Đợi tầm 30 phút thì mới có đồ ăn .

Mục Hàn ngồi xuống ghế sofa ăn tối, bây giờ cũng đã trễ lắm rồi.

Anh cũng ăn qua loa mà thôi, ăn nhanh để còn đi ngủ nữa.

Ý Hàm ngồi trên giường đan khăn len cho Mục Hàn, không biết khi nào thì anh ấy mới trở về đây nữa.

Làm đến khi nào mệt thì thôi, chứ quanh đi quẩn lại ở trong nhà thì cô cũng chẳng có làm cái gì hết.

Hai ngày sau .

Ý Hàm lúc này đang ngồi ở phòng khách xem tivi thì thấy Ngô Sơ bước vào nhà .

Tại sao Ngô Sơ lại biết cô ở đây chứ, chẳng lẽ là do Dương Trạch nói sao,cô ở đây chỉ có mình anh ấy biết mà thôi.

" Ý Hàm, cô gái này nói là em họ của cô ." Hải My liền lên tiếng .

" Ừm"

" Vậy hai người nói chuyện đi. " .

"Ừm."

Ngô Sơ cảm thấy Ý Hàm hình như không phải là người giúp việc thì phải, Ý Hàm ăn mặc đẹp quá trời vả lại còn ngồi ở ghế sofa ăn trái cây và xem tivi nữa chứ ..

" Em đến đây làm gì" .

"Chị,sao chị lại nói chuyện với em như vậy chứ chúng ta là chị em mà."

" Mẹ con mấy người lừa gạt tôi vậy mà bây giờ lại xưng hô như thân thiết lắm vậy ."

Chị em thay mặt mẹ em xin lỗi chị mà ,chị bỏ qua bà ấy đi mà. "

" À chị làm cái gì ở đây vậy em thấy chị rất là rảnh rang luôn ". ..

"Chi. ..chi.."

" Đừng nói với em là chị quen chủ nhà nha ."

" Ngô Sơ đây không phải là chuyện của em đâu em mau về nhà của mình đi. "

" Chị,sao chị lại đuổi em chứ chúng ta là chị em mà " .

" Chủ nhà mà biết có người lạ vào nhà thì chị sẽ bị chửi đấy"

" Em là em gái của chị mà em ở đây cũng đâu có sao ." .

Ý Hàm thật sự rất là mệt mỏi với cô gái này tự nhiên khi không lại chạy đến đây.

" Là Dương Trạch nói cho em biết chị ở đây à ."

" Ừm là anh ấy ".

" Em mau về nhà đi, chỗ này không thể ở quá lâu được đâu ". ..

" Vậy chị có thể cho em 1 ít tiền được không, em hết tiền rồi."

Cô biết ngay đến đây là để xin tiền mà.

" Đây,cho em mau về nhà đi ." .

" Từ từ, chị gấp quá đi. "

" Em cũng nên đi tìm việc làm đi, không nên ở không. "

" Em biết rồi, em cũng đang tìm việc mà.".

Ý Hàm nói em họ,nhưng mà thật ra bản thân của cô cũng đang ở không đây này, mấy ngày nay cô hay đến trung tâm học làm bánh,cô phải chừa đường lui cho chính mình nữa lỡ có bị Mục Hàn đuổi đi thì ít ra bản thân còn có cái nghề để làm nữa,cô có thể đi phụ việc còn không sẽ mở 1 cửa hành bánh ngọt nho nhỏ ...

Lấy được tiền rồi thì Ngô Sơ cũng ra về, Ý Hàm cảm thấy đứa em họ này sẽ chẳng bao giờ thay đổi đâu, thật sự mà nói thì chỉ thích xài tiền mà thôi chứ không hề thích làm cái gì cả. ....

Lát sau Ý Hàm cũng đi lên lầu, khăn choàng cô đã làm xong rồi. Ý Hàm cất nó vào trong tủ bây giờ chỉ cần đợi Mục Hàn trở về nhà là được. ..

Người ở đây thì cứ đợi chờ mãi nhưng mà Mục Hàn thật sự đã đi công tác rất lâu,anh đi hơn 5 tuần lễ mà vẫn chưa trở về nhà .

" Haiz, lâu quá đi."

Ý Hàm ngồi bên cửa sổ, cứ đưa mắt nhìn ra bên ngoài mãi mà thôi, ước gì bây giờ Mục Hàn trở về,cô muốn nhìn thấy anh ấy, cô rất nhớ người đàn ông đó.

Cạch ."

Ý Hàm cứ tưởng là Hải My đem đồ ăn vào cho nên cũng không có quay đầu lại nữa, cô cứ thả hồn ở nơi khác.

" Mục Hàn cô gái đó là ai vậy ."

Ý Hàm nghe có người gọi Mục Hàn,đúng này cô liền quay đầu lại là anh ấy đã trở về rồi.

" Mục Hàn anh về rồi, ."Ý Hàm tiến về phía của anh ..

" Tình nhân thôi. "

" À. " Ngao Tiên liền à lên 1 tiếng rồi cười chế giễu. ..

Ý Hàm như hoá đá tại chỗ, chân cũng không mang dép nữa.

" Cho hỏi cô đây là ..

" Tôi tên Ngao Tiên là bạn gái của Mục Hàn ."

Bạn gái sao mới đi có hơn 1 tháng mà đã có bạn gái luôn rồi, chỉ có cô ở đây là chờ anh ấy thôi, chứ mấy tuần qua chắc là đang vui vẻ với nhau.

" À thì ra là bạn gái ".

" Cô và anh ấy ngủ ở đây sao ."

" Ừm, tôi ngủ ở đây "

" Vậy phiền cô tối nay qua phòng khác ngủ đi, tôi sẽ ngủ ở đây với anh ấy "

" Không, phòng này là của tôi, cô ra chỗ khác ngủ đi. " Ý Hàm đưa mắt nhìn cô ta. ..

" Anh Mục Hàn anh lên tiếng giúp em đi chứ. "

" Ngao Tiên nói làm sao thì làm như vậy đi. "

" Được đi thì đi."

" Cho tôi 10 phút tôi thay đồ xong thì sẽ đi. " bộ đồ này cô đã mặc từ sáng đến giờ rồi, lúc nãy cô sơ ý làm đổ nước nhưng mà vẫn chưa có thay ra nữa.

Ý Hàm đi vào trong tủ lấy váy rồi đi vào trong nhà tắm .

Cô tắm rửa xong xuôi rồi mặc váy ngủ vào, cô nên rời khỏi căn phòng này chứ nếu ở đây nữa thì sẽ tức lắm.

" Đứng lại ."

" Cô ăn mặc cái kiểu gì vậy hả, giờ này mặc váy ngủ định đi đâu " .

" Cố Mục Hàn chẳng phải anh bảo tôi ra chỗ khác ngủ sao anh đuổi thì tôi đi. "

Chuyện lần trước là tôi sai, tôi ở đây cúi đầu xin lỗi anh. " .Bây giờ không còn chuyện gì nữa, tôi đi trước. "...

Ý Hàm nói xong liền rời khỏi đây ở trong phòng bây giờ chỉ còn có 2 người họ mà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện