" Anh không có làm việc sao "
" Có chứ,anh đợi mãi mà không thấy em lên cho nên mới xuống dưới tìm em đó. "
Mục Hàn ngồi trên giường làm việc còn Ý Hàm thì ngồi bên cạnh của Mục Hàn .
" Anh giỏi thật đấy cái gì cũng biết làm "
'Ừm,anh cũng thấy vậy " Ý Hàm cười cười ...
" Lúc nãy 2 mẹ con nói gì thế "
" À mẹ hỏi xem anh có tốt với em hay không thôi "
" Mẹ anh đúng là đã quá lo rồi anh thật sự rất tốt với em."
" Tất nhiên rồi. "
Ý Hàm ngồi dựa lưng vào đầu giường, hai mắt cứ nhìn Mục Hàn làm việc mà thôi.
Lâu lâu cô lại liếc nhìn lên máy tính nhưng mà tiếc là cô lại chẳng hiểu được cái gì cả ..
" Vợ em buồn ngủ rồi hả "
" Không có, anh sao vậy ."
Sau đó thì Mục Hàn liền gấp máy tính lại .
" Không làm việc nữa sao ."
" Ừm, anh làm xong rồi ".
" À anh có quà cho em này. "
" Là gì thế anh ."
" Đợi anh 1 chút. "
Sau đó Mục Hàn liền đứng dậy đem lap top để trên bàn rồi đi lại tủ.
" Em mở ra xem đi."
" Ừm " Ý Hàm nhận lấy hộp quà rồi mở ra xem, bên trong là 1 thỏi son và 1 con gấu bông lông xù trắng .
" Wow đẹp quá,cảm ơn anh " Ý Hàm cười tít cả mắt rồi ôm chầm lấy Mục Hàn ...
" Em tô son thử đi,anh muốn xem "
" Ồ cũng được"
Ý Hàm gật đầu rồi cũng lại bàn trang điểm ngồi xuống tô son ...
Đẹp quá ."
" Thật sao. "
" Vợ anh đẹp lắm."
Lúc này Ý Hàm vừa mới đứng dậy thì đã bị Mục Hàn hôn say đắm rồi.
"Ư...ưm."
" Chụt....chụt."
" Dính son của em hết rồi. "
" Có sao.".
" Có. " Mục Hàn sờ lên môi của mình, đúng thật là có dính .
" Không sao, anh thích như vậy ."
Mục Hàn ôm Ý Hàm về giường ngủ,anh đưa tay qua để gối đầu cho Ý Hàm .
" Ngủ thôi. "
Ừm ".
1 tuần sau .
Tuần sau Hạ Lan đã đi ra ngoài rồi, bà ấy đi chùa tầm mấy ngày mới về.
Ý Hàm bây giờ đang chuẩn bị cơm chờ Mục Hàn trở về .
Chị Hàm .."
" Ngô Sơ sao em lại đến đây. "
" Ừ thì em đến tìm chị bộ chị không chào đón em hả "
" Trời ơi đồ ăn nhiều quá đi, nhìn ngon quả " cô ta lúc này mắt sáng cả lên rồi kéo ghế ra ngồi xuống ..
" Ngô Sơ à. "
" Chị à sao chị ích kỷ quá vậy em là em gái của chị mà em đến đây ăn có 1 chút thức ăn mà cũng không được nữa ."
"Chi. .chi."
" Bây giờ chị sống sang trọng, ăn toàn là hải sản không à em ăn có 1 chút mà chị cũng khó chịu nữa. "
" Có phải chị đã quen chủ nhà không vậy chứ chị làm sao có thể với tới những thứ này chứ. "
" Em ăn đi đừng có nói nữa. "
" Mà chủ nhà trẻ không chị hay là đã lớn tuổi rồi, mà không sao đâu cho dù lớn tuổi cũng không có sao hết, chỉ cần chiều lòng họ 1 chút là được chứ gì, vả lại chị cũng xinh đẹp mà thằng đàn ông nào thấy mà chẳng mê chứ "
Câm miệng lại cho tôi, nói đủ chưa."
" Mục Hàn. "
" Đây là ai vậy chị Hàm ."
" Chủ nhà được chưa "
" À là chủ nhà sao em là Ngô Sơ là em gái của chị Hàm "
" Tôi không có nhu cầu biết tên của cô,mau xin lỗi vợ tôi ngay "
" Vợ,chị ấy là vợ của anh sao ."
" Đúng vậy là vợ của tôi ."
" Mau xin lỗi cô ấy nhanh lên. "
" Em nói đúng mà,Trần Ý Hàm chắc là dùng chiêu trò quyến rũ anh cho nên anh mới mắc bẫy chứ gì. "
" Ngô Sơ. " Mục Hàn liền gằn giọng lên .
" Cái miệng của cô sau thích nói bậy quá vậy " vừa nói xong Mục Hàn liền tiến lại mà bóp cổ của cô ta .
" A ...ư ...đau. a ..đau."
" Buông ra. .a.a."
" Mục Hàn à buông ra đi anh bỏ đi dù sao nó cũng là em họ của em."
" Mục Hàn ..Hàn ..chồng à ...bình tĩnh lại đi " .
" Bịch. "
" Khụ .. khụ ."
Ngô Sơ té xuống đất rồi ôm lấy cổ của mình, suýt chút nữa thì đã đi đến địa ngục luôn rồi ..
" Đau quá ."
" Lưu Đồng cậu mau lôi cô ta ra ngoài, sau này không cho cô ta vào đây nữa."
" Dạ cậu chủ. "
" Trần Ý Hàm,em là em họ của chị đấy chị nỡ đối xử với em như vậy sao ."
" Cô đáng bị như vậy mà chính mẹ của cô đã bán cô ấy vào đây, người không có tình người ở đây chính là mẹ con của mấy người đấy."
" Lôi đi đi ."
Sau đó thì Lưu Đồng cũng lôi cô ta ra khỏi đây ..
" Vợ em có sao không."
" Em không sao."
" Em đó đừng nhân từ với bọn họ quá, nếu không họ sẽ leo lên đầu của em đẩy "
" Ừm,em biết rồi. ".
Chồng,anh say rượu sao. "
" Ừm ". Mục Hàn liền gật đầu rồi ngồi xuống ghế.
" Vợ ăn cơm thôi anh đói bụng rồi"
" Ừm " . Ý Hàm gật đầu rồi cũng ngồi xuống bởi cơm cho cả hai .
" Em ăn cơm đi đừng suy nghĩ lung tung nữa. ".
" Em biết rồi, anh cũng ăn đi nha ."
Người phụ nữ của anh mà cô ta cũng dám động vào, xem ra là Ngô Sơ thật sự chán sống rồi đây mà, 2 mẹ con họ ai cũng muốn lợi dụng cô ấy cả, Ý Hàm thì quá hiền lành bởi vậy bọn họ được nước cho nên mới làm tới đây mà.
" Có chứ,anh đợi mãi mà không thấy em lên cho nên mới xuống dưới tìm em đó. "
Mục Hàn ngồi trên giường làm việc còn Ý Hàm thì ngồi bên cạnh của Mục Hàn .
" Anh giỏi thật đấy cái gì cũng biết làm "
'Ừm,anh cũng thấy vậy " Ý Hàm cười cười ...
" Lúc nãy 2 mẹ con nói gì thế "
" À mẹ hỏi xem anh có tốt với em hay không thôi "
" Mẹ anh đúng là đã quá lo rồi anh thật sự rất tốt với em."
" Tất nhiên rồi. "
Ý Hàm ngồi dựa lưng vào đầu giường, hai mắt cứ nhìn Mục Hàn làm việc mà thôi.
Lâu lâu cô lại liếc nhìn lên máy tính nhưng mà tiếc là cô lại chẳng hiểu được cái gì cả ..
" Vợ em buồn ngủ rồi hả "
" Không có, anh sao vậy ."
Sau đó thì Mục Hàn liền gấp máy tính lại .
" Không làm việc nữa sao ."
" Ừm, anh làm xong rồi ".
" À anh có quà cho em này. "
" Là gì thế anh ."
" Đợi anh 1 chút. "
Sau đó Mục Hàn liền đứng dậy đem lap top để trên bàn rồi đi lại tủ.
" Em mở ra xem đi."
" Ừm " Ý Hàm nhận lấy hộp quà rồi mở ra xem, bên trong là 1 thỏi son và 1 con gấu bông lông xù trắng .
" Wow đẹp quá,cảm ơn anh " Ý Hàm cười tít cả mắt rồi ôm chầm lấy Mục Hàn ...
" Em tô son thử đi,anh muốn xem "
" Ồ cũng được"
Ý Hàm gật đầu rồi cũng lại bàn trang điểm ngồi xuống tô son ...
Đẹp quá ."
" Thật sao. "
" Vợ anh đẹp lắm."
Lúc này Ý Hàm vừa mới đứng dậy thì đã bị Mục Hàn hôn say đắm rồi.
"Ư...ưm."
" Chụt....chụt."
" Dính son của em hết rồi. "
" Có sao.".
" Có. " Mục Hàn sờ lên môi của mình, đúng thật là có dính .
" Không sao, anh thích như vậy ."
Mục Hàn ôm Ý Hàm về giường ngủ,anh đưa tay qua để gối đầu cho Ý Hàm .
" Ngủ thôi. "
Ừm ".
1 tuần sau .
Tuần sau Hạ Lan đã đi ra ngoài rồi, bà ấy đi chùa tầm mấy ngày mới về.
Ý Hàm bây giờ đang chuẩn bị cơm chờ Mục Hàn trở về .
Chị Hàm .."
" Ngô Sơ sao em lại đến đây. "
" Ừ thì em đến tìm chị bộ chị không chào đón em hả "
" Trời ơi đồ ăn nhiều quá đi, nhìn ngon quả " cô ta lúc này mắt sáng cả lên rồi kéo ghế ra ngồi xuống ..
" Ngô Sơ à. "
" Chị à sao chị ích kỷ quá vậy em là em gái của chị mà em đến đây ăn có 1 chút thức ăn mà cũng không được nữa ."
"Chi. .chi."
" Bây giờ chị sống sang trọng, ăn toàn là hải sản không à em ăn có 1 chút mà chị cũng khó chịu nữa. "
" Có phải chị đã quen chủ nhà không vậy chứ chị làm sao có thể với tới những thứ này chứ. "
" Em ăn đi đừng có nói nữa. "
" Mà chủ nhà trẻ không chị hay là đã lớn tuổi rồi, mà không sao đâu cho dù lớn tuổi cũng không có sao hết, chỉ cần chiều lòng họ 1 chút là được chứ gì, vả lại chị cũng xinh đẹp mà thằng đàn ông nào thấy mà chẳng mê chứ "
Câm miệng lại cho tôi, nói đủ chưa."
" Mục Hàn. "
" Đây là ai vậy chị Hàm ."
" Chủ nhà được chưa "
" À là chủ nhà sao em là Ngô Sơ là em gái của chị Hàm "
" Tôi không có nhu cầu biết tên của cô,mau xin lỗi vợ tôi ngay "
" Vợ,chị ấy là vợ của anh sao ."
" Đúng vậy là vợ của tôi ."
" Mau xin lỗi cô ấy nhanh lên. "
" Em nói đúng mà,Trần Ý Hàm chắc là dùng chiêu trò quyến rũ anh cho nên anh mới mắc bẫy chứ gì. "
" Ngô Sơ. " Mục Hàn liền gằn giọng lên .
" Cái miệng của cô sau thích nói bậy quá vậy " vừa nói xong Mục Hàn liền tiến lại mà bóp cổ của cô ta .
" A ...ư ...đau. a ..đau."
" Buông ra. .a.a."
" Mục Hàn à buông ra đi anh bỏ đi dù sao nó cũng là em họ của em."
" Mục Hàn ..Hàn ..chồng à ...bình tĩnh lại đi " .
" Bịch. "
" Khụ .. khụ ."
Ngô Sơ té xuống đất rồi ôm lấy cổ của mình, suýt chút nữa thì đã đi đến địa ngục luôn rồi ..
" Đau quá ."
" Lưu Đồng cậu mau lôi cô ta ra ngoài, sau này không cho cô ta vào đây nữa."
" Dạ cậu chủ. "
" Trần Ý Hàm,em là em họ của chị đấy chị nỡ đối xử với em như vậy sao ."
" Cô đáng bị như vậy mà chính mẹ của cô đã bán cô ấy vào đây, người không có tình người ở đây chính là mẹ con của mấy người đấy."
" Lôi đi đi ."
Sau đó thì Lưu Đồng cũng lôi cô ta ra khỏi đây ..
" Vợ em có sao không."
" Em không sao."
" Em đó đừng nhân từ với bọn họ quá, nếu không họ sẽ leo lên đầu của em đẩy "
" Ừm,em biết rồi. ".
Chồng,anh say rượu sao. "
" Ừm ". Mục Hàn liền gật đầu rồi ngồi xuống ghế.
" Vợ ăn cơm thôi anh đói bụng rồi"
" Ừm " . Ý Hàm gật đầu rồi cũng ngồi xuống bởi cơm cho cả hai .
" Em ăn cơm đi đừng suy nghĩ lung tung nữa. ".
" Em biết rồi, anh cũng ăn đi nha ."
Người phụ nữ của anh mà cô ta cũng dám động vào, xem ra là Ngô Sơ thật sự chán sống rồi đây mà, 2 mẹ con họ ai cũng muốn lợi dụng cô ấy cả, Ý Hàm thì quá hiền lành bởi vậy bọn họ được nước cho nên mới làm tới đây mà.
Danh sách chương