Sự kiện đã đến lúc cao trào, từ trên trời hạ xuống hai phi thuyền cao cấp, vừa nhìn đã thấy vượt trội hơn nhiều so với các phi thuyền trước. Chính là phi thuyền của La gia và nhà Morgan.

Hạ cánh trước là phi thuyền của La gia, bước ra đầu tiên là đại sư cấp s La Chính Phong, tay ông cẩn thận dìu một bé gái đi theo, không ai khác chính tiểu tiên nữ La La.

Theo sau đại sư La Chính Phong là đoàn người hộ tống, ông đưa mắt nhìn xung quanh một vòng, sau đó xoa đầu La La, nói nhỏ vài câu, rồi để cô bé theo đoàn người tùy nghi chọn một chỗ phía trước mà đứng. Khi thấy La La đã hòa vào nhóm thiếu nữ các nhà kia, ông mới an tâm mà chắp tay sau lưng, yên tĩnh nhìn về một hướng, chính là chỗ phi thuyền của nhà Morgan.

Ngay lúc La Chính Phong đại sư bước ra, Tạ Phương Uyên đã chủ động đi đến ra mắt, ông chỉ gật đầu không nói gì, hai một trước một sau người cứ thế chuẩn bị đón chào vị khách khác.

Hai vị đại sư cùng đẳng cấp, nhưng La Chính Phong đại sư sớm đã thành danh, năm xưa cũng chỉ điểm cho Tạ Phương Uyên rất nhiều, thái độ này của ông cũng dễ hiểu, hơn nữa ngay lúc này, ông đang có mối quan tâm lớn hơn.

Một phi thuyền lấy màu đen làm chủ đạo từ từ hạ cánh, trên thân phi thuyền cách điệu gia huy của nhà Morgan, là một chữ M lớn viết như cánh dơi. Luận về kích thước, phi thuyền của La gia có thể to hơn, nhưng về khí thế, độ tinh xảo và cấp bậc trang bị, phi thuyền màu đen kia đương nhiên cao cấp hơn một bậc.

Cửa mở, hai hàng chiến sĩ tinh anh khoảng hai mươi người theo thứ tự bay ra, chọn hai cánh xung quanh khu vực đón tiếp mà hạ xuống, sóng năng lượng tinh thần dò xét của họ tạo thành màn bọc tất cả bên trong, sau vài hơi thở thì im lặng thu lại, khí tức bọn họ lúc này thu liễm, nhưng thần tình cho biết họ đang trong trạng thái sẵn sàng trực chiến.

Trong sảnh đón tiếp, trừ vị trí chỗ La Chính Phong và Tần Phương Uyên đại sư, cùng chỗ các thiếu nữ đang đứng, mọi ngóc ngách đều bị làn sóng kia quét qua vài lần, tất cả đều biểu hiện hợp tác, không thái độ gì. Thân phận của người trong phi thuyền kia xứng đáng được bảo vệ cẩn thận như thế.

Từ cửa xuống phi thuyền, một cuộn thảm đỏ tự động trải ra, đến chỗ hai vị đại sư đứng thì dừng lại. Kế tiếp, một thiết bị bay giống như chiếc ghế đệm lớn xuất hiện, theo hướng trải thảm mà từ từ bay ra, ngồi bên trên chính là vị khách quan trọng nhất của ngày hôm nay, đại sư Morgan Raddi, người được coi là đứng đầu trong lĩnh vực cơ giới sư.

Dù chưa công bố chính thức nhưng mọi người đều tin rằng đại sư Raddi sớm đã vượt qua cấp S, đặt chân vào đẳng cấp hằng tinh. Cùng với ngài lãnh tụ, ông chính là người bảo chứng cho vị trí đệ nhất gia tộc của nhà Morgan.

Do đôi chân từ lâu đã bị liệt, thiết bị nhìn giống chiếc ghế kia chính là phương tiện di chuyển hàng ngày của ông, Raddi đại sư gầy gò khắc khổ, sức sống ẩn ẩn không hiện, ông bình thản tĩnh lặng nhưng trong ánh mắt mọi người đang nhìn, là cảm giác uy nghiêm cùng ngưỡng mộ không ngừng tăng lên.

Đại sư Morgan Raddi tiến về phía hai vị đồng liêu, còn nhóm người đi theo thì đến khu vực trung tâm sảnh để đứng, cố tình chọn điểm cao nhất tập họp.

Khác với các nhà khác, nhà Morgan và họ La không cầm theo quà tặng, chỉ gửi thiệp cám ơn.

Dễ nhận thấy các nhà khác đều tự giác vây xung quanh, lấy chỗ nhà Morgan làm trung tâm chú ý.

Nổi trội nhất trong bọn họ chính là tiểu thư của nhà Morgan, Morgan Narci.

Narci còn có tên thường gọi là Thủy Tiên, đây là tên nàng thường dùng khi ở bên ngoài gia tộc.

Giống như gia tộc của mình, Thủy Tiên là người đứng đầu trong danh sách thất đại tiên nữ. Không chỉ vì dung mạo hay khí chất, chỉ riêng tài năng của Thủy Tiên cũng đã khiến mọi người ngưỡng mộ, có người nói cho dù không tính đến xuất thân của Thủy Tiên,cô vẫn xứng đáng với vị trí mình đang đứng.

Thủy Tiên không hòa vào với nhóm sáu nàng kia, cô đứng một mình thanh tĩnh, đôi mắt nhìn xa xăm, khí chất như thần tiên này khiến ánh mắt đổ vào nhiều không kém chỗ sáu người kia.

Nói về chỗ ba vị đại sư, nơi đây đã bị họ tạo không gian ngăn cách, người ngoài không thể nghe họ nói gì.

Người lên tiếng là Raddi đại sư.

_ La Chính Phong, ngươi cũng vất vả rồi, đa tạ. Ngươi cũng vậy, Phương Uyên

La Chính Phong đại sư im lặng gật đầu, còn Tạ Phương Uyên thì cung kính hơn:

_ Phương Uyên không dám, hai vị mới là người lao tâm, vì việc chung mà không ngại đường xá xa xôi, việc của tiểu thiếp chỉ là mở cửa đón chào, mượn hoa cúng phật mà thôi.

Việc họ nói có một tầng ý nghĩa phía sau, chỉ một số ít người biết.

Thật ra việc mở một buổi đón chào, có quy mô lớn như thế này, chỉ kém một chút so với đại hội cơ giới sư thường niên. Chính là ý của Raddi đại sư, mượn Tạ gia ra mặt tổ chức.

Thậm chí nguồn gốc của kế hoạch thành hội của Nha Trang thành, cũng là do đó mà ra.

Nói vậy mới thấy tầm ảnh hưởng to lớn của Raddi đại sư, chỉ một ý niệm của ông, đã biến nơi đây thành trụ sở tạm thời của người tinh anh, cả cơ giới sư và cơ giới sĩ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện