Tất cả những gì y phải làm là đợi buổi biểu diễn bắt đầu.
Đúng 8giờ sáng, cặp đôi vui vẻ đi dạo trong khi Mạch Châu, người đã thành công trong việc thoát khỏi công chúa băng giá, đang kiểm tra sức sống của Ôn Tần Khê.
"Chết tiệt!" Hạ Bạch hét lên khi nhìn thấy toàn bộ miệng của mình dính đầy mực.
Hắc Bảo không khỏi cười khổ, thẳng đến Hạ Bạch mới nói: "Cậu cười cái gì, nhìn mặt cậu đi!"
"A!... Mẹ kiếp lão Ôn cái thứ chết tiệt này không ra được!" Hắc Bảo hét lên bằng cách sử dụng một số khăn lau.
"Lão Ôn, tại sao cậu phải bao gồm cả tôi khi Bảo Bảo khiêu khích cậu," HạBạch nói, lấy trộm một số khăn lau từ gói hiện có trong tay Hắc Bảo.
"Có tội với nhau," Ôn Tần Khê trả lời với một nụ cười hài lòng trước khinằm xuống trong hộp trò chơi, "Bác sĩ có thể vui lòng không hỗ trợ họmột ít cồn tẩy rửa để loại bỏ vết mực," bây giờ nói với Mạch Châu.
"Bác sĩ quá trang trọng, cứ gọi tôi là Mạch Châu và cảm ơn vì đã làm việcnày," anh nói nhưng Ôn Tần Khê chỉ đáp lại bằng một nụ cười trước khiđăng nhập vào trò chơi. Vì trò đùa của Ôn Tần Khê, khắp văn phòng đã đồn đại rằng Hạ Bạch và Hắc Bảo đang có quan hệ tình cảm dựa trên việc cảhai đều có vết mực đen trên mặt. Chỉ có một kết luận duy nhất là họ đãhôn nhau nên miệng họ có nét tự mãn giống hệt nhau.
***
Sau khi đăng nhập trở lại trò chơi mà không gặp vấn đề gì, Ôn Tần Khê chuẩn bị rời khỏi nhà họ Lin đến thủ đô. Mặc dù chỉ vắng mặt trong hai tuầntrong trò chơi nhưng hai năm đã trôi qua và mọi thứ đã thay đổi.
Lâm Minh Húc đã cao hơn vài inch khi thử nghiệm với mái tóc đang mọc trên khuôn mặt của mình.
Bà Lâm đã giảm cân một chút có thể lo lắng về những kẻ bất lương rắc rối của mình.
Ông Lâm có những câu thoại căng thẳng rõ ràng khiến Ôn Tần Khê tự hỏi Jolie đã bắt nhân vật của mình làm gì khi y đi vắng.
Toàn bộ Lâm gia và những người hầu ngoại trừ Lâm Minh Húc đứng ở sân trước để từ biệt chủ nhân trẻ tuổi của gia đình họ.
Ôn Tần Khê được kéo vào lòng Bà Lâm khi bà khóc như một người đưa tang trong đám tang.
"Huhuh Tạ Tạ bé nhỏ của mẹ, mẹ sẽ làm gì nếu không có con? Huhuh đừng để người mẹ tội nghiệp của con ở lại với những người này," bà nói, bóp nghẹt ÔnTần Khê bất lực cho đến khi y gần như không thở được.
Ông Lâm bịvợ sỉ nhục không nhịn được bảo vệ danh dự của mình, "Những người này?Trái tim ngọt ngào của tôi đối với em không tốt sao?" với một biểu hiệnsai.
Bà Lâm càng khóc to hơn nói: "Vâng, nhưng mẹ không thể ăn mì hoành thánh của Tạ Tạ của mẹ nữa huhuh."
Mọi người, "....."
'Vậy tất cả những tiếng khóc của bà là vì thức ăn?'
Ôn Tần Khê nghĩ khi y cố gắng thoát ra và nhìn xung quanh để tìm kiếm Lâm Minh Húc vẫn chưa quay lại.
Vì không thể đợi thêm nữa, Ôn Tần Khê quyết định để lại lời nhắn cho cậu trước khi lên xe ngựa chuẩn bị rời đi.
Xe ngựa vừa khởi hành, Ông Lâm đứng ở cổng đột nhiên phát hiện rương đựng đồ kẽo kẹt mở ra một chút, sau đó đột nhiên đóng lại.
Ông vỗ đùi khi nhận ra đứa con trai thứ hai của mình đang ở đâu và hét lên bảo người đánh xe dừng xe lại.
Ôn Tần Khê bối rối thò đầu ra ngoài cửa sổ định hỏi Ông Lâm có quên thứ gì không nhưng đã kìm lại khi thấy người đàn ông mở rương đựng đồ phía sau xe ngựa.
Ôn Tần Khê tò mò xuống xe và nhìn vào thứ mà Ông Lâm đang trừng mắt với vẻ mặt đen tối.
Lâm Minh Húc đang cuộn tròn trong không gian chật hẹp, che mặt bằng mộttrong những cuốn sách của Lâm Tĩnh Tạ trong khi nín thở hy vọng mình sẽkhông bị phát hiện.
"Đứa trẻ ngốc nghếch!" Ông Lâm hét lên kéo cậu ra ngoài bằng tai.
"A a a a đau quá! Tạ ca cứu em!" Lâm Minh Húc nói với vẻ mặt đau khổ.
Ôn Tần Khê không thể không cười thầm, người trốn theo tàu muốn đến thủ đô với y mà không cần sự đồng ý của cha mẹ họ.
Nó chỉ là quá vui nhộn.
“Tiểu Húc, hai tháng nữa gặp lại em,” y hét lên sau khi cậu bé đáng thương bị tai nạn kéo về Lâm gia.
Ôn Tần Khê trở lại xe ngựa khi họ lên đường đến thủ đô.
Nghĩ đến những dòng căng thẳng về Ông Lâm, y chỉ cần hỏi hệ thống đã bắtnhân vật của y làm gì khi y đi vắng nên y đã hỏi và đây là câu trả lờicủa Jolie, "Tôi không làm bất cứ điều gì mà ngài sẽ không làm. Có nhảybungee, cưỡi một con bò tót một lần, chơi dù lượn và dù lượn quanh thịtrấn, ngài biết đấy, như thường lệ. Thật là vui!"
"Thật là khótính và không phải là một cách tốt! Cô đang cố giết Lâm Tĩnh Tạ và bắtđầu lại thế giới sao? Thật là một con khốn nạn," Ôn Tần Khê khiển tráchhệ thống.
"Aiyo.... ngài có thể mắng mỏ tôi bao nhiêu tùy thíchnhưng hành vi sai trái của tôi không tệ bằng Khước Nhiên Triết. Ngườiđàn ông đó còn điên hơn tôi gấp trăm lần hahaha," Jolie phấn khích nói.
Không thể chờ đợi để khiến Ôn Tần Khê chết khiếp với những pha vượt ngục nguy hiểm của Khước Nhiên Triết.
Theo chỉ dẫn, Jolie đã tung tin đồn rằng Lâm Tĩnh Tạ của Lâm gia có quan hệ tình cảm với Lý Khiết Khiết của Lý gia.
Tin đồn đó không chỉ đến tai Triệu Hoàng Mỵ mà còn đến tai Khước Nhiên Triết.
Tin tức này đến tai hắn chỉ hai tháng sau khi chia tay với Lâm Tĩnh Tạ.
Cảm thấy mình như một kẻ thảm hại bị buộc phải đội chiếc mũ xanh, KhướcNhiên Triết muốn đối đầu với Lâm Tĩnh Tạ và nói rõ tình cảm của mìnhdành cho y nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể rời khỏi hội Dạ Lang.
Hắn nổi cơn thịnh nộ liên tiếp đánh những tên lính đánh thuê hạng tư, hạngba và hạng hai trong hội sau khi họ cản đường hắn không cho hắn rời đi.
Đã giành chiến thắng trong cuộc chiến. hắn định bước ra ngoài nhưng conđường của hắn đã sớm bị chặn bởi Lão Đại của bang hội Dạ Lang hay còngọi là Lão Trần.
Nghĩ rằng mình có thể đánh bại ông già và rời đi, hắn đã phát động một cuộctấn công nhưng ngay sau đó lại nhận ra hiện thực, ông lão đã khuất phụcđược một kẻ điên cuồng Khước Nhiên Triết như không có chuyện gì.
Hắn cuối cùng đã gặp phải một người mạnh mẽ hơn mình.
Chỉ cần hắn không vượt qua lão già này, bọn họ vĩnh viễn sẽ là người đủ sức ngăn cản hắn.
Ông già bảo hắn đừng dùng cơn giận của mình để chiến đấu nếu không hắn sẽ không bao giờ vượt qua ông.
Giống như một học sinh ngoan, Khước Nhiên Triết ghi nhớ lời nói của mình vàkiềm chế cơn giận của mình.
Quyết tâm vượt qua Lão đại của mình, KhướcNhiên Triết ngày càng trở nên mạnh mẽ và thông minh hơn với tốc độ đángbáo động khiến những người còn lại trong bang hội bất lực.
Ông là một chiến lược gia bậc thầy tiếp cận từng nhiệm vụ với sự khôn ngoan tuyệt vời.
Có một sự thật ai cũng biết rằng miễn là bạn làm theo kế hoạch của Khước Nhiên Triết, bạn sẽ không bao giờ thất bại.
Trong vòng chưa đầy một năm, hắn được xếp hạng thứ hai dưới Lão Trần.
Thành tích lớn nhất của hắn cuối cùng đã thu hút sự chú ý của hoàng đế là khi hắn một tay lẻn vào biên giới của kẻ thù phương bắc đang khủng bố cácthị trấn biên giới của họ khi cố gắng mở rộng lãnh thổ sang đất nướcThanh Tùng.
Khước Nhiên Triết bước vào cung điện của họ, giếtchết hoàng đế của họ khiến nó giống như một cái chết tự nhiên trước khihủy hoại danh tiếng của Tể tướng, người đã xúi giục cuộc tấn công vàoThanh Tùng.
Đúng 8giờ sáng, cặp đôi vui vẻ đi dạo trong khi Mạch Châu, người đã thành công trong việc thoát khỏi công chúa băng giá, đang kiểm tra sức sống của Ôn Tần Khê.
"Chết tiệt!" Hạ Bạch hét lên khi nhìn thấy toàn bộ miệng của mình dính đầy mực.
Hắc Bảo không khỏi cười khổ, thẳng đến Hạ Bạch mới nói: "Cậu cười cái gì, nhìn mặt cậu đi!"
"A!... Mẹ kiếp lão Ôn cái thứ chết tiệt này không ra được!" Hắc Bảo hét lên bằng cách sử dụng một số khăn lau.
"Lão Ôn, tại sao cậu phải bao gồm cả tôi khi Bảo Bảo khiêu khích cậu," HạBạch nói, lấy trộm một số khăn lau từ gói hiện có trong tay Hắc Bảo.
"Có tội với nhau," Ôn Tần Khê trả lời với một nụ cười hài lòng trước khinằm xuống trong hộp trò chơi, "Bác sĩ có thể vui lòng không hỗ trợ họmột ít cồn tẩy rửa để loại bỏ vết mực," bây giờ nói với Mạch Châu.
"Bác sĩ quá trang trọng, cứ gọi tôi là Mạch Châu và cảm ơn vì đã làm việcnày," anh nói nhưng Ôn Tần Khê chỉ đáp lại bằng một nụ cười trước khiđăng nhập vào trò chơi. Vì trò đùa của Ôn Tần Khê, khắp văn phòng đã đồn đại rằng Hạ Bạch và Hắc Bảo đang có quan hệ tình cảm dựa trên việc cảhai đều có vết mực đen trên mặt. Chỉ có một kết luận duy nhất là họ đãhôn nhau nên miệng họ có nét tự mãn giống hệt nhau.
***
Sau khi đăng nhập trở lại trò chơi mà không gặp vấn đề gì, Ôn Tần Khê chuẩn bị rời khỏi nhà họ Lin đến thủ đô. Mặc dù chỉ vắng mặt trong hai tuầntrong trò chơi nhưng hai năm đã trôi qua và mọi thứ đã thay đổi.
Lâm Minh Húc đã cao hơn vài inch khi thử nghiệm với mái tóc đang mọc trên khuôn mặt của mình.
Bà Lâm đã giảm cân một chút có thể lo lắng về những kẻ bất lương rắc rối của mình.
Ông Lâm có những câu thoại căng thẳng rõ ràng khiến Ôn Tần Khê tự hỏi Jolie đã bắt nhân vật của mình làm gì khi y đi vắng.
Toàn bộ Lâm gia và những người hầu ngoại trừ Lâm Minh Húc đứng ở sân trước để từ biệt chủ nhân trẻ tuổi của gia đình họ.
Ôn Tần Khê được kéo vào lòng Bà Lâm khi bà khóc như một người đưa tang trong đám tang.
"Huhuh Tạ Tạ bé nhỏ của mẹ, mẹ sẽ làm gì nếu không có con? Huhuh đừng để người mẹ tội nghiệp của con ở lại với những người này," bà nói, bóp nghẹt ÔnTần Khê bất lực cho đến khi y gần như không thở được.
Ông Lâm bịvợ sỉ nhục không nhịn được bảo vệ danh dự của mình, "Những người này?Trái tim ngọt ngào của tôi đối với em không tốt sao?" với một biểu hiệnsai.
Bà Lâm càng khóc to hơn nói: "Vâng, nhưng mẹ không thể ăn mì hoành thánh của Tạ Tạ của mẹ nữa huhuh."
Mọi người, "....."
'Vậy tất cả những tiếng khóc của bà là vì thức ăn?'
Ôn Tần Khê nghĩ khi y cố gắng thoát ra và nhìn xung quanh để tìm kiếm Lâm Minh Húc vẫn chưa quay lại.
Vì không thể đợi thêm nữa, Ôn Tần Khê quyết định để lại lời nhắn cho cậu trước khi lên xe ngựa chuẩn bị rời đi.
Xe ngựa vừa khởi hành, Ông Lâm đứng ở cổng đột nhiên phát hiện rương đựng đồ kẽo kẹt mở ra một chút, sau đó đột nhiên đóng lại.
Ông vỗ đùi khi nhận ra đứa con trai thứ hai của mình đang ở đâu và hét lên bảo người đánh xe dừng xe lại.
Ôn Tần Khê bối rối thò đầu ra ngoài cửa sổ định hỏi Ông Lâm có quên thứ gì không nhưng đã kìm lại khi thấy người đàn ông mở rương đựng đồ phía sau xe ngựa.
Ôn Tần Khê tò mò xuống xe và nhìn vào thứ mà Ông Lâm đang trừng mắt với vẻ mặt đen tối.
Lâm Minh Húc đang cuộn tròn trong không gian chật hẹp, che mặt bằng mộttrong những cuốn sách của Lâm Tĩnh Tạ trong khi nín thở hy vọng mình sẽkhông bị phát hiện.
"Đứa trẻ ngốc nghếch!" Ông Lâm hét lên kéo cậu ra ngoài bằng tai.
"A a a a đau quá! Tạ ca cứu em!" Lâm Minh Húc nói với vẻ mặt đau khổ.
Ôn Tần Khê không thể không cười thầm, người trốn theo tàu muốn đến thủ đô với y mà không cần sự đồng ý của cha mẹ họ.
Nó chỉ là quá vui nhộn.
“Tiểu Húc, hai tháng nữa gặp lại em,” y hét lên sau khi cậu bé đáng thương bị tai nạn kéo về Lâm gia.
Ôn Tần Khê trở lại xe ngựa khi họ lên đường đến thủ đô.
Nghĩ đến những dòng căng thẳng về Ông Lâm, y chỉ cần hỏi hệ thống đã bắtnhân vật của y làm gì khi y đi vắng nên y đã hỏi và đây là câu trả lờicủa Jolie, "Tôi không làm bất cứ điều gì mà ngài sẽ không làm. Có nhảybungee, cưỡi một con bò tót một lần, chơi dù lượn và dù lượn quanh thịtrấn, ngài biết đấy, như thường lệ. Thật là vui!"
"Thật là khótính và không phải là một cách tốt! Cô đang cố giết Lâm Tĩnh Tạ và bắtđầu lại thế giới sao? Thật là một con khốn nạn," Ôn Tần Khê khiển tráchhệ thống.
"Aiyo.... ngài có thể mắng mỏ tôi bao nhiêu tùy thíchnhưng hành vi sai trái của tôi không tệ bằng Khước Nhiên Triết. Ngườiđàn ông đó còn điên hơn tôi gấp trăm lần hahaha," Jolie phấn khích nói.
Không thể chờ đợi để khiến Ôn Tần Khê chết khiếp với những pha vượt ngục nguy hiểm của Khước Nhiên Triết.
Theo chỉ dẫn, Jolie đã tung tin đồn rằng Lâm Tĩnh Tạ của Lâm gia có quan hệ tình cảm với Lý Khiết Khiết của Lý gia.
Tin đồn đó không chỉ đến tai Triệu Hoàng Mỵ mà còn đến tai Khước Nhiên Triết.
Tin tức này đến tai hắn chỉ hai tháng sau khi chia tay với Lâm Tĩnh Tạ.
Cảm thấy mình như một kẻ thảm hại bị buộc phải đội chiếc mũ xanh, KhướcNhiên Triết muốn đối đầu với Lâm Tĩnh Tạ và nói rõ tình cảm của mìnhdành cho y nhưng dù cố gắng thế nào cũng không thể rời khỏi hội Dạ Lang.
Hắn nổi cơn thịnh nộ liên tiếp đánh những tên lính đánh thuê hạng tư, hạngba và hạng hai trong hội sau khi họ cản đường hắn không cho hắn rời đi.
Đã giành chiến thắng trong cuộc chiến. hắn định bước ra ngoài nhưng conđường của hắn đã sớm bị chặn bởi Lão Đại của bang hội Dạ Lang hay còngọi là Lão Trần.
Nghĩ rằng mình có thể đánh bại ông già và rời đi, hắn đã phát động một cuộctấn công nhưng ngay sau đó lại nhận ra hiện thực, ông lão đã khuất phụcđược một kẻ điên cuồng Khước Nhiên Triết như không có chuyện gì.
Hắn cuối cùng đã gặp phải một người mạnh mẽ hơn mình.
Chỉ cần hắn không vượt qua lão già này, bọn họ vĩnh viễn sẽ là người đủ sức ngăn cản hắn.
Ông già bảo hắn đừng dùng cơn giận của mình để chiến đấu nếu không hắn sẽ không bao giờ vượt qua ông.
Giống như một học sinh ngoan, Khước Nhiên Triết ghi nhớ lời nói của mình vàkiềm chế cơn giận của mình.
Quyết tâm vượt qua Lão đại của mình, KhướcNhiên Triết ngày càng trở nên mạnh mẽ và thông minh hơn với tốc độ đángbáo động khiến những người còn lại trong bang hội bất lực.
Ông là một chiến lược gia bậc thầy tiếp cận từng nhiệm vụ với sự khôn ngoan tuyệt vời.
Có một sự thật ai cũng biết rằng miễn là bạn làm theo kế hoạch của Khước Nhiên Triết, bạn sẽ không bao giờ thất bại.
Trong vòng chưa đầy một năm, hắn được xếp hạng thứ hai dưới Lão Trần.
Thành tích lớn nhất của hắn cuối cùng đã thu hút sự chú ý của hoàng đế là khi hắn một tay lẻn vào biên giới của kẻ thù phương bắc đang khủng bố cácthị trấn biên giới của họ khi cố gắng mở rộng lãnh thổ sang đất nướcThanh Tùng.
Khước Nhiên Triết bước vào cung điện của họ, giếtchết hoàng đế của họ khiến nó giống như một cái chết tự nhiên trước khihủy hoại danh tiếng của Tể tướng, người đã xúi giục cuộc tấn công vàoThanh Tùng.
Danh sách chương