng có thể nói chuyện chính sự, tuy rằng chỉ là tâm sự kín, nhưng so với triều đại khác lại tốt hơn nhiều.
Thử qua lần này, Nhiễm Nhan cũng đã minh bạch ý tứ của La thị.