Từ đêm động phòng hoa chúc trở đi, trong cung liền truyền vài ba tin đồn, làm Tư Vực ngày ngày đều phải xanh mặt, hướng về phía Đản Đản lại càng nổi giận. Đáng thương cho Đản Đản mỗi đêm đều phập phòng lo sợ ngủ cạnh bên Tư Vực, dù gì thì cũng đã là chồng Đản Đản ngày ngày nhìn thấy thê tử mặc sa y cơ hồ trong suốt nằm ở bên người, làm sao tránh khỏi không suy nghĩ bậy bạ? Nhưng là, nếu như hỏa dục trong lòng Đản Đản bộc phát lật người sang hoặc là làm ra những động tác kinh động đến Tư, hậu quả chính là bị nàng vô tình mà đá xuống giường, rét cóng cả đêm dài, hơn nữa cho dù áy náy nhận sai cũng không có hiệu. Lẽ ra, sự việc động phòng kia cũng không thể trách Đản Đản, nếu như sinh khí cũng phải hết giận rồi, có điều là Đản Đản vẫn chưa hiểu Tư Vực tại sao vẫn giận dỗi mãi không buông tha mình. Vì vậy, phòng sự* e là không thể.

*: Chuyện động phòng.

Còn phải nói đến, người sốt ruột không chỉ một mình Đản Đản, Hoàng Đế cùng Hoàng Hậu cũng rất buồn rầu, nghĩ đến lúc đó hai lão nhân gia đã cá cược với nhau, một người cá rằng nữ nhi sẽ "ăn" con rể, một người lại cá rằng con rể sẽ "ăn" nữ nhi, nhưng kết quả lại là ai cũng không đem ai làm ăn gì cả, chuyện đánh cuộc này xem như là không có manh mối gì.

Liên tiếp qua một tháng, đều không thấy có người tới bẩm báo "Hỉ sự" ở Phủ Công Chúa? Trong ngự thư phòng hai người liền than ngắn thở dài không thôi.

"Cũng đã một tháng, Vực Nhi sao mãi còn chưa nguôi chuyện cũ?" Hoàng Hậu nói.

"Là nữ nhi của nàng, nàng phải rõ chứ!" Ở vừa phê duyệt tấu chương Hoàng Đế nói.

"Không phải người luôn nói là hài tử không bằng cha sao?" Hoàng Hậu nói.

"Ái phi không phải muốn đem mọi trách nhiệm giao cho ta đó chứ!" Hoàng Đế dừng lại nhìn Hoàng Hậu nói, tại sao gần đây toàn vì chuyện này mà cãi vả.

"Nè! ~~ Hoàng Thượng chung quy người cũng phải nghĩ một chút biện pháp đi!" Hoàng Hậu nói.

"Nghĩ như thế nào?! Vực Nhi tánh tình bướng bỉnh, ngươi cũng không phải là không biết, là một nữ hài, nó lại quá mức cường thế.... Mặc dù, Đản Đản cũng là nữ hài..." Hoàng Đế như có điều suy nghĩ.

"Điều này cũng đúng, tính khí Vực Nhi là nên sửa đổi một chút." Hoàng Hậu nói.

" Tính khí của nó và nàng đều như nhau." Hoàng Đế nói.

"Cái này thần thiếp thừa nhận." Hoàng Hậu nói.

"À! Vậy ái phi nếu là Vực Nhi thì bây giờ nàng sẽ làm gì?" Hoàng Hậu hơi có vẻ cười hỏi.

"Ta nếu là nàng khẳng định đã nguôi giận! Làm sao ngốc như vậy chứ!" Hoàng Hậu nói chuyện đương nhiên.

"Nga? Phải không? Thật!?" Hoàng Đế cười xấu xa nói, lúc này Hoàng Hậu mới biết mình bị Hoàng Đế trêu đùa.

"Hoàng Thượng!" Hoàng Hậu ngượng ngùng nói, "Bây giờ Hoàng Thượng còn có tâm tư cùng thần thiếp nháo! Còn không mau vì nữ nhi của chúng ta nghĩ một biện pháp đi!"

" Ừ... Chuyện này giao cho trẫm đi!" Hoàng Đế suy nghĩ sâu xa, "Người đâu!"

"Hoàng Thượng." Ngoài cửa chạy tới một tiểu thái giám.

"Truyền gọi Phò Mã đến đây!" Hoàng Đế.

"Tuân chỉ!" Tiểu thái giám tuân lệnh sau lập tức chạy đi kêu Đản Đản tới.

"Nhi thần tham kiến Phụ Hoàng, Mẫu Hậu!" Đản Đản quỳ xuống hành lễ.

"Đứng lên đi!" Hoàng Đế.

"Tạ Phụ Hoàng!" Đản Đản đứng lên.

"Hôm nay trẫm kêu ngươi tới là có chuyện muốn phân phó ngươi." Hoàng Đế.

"Phân phó?" Đản Đản tò mò, nàng không có gì tốt để phân phó, hơn nữa nhìn dáng điệu hẳn là chuyện riêng rồi.

"Ngươi trước hãy cùng trẫm đến một nơi!" Hoàng Đế vừa nói liền đi trước một bước, Đản Đản theo sát phía sau vào ngự hoa viên, mà Hoàng Hậu sớm đã bất tri bất giác rời đi núp ở ngự hoa viên nghe lén.

Ngự hoa viên thật yên tĩnh, ánh nắng tươi sáng, làm cho tâm tình thoải mái, dần dần Đản Đản cũng không có khẩn trương.

"Gần đây ngươi cùng Vực Nhi thế nào?" Hoàng Đế.

"Ai? Ách... cũng... như bình thường vậy." Đản Đản nói.

"Vậy sao?! Hừ! Tiểu tử ngươi làm sao vô dụng như vậy! Con rể của trẫm sao lại nhu nhược như vậy!" Hoàng Đế đột nhiên cả giận nói, Đản Đản bị sợ tức khắc quỵ xuống đất.

"Hừ! Tiểu tử ngươi sao lại không có chút tính cách?! Ngươi cũng đừng nói với trẫm Vực Nhi tính khí cứng rắn, ngươi sợ nàng! Ngươi cũng đừng nói với trẫm ngươi không nỡ nổi cáu với nàng! Ngươi càng chớ cùng trẫm nói ngươi không biết làm sao thu thập xú nha đầu kia! Bây giờ, ngươi nói cho trẫm xem xem!" Hoàng Đế mắng to.

"Ách... Phụ Hoàng! ~~ lý do thì ngài cũng đã nói, ngài còn muốn nhi thần nói gì a?!" Đản Đản khổ sở nói.

"Ngươi! Ngươi! Tên tiểu tử thúi này!" Hoàng Đế giận đến dở khóc dở cười, thân thủ liền hướng Đản Đản vỗ một cái tát.

"Ai u! Phụ Hoàng tha mạng!" Đản Đản ôm lấy mình đầu kêu lên, thật ra thì một chút cũng không đau, có thể nói Hoàng Đế chẳng qua là phất tay áo phủi bụi lên mình mà thôi.

"Hừ! Còn không biết xấu hổ lớn tiếng kêu! Trẫm nói cho ngươi biết! Tối nay tiểu tử nhà ngươi nếu không có thể giải quyết được nha đầu kia! Trẫm liền đánh ngươi bằng đại bảng! Nhất định sẽ khiến ngươi cả mông nở hoa!" Hoàng Đế buồn cười nói.

"A?!! Không muốn a! Phụ Hoàng! Nhi thần sợ nhất đánh vào mông!" Đản Đản làm bộ đáng thương nhìn Hoàng Thượng.

"Hừ! Sợ bị đánh thì càng nên vùng lên đi!" Hoàng Đế nói.

"Nhưng là, nhưng là... Người ta cho tới bây giờ chưa từng làm loại chuyện này a!" Đản Đản ủy khuất nói.

"A a! Ngươi nếu là đã làm loại chuyện này, vậy ta đã sớm đập chết ngươi từ trước!" Hoàng Đế trong đầu nghĩ, "Hừ! Gặp ngươi coi là nha đầu kia xui xẻo! Nha đầu nhà ngươi chính là giả thành heo muốn ăn thịt cọp mà! Xem ra kẻ làm cha này còn phải dạy dỗ ngươi một chút, xú nha đầu kia cũng nên bị ức hiếp một chút! Tránh cho nó sau này dám hống với lão tử!"

Hoàng Đế suy nghĩ liền mở miệng nói: "Hừ! Nha đầu kia là nổi danh cứng đầu! Đối phó nó phải là mềm mỏng! Còn nữa tính khí nó có chết cũng còn sĩ diện! Ngươi mặt dày mày dạn lên, dịu dàng nói không được hay sao!!! Xú nha đầu kia khẳng định chống đỡ không được! Tuyệt đối ngoan ngoãn chờ ngươi ăn hiếp! Hơn nữa! Không phải là một nữ nhân sao! Vô luận cá tính như thế nào, khi đã nằm xuống đều giống nhau! Toàn chờ người yêu yêu! Chỉ cần đem nó thu được trên giường, nó sau này chắc chắn phải ngoan ngoãn nghe lời! Hý hý!"

"Ồ!" Đản Đản bừng tỉnh hiểu ra, "Đa tạ Phụ Hoàng dạy bảo! Nhi thần hôm nay được lợi không ít! Nhi thần sẽ hoàn thành nhiệm vụ, không để Phụ Hoàng thất vọng!"

"Ừ! Bây giờ! Ngươi đi đi! Phụ Hoàng ta chờ tin thắng trận của hài nhi ngươi! Trẫm cùng Hoàng Hậu có thể cũng chờ ôm cháu ngoại đây!" Hoàng Đế nói.

Đản Đản cám ơn liền ha hả chạy. Nhìn bóng Đản Đản rời đi, Hoàng Đế vui mừng cười, sẽ chờ sáng mai cung nữ báo hỉ sự, tâm tình tốt còn chưa được lâu dài, Hoàng Hậu tránh ở một bên đã thở phì phò đi ra.

"Oái! Ái phi! Hắc hắc!" Hoàng Đế nhìn sắc mặt Hoàng Hậu một cái liền biết lời nói vừa rồi khiến Hoàng Hậu tức giận.

"A! Hoàng Thượng thật đúng là thầy giỏi ha?!" Hoàng Hậu vừa nói, một cánh tay vương ra mò tới cánh tay Hoàng Đế nhéo một cái.

"A a! Ái phi quá khen! Quá khen!" Hoàng Đế nịnh nhọt cười nói.

"Đâu có đâu có! Hoàng Thượng khiêm tốn cái gì! Không phải người nới là một nữ nhân thôi mà! Vô luận có cá tính như thế nào, khi đã nằm xuống đều giống nhau! Điều thần thiếp vừa học được có đúng vậy không a?" Hoàng Hậu vừa nói, liền dùng ngón tay nhẹ nhàng nhéo thêm mấy phần lực.

"Ách... A a! Vậy cũng là mấy lời dỗ ngọt đứa trẻ đó thôi! Ái phi làm sao có thể tin là thật chứ?!" Hoàng Đế đổ mồ hôi lạnh.

"Hoàng Thượng tại sao nói như thế, lời Hoàng Thượng nói chính là thánh chỉ, thánh chỉ lại là không thể thay đổi, hôm nay Hoàng Thượng nói là dỗ đứa trẻ, đây chính là vạn lần không thể!" Hoàng Hậu âm dương quái khí nói.

"Ách... Hắc hắc! Trẫm đúng là nói nữ nhân đều giống nhau, còn như ái phi đây, chính là tiên nữ hạ phàm! Trẫm đây là tu tám kiếp tích phúc lắm mới có thể ôm mỹ nhân về nhà! A a!" Hoàng Đế cười cười thân thể như muốn chạy trốn.

"Hoàng Thượng làm gì vậy a!" Phát giác Hoàng Hậu sao có thể bỏ qua cho! Lời nói thì chậm, ngón tay thêm lực!!!

"Ai nha! Ai nha! Ái phi! Ái phi! ~~" Hoàng Đế đau đến phải cầu xin tha thứ, "Ái phi bớt giận! Ái phi bớt giận!"

Nếu là trước kia, Hoàng Hậu khẳng định đau lòng mà buông tha, chẳng qua là làm bạn nhiều năm, tính khí trở nên càng trẻ nít, nếu không phải là nghe không thuận liền không buông tha, nếu không phải là cố tính truy cứu, nếu không phải là bị xem như tiểu nữ nhân, để nam nhân đem mình ăn.

"Kêu đau cũng vô ích! Xú lão đầu nhà ngươi! Đáng chết mà! Ta không phải là giống như nữ nhân khác sao!!! Hừ! Còn dám dạy hư trẻ nhỏ trước mặt ta, còn giậy dây cho người khác khi dễ nữ nhi của mình! Ngươi thật là có khí phái nhỉ!!!" Hoàng Hậu vừa nói trên tay dùng sức mạnh hơn!

"Ai yêu! Trẫm biết lỗi rồi! Biết lỗi rồi! Ái phi mau dừng tay a!" Hoàng Đế bị đau không chịu được, lại theo Hoàng Hậu dây dưa mấy lần, tiểu vũ trụ thật bộc phát!

"Hừ! Lão bà nhà ngươi vẫn không tha sao?! Xem trẫm hôm nay làm sao thu thập ngươi!" Hoàng Đế vừa nói liền cái kéo Hoàng Hậu lại, gánh trên vai thượng vọt thẳng vào tẩm cung...

- --------------------------------------

Có thầy giỏi ắc sẽ có trò giỏi....Hê hê...

Không biết có bạn nhỏ nào muốn ăn thịt không nhỉ? **Tiết mục thả thính toàn tập:

Chương tiếp theo....: "Cắm nến rồi!!".....Thật là cái tựa chương nó đen tối sao ấy
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện