Chương 46: Lòng người đổi thay
Những chuyện xảy ra đêm hôm qua khiến Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều quá xấu hổ, lại sợ gặp phải hai người sát vách thì không ổn.
Cho nên Lâm Kiều Kiều và ba chồng thức dậy thật sớm, rửa mặt xong, cô lấy xe, còn ông thì đi trả phòng. Hành trình lần này cứ kết thúc như vậy.
Vợ và ba đều ở quê, vì sao Trương Đào đến một tháng vẫn chưa về? Bởi vì hiện tại hắn đang đắc ý xuân phong dào dạt.
Hơn một tháng trước, Lâm Kiều Kiều đi dạo phố, tình cờ gặp được một học muội cùng trường tên là Hạ Hoan Tâm, hai người liền rủ nhau đi ăn cơm.
Hạ Hoan Tâm vừa mới kết thúc năm thứ ba, sẽ tiến hành thực tập vào kỳ nghỉ hè, nơi thực tập là một công ty lớn.
Vì cô nàng là thực tập sinh, lại sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, nên thường xuyên bị người ta nhằm vào. Mỗi ngày phải làm công việc nặng nề, còn phải đối mặt với những bà cô thích châm chọc mỉa mai. Việc này khiến cô ăn không tiêu, định tìm một công ty nhỏ thực tập.
Lâm Kiều Kiều có chút đồng tình với hoàn cảnh của cô nàng, nghĩ đến quan hệ trước kia của hai người không tệ lắm, liền muốn giúp.
Công ty Trương Đào đang thiếu nhân lực không phải sao?
Nghĩ thế, cô liền giới thiệu Hạ Hoan Tâm vào làm.
Nhờ có quan hệ với Lâm Kiều Kiều mà những ngày làm việc của Hạ Hoan Tâm trôi qua rất nhẹ nhàng. Quy mô của công ty không lớn, phúc lợi không tồi, người cũng ít, đặc biệt là đang thiếu nhân viên nữ.
Từ đầu Hạ Hoan Tâm vô cùng biết ơn Lâm Kiều Kiều, cảm thấy cô thật tốt, nhưng rồi lại ghen ghét.
Trước kia, cô ta cũng thích Trương Đào, khi đó hắn như thiếu niên bừng ánh nắng mặt trời. Hiện tại Trương Đào đã có thêm vài phần thành thục và mị lực, tuổi trẻ đã có sự nghiệp cho riêng mình.
Gia thế Lâm Kiều Kiều rất lớn, lại còn gả cho ông xã tốt đến vậy, tại sao tất cả những gì tốt đep đều bị Lâm Kiều Kiều chiếm hết?
Hôm nay chứng bệnh viêm ruột thừa của trợ lý Trương Đào đột phát nên phải đưa đi bệnh viện phẫu thuật.
Không có trợ lý công việc của Trương Đào nhiều lên, mới hai ngày đã làm không xuể.
Hạ Tâm Hoan thấy mình đã có cơ hội, vội tự đề cử mình, nói cô ta có thể làm thử, cô ta chuyên về quản lý kinh tế.
Tuy không thể so với trợ lý, nhưng dưới yêu cầu của Trương Đào, cô ta thích ứng rất nhanh. Không những giúp hắn không ít việc mà còn quan tâm săn sóc, một ngày ba bữa cơm, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Quá bận rộn, Trương Đào phải tăng ca ba ngày, Hạ Hoan Tâm ở cạnh hắn mỗi đêm.
Tối hôm nay, Trương Đào không ngừng hắt hơi, đầu có chút đau.
Hạ Hoan Tâm thấy không ổn, khuyên hắn nên nghỉ ngơi thật sớm, nhưng hắn không để ý, chỉ trong chốc lát cả người đã hôn mê bất tỉnh.
Cô ta đưa Trương Đào đến bệnh viện và chăm sóc hắn suốt đêm.
Lúc Trương Đào tỉnh lại, liền thấy một người phụ nữ đang ngồi trên ghế, thân mình dựa vào mép giường.
Cảm giác hắn đã tỉnh, Hạ Hoan Tâm cũng tỉnh táo lại, đứng dậy sờ lên trán Trương Đào.
Tay nhỏ lạnh lẽo sờ lên trán làm hắn không khỏi rung động.
“May là không có việc gì, học trưởng làm em sợ muốn chết.”
Ngày thường công ty Hạ Hoan Tâm gọi hắn là tổng tài, khi ở riêng sẽ lén kêu hắn là học trưởng.
Cô ta hỏi hắn cảm thấy thế nào, có khó chịu hay đói bụng không.
Sau khi giúp Trương Đào rửa mặt, cô ta rời đi mua bữa sáng.
Hộ sĩ đến kiểm tra phòng mỉm cười hỏi hắn tình trạng hiện tại, rồi cho hắn thuốc giảm đau. Trong vài phút chờ đợi, hộ sĩ cùng hắn nói chuyện phiếm mấy câu.
“Tiên sinh, bạn gái anh thật tốt. Hôm qua đưa anh đến đây, cô ấy rất sợ hãi, một mình bận rộn chăm sóc anh cả đêm.”
Trương Đào vốn dĩ định nói đó không phải là bạn gái hắn, nhưng rồi lại thôi. Dù sao sau này cũng sẽ không tới nơi này lần nữa, hộ sĩ nghĩ như thế nào thì hắn cũng nghĩ như vậy. Hắn đã nhớ rõ bộ dáng tiều tụy vừa rồi của Hạ Tâm Hoan.
Những chuyện xảy ra đêm hôm qua khiến Trương Quốc Dương và Lâm Kiều Kiều quá xấu hổ, lại sợ gặp phải hai người sát vách thì không ổn.
Cho nên Lâm Kiều Kiều và ba chồng thức dậy thật sớm, rửa mặt xong, cô lấy xe, còn ông thì đi trả phòng. Hành trình lần này cứ kết thúc như vậy.
Vợ và ba đều ở quê, vì sao Trương Đào đến một tháng vẫn chưa về? Bởi vì hiện tại hắn đang đắc ý xuân phong dào dạt.
Hơn một tháng trước, Lâm Kiều Kiều đi dạo phố, tình cờ gặp được một học muội cùng trường tên là Hạ Hoan Tâm, hai người liền rủ nhau đi ăn cơm.
Hạ Hoan Tâm vừa mới kết thúc năm thứ ba, sẽ tiến hành thực tập vào kỳ nghỉ hè, nơi thực tập là một công ty lớn.
Vì cô nàng là thực tập sinh, lại sở hữu vẻ ngoài xinh đẹp, nên thường xuyên bị người ta nhằm vào. Mỗi ngày phải làm công việc nặng nề, còn phải đối mặt với những bà cô thích châm chọc mỉa mai. Việc này khiến cô ăn không tiêu, định tìm một công ty nhỏ thực tập.
Lâm Kiều Kiều có chút đồng tình với hoàn cảnh của cô nàng, nghĩ đến quan hệ trước kia của hai người không tệ lắm, liền muốn giúp.
Công ty Trương Đào đang thiếu nhân lực không phải sao?
Nghĩ thế, cô liền giới thiệu Hạ Hoan Tâm vào làm.
Nhờ có quan hệ với Lâm Kiều Kiều mà những ngày làm việc của Hạ Hoan Tâm trôi qua rất nhẹ nhàng. Quy mô của công ty không lớn, phúc lợi không tồi, người cũng ít, đặc biệt là đang thiếu nhân viên nữ.
Từ đầu Hạ Hoan Tâm vô cùng biết ơn Lâm Kiều Kiều, cảm thấy cô thật tốt, nhưng rồi lại ghen ghét.
Trước kia, cô ta cũng thích Trương Đào, khi đó hắn như thiếu niên bừng ánh nắng mặt trời. Hiện tại Trương Đào đã có thêm vài phần thành thục và mị lực, tuổi trẻ đã có sự nghiệp cho riêng mình.
Gia thế Lâm Kiều Kiều rất lớn, lại còn gả cho ông xã tốt đến vậy, tại sao tất cả những gì tốt đep đều bị Lâm Kiều Kiều chiếm hết?
Hôm nay chứng bệnh viêm ruột thừa của trợ lý Trương Đào đột phát nên phải đưa đi bệnh viện phẫu thuật.
Không có trợ lý công việc của Trương Đào nhiều lên, mới hai ngày đã làm không xuể.
Hạ Tâm Hoan thấy mình đã có cơ hội, vội tự đề cử mình, nói cô ta có thể làm thử, cô ta chuyên về quản lý kinh tế.
Tuy không thể so với trợ lý, nhưng dưới yêu cầu của Trương Đào, cô ta thích ứng rất nhanh. Không những giúp hắn không ít việc mà còn quan tâm săn sóc, một ngày ba bữa cơm, từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ.
Quá bận rộn, Trương Đào phải tăng ca ba ngày, Hạ Hoan Tâm ở cạnh hắn mỗi đêm.
Tối hôm nay, Trương Đào không ngừng hắt hơi, đầu có chút đau.
Hạ Hoan Tâm thấy không ổn, khuyên hắn nên nghỉ ngơi thật sớm, nhưng hắn không để ý, chỉ trong chốc lát cả người đã hôn mê bất tỉnh.
Cô ta đưa Trương Đào đến bệnh viện và chăm sóc hắn suốt đêm.
Lúc Trương Đào tỉnh lại, liền thấy một người phụ nữ đang ngồi trên ghế, thân mình dựa vào mép giường.
Cảm giác hắn đã tỉnh, Hạ Hoan Tâm cũng tỉnh táo lại, đứng dậy sờ lên trán Trương Đào.
Tay nhỏ lạnh lẽo sờ lên trán làm hắn không khỏi rung động.
“May là không có việc gì, học trưởng làm em sợ muốn chết.”
Ngày thường công ty Hạ Hoan Tâm gọi hắn là tổng tài, khi ở riêng sẽ lén kêu hắn là học trưởng.
Cô ta hỏi hắn cảm thấy thế nào, có khó chịu hay đói bụng không.
Sau khi giúp Trương Đào rửa mặt, cô ta rời đi mua bữa sáng.
Hộ sĩ đến kiểm tra phòng mỉm cười hỏi hắn tình trạng hiện tại, rồi cho hắn thuốc giảm đau. Trong vài phút chờ đợi, hộ sĩ cùng hắn nói chuyện phiếm mấy câu.
“Tiên sinh, bạn gái anh thật tốt. Hôm qua đưa anh đến đây, cô ấy rất sợ hãi, một mình bận rộn chăm sóc anh cả đêm.”
Trương Đào vốn dĩ định nói đó không phải là bạn gái hắn, nhưng rồi lại thôi. Dù sao sau này cũng sẽ không tới nơi này lần nữa, hộ sĩ nghĩ như thế nào thì hắn cũng nghĩ như vậy. Hắn đã nhớ rõ bộ dáng tiều tụy vừa rồi của Hạ Tâm Hoan.
Danh sách chương