Điều này đã giúp vị hoàng tử đã thỏa thuận với hoàng đế Khước lên ngôi, giải quyết xung đột giữa hai nước một cách hòa bình.

Tất cả điều này đã được thực hiện chỉ trong ba ngày.

Hoàng đế bị mê hoặc bởi người họ Khước và vì vậy đã mời Khước Nhiên Triết đến thủ đô để cuối cùng tiếp quản đồn phường trực tiếp phục vụ hoàng đế.

Hệ thống chi tiết mọi thứ ngoại trừ phần Khước Nhiên Triết muốn rời khỏi hội vì tin đồn.

Ôn Tần Khê bị tiết lộ này làm cho ngây người, y không ngờ Khước Nhiên Triết rời kinh sớm hơn y.

Dựa theo cốt truyện trước đó, y ước chừng mình đến kinh thành sớm hơn hắn một tháng, giúp hắn đối phó với Khước An Chi.

Y chỉ hy vọng không có gì lớn xảy ra trước khi y đến đó.

***

Trong khi Ôn Tần Khê đang trên đường đến thủ đô, Khước Nhiên Triết đã ở thủđô được hai tuần và gửi lời mời Mạch Châu tham gia cùng hắn để Thụ Phânphụ trách nơi trú ẩn.

Hắn vẫn còn tức giận khi nghĩ đến cảnh Lâm Tĩnh Tạ ở bên Lý Khiết Khiết để chống lại sự thôi thúc đi tìm y.

Hắn kìm lại vì thà để con mồi đến với mình vì hắn sẽ có lợi thế sân nhà vô song với sự hậu thuẫn của bang hội.

Đối đầu với Lâm Tĩnh Tạ ở quê nhà sẽ không có lợi cho hắn vì đó là lãnh thổ của Lâm gia.

Hắn âm thầm chịu đựng đếm ngược đến ngày thi.

Để giết thời gian, hắn đã luyện tập không ngừng nghỉ với các thành viên bang hội khác trong đấu trường.

Bất cứ khi nào hắn xuất hiện trên sân tập, các học viên đều cảm thấy muốntrèo qua tường và bỏ chạy vì buổi tập của hắn không chỉ dài mà còn khókhăn khiến đối thủ xui xẻo nằm dài trên mặt đất không thể cử động mộtngón tay mỗi lần.

Hôm nay là một ngày như vậy khi Khước Nhiên Triết đang quấy rối một nạn nhân không may mắn trong đấu trường.

Hắn hoàn toàn tham gia chiến đấu tay đôi với thành viên bang hội xếp hạngthứ tư mà hắn không nhận thấy một nhóm đàn ông đang tiến đến khán đàinhìn xuống đấu trường.

Trong nhóm có một người đàn ông mặc áo bào vàng thêu con rồng đỏ sau lưng.

Quần áo của ông có chất lượng tốt nhất đòi hỏi sự tôn trọng ở bất cứ nơi nào ông đến.

Người này không ai khác chính là Hoàng đế Khước.

Đằng sau ông là một chàng trai trẻ mặc áo choàng màu xanh nước biển tinh xảo và đôi tay đeo nẹp bạc với khuôn mặt tươi tắn toát lên vẻ quý tộc.

Chỉ có thể là Hoàng tử An Chi.



Hai cha con đang nói chuyện linh tinh với lão Trần.

Ban đầu, Hoàng tử An Chi không có ý định ở đó nhưng sau khi nghe cha mìnhliên tục ca ngợi về thành viên bang hội anh hùng này, gã đã phải xemqua.

Bang hội Dạ Lang là thành trì cá nhân của hoàng đế chỉ trung thành với ngai vàng.

Chỉ cần có sự ủng hộ của bang hội Dạ Lang, họ có thể duy trì quyền lực bất kể điều gì.

Cho nên gã tương lai muốn làm hoàng đế, đương nhiên phải cùng cái rắm già này thượng sách.

Hoàng tử An Chi biết Lão Trần không bao giờ thích gã nên gã hy vọng được gần gũi với người tiền nhiệm của mình.

Nếu có điều gì đó không may xảy ra với cái rắm cũ, người chỉ huy thứ hai này sẽ tự nhiên đảm nhận.

Điều này đã thúc đẩy Khước An Chi kết bạn với người này.

Ngay khi họ đến đấu trường, cả Hoàng tử An Chi và Hoàng đế Khước đều sửngsốt khi thấy một chàng trai trẻ chưa đầy tuổi thiếu niên.

Thấy kỹ năng chiến đấu không mấy ấn tượng của hắn, Hoàng tử An Chi cau cóhỏi: "Đây là lính đánh thuê hạng hai trong hội sao? Kỹ năng của anh takhông xuất sắc như lời đồn đại", gã chỉ vào đấu trường nói.

Đạisư không thèm nhìn Hoàng tử nói: "Đây chỉ là một trận giao hữu, hắn làcho Tứ gia một ít tiền boa, điện hạ có muốn thử một chút không? Ta tinchắc ngài có thể học được một ít."

Hoàng đế Khước cười khúc khích với đôi mắt dán chặt vào bóng dáng xa xăm, đôi mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ.

"Không ngờ nó còn trẻ như vậy. Tôi không nghĩ con trai mình có đủ bản lĩnh đểhạ gục phó chỉ huy thứ hai của công hội Dạ Lang. Mang theo lính đánhthuê cấp tám hoặc cấp chín của ông vào thì sẽ rất công bằng chiến đấu,"vị hoàng đế cố gắng giữ thể diện cho con trai mình.

Ông hoàn toàn nhận thức được những gì bang hội này có khả năng.

Mặc dù ông đã để con trai mình được huấn luyện dưới sự hướng dẫn của nhữngbậc thầy giỏi nhất, nhưng ông vẫn còn cách nhiều năm ánh sáng để giaochiến với những người lính đánh thuê hàng đầu.

Ngay cả việc so sánh gã với lính đánh thuê hạng chín cũng là một sự quá đáng.

Tất nhiên, Hoàng tử An Chi không đánh giá cao lòng tốt của cha mình mà coiđó là một sự khiêu khích cổ điển 'gã không đủ tốt' và vì vậy đã nhảy vào đấu trường một cách bốc đồng.

Trong một vài bước, gã đã đến được cặp đôi và ngay lập tức tấn công Khước Nhiên Triết khiến vấp ngã.

Hắn định khuất phục Hoàng tử An Chi nhưng Lão Trần ra hiệu cho hắn bước sang một bên.

Khước Nhiên Triết, người đã bị tấn công từ đâu đó đã không lịch sự chút nào giáng một cú đấm vào hàm của Hoàng tử An Chi.

Cú đấm đủ để khiến vị hoàng tử bốc đồng nhìn thấy sao giữa ban ngày khimắt gã mờ đi nhưng gã nhanh chóng hồi phục khi nhìn vào khuôn mặt giốngcha mình.



Ngẩn ngơ, gã suýt gọi cha nhưng lại nuốt lời khi nhìn lên khán đài.

Cha hắn vẫn ở trên đó nhìn chằm chằm xuống họ.

Gã quay lại nhìn Khước Nhiên Triết và nói "Ngươi!" không nói nên lời, "N-Ngươi là ai?"

***

Khước Nhiên Triết cuối cùng cũng tìm ra nơi hắn đã nhìn thấy người này.

Chính là người đàn ông hôm trước đã gọi hắn và Lâm Tĩnh Tạ là rác rưởi trong rừng.

Khi đó hắn không thể dàn xếp tỷ số nhưng bây giờ người đàn ông đã tự nguyện ngã thẳng vào lòng hắn.

Một nụ cười toe toét như sói xuất hiện trên khuôn mặt Khước Nhiên Triết trả lời: "Ta là thần chết," trước khi ném một thanh kiếm về phía người đànông.

Lời nói của hắn khiến Hoàng tử An Chi rung động nhưng gã đã che giấu nó thành công và bắt được thanh kiếm một cách xuất sắc.

Khước Nhiên Triết đã chọn tham gia một cuộc đấu kiếm mà hắn định để lại những vết sẹo rõ ràng cho tên khốn kiêu ngạo này.

Bất cứ khi nào người đàn ông nhìn vào những vết sẹo này, hắn sẽ phải đauđớn khi biết rằng mình đã bị hạ gục bởi một thứ rác rưởi.

Khước Nhiên Triết thậm chí không cho gã cơ hội để tấn công vì hoàng tử thường xuyên phòng thủ hơn là tấn công.

Gã sẽ liên tục rút lui nhưng ngay khi gã lấy lại hơi, Khước Nhiên Triết sẽ lại tấn công.

Hoàng tử An Chi bị chém ba nhát, hai nhát vào cánh tay và một nhát vào đùi với máu rỉ ra từ bên dưới lớp vải.

Ngay khi Hoàng tử An Chi đi khập khiễng rút lui sau khi mất kiếm, KhướcNhiên Triết đã đá gã xuống đất khiến gã ngã sấp mặt trước khi ăn bụitrên đường đi xuống.

Hoàng tử nhăn mặt vì đau khi ngồi dậy chỉ để bị một thanh kiếm chọc vào má.

Mặt gã tái mét khi nhận ra ý định của thằng nhóc.

Gã lườm người đàn ông với đôi mắt đỏ ngầu nhưng ngoan cố không chịu khuất phục.

Đây là kẻ thù mà gã đã mơ thấy hàng đêm.

Kẻ thù sẽ cướp đi mọi thứ của gã.

Gã đã tìm kiếm khắp Thanh Tùng để tìm người vợ lẽ ngu ngốc đó và đứa con xấu xa của bà ta chỉ để hắn xuất hiện từ hư không.

Lòng kiêu hãnh của gã không cho phép gã nhượng bộ và vì vậy cả hai mắc kẹt trong thế bế tắc khi đánh giá lẫn nhau.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện