Trong ngày hôn lễ, ngựa xe như nước khắp Kinh Thành so với ngày thường náo nhiệt bội phần, dân chúng đều dừng lại mọi chuyện làm ăn, đồng loạt đứng ở hai bên đường xem đội du hành của Công Chúa. Chỉ thấy Thái tử cưỡi ngựa dẫn một đội quân đi phía trước mở đường, theo sát chính là đoàn đại nhạc khí trình diễn. Ven đường bá tánh không khỏi sợ hãi than, Hoàng Đế lão nhân gia là "chơi khô máu" làm hôn lễ cho cho con gái rượu!!! ( Ý nghĩ này cũng không có gì kỳ quái, hoàng thất Triêu Quốc từ trước đến giờ cần kiệm tiết kiệm, trong các hoàng thất các nước có thể nói là họ keo kiệt nhất, vì vậy, bá tánh Triêu Quốc lại là bá tánh giàu nhất trong các nước!).
Chờ đến mọi người đều bị đội trình diễn làm náo nhiệt mất kiên nhẫn, Công Chúa và Phò Mã mới thật sự xuất hiện. Chỉ nhìn thấy: cao quý xinh đẹp - Chiếu Nghĩa Công Chúa Tư Vực, đoan trang ngồi trên lưng ngựa, lễ phục đỏ rực càng phát dương khí phách của Công Chúa, anh khí hiên ngang mỉm cười hướng phía bá tánh kính chào. Mà Phò Mã đại nhân của bọn họ chính là vô tư vô ưu ngồi trong kiệu. Trong kiệu rộng rãi vô cùng, Đản Đản không giữ dáng vẻ hào khí lại lỗ ra giữa ban ngày. Trong thời điểm này thỉnh thoảng nghe thấy, người tốt miệng liền nói là hình tượng khuông phép, không đủ chân thực, thậm chí là khô khan nhàm chán, mà người không tốt miệng nhìn thấy liền nói thẳng, hơn nữa nếu bắt gặp một chút xíu tỳ vết nào liền sẽ không ngừng mở rộng. So với ấn tượng ban đầu về Tư Vực là tuyệt mỹ không thể bắt bẻ, phối hợp vào mà nói, Phò Mã thì đương nhiên sẽ là người ưu tú, nhưng kết quả, trong thực tế Phò Mã hoàn toàn chính là một phế vật, bởi vì y đang nữa nằm như chết ở trong kiệu, cười đùa hí hửng khoe khoang y là đắc ý như thế nào, hoàn toàn một bộ dạng tiểu nhân đắc chí. Nhưng vô luận như thế nào, có du hành hay là ậm ừ cho qua thì cũng đã kết thúc. Đợi đến khi kết thúc lễ bái đường, sắc trời đã biến thành đen, thân là tân nương Công Chúa điện hạ từ sớm liền bị đưa vào tân phòng chờ Phò Mã trở lại.
Lúc này, Tư Vực đang mặc lễ phục, đầu đội mũ phượng rèm châu ngay ngắn ngồi trên giường, bên người là cung nữ bình thời phục vụ còn có một lão ma ma hơi lớn tuổi. Trong tân phòng được trang trí rực rỡ phối hợp với sơn trân hải vị trên bàn không khỏi biểu thị hôn lễ giàu sang vui mừng nhường nào.
Tư Vực chờ đợi đến cau mày, kiên nhẫn đợi thời gian trôi đi, Phạm Ngưng Toa nghênh ngang tiến vào phòng tân hôn, cười hì hì đi tới bên cạnh Tư Vực nói: "Ngự tỷ! Chuyện ngươi giao phó đó! Ta đã làm xong!"
Tư Vực nghe hiểu ý cười một tiếng, nô tỳ bên cạnh ngược lại là rơi vào trong sương mù. Nguyên lai nha, Tư Vực nhìn như lịch sự nghiêm chỉnh kia đã sớm giao phó Phạm Ngưng Toa cho Đản Đản uống rượu, Đản Đản bình thời chính là một màn thầu mềm*, thấy mình liền trở thành Trái hồng mềm**, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc, thân là Phò Mã nhất định phải kiên định! Cái gọi là rượu tráng anh hùng gan, Đản Đản mà uống rượu đến bảy phần say lúc đó tuyệt đối là anh hùng! Tính khí mạnh mẽ sẽ lập tức đến ngay, tới lúc đó trở thành "sắc lang" cũng nói không chừng! *: Màn thầu mềm: Ý nói kiểu kiểu nhút nhát không khí phách.
**: Trái hồng mềm: Người hay mắc cở mặt thẹn thùng.
Tư Vực liền có chút tính toán nhỏ nhặt, vui vẻ chờ Đản Đản đi vào, quả nhiên thời gian không quá nữa nén nhang, Đản Đản liền được người dìu vào. Còn chưa vào tới phòng đã nghe thấy nàng rống to: "Ta -... Không có say! Không cần... Đỡ! Vực Vực -... Ta đã về rồi!"
Ngồi ở trên giường Tư Vực không khỏi cảm thấy buồn cười, xem ra say đến vậy thật vừa vặn, bây giờ mình chỉ cần không phát huy bản lĩnh của người luyện võ là được. Chỉ thấy Đản Đản lảo đảo lắc lư cười như hoa nở tiến đến bên cạnh Tư Vực, mặt đầy sắc mị, cung nữ và ma ma bên cạnh cũng không nhìn nổi, thấy Đản Đản sau khi làm lễ trong tân phòng thì đã táy máy vội vội vàng vàng, hốt hoảng lui ra ngoài, chỉ để lại người vừa thẹn thùng, vừa hài lòng thùy mị Công Chúa và Phò Mã tinh ranh!
Thời gian không cho phép trễ nãi, trái hồng mềm Đản Đản vào giờ phút này mới phát huy ra khí khái "Đản đại gia" quyết đoán! "Nam tính" luôn luôn khuất phục trong lòng nàng rốt cuộc trỗi dậy!! Tư Vực thấy Đản Đản từng bước một tiến gần đến, trong lòng bất ngờ khẩn trương, trông thấy Đản Đản nhìn chằm chằm mình trong mắt sáng lên lên sắc mị không khỏi mặt đỏ tim đập.
Đản Đản từng bước một tiến gần sát Tư Vực, mép miệng còn chãy cả nước miếng, "hê hê" cười ngốc, nhào đến đem Tư Vực đặt trên giường, bởi vì lực độ bất ngờ mạnh mẽ, khiến mũ phượng cũng rơi ra. Mái tóc đen nhánh nhu thuận của Tư Vực thuận thế rủ xuống, phũ tán loạn trên giường, càng làm nổi bật ra lên xinh đẹp gương mặt tinh sảo, còn có thêm phần phiêu động lòng người, khiến Đản Đản nhìn đến ngây người.
Cùng với lúc Tư Vực đang khẩn trương ngượng ngùng tim đánh liên hồi, ánh mắt Đản Đản mê ly từ từ nhắm lại, nhẹ nhàng mân mê hôn lên đôi môi mềm mại của Tư Vực. Chỉ một thoáng, Tư Vực liền cảm giác từ dưới bụng một dòng nước ấm xông tới, mặt đỏ như nung chờ đợi Đản Đản từ từ thâm nhập, nhưng mà..."Khò...khò..."
Tư Vực bất giác cả kinh!
BỞI VÌ!!!!!!
Đản Đản ngủ... Khi mân mê hôn như vậy thì ra là miệng muốn "khò khò"*, hai mắt nhắm lại là bởi vì buồn ngủ!!!
*: Đản là miệng muốn ngáy "khò khò" nên thành như đang nhiệt liệt ôn nhu hôn, thật ra lúc đó miệng đang ngáy.
"Chuyện gì xảy ra?! Làm sao lại ngủ chứ? Không phải chỉ có bảy phần say thôi sao? Bây giờ rõ ràng là hết sức say!" - Tư Vực hoang mang.
Chỉ chốc lát sau, Tư Vực đem Đản Đản ngủ say đẩy qua một bên, thấy Đản Đản say thành một bãi bùn nát, nào còn biết mình tức giận chuyện động phòng hoa chúc thật mất hứng. Vì vậy, nàng gọi thị nữ tới hỗ trợ. Vốn đang bởi vì lo lắng cho Đản Đản vừa ói còn nói khó chịu, nhưng khi vừa nghe được cung nữ nói là nàng ở bữa tiệc vui vẻ nhiệt tình uống rượu. Say bí tỉ mới được đưa đến tân phòng. Vốn dĩ, Phạm Ngưng Toa đã sớm đem chuyện "Đản Đản bảy phần say sẽ trở thành hảo sắc lang" đến báo cáo cho các hoàng tử, thế là, Đản Đản liền bị bọn họ thay nhau mời uống rượu, ở mỗi một người đều là uống đến bảy phần say...
Lúc này Tư Vực là càng nghĩ càng sinh khí, bởi vì đùa bỡn lừa gạt Đản Đản liền trở thành chơi đùa đến Công Chúa Chủ khói lửa không yên, vô luận cung nữ, thái giám, bao gồm luôn Tư Vực đều vì Phò Mã say rượu biến thành mắt gấu trúc!
Đến lúc gà gáy mới lắng xuống, TưVực cho bọn hạ nhân lui xuống, liền yếu ớt bất đắc dĩ dựa ngồi xuống ở mép giường,cảm giác ủy khuất đốn để tận đầu, đôi mắt hiện lên tia máu vì thức đêm đã phủ mộtlớp sương mù, sầu khổ tận cùng chỉ ngưng tụ thành một câu nói: "Quả nhiên... trong bảy ngày trước hôn lễ mà gặp mặt, lúc cử hành hôn lễ sẽ xui xẻomà!"
- --------------------------------------------------
Chờ đến mọi người đều bị đội trình diễn làm náo nhiệt mất kiên nhẫn, Công Chúa và Phò Mã mới thật sự xuất hiện. Chỉ nhìn thấy: cao quý xinh đẹp - Chiếu Nghĩa Công Chúa Tư Vực, đoan trang ngồi trên lưng ngựa, lễ phục đỏ rực càng phát dương khí phách của Công Chúa, anh khí hiên ngang mỉm cười hướng phía bá tánh kính chào. Mà Phò Mã đại nhân của bọn họ chính là vô tư vô ưu ngồi trong kiệu. Trong kiệu rộng rãi vô cùng, Đản Đản không giữ dáng vẻ hào khí lại lỗ ra giữa ban ngày. Trong thời điểm này thỉnh thoảng nghe thấy, người tốt miệng liền nói là hình tượng khuông phép, không đủ chân thực, thậm chí là khô khan nhàm chán, mà người không tốt miệng nhìn thấy liền nói thẳng, hơn nữa nếu bắt gặp một chút xíu tỳ vết nào liền sẽ không ngừng mở rộng. So với ấn tượng ban đầu về Tư Vực là tuyệt mỹ không thể bắt bẻ, phối hợp vào mà nói, Phò Mã thì đương nhiên sẽ là người ưu tú, nhưng kết quả, trong thực tế Phò Mã hoàn toàn chính là một phế vật, bởi vì y đang nữa nằm như chết ở trong kiệu, cười đùa hí hửng khoe khoang y là đắc ý như thế nào, hoàn toàn một bộ dạng tiểu nhân đắc chí. Nhưng vô luận như thế nào, có du hành hay là ậm ừ cho qua thì cũng đã kết thúc. Đợi đến khi kết thúc lễ bái đường, sắc trời đã biến thành đen, thân là tân nương Công Chúa điện hạ từ sớm liền bị đưa vào tân phòng chờ Phò Mã trở lại.
Lúc này, Tư Vực đang mặc lễ phục, đầu đội mũ phượng rèm châu ngay ngắn ngồi trên giường, bên người là cung nữ bình thời phục vụ còn có một lão ma ma hơi lớn tuổi. Trong tân phòng được trang trí rực rỡ phối hợp với sơn trân hải vị trên bàn không khỏi biểu thị hôn lễ giàu sang vui mừng nhường nào.
Tư Vực chờ đợi đến cau mày, kiên nhẫn đợi thời gian trôi đi, Phạm Ngưng Toa nghênh ngang tiến vào phòng tân hôn, cười hì hì đi tới bên cạnh Tư Vực nói: "Ngự tỷ! Chuyện ngươi giao phó đó! Ta đã làm xong!"
Tư Vực nghe hiểu ý cười một tiếng, nô tỳ bên cạnh ngược lại là rơi vào trong sương mù. Nguyên lai nha, Tư Vực nhìn như lịch sự nghiêm chỉnh kia đã sớm giao phó Phạm Ngưng Toa cho Đản Đản uống rượu, Đản Đản bình thời chính là một màn thầu mềm*, thấy mình liền trở thành Trái hồng mềm**, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc, thân là Phò Mã nhất định phải kiên định! Cái gọi là rượu tráng anh hùng gan, Đản Đản mà uống rượu đến bảy phần say lúc đó tuyệt đối là anh hùng! Tính khí mạnh mẽ sẽ lập tức đến ngay, tới lúc đó trở thành "sắc lang" cũng nói không chừng! *: Màn thầu mềm: Ý nói kiểu kiểu nhút nhát không khí phách.
**: Trái hồng mềm: Người hay mắc cở mặt thẹn thùng.
Tư Vực liền có chút tính toán nhỏ nhặt, vui vẻ chờ Đản Đản đi vào, quả nhiên thời gian không quá nữa nén nhang, Đản Đản liền được người dìu vào. Còn chưa vào tới phòng đã nghe thấy nàng rống to: "Ta -... Không có say! Không cần... Đỡ! Vực Vực -... Ta đã về rồi!"
Ngồi ở trên giường Tư Vực không khỏi cảm thấy buồn cười, xem ra say đến vậy thật vừa vặn, bây giờ mình chỉ cần không phát huy bản lĩnh của người luyện võ là được. Chỉ thấy Đản Đản lảo đảo lắc lư cười như hoa nở tiến đến bên cạnh Tư Vực, mặt đầy sắc mị, cung nữ và ma ma bên cạnh cũng không nhìn nổi, thấy Đản Đản sau khi làm lễ trong tân phòng thì đã táy máy vội vội vàng vàng, hốt hoảng lui ra ngoài, chỉ để lại người vừa thẹn thùng, vừa hài lòng thùy mị Công Chúa và Phò Mã tinh ranh!
Thời gian không cho phép trễ nãi, trái hồng mềm Đản Đản vào giờ phút này mới phát huy ra khí khái "Đản đại gia" quyết đoán! "Nam tính" luôn luôn khuất phục trong lòng nàng rốt cuộc trỗi dậy!! Tư Vực thấy Đản Đản từng bước một tiến gần đến, trong lòng bất ngờ khẩn trương, trông thấy Đản Đản nhìn chằm chằm mình trong mắt sáng lên lên sắc mị không khỏi mặt đỏ tim đập.
Đản Đản từng bước một tiến gần sát Tư Vực, mép miệng còn chãy cả nước miếng, "hê hê" cười ngốc, nhào đến đem Tư Vực đặt trên giường, bởi vì lực độ bất ngờ mạnh mẽ, khiến mũ phượng cũng rơi ra. Mái tóc đen nhánh nhu thuận của Tư Vực thuận thế rủ xuống, phũ tán loạn trên giường, càng làm nổi bật ra lên xinh đẹp gương mặt tinh sảo, còn có thêm phần phiêu động lòng người, khiến Đản Đản nhìn đến ngây người.
Cùng với lúc Tư Vực đang khẩn trương ngượng ngùng tim đánh liên hồi, ánh mắt Đản Đản mê ly từ từ nhắm lại, nhẹ nhàng mân mê hôn lên đôi môi mềm mại của Tư Vực. Chỉ một thoáng, Tư Vực liền cảm giác từ dưới bụng một dòng nước ấm xông tới, mặt đỏ như nung chờ đợi Đản Đản từ từ thâm nhập, nhưng mà..."Khò...khò..."
Tư Vực bất giác cả kinh!
BỞI VÌ!!!!!!
Đản Đản ngủ... Khi mân mê hôn như vậy thì ra là miệng muốn "khò khò"*, hai mắt nhắm lại là bởi vì buồn ngủ!!!
*: Đản là miệng muốn ngáy "khò khò" nên thành như đang nhiệt liệt ôn nhu hôn, thật ra lúc đó miệng đang ngáy.
"Chuyện gì xảy ra?! Làm sao lại ngủ chứ? Không phải chỉ có bảy phần say thôi sao? Bây giờ rõ ràng là hết sức say!" - Tư Vực hoang mang.
Chỉ chốc lát sau, Tư Vực đem Đản Đản ngủ say đẩy qua một bên, thấy Đản Đản say thành một bãi bùn nát, nào còn biết mình tức giận chuyện động phòng hoa chúc thật mất hứng. Vì vậy, nàng gọi thị nữ tới hỗ trợ. Vốn đang bởi vì lo lắng cho Đản Đản vừa ói còn nói khó chịu, nhưng khi vừa nghe được cung nữ nói là nàng ở bữa tiệc vui vẻ nhiệt tình uống rượu. Say bí tỉ mới được đưa đến tân phòng. Vốn dĩ, Phạm Ngưng Toa đã sớm đem chuyện "Đản Đản bảy phần say sẽ trở thành hảo sắc lang" đến báo cáo cho các hoàng tử, thế là, Đản Đản liền bị bọn họ thay nhau mời uống rượu, ở mỗi một người đều là uống đến bảy phần say...
Lúc này Tư Vực là càng nghĩ càng sinh khí, bởi vì đùa bỡn lừa gạt Đản Đản liền trở thành chơi đùa đến Công Chúa Chủ khói lửa không yên, vô luận cung nữ, thái giám, bao gồm luôn Tư Vực đều vì Phò Mã say rượu biến thành mắt gấu trúc!
Đến lúc gà gáy mới lắng xuống, TưVực cho bọn hạ nhân lui xuống, liền yếu ớt bất đắc dĩ dựa ngồi xuống ở mép giường,cảm giác ủy khuất đốn để tận đầu, đôi mắt hiện lên tia máu vì thức đêm đã phủ mộtlớp sương mù, sầu khổ tận cùng chỉ ngưng tụ thành một câu nói: "Quả nhiên... trong bảy ngày trước hôn lễ mà gặp mặt, lúc cử hành hôn lễ sẽ xui xẻomà!"
- --------------------------------------------------
Danh sách chương