Ngành giải trí vốn là thùng thuốc nhuộm, không ai có thể gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn được, không ai có thể đi trên biển mà lại không bị ướt giày.
Các ngôi sao lớn không ngần ngại giẫm đạp lẫn nhau để vươn lên, bên cạnh đó còn có vô vàn cám dỗ bủa vây xung quanh, lúc ấy phải xem ý chí của mỗi người ra sao.
Kỳ thật Ninh Thư không thích làm nhiệm vụ về ngành giải trí.
Trải qua quá trình gian nan tích lũy danh tiếng, khi đã có được lại phải đương đầu với những mặt tối của ngành giải trí, vậy mới nói thế gian này hết thảy đều công bằng như nhau.
Đã cầm xấp tiền dày cộp trong tay, cớ sao vẫn không ngừng than thân trách phận, nào là vất vả, nào là thức trắng mấy đêm, hôm nay nhập viện v.v
Mọi chúng sinh đều chật vật kiếm sống, chẳng lẽ bản thân mình lại không biết cố gắng, nỗ lực một chút hay sao? Người ủy thác chịu oan ức ở chỗ, cô ta và Kiều Linh Nhi không có mâu thuẫn gì với nhau, nhưng Kiều Linh Nhi lại liên tục chì triết, dùng hết sức mà chà đạp cô ta, đã thảm lại càng thảm.
Người ủy thác bị tuyết tàng, ra khỏi cửa còn bị soi mói, bị đem ra so sánh với ngôi sao hiển hách Kiều Linh Nhi kia, áp lực kinh khủng từ dư luận đã đẩy Mộ Thư Dao vào con đường tự kết liễu mạng sống.
*Tuyết tàng: nghĩa đen là giấu trong tuyết, gần giống như “đóng băng” hay phong sát, ở đây chỉ việc ngôi sao bị chính công ty chủ quản bỏ rơi, phong bế hoạt động.
Sinh mệnh chưa được quá nửa đã kết thúc.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên nệm, chăm chú nhìn màn hình máy tính.
Cô thật sự thắc mắc không hiểu vì sao Kiều Linh Nhi lại phải đuổi cùng giết tận Mộ Thư Dao như thế.
Cướp được bạn trai của người ủy thác cũng coi như xong, vì sao còn ra tay tàn nhẫn với người ủy thác?
Chính xác là muốn dồn người ta vào chỗ chết.
Ninh Thư đang xem mấy trang tin tức thì điện thoại bỗng đổ chuông, là Việt Ôn Luân gọi tới.
Ninh Thư bắt máy, cô dùng ngữ khí nhẹ nhàng hỏi một câu: “Sao anh lại có thời gian rảnh mà gọi điện cho em vậy?”
“Chắc là em đọc được tin tức trên mạng rồi chứ?” Việt Ôn Luân nói với giọng trầm thấp, giọng điệu còn mang theo vẻ khó chịu.
“Hả, anh muốn nói là bức ảnh kia hay sao, em vốn không để tâm lắm, với cả lúc đó em cũng ở đấy, em biết chuyện gì xảy ra mà. Em không bận tâm nên anh cũng không cần phải để ý làm gì, cứ chuyên tâm quay phim, đừng để mấy bài viết cắt câu lấy nghĩa này làm ảnh hưởng tới tâm trạng” Ninh Thư nhẹ nhàng nói, ra vẻ quan tâm tới hắn.
Bà đây cũng là diễn viên đó nha, kinh nghiệm chắt góp khi trải qua vô vàn thế giới của ta dư sức đọ cùng mi, nào cùng nhau diễn tuồng xem ai giỏi hơn ai.
Ninh Thư tuôn một loạt những lời lẽ quan tâm, lại tỏ vẻ như đang giấu kín tâm tư mà nhẫn nhịn khiến cho Việt Ôn Luân ở đầu dây bên kia trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hắn chỉ nói một câu ‘Anh biết rồi’ rồi cúp máy.
Ninh Thư yên lặng nhìn màn hình điện thoại, cô cảm thấy Mộ Thư Dao đang ở thế yếu trong mối tình này.
Fan của Việt Ôn Luân luôn giễu cợt Mộ Thư Dao như một ả bình hoa di động không xứng đôi với Việt ảnh đế, điều này khiến cho chính bản thân Mộ Thư Dao nảy sinh tâm lý yếu thế, trong tiềm thức luôn tìm cách để lấy lòng Việt ảnh đế.
Mà càng lấy lòng thì lại càng hèn mọn, càng hèn mọn đối phương lại càng không quan tâm.
Mãi cho đến khi Mộ Thư Dao nổi tiếng hơn, sự nghiệp phát triển hơn… tình thế lúc này mới có sự chuyển biến.
Vậy mới nói, trong tình yêu cần có sự bình đẳng.
Dù sao Ninh Thư vẫn không chia tay với Việt Ôn Luân, cô quyết tâm phải đạp đổ hình tượng của Ảnh đế thì mới thôi.
Mặc kệ ra sao cũng phải lấy lại công lý.
Xong việc, Ninh Thư bắt đầu thu xếp đồ đạc để chuẩn bị đi quay phim.
Đây là lần đầu tiên Ninh Thư đóng phim, cô hoàn toàn không có chút kỹ năng và kiến thức gì. Vì thế Ninh Thư dứt khoát đi tìm sách vở, tài liệu của người ủy thác.
Đây là toàn bộ những đầu sách viết về kiến thức cơ bản liên quan đến lĩnh vực đóng phim. Mộ Thư Dao không xuất thân từ diễn viên chính quy, cô ta chưa từng được tham gia khóa huấn luyện diễn xuất chuyên nghiệp nào. Mặc dù có Việt Ôn Luân chỉ bảo nhưng trình độ vẫn không được cải thiện đáng kể.
Ninh Thư lật sách, đọc từng trang từng trang một.
Mãi tới khi sắc trời chạng vạng tối thì người đại diện của cô – chị Triệu đến hỏi thăm: “Em đã chuẩn bị đồ đạc xong chưa, chúng ta nên đi sớm hơn một chút để tham gia nghi thức khai máy.”
Ninh Thư gật đầu: “Em biết rồi, sáng sớm ngày mai lên đường.”
Mộ Thư Dao không dám vòi vĩnh Việt Ôn Luân mua đồ hiệu cho mình, Mộ Thư Dao rất sợ vì mình mà ảnh hưởng xấu đến tâm trạng Việt Ôn Luân, sợ Việt Ôn Luân vì thế mà chia tay cô ta.
Việt Ôn Luân là người kiên định trong sự nghiệp, hắn chưa từng dính phải scandal nào, điều này khiến cho fans cảm thấy hắn rất đáng tin cậy.
Tựu chung trong bốn chữ: Nhân phẩm đáng tin.
Còn việc Mộ Thư Dao ở bên Việt Ôn Luân lại khiến đám fan cuồng luôn chê bai cô ta là đũa mốc chòi mâm son.
Chị Triệu dặn dò Ninh Thư: “Lấy được vai diễn này không dễ dàng, em đừng làm hỏng việc, sáng sớm ngày mai chị sẽ đi cùng với em.”
Ninh Thư trả lời: “Em biết rồi, chị Triệu mau về đi.”
Bất luận là thế nào thì người đại diện cũng hi vọng nghệ sĩ dưới tay mình gặt hái được thành công, vang danh nổi tiếng. Dưới sự quản lý của chị Triệu còn có nhiều minh tinh khác, mỗi ngày đều phải xoay quanh họ như chong chóng… vậy nên, chị Triệu chỉ ghé qua đây nhiều nhất là nửa giờ rồi đi ngay.
Ninh Thư tiễn chị Triệu ra cửa, chị Triệu ngẫm nghĩ một chút liền nói với cô: “Bạn trai em là Việt Ôn Luân, em hãy hỏi hắn về vai diễn lần này, xem kinh nghiệm cần có là gì, đừng để đến lúc quan trọng, cái gì cũng mơ hồ không biết.”
Ninh Thư ừm một tiếng: “Chị Triệu, tự bản thân em biết rõ.”
Sau khi chị Triệu rời đi, Ninh Thư đóng cửa phòng lại, trở về phòng lấy sách ra đọc tiếp, khi không có việc gì lại lướt trang tin tức. Đây là nơi tập trung đủ loại thông tin bát quái, bất kỳ sự việc gió thổi cỏ lay gì thì trên này đều biết trước tiên.
Ninh Thư muốn xem Kiều Linh Nhi có xuất hiện trên mạng hay không. Nếu quả thật cô ta xuất hiện để kiếm cảm giác tồn tại thì chính là muốn dựa vào địa vị của Việt Ôn Luân để lấy chút tiếng tăm. Nếu Kiều Linh Nhi có chút đầu óc thì lúc này sẽ không ra mặt. Cô ta còn muốn công lược những người đàn ông khác cơ mà, nếu thanh danh bại hoại thì sao mà quyến rũ được ai?
Đàn ông ấy mà, ai cũng đều không thích một người phụ nữ trong bụng chỉ toàn mưu mô quỷ kế, họ chỉ thích những phụ nữ thuần khiết không tì vết, là một đóa bạch liên hoa xinh đẹp.
Thực ra bản thân Kiều Linh Nhi đang bứt rứt tay chân muốn chết, định lên mạng giải thích các kiểu nhưng lại bị hệ thống cản lại. Hệ thống muốn xây dựng hình tượng của Kiều Linh Nhi như một người phụ nữ tài hoa, tự dựa vào bản lĩnh của mình để thu hút ong bướm, khiến đàn ông say mê như điếu đổ, tự nguyện bao bọc, bảo vệ cho cô ta. Hiện tại cô ta lại chưa có bất kì thành tựu nào, nếu Kiều Linh Nhi muốn nhảy loi choi làm loạn sẽ khiến cho người ta hoài nghi. Kiều Linh Nhi phải vất vả lắm mới nhịn được cơn hiếu động này xuống.
Nói thì nói vậy, thâm tâm Kiều Linh Nhi rất muốn ra mặt để kiếm fame, đời trước của cô ta dù đến chết vẫn chỉ là một nghệ sĩ vô danh. Lần này bởi vì dính scandal với Việt Ôn Luân mà có nhiều người chú ý đến cô ta, Kiều Linh Nhi mới không kiềm chế được. Nhưng hệ thống đã ngăn cô ta lại, Kiều Linh Nhi chỉ có thể nín nhịn, từ bỏ cơ hội lộ mặt. Mục tiêu của cô ta là trở thành một siêu cấp Thiên Hậu sở hữu lượng fan hơn mấy ngàn vạn, vậy nên không thể vì nhỏ mà mất lớn được.
Kiều Linh Nhi tỏ vẻ vô cùng áy náy, nói lời xin lỗi Việt Ôn Luân: “Đều tại tôi liên lụy tới anh, kéo anh vào chuyện rắc rối này.”
Kiều Linh Nhi bày ra vẻ mặt bất an, gương mặt nhỏ nhắn mỹ lệ xoắn xuýt lại, tràn ngập sự sợ hãi, tựa như sợ mình mang lại phiền toái cho Việt Ôn Luân. Bộ dạng cô bé luống cuống đáng thương này khiến cho Việt Ôn Luân bất giác mềm lòng: “Không sao, scandal trong ngành giải trí ai mà chẳng phải trải qua, những chuyện tồi tệ hơn thế này còn nhiều vô số kể.”
“Cũng nhờ cô mà dự án phim điện ảnh của chúng ta lại thu hút được nhiều sự chú ý từ công chúng, phàm mọi việc đều có tính hai mặt, cô đừng cảm thấy áy náy.” Việt Ôn Luân không bận tâm cho lắm.
“Thật sao?” Kiều Linh Nhi ngước nhìn Việt Ôn Luân, cuối cùng vỗ ngực thở phào một hơi: “Làm tôi sợ chết khiếp, nếu như vì tôi mà anh bị vướng vào rắc rối thì tôi áy náy chết mất.”
“Cô chỉ còn một cảnh quay cuối nữa thôi là đóng máy, sắp tới cô đã có dự định gì chưa?”
Sắc mặt Kiều Linh Nhi có chút mờ mịt: “Tôi cũng chưa biết được.”
“Phong thái của cô rất phù hợp với dự án phim tiên hiệp mà Mộ Thư Dao đang đóng, cô có thể đi thử vai xem sao.” Việt Ôn Luân cảm thấy cô gái này rất có thiên phú nên đề bạt một phen.
Các ngôi sao lớn không ngần ngại giẫm đạp lẫn nhau để vươn lên, bên cạnh đó còn có vô vàn cám dỗ bủa vây xung quanh, lúc ấy phải xem ý chí của mỗi người ra sao.
Kỳ thật Ninh Thư không thích làm nhiệm vụ về ngành giải trí.
Trải qua quá trình gian nan tích lũy danh tiếng, khi đã có được lại phải đương đầu với những mặt tối của ngành giải trí, vậy mới nói thế gian này hết thảy đều công bằng như nhau.
Đã cầm xấp tiền dày cộp trong tay, cớ sao vẫn không ngừng than thân trách phận, nào là vất vả, nào là thức trắng mấy đêm, hôm nay nhập viện v.v
Mọi chúng sinh đều chật vật kiếm sống, chẳng lẽ bản thân mình lại không biết cố gắng, nỗ lực một chút hay sao? Người ủy thác chịu oan ức ở chỗ, cô ta và Kiều Linh Nhi không có mâu thuẫn gì với nhau, nhưng Kiều Linh Nhi lại liên tục chì triết, dùng hết sức mà chà đạp cô ta, đã thảm lại càng thảm.
Người ủy thác bị tuyết tàng, ra khỏi cửa còn bị soi mói, bị đem ra so sánh với ngôi sao hiển hách Kiều Linh Nhi kia, áp lực kinh khủng từ dư luận đã đẩy Mộ Thư Dao vào con đường tự kết liễu mạng sống.
*Tuyết tàng: nghĩa đen là giấu trong tuyết, gần giống như “đóng băng” hay phong sát, ở đây chỉ việc ngôi sao bị chính công ty chủ quản bỏ rơi, phong bế hoạt động.
Sinh mệnh chưa được quá nửa đã kết thúc.
Ninh Thư ngồi xếp bằng trên nệm, chăm chú nhìn màn hình máy tính.
Cô thật sự thắc mắc không hiểu vì sao Kiều Linh Nhi lại phải đuổi cùng giết tận Mộ Thư Dao như thế.
Cướp được bạn trai của người ủy thác cũng coi như xong, vì sao còn ra tay tàn nhẫn với người ủy thác?
Chính xác là muốn dồn người ta vào chỗ chết.
Ninh Thư đang xem mấy trang tin tức thì điện thoại bỗng đổ chuông, là Việt Ôn Luân gọi tới.
Ninh Thư bắt máy, cô dùng ngữ khí nhẹ nhàng hỏi một câu: “Sao anh lại có thời gian rảnh mà gọi điện cho em vậy?”
“Chắc là em đọc được tin tức trên mạng rồi chứ?” Việt Ôn Luân nói với giọng trầm thấp, giọng điệu còn mang theo vẻ khó chịu.
“Hả, anh muốn nói là bức ảnh kia hay sao, em vốn không để tâm lắm, với cả lúc đó em cũng ở đấy, em biết chuyện gì xảy ra mà. Em không bận tâm nên anh cũng không cần phải để ý làm gì, cứ chuyên tâm quay phim, đừng để mấy bài viết cắt câu lấy nghĩa này làm ảnh hưởng tới tâm trạng” Ninh Thư nhẹ nhàng nói, ra vẻ quan tâm tới hắn.
Bà đây cũng là diễn viên đó nha, kinh nghiệm chắt góp khi trải qua vô vàn thế giới của ta dư sức đọ cùng mi, nào cùng nhau diễn tuồng xem ai giỏi hơn ai.
Ninh Thư tuôn một loạt những lời lẽ quan tâm, lại tỏ vẻ như đang giấu kín tâm tư mà nhẫn nhịn khiến cho Việt Ôn Luân ở đầu dây bên kia trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng hắn chỉ nói một câu ‘Anh biết rồi’ rồi cúp máy.
Ninh Thư yên lặng nhìn màn hình điện thoại, cô cảm thấy Mộ Thư Dao đang ở thế yếu trong mối tình này.
Fan của Việt Ôn Luân luôn giễu cợt Mộ Thư Dao như một ả bình hoa di động không xứng đôi với Việt ảnh đế, điều này khiến cho chính bản thân Mộ Thư Dao nảy sinh tâm lý yếu thế, trong tiềm thức luôn tìm cách để lấy lòng Việt ảnh đế.
