Chương 5163

“Không lấy được sắt mẹ cũng không sao, thành chủ nhất định sẽ nghĩ cách giúp thiếu tông chủ!” La Khai nịnh nọt tiếp.

Lúc này, ông ta không còn vẻ kiêu ngạo như khi tiếp đãi Tiêu Chính Văn nữa.

Mà lúc này ngoan ngoãn như một con chó.

Thật ra, từ sau khi đến hành lang thời không, Đông Hoàng Thái Nhất đã kết bạn với các thế lực của Chư Thiên Thần Giới, mà Huyền Thiên Đạo Môn là thế lực đặc biệt nhất trong số các thế lực khác.

Mặc dù Vạn Kiếm Tông và Huyền Thiên Đạo Môn thuộc hai môn phái khác nhau, kiếm đạo trong thiên hạ đều đến từ Huyền Thiên.

Nói cách khác, truyền thừa của Vạn Kiếm Tông cũng đến từ Huyền Thiên Đạo Môn.

Cho nên tông chủ và trưởng lão trước đây của Vạn Kiếm Tông đều rất kính trọng Huyền Thiên Đạo Môn.

Đông Hoàng Thái Nhất biết rõ điều này cho nên nới âm thầm lấy lòng Huyền Thiên Đạo Môn.

Vì một ngày nào đó, sau khi thoát ra khỏi hành lang thời không, hắn có thể mượn thế lực của Huyền Thiên Đạo Môn, đạt được chỗ đứng nào đó trong Chư Thiên Thần Giới.

“Nghe nói Tuyệt Thiên Quan xảy ra chuyện rồi, không biết ông đã nghe chưa?” Kiếm Ma cau mày hỏi.

“Chuyện này… tôi cũng mới nghe! Nhưng tôi chỉ là nhân vật nhỏ, nên không biết nhiều tin tức như tiền bối Kiếm Ma!” La Khai cười nói.

“Nói những gì ông biết đi!” Kiếm Ma trầm giọng nói.

“Tôi nghe nói phía Tuyệt Thiên Quan xuất hiện một nhân vật thần bí, phá nát Tuyệt Thiên Quan chỉ bằng một giáo, thực lực chắc chắn không yếu hơn Thánh Cảnh cấp một”.

“Ông cũng biết đấy, nhân vật cấp bậc này không nên xuất hiện ở hành lang thời không!”

La Khai nói xong thì lén nhìn Kiếm Ma.

Chuyện ở Tuyệt Thiên Quan đã náo động cả hành lang thời không, có thể nói, ngoại trừ mấy vị cường giả đỉnh cao, ai cũng đang thảo luận về chuyện này.

Rất nhiều thiên tài lẽ ra phải từ Tuyệt Thiên Quan tiến vào hành lang thời không cũng kiên quyết lựa chọn từ bỏ, hoặc đi theo con đường khác.

Dù sao cũng không có ai muốn tranh đoạt cùng cường giả như vậy, cho dù là thiên tài thì cũng có thể bị nghiền nát khi đối mặt với nhân vật lớn mạnh như vậy.

“Ồ? Thánh Cảnh sao?” trong đôi mắt đỏ ngầu của Kiếm Ma cũng lộ ra vẻ sợ hãi từ trong sâu thẳm.

La Khai thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Kiếm Ma dường như đang lo lắng gì đó, vội vàng tiến lên nịnh nọt: “Kiếm Ma đại nhân, theo tôi thấy, tên này cũng chỉ có thế thôi!”

“Có uy danh của Huyền Thiên Đạo Môn trong tay, ai dám gây bất lợi cho thiếu tông chủ chứ? Hắn cũng không có cái gan đó!”

“Vớ vẩn! Ông hiểu cái gì chứ?”

Kiếm Ma lạnh lùng quát, khuôn mặt đằng đằng sát khí.

Người như vậy không thể chỉ dựa vào địa vị và thân phận để áp chế, ngay cả Kiếm Ma gặp phải cao thủ như vậy cũng phải đi đường vòng, một khi xảy ra xung đột với đối phương thì hậu quả sẽ rất thê thảm.

Thiếu tông chủ của Huyền Thiên Đạo Môn cười nhạo nói: “Xem ra kỹ năng nịnh nọt của La tướng quân vẫn cần luyện tập thêm! Nhưng điều này cũng không thể trách ông được, ai bảo phía địa cầu các người từ xưa đến nay luôn ngu ngốc vậy chứ!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện