Việt Ôn Luân chủ động nhắc đến giúp Kiều Linh Nhi tranh thủ vai diễn, Kiều Linh Nhi trong lòng lập tức "yes" một tiếng.
Kiều Linh Nhi muốn đoạt vai diễn của Mộ Thư Dao, nhưng nếu được Việt Ôn Luân đề cử, tất nhiên càng có lợi hơn.
Kiều Linh Nhi chớp chớp đôi mắt linh động, có chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng em nên tranh cái gì?"
"Em cứ đi qua đó, phim truyền hình cần rất nhiều diễn viên, em đi tìm đạo diễn đi." Nhìn thấy thần sắc khó hiểu của Kiều Linh Nhi, Việt Ôn Luân cũng không tức giận, tỉ mỉ giải thích cho cô ta.
Kiều Linh Nhi ồ một tiếng, ngoài miệng tuy nói đã hiểu, nhưng hai hàng lông mày vẫn mê mang mơ hồ như cũ.
Việt Ôn Luân suy nghĩ, "Nếu không thì như vậy đi, anh gọi điện thoại cho đạo diễn, em đến thử vai, vai nào thích hợp thì đóng."
Kiều Linh Nhi trong lòng nở hoa, ít nhất là Việt Ôn Luân gọi cho đạo diễn, dù đạo diễn nói thế nào thì cũng sẽ xem trọng lời nói của anh đế.
Chỉ cần có tầng quan hệ này, lúc đi phỏng vấn, với kỹ năng diễn xuất cũng với khí chất của cô ta càng hợp với tạo hình vai chính, nhất định sẽ khiến đạo diễn thay đổi quyết định.
Có cơ hội phải nắm lấy, đặc biệt là đã có người tạo ra cơ hội cho cô ta.
Kiều Linh Nhi lại do dự một chút, hỏi: "Chuyện này có phiền phức quá không, hay là thôi đi, đừng gọi điện thoại, hơn nữa chị Mộ cũng trong đoàn làm phim kia, gây ra hiểu lầm cũng không tốt."
Việt Ôn Luân lấy điện thoại ra, vừa gọi vừa nói: "Chỉ là một cuộc gọi thôi, nếu như em thử sức không thành công, thì đó là do bản thân em."
Kiều Linh Nhi nặng nề gật đầu, cười rạng rỡ nhìn Việt Ôn Luân gọi điện thoại.
"Sau khi quay xong bên này thì em qua đó đi." Việt Ôn Luân cúp điện thoại nói với Kiều Linh Nhi.
Kiều Linh Nhi lập tức nói: "Anh giúp em như vậy, em không biết làm thế nào cảm ơn anh nữa."
"Em là thiên tài diễn xuất, không cần suy nghĩ quá nhiều, nên tập trung diễn xuất." Việt Ôn Luân ôn hòa nói với Kiều Linh Nhi.
Kiều Linh Nhi nặng nề gật đầu: "Em sẽ không phụ tấm lòng của anh."
Kiều Linh Nhi vô cùng kích động, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vô thức nắm lấy tay Việt Ôn Luân, "Cảm ơn anh, em nhất định phải trở thành ảnh hậu."
Việt Ôn Luân được Kiều Linh Nhi nắm tay, tim đập thình thịch, tay cô ta ấm áp mềm mại, làn da mịn màng, không biết là tĩnh điện hay sao, Việt Ôn Luân cảm giác như bị điện giật, tê tê dại dại.
Kiều Linh Nhi phát giác rằng cô ta nắm tay Việt Ôn Luân, vội vàng buông ra, "Em xin lỗi, tại em vui quá, cảm ơn anh."
Việt Ôn Luân xoa xoa ngón tay, trong lòng có chút lưu luyến cảm giác mềm mại cùng nhiệt độ.
Kiều Linh Nhi trong lòng vui sướng, mặc dù không làm Mộ Thư Dao xấu mặt, nhưng vai diễn này đã là chắc chắn đã định thuộc về cô ta, tiếp đó hệ thống thông báo cho cô ta là hảo cảm của Việt Ôn Luân với cô ta đã tăng trở lại.
Đơn giản là tuyệt vời.
Bây giờ có lẽ Việt Ôn Luân đã thích cô ta.
Kiều Linh Nhi nói: "Tiền bối, sau khi diễn xong em muốn mời anh ăn cơm, cảm ơn anh đã chiếu cố em."
Việt Ôn Luân trong lòng đối với Kiều Linh Nhi có hảo cảm, tất nhiên hắn sẽ không từ chối lời mời, hơn nữa trong lòng hắn còn có chút mong đợi.
Việt Ôn Luân thậm chí còn cảm thấy rằng hắn có thể đã tìm thấy được tình yêu đích thực.
Đối với Mộ Thư Dao, Việt Ôn Luân chỉ có thể nói rằng có chút cảm tình, mà Mộ Thư Dao vừa vặn là kiểu người mà Việt Ôn Luân yêu thích.
Nhưng bây giờ lại lòi ra một cô gái xuất chúng hơn người, Việt Ôn Luân cảm thấy rằng người xuất hiện bây giờ tốt hơn người trước rất nhiều.
Người trước có thể vứt đi, hoặc cũng có thể đổi.
"Được, chờ em đóng máy xong rồi mời anh ăn cơm, nhưng mà hay là vậy đi, anh mời em ăn, em mới bước vào giới giải trí, tiền cũng không nhiều." Việt Ôn Luân như có điều suy nghĩ nói.
Kiều Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu, "Được ạ, chờ em kiếm được tiền, nhất định mời anh một bữa thịnh soạn."
Kiều Linh Nhi trong lòng rất cao hứng, kiếp trước là người đàn ông của Mộ Thư Dao, nhưng bây giờ lại có hảo cảm đối với cô ta.
Đợi đến khi công lược thành công, ở giới giải trí từng bước một đứng vững gót chân rồi mới tính đến chuyện khác, chắn chắn sẽ trở thành ảnh hậu siêu cấp.
Ninh Thư cũng không biết tiến độ của hai người này lại nhanh đến như vậy.
Ngồi máy báy đi đến studio, bởi vì là phim tiên hiệp, địa điểm quay phim là một danh lam thắng cảnh cấp 5A(*)
(*)Cái này mình cũng không rõ, chắc là địa điểm cao cấp.
Ninh Thư đến khách sạn mà đoàn làm phim đã đặt trước.
Chị Triệu dặn dò Ninh Thư, sau đó lại vội vội vàng vàng trở về.
Ninh Thư lấy kịch bản ra, vừa luyện yoga vừa học thuộc lòng.
Trong khi học thuộc, cô lấy bút để viết tay.
Diễn viên là một công việc, ít nhất cô không nên gây phiền toái cho người uỷ thác.
Vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, Ninh Thư còn ghi nhớ lời thoại của nữ 2.
Có khả năng giống như cốt truyện trở thành nữ 2.
Ngoại trừ nghiên cứu tính cách của nhân vật chính, Ninh Thư cũng khai thác tính cách của nữ 2.
Ngoại trừ thiết lập là một mỹ nhân rắn rết, tâm ngoan thủ lạt(*), cô phải tìm ra một thứ gì đó sâu sắc hơn.
(*)Độc ác & tàn nhẫn.
Ngoài việc ghi nhớ lời thoại, Ninh Thư cũng tìm kiếm những thông tin bát quái trên mạng.
Ở khách sạn mấy ngày, Ninh Thư nhận được điện thoại của chị Triệu, giọng điệu vô cùng tức giận: "Thư Dao, vai chính của em đã bị thay rồi, chị hỏi đạo diễn lý do, hắn lại nói đưa vai nữ 2 cho em diễn."
Ninh Thư bình tĩnh lật kịch bản: "Vậy à."
"Quá khi dễ người rồi, chúng ta đừng diễn nữa." Chị Triệu tức giận đùng đùng nói, "Chị bây giờ sẽ qua đó, chị với em đi tìm đạo diễn."
Ninh Thư ừ một tiếng, "Chị Triệu, chị không cần vất vả như vậy, chúng ta cứ diễn đi."
"Từ nữ chính thay thành nữ 2, không riêng gì vấn đề cát-sê, mà còn là vấn đề xuất hiện. Đây là vai chính đầu tiên của em, tự nhiên bị cướp đi, thực sự làm việc tốt thường gian nan." Giọng nói của chị Triệu rất mệt mỏi, "Em có muốn gọi điện thoại cho Việt Ôn Luân không, chuyện này em nên nói với hắn."
Ninh Thư chỉ nói: "Chị Triệu, chị đừng gấp, không có việc gì đâu, nữ chính hay nữ 2 cũng giống nhau thôi, tại sao lại không diễn?"
"Thực sự làm chị tức chết mất thôi, chị nghe nói cái người thay thế em không biết từ đâu chui ra, lúc trước cũng chưa từng nghe nói đến." Chị Triệu vẫn muốn Ninh Thư thông báo cho Việt Ôn Luân, hi vọng có thể nhờ Việt Ôn Luân giúp đỡ gây áp lực lên đoàn phim.
"Phúc hề hoạ chỗ phục, hoạ này phúc chỗ dựa(*), nữ 2 cũng có thể nổi tiếng, chúng ta cứ chờ xem chị à, về phần người thay thế em, có lẽ cũng có bối cảnh." Ninh Thư mơ hồ nói.
(*) Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của họa. Ý là phúc nếu như hưởng hết sẽ đem tới cái họa.
"Chị ngược lại càng muốn điều tra xem cô ta có bối cảnh gì, nếu em thực sự muốn diễn thì cứ diễn đi." Chị Triệu cúp điện thoại.
Ninh Thư chống cằm, ngón tay gõ lên mặt bàn, phát ra tiếng lạch cạch.
Vai diễn tới tay còn bị cướp, thực làm người ta tấm tắc nha.
Nói thay liền thay, thật là khiến người ta không thoải mái.
Nữ 2 thì nữ 2, phải biết rằng Mộ Thư Dao trong cốt truyện cũng vì vai diễn này mà nổi tiếng, mặc dù là tai tiếng.
Ninh Thư giật giật khoé miệng, Kiều Linh Nhi có thể trở thành nữ chính, trong việc này khẳng định có Việt Ôn Luân đứng phía sau giật dây.
Việt Ôn Luân thật biết cách làm người, còn chưa chia tay, liền nóng lòng muốn đào hố chôn bạn gái.
Thật sự làm người ta say.
Việt Ôn Luân trong lòng có tình cảm với Kiều Linh Nhi, cho nên nhìn người bạn gái này không thuận mắt, vì để có được tình cảm của Kiều Linh Nhi, không tiếc giẫm đạp cô bạn gái của mình.
Kiều Linh Nhi muốn đoạt vai diễn của Mộ Thư Dao, nhưng nếu được Việt Ôn Luân đề cử, tất nhiên càng có lợi hơn.
Kiều Linh Nhi chớp chớp đôi mắt linh động, có chút nghi hoặc hỏi: "Nhưng em nên tranh cái gì?"
"Em cứ đi qua đó, phim truyền hình cần rất nhiều diễn viên, em đi tìm đạo diễn đi." Nhìn thấy thần sắc khó hiểu của Kiều Linh Nhi, Việt Ôn Luân cũng không tức giận, tỉ mỉ giải thích cho cô ta.
Kiều Linh Nhi ồ một tiếng, ngoài miệng tuy nói đã hiểu, nhưng hai hàng lông mày vẫn mê mang mơ hồ như cũ.
Việt Ôn Luân suy nghĩ, "Nếu không thì như vậy đi, anh gọi điện thoại cho đạo diễn, em đến thử vai, vai nào thích hợp thì đóng."
Kiều Linh Nhi trong lòng nở hoa, ít nhất là Việt Ôn Luân gọi cho đạo diễn, dù đạo diễn nói thế nào thì cũng sẽ xem trọng lời nói của anh đế.
Chỉ cần có tầng quan hệ này, lúc đi phỏng vấn, với kỹ năng diễn xuất cũng với khí chất của cô ta càng hợp với tạo hình vai chính, nhất định sẽ khiến đạo diễn thay đổi quyết định.
Có cơ hội phải nắm lấy, đặc biệt là đã có người tạo ra cơ hội cho cô ta.
Kiều Linh Nhi lại do dự một chút, hỏi: "Chuyện này có phiền phức quá không, hay là thôi đi, đừng gọi điện thoại, hơn nữa chị Mộ cũng trong đoàn làm phim kia, gây ra hiểu lầm cũng không tốt."
Việt Ôn Luân lấy điện thoại ra, vừa gọi vừa nói: "Chỉ là một cuộc gọi thôi, nếu như em thử sức không thành công, thì đó là do bản thân em."
Kiều Linh Nhi nặng nề gật đầu, cười rạng rỡ nhìn Việt Ôn Luân gọi điện thoại.
"Sau khi quay xong bên này thì em qua đó đi." Việt Ôn Luân cúp điện thoại nói với Kiều Linh Nhi.
Kiều Linh Nhi lập tức nói: "Anh giúp em như vậy, em không biết làm thế nào cảm ơn anh nữa."
"Em là thiên tài diễn xuất, không cần suy nghĩ quá nhiều, nên tập trung diễn xuất." Việt Ôn Luân ôn hòa nói với Kiều Linh Nhi.
Kiều Linh Nhi nặng nề gật đầu: "Em sẽ không phụ tấm lòng của anh."
Kiều Linh Nhi vô cùng kích động, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, vô thức nắm lấy tay Việt Ôn Luân, "Cảm ơn anh, em nhất định phải trở thành ảnh hậu."
Việt Ôn Luân được Kiều Linh Nhi nắm tay, tim đập thình thịch, tay cô ta ấm áp mềm mại, làn da mịn màng, không biết là tĩnh điện hay sao, Việt Ôn Luân cảm giác như bị điện giật, tê tê dại dại.
Kiều Linh Nhi phát giác rằng cô ta nắm tay Việt Ôn Luân, vội vàng buông ra, "Em xin lỗi, tại em vui quá, cảm ơn anh."
Việt Ôn Luân xoa xoa ngón tay, trong lòng có chút lưu luyến cảm giác mềm mại cùng nhiệt độ.
Kiều Linh Nhi trong lòng vui sướng, mặc dù không làm Mộ Thư Dao xấu mặt, nhưng vai diễn này đã là chắc chắn đã định thuộc về cô ta, tiếp đó hệ thống thông báo cho cô ta là hảo cảm của Việt Ôn Luân với cô ta đã tăng trở lại.
Đơn giản là tuyệt vời.
Bây giờ có lẽ Việt Ôn Luân đã thích cô ta.
Kiều Linh Nhi nói: "Tiền bối, sau khi diễn xong em muốn mời anh ăn cơm, cảm ơn anh đã chiếu cố em."
Việt Ôn Luân trong lòng đối với Kiều Linh Nhi có hảo cảm, tất nhiên hắn sẽ không từ chối lời mời, hơn nữa trong lòng hắn còn có chút mong đợi.
Việt Ôn Luân thậm chí còn cảm thấy rằng hắn có thể đã tìm thấy được tình yêu đích thực.
Đối với Mộ Thư Dao, Việt Ôn Luân chỉ có thể nói rằng có chút cảm tình, mà Mộ Thư Dao vừa vặn là kiểu người mà Việt Ôn Luân yêu thích.
Nhưng bây giờ lại lòi ra một cô gái xuất chúng hơn người, Việt Ôn Luân cảm thấy rằng người xuất hiện bây giờ tốt hơn người trước rất nhiều.
Người trước có thể vứt đi, hoặc cũng có thể đổi.
"Được, chờ em đóng máy xong rồi mời anh ăn cơm, nhưng mà hay là vậy đi, anh mời em ăn, em mới bước vào giới giải trí, tiền cũng không nhiều." Việt Ôn Luân như có điều suy nghĩ nói.
Kiều Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu, "Được ạ, chờ em kiếm được tiền, nhất định mời anh một bữa thịnh soạn."
Kiều Linh Nhi trong lòng rất cao hứng, kiếp trước là người đàn ông của Mộ Thư Dao, nhưng bây giờ lại có hảo cảm đối với cô ta.
Đợi đến khi công lược thành công, ở giới giải trí từng bước một đứng vững gót chân rồi mới tính đến chuyện khác, chắn chắn sẽ trở thành ảnh hậu siêu cấp.
Ninh Thư cũng không biết tiến độ của hai người này lại nhanh đến như vậy.
Ngồi máy báy đi đến studio, bởi vì là phim tiên hiệp, địa điểm quay phim là một danh lam thắng cảnh cấp 5A(*)
(*)Cái này mình cũng không rõ, chắc là địa điểm cao cấp.
Ninh Thư đến khách sạn mà đoàn làm phim đã đặt trước.
Chị Triệu dặn dò Ninh Thư, sau đó lại vội vội vàng vàng trở về.
Ninh Thư lấy kịch bản ra, vừa luyện yoga vừa học thuộc lòng.
Trong khi học thuộc, cô lấy bút để viết tay.
Diễn viên là một công việc, ít nhất cô không nên gây phiền toái cho người uỷ thác.
Vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, Ninh Thư còn ghi nhớ lời thoại của nữ 2.
Có khả năng giống như cốt truyện trở thành nữ 2.
Ngoại trừ nghiên cứu tính cách của nhân vật chính, Ninh Thư cũng khai thác tính cách của nữ 2.
Ngoại trừ thiết lập là một mỹ nhân rắn rết, tâm ngoan thủ lạt(*), cô phải tìm ra một thứ gì đó sâu sắc hơn.
(*)Độc ác & tàn nhẫn.
Ngoài việc ghi nhớ lời thoại, Ninh Thư cũng tìm kiếm những thông tin bát quái trên mạng.
Ở khách sạn mấy ngày, Ninh Thư nhận được điện thoại của chị Triệu, giọng điệu vô cùng tức giận: "Thư Dao, vai chính của em đã bị thay rồi, chị hỏi đạo diễn lý do, hắn lại nói đưa vai nữ 2 cho em diễn."
Ninh Thư bình tĩnh lật kịch bản: "Vậy à."
"Quá khi dễ người rồi, chúng ta đừng diễn nữa." Chị Triệu tức giận đùng đùng nói, "Chị bây giờ sẽ qua đó, chị với em đi tìm đạo diễn."
Ninh Thư ừ một tiếng, "Chị Triệu, chị không cần vất vả như vậy, chúng ta cứ diễn đi."
"Từ nữ chính thay thành nữ 2, không riêng gì vấn đề cát-sê, mà còn là vấn đề xuất hiện. Đây là vai chính đầu tiên của em, tự nhiên bị cướp đi, thực sự làm việc tốt thường gian nan." Giọng nói của chị Triệu rất mệt mỏi, "Em có muốn gọi điện thoại cho Việt Ôn Luân không, chuyện này em nên nói với hắn."
Ninh Thư chỉ nói: "Chị Triệu, chị đừng gấp, không có việc gì đâu, nữ chính hay nữ 2 cũng giống nhau thôi, tại sao lại không diễn?"
"Thực sự làm chị tức chết mất thôi, chị nghe nói cái người thay thế em không biết từ đâu chui ra, lúc trước cũng chưa từng nghe nói đến." Chị Triệu vẫn muốn Ninh Thư thông báo cho Việt Ôn Luân, hi vọng có thể nhờ Việt Ôn Luân giúp đỡ gây áp lực lên đoàn phim.
"Phúc hề hoạ chỗ phục, hoạ này phúc chỗ dựa(*), nữ 2 cũng có thể nổi tiếng, chúng ta cứ chờ xem chị à, về phần người thay thế em, có lẽ cũng có bối cảnh." Ninh Thư mơ hồ nói.
(*) Họa là chỗ dựa của phúc, phúc là nơi ẩn náu của họa. Ý là phúc nếu như hưởng hết sẽ đem tới cái họa.
"Chị ngược lại càng muốn điều tra xem cô ta có bối cảnh gì, nếu em thực sự muốn diễn thì cứ diễn đi." Chị Triệu cúp điện thoại.
Ninh Thư chống cằm, ngón tay gõ lên mặt bàn, phát ra tiếng lạch cạch.
Vai diễn tới tay còn bị cướp, thực làm người ta tấm tắc nha.
Nói thay liền thay, thật là khiến người ta không thoải mái.
Nữ 2 thì nữ 2, phải biết rằng Mộ Thư Dao trong cốt truyện cũng vì vai diễn này mà nổi tiếng, mặc dù là tai tiếng.
Ninh Thư giật giật khoé miệng, Kiều Linh Nhi có thể trở thành nữ chính, trong việc này khẳng định có Việt Ôn Luân đứng phía sau giật dây.
Việt Ôn Luân thật biết cách làm người, còn chưa chia tay, liền nóng lòng muốn đào hố chôn bạn gái.
Thật sự làm người ta say.
Việt Ôn Luân trong lòng có tình cảm với Kiều Linh Nhi, cho nên nhìn người bạn gái này không thuận mắt, vì để có được tình cảm của Kiều Linh Nhi, không tiếc giẫm đạp cô bạn gái của mình.
Danh sách chương