Mà càng lấy lòng thì lại càng hèn mọn, càng hèn mọn đối phương lại càng không quan tâm.
Mãi cho đến khi Mộ Thư Dao nổi tiếng hơn, sự nghiệp phát triển hơn… tình thế lúc này mới có sự chuyển biến.
Vậy mới nói, trong tình yêu cần có sự bình đẳng.
Dù sao Ninh Thư vẫn không chia tay với Việt Ôn Luân, cô quyết tâm phải đạp đổ hình tượng của Ảnh đế thì mới thôi.
Mặc kệ ra sao cũng phải lấy lại công lý.
Xong việc, Ninh Thư bắt đầu thu xếp đồ đạc để chuẩn bị đi quay phim.
Đây là lần đầu tiên Ninh Thư đóng phim, cô hoàn toàn không có chút kỹ năng và kiến thức gì. Vì thế Ninh Thư dứt khoát đi tìm sách vở, tài liệu của người ủy thác.
Đây là toàn bộ những đầu sách viết về kiến thức cơ bản liên quan đến lĩnh vực đóng phim. Mộ Thư Dao không xuất thân từ diễn viên chính quy, cô ta chưa từng được tham gia khóa huấn luyện diễn xuất chuyên nghiệp nào. Mặc dù có Việt Ôn Luân chỉ bảo nhưng trình độ vẫn không được cải thiện đáng kể.
Ninh Thư lật sách, đọc từng trang từng trang một.
Mãi tới khi sắc trời chạng vạng tối thì người đại diện của cô – chị Triệu đến hỏi thăm: “Em đã chuẩn bị đồ đạc xong chưa, chúng ta nên đi sớm hơn một chút để tham gia nghi thức khai máy.”
Ninh Thư gật đầu: “Em biết rồi, sáng sớm ngày mai lên đường.”
Mộ Thư Dao không dám vòi vĩnh Việt Ôn Luân mua đồ hiệu cho mình, Mộ Thư Dao rất sợ vì mình mà ảnh hưởng xấu đến tâm trạng Việt Ôn Luân, sợ Việt Ôn Luân vì thế mà chia tay cô ta.
Việt Ôn Luân là người kiên định trong sự nghiệp, hắn chưa từng dính phải scandal nào, điều này khiến cho fans cảm thấy hắn rất đáng tin cậy.
Tựu chung trong bốn chữ: Nhân phẩm đáng tin.
Còn việc Mộ Thư Dao ở bên Việt Ôn Luân lại khiến đám fan cuồng luôn chê bai cô ta là đũa mốc chòi mâm son.
Chị Triệu dặn dò Ninh Thư: “Lấy được vai diễn này không dễ dàng, em đừng làm hỏng việc, sáng sớm ngày mai chị sẽ đi cùng với em.”
Ninh Thư trả lời: “Em biết rồi, chị Triệu mau về đi.”
Bất luận là thế nào thì người đại diện cũng hi vọng nghệ sĩ dưới tay mình gặt hái được thành công, vang danh nổi tiếng. Dưới sự quản lý của chị Triệu còn có nhiều minh tinh khác, mỗi ngày đều phải xoay quanh họ như chong chóng… vậy nên, chị Triệu chỉ ghé qua đây nhiều nhất là nửa giờ rồi đi ngay.
Ninh Thư tiễn chị Triệu ra cửa, chị Triệu ngẫm nghĩ một chút liền nói với cô: “Bạn trai em là Việt Ôn Luân, em hãy hỏi hắn về vai diễn lần này, xem kinh nghiệm cần có là gì, đừng để đến lúc quan trọng, cái gì cũng mơ hồ không biết.”
Ninh Thư ừm một tiếng: “Chị Triệu, tự bản thân em biết rõ.”
Sau khi chị Triệu rời đi, Ninh Thư đóng cửa phòng lại, trở về phòng lấy sách ra đọc tiếp, khi không có việc gì lại lướt trang tin tức. Đây là nơi tập trung đủ loại thông tin bát quái, bất kỳ sự việc gió thổi cỏ lay gì thì trên này đều biết trước tiên.
Ninh Thư muốn xem Kiều Linh Nhi có xuất hiện trên mạng hay không. Nếu quả thật cô ta xuất hiện để kiếm cảm giác tồn tại thì chính là muốn dựa vào địa vị của Việt Ôn Luân để lấy chút tiếng tăm. Nếu Kiều Linh Nhi có chút đầu óc thì lúc này sẽ không ra mặt. Cô ta còn muốn công lược những người đàn ông khác cơ mà, nếu thanh danh bại hoại thì sao mà quyến rũ được ai?
Đàn ông ấy mà, ai cũng đều không thích một người phụ nữ trong bụng chỉ toàn mưu mô quỷ kế, họ chỉ thích những phụ nữ thuần khiết không tì vết, là một đóa bạch liên hoa xinh đẹp.
Thực ra bản thân Kiều Linh Nhi đang bứt rứt tay chân muốn chết, định lên mạng giải thích các kiểu nhưng lại bị hệ thống cản lại. Hệ thống muốn xây dựng hình tượng của Kiều Linh Nhi như một người phụ nữ tài hoa, tự dựa vào bản lĩnh của mình để thu hút ong bướm, khiến đàn ông say mê như điếu đổ, tự nguyện bao bọc, bảo vệ cho cô ta. Hiện tại cô ta lại chưa có bất kì thành tựu nào, nếu Kiều Linh Nhi muốn nhảy loi choi làm loạn sẽ khiến cho người ta hoài nghi. Kiều Linh Nhi phải vất vả lắm mới nhịn được cơn hiếu động này xuống.
Nói thì nói vậy, thâm tâm Kiều Linh Nhi rất muốn ra mặt để kiếm fame, đời trước của cô ta dù đến chết vẫn chỉ là một nghệ sĩ vô danh. Lần này bởi vì dính scandal với Việt Ôn Luân mà có nhiều người chú ý đến cô ta, Kiều Linh Nhi mới không kiềm chế được. Nhưng hệ thống đã ngăn cô ta lại, Kiều Linh Nhi chỉ có thể nín nhịn, từ bỏ cơ hội lộ mặt. Mục tiêu của cô ta là trở thành một siêu cấp Thiên Hậu sở hữu lượng fan hơn mấy ngàn vạn, vậy nên không thể vì nhỏ mà mất lớn được.
Kiều Linh Nhi tỏ vẻ vô cùng áy náy, nói lời xin lỗi Việt Ôn Luân: “Đều tại tôi liên lụy tới anh, kéo anh vào chuyện rắc rối này.”
Kiều Linh Nhi bày ra vẻ mặt bất an, gương mặt nhỏ nhắn mỹ lệ xoắn xuýt lại, tràn ngập sự sợ hãi, tựa như sợ mình mang lại phiền toái cho Việt Ôn Luân. Bộ dạng cô bé luống cuống đáng thương này khiến cho Việt Ôn Luân bất giác mềm lòng: “Không sao, scandal trong ngành giải trí ai mà chẳng phải trải qua, những chuyện tồi tệ hơn thế này còn nhiều vô số kể.”
“Cũng nhờ cô mà dự án phim điện ảnh của chúng ta lại thu hút được nhiều sự chú ý từ công chúng, phàm mọi việc đều có tính hai mặt, cô đừng cảm thấy áy náy.” Việt Ôn Luân không bận tâm cho lắm.
“Thật sao?” Kiều Linh Nhi ngước nhìn Việt Ôn Luân, cuối cùng vỗ ngực thở phào một hơi: “Làm tôi sợ chết khiếp, nếu như vì tôi mà anh bị vướng vào rắc rối thì tôi áy náy chết mất.”
“Cô chỉ còn một cảnh quay cuối nữa thôi là đóng máy, sắp tới cô đã có dự định gì chưa?”
Sắc mặt Kiều Linh Nhi có chút mờ mịt: “Tôi cũng chưa biết được.”
“Phong thái của cô rất phù hợp với dự án phim tiên hiệp mà Mộ Thư Dao đang đóng, cô có thể đi thử vai xem sao.” Việt Ôn Luân cảm thấy cô gái này rất có thiên phú nên đề bạt một phen.
Danh sách chương