“Tại sao lại như vậy, chúng ta đều trông cậy vào Kim Thần đánh một trận vì nước nhà, để những đất nước khác nhìn thấy phong thái của chúng ta, không ngờ…”
“Đúng vậy, vốn cho rằng Hoa Hạ có thể rửa nhục trong cuộc thi đấu năm nay, không ngờ… Ai!”
Hoa Hạ là nước lớn mà lại không có thành tích nổi bật gì trên trường đua quốc tế, sau khi Lý Tinh Vũ chết thì mỗi năm các tay đua đều bị rất nhiều quốc gia khác chế nhạo.
Quân hạm mời Kim Thần trở về là muốn anh ta giành lại mặt mũi cho nước nhà.
Mà Kim Thần trở về cũng là muốn chứng minh cho thế giới, trừ Lý Tinh Vũ ra thì Hoa Hạ còn có Kim Thần này, không đến phiên các người sỉ nhục.
Nhưng hiện tạiKim Thần không thể dự thi, hi vọng của cả giới xe đua tan nát, hỏi sao mọi người không tiếc hận?
Cũng may chân của anh ta còn có thể khôi phục, bỏ lỡ năm nay còn có lần tiếp theo, lần tiếp tiếp theo, chỉ cần có thực lực thì nhất định còn cơ hội.
Lúc này có người trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn, đôi mắt lập tức sáng lên: “Kim Thần không thể tham gia, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn được mà!”
“Đúng vậy, còn có Thịnh Hoàn Hoàn, Kim Thần đã chính miệng thừa nhận Thịnh Hoàn Hoàn có thực lực ngang với mình mà.”
“Thịnh tiểu thư, xin dựa vào cô để làm vẻ vang nước nhà…”
Đám người kích động xông về hướng cô, thế trận này làm Thịnh Hoàn Hoàn sợ hãi liên tục lui về phía sau, lúc này một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo cô từ phía sau rồi kéo vào lòng hắn.
Một giọng nói quen thuộc vang lên trên đầu cô, mang theo cảm giác lạnh lẽo nhất quán: “Các người suy nghĩ nhiều rồi, Thịnh tiểu thư bề bộn nhiều việc, không có thời gian ra nước ngoài dự thi.”
Đám người trông thấy Lăng Tiêu thì không dám nhiều lời.
Thịnh Hoàn Hoàn âm thầm tránh ra khỏi vòng tay Lăng Tiêu rồi chân thành nói bốn chữ với đám người đang mang đầy chờ mong ngoài cửa phòng bệnh này: “Tôi rất xin lỗi.”
Ánh mắt của cả đám tay đua ảm đạm đi vì một câu nói của cô.
Nhưng không ai nói thêm gì nữa!
Bọn họ cũng biết tình hình của Thịnh gia, trước đó có Mộ Tư hủy hôn, Thịnh Xán bị tai nạn xe đã từng gây xôn xao cả Hải Thành, mấy ngày trước Thịnh phu nhân lại bị người ta sát hại, gánh nặng của cả nhà đều đè lên vai Thịnh Hoàn Hoàn, tất cả mọi người đều thông cảm nếu cô không dự thi.
Chỉ là… Đáy lòng lại đặc biệt đặc biệt thất vọng.
Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn cùng đạt giải quán quân, nhưng hiện tại hai người họ đều không thể tham gia, cuối cùng chỉ còn lại có Phương Hằng.
Mà tốc độ của Cao Kiếm căn bản không có tư cách tham gia cuộc thi quốc tế.
Lại nói đến Phương Hằng, anh ta còn rất trẻ, tốc độ cũng không nhanh bằng Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn, cho dù đi đến trường đua trường quốc tế thì cũng bị loại thôi…
Giờ phút này ánh mắt của Lý Hưng Hoài và Cao Dương đều vô cùng đau đớn.
Bầu không khí kiềm nén và cô đơn này làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất khó chịu, cô thật thích đua xe, nếu là bốn tháng trước thì cô nhất định sẽ không chút do dự chấp nhận.
Nhưng hiện tại cô thật sự không đi được!
“Sư phụ, Thịnh tiểu thư…”
Là tiếng nói của Kim Thần, anh ta đã tỉnh.
“Đúng vậy, vốn cho rằng Hoa Hạ có thể rửa nhục trong cuộc thi đấu năm nay, không ngờ… Ai!”
Hoa Hạ là nước lớn mà lại không có thành tích nổi bật gì trên trường đua quốc tế, sau khi Lý Tinh Vũ chết thì mỗi năm các tay đua đều bị rất nhiều quốc gia khác chế nhạo.
Quân hạm mời Kim Thần trở về là muốn anh ta giành lại mặt mũi cho nước nhà.
Mà Kim Thần trở về cũng là muốn chứng minh cho thế giới, trừ Lý Tinh Vũ ra thì Hoa Hạ còn có Kim Thần này, không đến phiên các người sỉ nhục.
Nhưng hiện tạiKim Thần không thể dự thi, hi vọng của cả giới xe đua tan nát, hỏi sao mọi người không tiếc hận?
Cũng may chân của anh ta còn có thể khôi phục, bỏ lỡ năm nay còn có lần tiếp theo, lần tiếp tiếp theo, chỉ cần có thực lực thì nhất định còn cơ hội.
Lúc này có người trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn, đôi mắt lập tức sáng lên: “Kim Thần không thể tham gia, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn được mà!”
“Đúng vậy, còn có Thịnh Hoàn Hoàn, Kim Thần đã chính miệng thừa nhận Thịnh Hoàn Hoàn có thực lực ngang với mình mà.”
“Thịnh tiểu thư, xin dựa vào cô để làm vẻ vang nước nhà…”
Đám người kích động xông về hướng cô, thế trận này làm Thịnh Hoàn Hoàn sợ hãi liên tục lui về phía sau, lúc này một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo cô từ phía sau rồi kéo vào lòng hắn.
Một giọng nói quen thuộc vang lên trên đầu cô, mang theo cảm giác lạnh lẽo nhất quán: “Các người suy nghĩ nhiều rồi, Thịnh tiểu thư bề bộn nhiều việc, không có thời gian ra nước ngoài dự thi.”
Đám người trông thấy Lăng Tiêu thì không dám nhiều lời.
Thịnh Hoàn Hoàn âm thầm tránh ra khỏi vòng tay Lăng Tiêu rồi chân thành nói bốn chữ với đám người đang mang đầy chờ mong ngoài cửa phòng bệnh này: “Tôi rất xin lỗi.”
Ánh mắt của cả đám tay đua ảm đạm đi vì một câu nói của cô.
Nhưng không ai nói thêm gì nữa!
Bọn họ cũng biết tình hình của Thịnh gia, trước đó có Mộ Tư hủy hôn, Thịnh Xán bị tai nạn xe đã từng gây xôn xao cả Hải Thành, mấy ngày trước Thịnh phu nhân lại bị người ta sát hại, gánh nặng của cả nhà đều đè lên vai Thịnh Hoàn Hoàn, tất cả mọi người đều thông cảm nếu cô không dự thi.
Chỉ là… Đáy lòng lại đặc biệt đặc biệt thất vọng.
Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn cùng đạt giải quán quân, nhưng hiện tại hai người họ đều không thể tham gia, cuối cùng chỉ còn lại có Phương Hằng.
Mà tốc độ của Cao Kiếm căn bản không có tư cách tham gia cuộc thi quốc tế.
Lại nói đến Phương Hằng, anh ta còn rất trẻ, tốc độ cũng không nhanh bằng Kim Thần và Thịnh Hoàn Hoàn, cho dù đi đến trường đua trường quốc tế thì cũng bị loại thôi…
Giờ phút này ánh mắt của Lý Hưng Hoài và Cao Dương đều vô cùng đau đớn.
Bầu không khí kiềm nén và cô đơn này làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất khó chịu, cô thật thích đua xe, nếu là bốn tháng trước thì cô nhất định sẽ không chút do dự chấp nhận.
Nhưng hiện tại cô thật sự không đi được!
“Sư phụ, Thịnh tiểu thư…”
Là tiếng nói của Kim Thần, anh ta đã tỉnh.
Danh sách chương