“Cái gì mà tôi làm?” Người nước ngoài kia ngừng một lát, dùng thứ tiếng Trung kém chất lượng trả lời tôi.
Nếu biết tiếng Trung thì dễ rồi, tôi liền đứng lên, yêu khí trên người phóng ra ngoài, mắt lạnh nhìn hắn, nói: “Không phải do ngươi làm thì tại sao anh ấy lại ngất xỉu? Dương khí trên người ngươi nặng như vậy đến gần anh ấy là muốn làm cái gì?”
“Dương khí?” Người kia lần nữa sửng sốt, mặt lộ vẻ không hiểu nhìn tôi. Có điều dường như hắn có thể thấy được yêu khí trên người tôi, ánh mắt nhìn xung quanh tôi một vòng, lần nữa ngẩng đầu lên nhìn tôi trên mặt đã thêm mấy phần ngưng trọng.
“Cô nói dương khí? Có phải là cái này không?” Hắn nói chậm từng chữ.
Vừa nói hắn vừa lấy từ trong ngực ra một chai nước suối đưa cho tôi.
Tôi liền cảm thấy một luồng nhiệt nóng xông về phía tôi, bao phủ trên người tôi.
Chính là dương khí! Những dương khí này thật sự là từ chai nước suối còn một nửa này tản mát ra, nước kia nhìn qua không có gì khác nước bình thường nhưng lại tích chứa dương khí hết sức bá đạo, cho dù tôi không phải là quỷ cũng bị nước này khiến cho nóng nực phiền não.
“Đây là thứ gì?” Ánh mắt tôi lạnh lẽo nhìn người nước ngoài kia đầy địch ý.
Rõ ràng hắn nhận ra tôi không phải là người bình thường, nhưng bởi vì hắn là người nước ngoài, có thể không hiểu nhiều về yêu khí cho nên cầm một thứ có dương khí đậm đặc tới thử dò tôi, nếu như tôi cũng là quỷ thì đã sớm bị thứ nước này đốt khiến hồn phi phách tán.
Thấy tôi không chịu sự uy hiếp của thứ nước kia, người nước ngoài này lộ ra một nụ cười khiến mặt nhăn lại, hô lên một tiếng ‘Hallelujah’, sau đó lại gần tôi nói: “Tôi không hiểu dương khí người Trung Quốc các cô nói là gì, tôi chỉ biết đây là nước thánh, là thần linh vĩ đại thông qua nước để chúc phúc, để rửa tội. Bạn của cô ngất xỉu cần phải tiếp nhận nước thành này để rửa tội, nếu không càng cách xa đất nước của cô thì sinh mạng của cậu ta sẽ càng suy yếu…”
“A ha, bị nước thánh của ngươi rửa mới có thể trở nên yếu đi. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, ngươi hãy đem thu nước thánh lại, cách xa chúng ta một ít, tự ta sẽ cứu anh ấy.” Tôi cười lạnh một tiếng, tiến về phía trước bảo vệ Tô Mộc ở sau lưng, sau đó giả vờ ném trả lại chai nước cho hắn, chờ hắn rời đi.
Dẫu sao đi ra khỏi nhà, tôi cùng Tô Mộc cũng không quen, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, tôi muốn đuổi người nước ngoài kia đi rồi sẽ nghiên cứu xem tình hình Tô Mộc như thế nào.
Nếu biết tiếng Trung thì dễ rồi, tôi liền đứng lên, yêu khí trên người phóng ra ngoài, mắt lạnh nhìn hắn, nói: “Không phải do ngươi làm thì tại sao anh ấy lại ngất xỉu? Dương khí trên người ngươi nặng như vậy đến gần anh ấy là muốn làm cái gì?”
“Dương khí?” Người kia lần nữa sửng sốt, mặt lộ vẻ không hiểu nhìn tôi. Có điều dường như hắn có thể thấy được yêu khí trên người tôi, ánh mắt nhìn xung quanh tôi một vòng, lần nữa ngẩng đầu lên nhìn tôi trên mặt đã thêm mấy phần ngưng trọng.
“Cô nói dương khí? Có phải là cái này không?” Hắn nói chậm từng chữ.
Vừa nói hắn vừa lấy từ trong ngực ra một chai nước suối đưa cho tôi.
Tôi liền cảm thấy một luồng nhiệt nóng xông về phía tôi, bao phủ trên người tôi.
Chính là dương khí! Những dương khí này thật sự là từ chai nước suối còn một nửa này tản mát ra, nước kia nhìn qua không có gì khác nước bình thường nhưng lại tích chứa dương khí hết sức bá đạo, cho dù tôi không phải là quỷ cũng bị nước này khiến cho nóng nực phiền não.
“Đây là thứ gì?” Ánh mắt tôi lạnh lẽo nhìn người nước ngoài kia đầy địch ý.
Rõ ràng hắn nhận ra tôi không phải là người bình thường, nhưng bởi vì hắn là người nước ngoài, có thể không hiểu nhiều về yêu khí cho nên cầm một thứ có dương khí đậm đặc tới thử dò tôi, nếu như tôi cũng là quỷ thì đã sớm bị thứ nước này đốt khiến hồn phi phách tán.
Thấy tôi không chịu sự uy hiếp của thứ nước kia, người nước ngoài này lộ ra một nụ cười khiến mặt nhăn lại, hô lên một tiếng ‘Hallelujah’, sau đó lại gần tôi nói: “Tôi không hiểu dương khí người Trung Quốc các cô nói là gì, tôi chỉ biết đây là nước thánh, là thần linh vĩ đại thông qua nước để chúc phúc, để rửa tội. Bạn của cô ngất xỉu cần phải tiếp nhận nước thành này để rửa tội, nếu không càng cách xa đất nước của cô thì sinh mạng của cậu ta sẽ càng suy yếu…”
“A ha, bị nước thánh của ngươi rửa mới có thể trở nên yếu đi. Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, ngươi hãy đem thu nước thánh lại, cách xa chúng ta một ít, tự ta sẽ cứu anh ấy.” Tôi cười lạnh một tiếng, tiến về phía trước bảo vệ Tô Mộc ở sau lưng, sau đó giả vờ ném trả lại chai nước cho hắn, chờ hắn rời đi.
Dẫu sao đi ra khỏi nhà, tôi cùng Tô Mộc cũng không quen, thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, tôi muốn đuổi người nước ngoài kia đi rồi sẽ nghiên cứu xem tình hình Tô Mộc như thế nào.
Danh sách chương