Khách quan mà nói, tất cả mọi người đều giống nhau, cần tận tâm thực hiện nghĩa vụ cùng trách nhiệm của riêng mình.
Mà người vợ quân nhân tên Ngô Tiêm Nhu này lại sống theo cách khác người.
Nói không ngoa thì giống hệt thứ tàn phế vô dụng, khiến mấy cô vợ quân nhân khác chướng mắt vô cùng.
Ai ai cũng chỉ nhìn vào quyền cao chức trọng của Tống Dật, chẳng bận tâm hắn có thực hiện nghĩa vụ hay không.
Chỉ có Ô Tĩnh mới biết, ngay cả những nhiệm vụ cấp thiết Tống Dật đều không làm, có thể bỏ qua thì bỏ qua.
Người đàn ông chính trực, giàu trách nhiệm trước kia bỗng trở nên không có chút tiết chế nào.
Tống Dật trở thành ông chồng quốc dân trong mắt hội chị em, vừa quyền cao chức trọng, vừa đẹp trai lại vừa chung thủy, lúc cần sẽ lập tức xuất hiện.
Cưng chiều bạn, bao dung bạn, yêu thương bạn.
Câu chuyện biến một anh hùng cái thế thành một tên chỉ biết yêu yêu đương đương, đắm chìm trong nhi nữ tình trường, suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Ô Tĩnh đi tìm Ngô Tiêm Nhu nói chuyện cho ra nhẽ, bảo Ngô Tiêm Nhu đừng cản trở tiền đồ của Tống Dật, tương lai của hắn còn phát triển, sẽ đạt được nhiều huân chương danh hiệu, thậm chí còn được ghi tên vào sử sách.
Chỉ cần nhẫn nại và nỗ lực, ắt sẽ đạt được thành tựu to lớn.
Ngô Tiêm Nhu coi hành động của Ô Tĩnh giống tình địch tìm đến khiêu khích. Dựa vào trực giác phụ nữ , Ngô Tiêm Nhu nhạy bén phát hiện người cấp dưới này rất quan tâm đến Tống Dật.
Ngô Tiêm Nhu không nói không rằng, trực tiếp thu dọn hành lý chuyển về nhà ngoại, không chịu sống trong quân khu nữa.
Tống Dật phải dỗ ngon dỗ ngọt mới đón được cô ta về , thái độ thành khẩn y như rước ông bà tổ tiên về nhà vậy.
Tiếp đó Ô Tĩnh bị Tống Dật lớn tiếng trách mắng, nói đây là chuyện riêng của vợ chồng hắn, không đến lượt người ngoài như Ô Tĩnh xen vào.
Ô Tĩnh vô cùng bất bình khó chịu, không hiểu Ngô Tiêm Nhu kia có chỗ nào tốt.
Bởi vì có người cha chức to? Ngô Tiêm Nhu là người tùy hứng, lại không có chí tiến thủ, cũng chưa từng cố gắng nỗ lực , vậy vì sao Tống Dật phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa?
Chẳng lẽ cứ tùy hứng thì được coi là đáng yêu?
Dù biết yêu vốn không cần lý do, nhưng sao lại yêu một người giống Ngô Tiêm Nhu?
Ô Tĩnh không tài hiểu nổi, thấy cấp trên của mình như vậy, Ô Tĩnh càng thêm thất vọng.
Ô Tĩnh hỏi Tống Dật vì sao muốn làm thế.
Tống Dật chỉ đáp ‘vì tôi cảm thấy vui’.
Tống Dật phân phó Ô Tĩnh thực hiện một nhiệm vụ hết sức nguy hiểm, thậm chí có khả năng không thể quay về.
Đáy lòng Ô Tĩnh mường tượng được chuyện sắp xảy ra, nhưng không dám nghĩ nhiều.
Quân nhân lấy phục tùng làm thiên chức, Ô Tĩnh thực hiện nhiệm vụ mà Tống Dật giao cho, cuối cùng bị nổ chết trong lúc chiến đấu, thân xác không còn nguyên vẹn.
Hy sinh vì quốc gia, Ô Tĩnh không một lời oán thán, ngoài cô ra, những người cùng làm nhiệm vụ với cô nếu không chết thì cũng trọng thương.
Chỉ là cái người đã truyền ngọn lửa nhiệt huyết cho cô, cuối cùng lại thành ra như vậy.
Do lợi ích làm thay đổi bản chất con người sao, mọi người đều nói Ngô Tiêm Nhu vượng phu, gả cho Tống Dật, Tống Dật cũng vì thế mà từng bước thăng tiến.
Thế nhưng Ô Tĩnh nhìn ra được, Tống Dật không làm tròn bổn phận của mình.
Vì anh hùng khó qua ải mỹ nhân?
Ô Tĩnh không lí giải nổi, những điều này đến cả một phụ nữ như cô cũng nhìn ra được, ngược lại vì sao Tống Dật lại trầm luân trong đó, không chịu suy xét bản chất vấn đề?
Lợi dụng tài nguyên quốc gia, nào là trực thăng quân đội, rồi thì binh lính, súng ống,… mang ra chỉ để xử lí mấy chuyện nhảm nhí của Ngô Tiêm Nhu.
Mà những thứ này đều do người dân cả nước đóng thuế, cung cấp nuôi dưỡng quân đội.
Trắng trợn lợi dụng quyền hạn, đã thế còn vênh vang như sợ người khác không biết.
*Vênh vang: kiêu ngạo lộ liễu, lố lăng
Tâm nguyện của Ô Tĩnh:Hi vọng Tống Dật không cưới Ngô Tiêm Nhu, không muốn người mà mình coi như anh trai, vô cùng kính trọng trở thành người đàn ông như vậy; hi vọng bản thân có thể thăng tiến trong sự nghiệp, không làm cấp dưới của Tống Dật nữa.
Vừa tiếp nhận xong kịch bản, cằm Ninh Thư liền đập mạnh xuống lớp bùn.
Liếc mắt sang Tống Dật nằm bên cạnh, vẻ mặt Tống Dật vô cùng nghiêm nghị, mắt to mày rậm.
Dáng vẻ oai nghiêm chính trực, tràn đầy cảm giác an toàn.
Tống Dật cảm giác có ai đó nhìn mình, quay đầu lại liền thấy Ninh Thư đang nhìn hắn chăm chú, khẽ nhướng mày, Ninh Thư rời mắt, tập trung tinh thần quan sát tình huống.
Không xa phía trước là một con đường, các cô muốn bắt giữ bọn tội phạm tại đây.
Xung quanh có không ít chiến sĩ ẩn núp, mai phục.
Nhìn thấy cảnh này, cơ bắp toàn thân không nhịn được co giật, một dòng nhiệt huyết bỗng xông thẳng lên đại não, trái tim bất giác đập thịch thịch.
Ninh Thư điều chỉnh hô hấp của mình, ngăn không cho cơ thể run rẩy.
Hiện tại cô là một quân nhân?
Bảo vệ quốc gia, vì sứ mệnh và tín ngưỡng, hiến dâng cả tính mạng để duy trì nền hòa bình của nước nhà.
Ninh Thư mỉm cười, cho nên mới nói, làm nhiệm vụ là công việc có ý nghĩa.
Đặc biệt hóa thân thành nhân vật này lại càng ý nghĩa hơn.
Quan sát khoảng nửa giờ, bỗng xuất hiện tiếng còi ô tô cùng tiếng xe lăn bánh từ xa vọng lại.
Ninh Thư áp tai xuống đất, cảm giác ô tô đi về hướng này mỗi lúc một gần.
Tống Dật vẫn giữ nguyên nét mặt trấn định, ánh mắt sắc như ưng khóa chặt trên chiếc xe hàng đang từ từ đi tới.
Có vẻ không chỉ có một chiếc, quan sát thêm một lúc, tổng cộng có tới 3 xe hàng.
Tống Dật ra hiệu, phân công nhiệm vụ cho từng người.
Xe chạy chậm trên đường cái, khí nóng đối lưu khiến thân xe chút vặn vẹo, đằng sau xe phả khói bụi mù.
*Phổ cập kiến thức về khí nóng đối lưu :3 (chế nào không thích vật lý có thể lướt qua): Vào những ngày nắng nóng, mặt đường (nhất là đường nhựa) hấp thụ ánh sáng mặt trời mạnh nên rất nóng. Lượng nhiệt này sau đó bức xạ trở lại làm nóng những lớp không khí trên mặt đường. Lớp không khí càng gần mặt đường càng bị đốt nóng và sẽ bị giãn nở, chiết suất giảm. Hiện tượng đối lưu không khí làm chúng ta có cảm giác như ở phía trước có vũng nước và hình ảnh dao động thấp thoáng.
Ninh Thư giữ chặt khẩu súng, lòng bàn tay chảy mồ hôi nhơm nhớp.
Xe đang lăn bánh, đột nhiên oành một tiếng, một lốp xe phía trước bị nổ.
Xe đầu tiên dừng bánh , hai xe phía sau cũng dừng lại.
Người bên trong mất kiên nhẫn nhảy xuống xe, đi tới đầu xe kiểm tra bánh .
Lái xe thò đầu ra, hỏi người bên dưới: “Sao vậy?”
“Lốp xe bị đâm thủng, khẳng định quanh đây có cớm, chạy mau.” Mấy tên tội phạm này rất có kinh nghiệm, vừa nhìn đã đoán được nguyên nhân, cảnh giác muốn bỏ chạy.
Tống Dật phát lệnh, Ninh Thư cùng những người khác cầm súng lao ra đường lớn.
Lũ tội phạm bỏ xe lại, chạy trốn tứ phía, Tống Dật gào lớn: “Đừng đả thương chúng, phải bắt sống.”
*Đả thương: Đánh làm cho bị thương
Không đả thương để tránh những tranh chấp quốc tế.
Nhưng mấy tên này cũng có súng, liên tục nã đạn vào đoàn người bao gồm Ninh Thư.
“Trực tiếp làm đi.” Tống Dật thấy chúng nổ súng không chớp mắt, lạnh lùng ra lệnh.
“Cô kiểm tra ba chiếc xe kia xem có chứng cứ buôn lậu không.” Tống Dật ra lệnh cho Ninh Thư, sau đó dẫn theo vài người đi truy bắt tội phạm.
Ninh Thư lấy ra một sợi kẽm nhỏ xíu từ chiếc túi bên hông, chuẩn bị mở khóa xe.
Trời má, cô chưa từng cậy khóa bao giờ.
Mà Ô Tĩnh lại thành thục y như cao thủ phá khóa.
Ninh Thư dựa theo trí nhớ của người ủy thác, đút sợi kẽm vào ổ.
Ninh Thư lần mò ổ khóa, tra cắm đủ kiểu, loay hoay một hồi lâu, cuối cùng đành phải phóng xuất lực tinh thần, cảm nhận cấu tạo bên trong ổ khóa.
Có lực tinh thần trợ giúp, cô có thể thấy rõ kết cấu phía trong, mở khóa dễ dàng.
Ninh Thư thở phào một hơi, mồ hôi lạnh đầy đầu, còn tưởng không mở được chứ.
Ninh Thư mở cửa xe, trong xe có một ít hoa quả và đặc sản vùng miền.
Rất có thể những thứ này cất giấu vật chứng buôn lậu.
Ninh Thư phóng xuất lực Tinh Thần, soi kĩ từng thứ một.
Chiếc xe này không có.
Nơi này là biên cảnh, nếu kiểm tra chiếc xe đầu tiên mà không thấy vật chứng, thường thì người kiểm tra sẽ mất cảnh giác với xe sau.
Ninh Thư sợ xảy ra sơ xuất nên kiểm tra rất kĩ lưỡng, nếu không có vật chứng xác thực, tranh chấp quốc tế sẽ xảy ra.
Mà người vợ quân nhân tên Ngô Tiêm Nhu này lại sống theo cách khác người.
Nói không ngoa thì giống hệt thứ tàn phế vô dụng, khiến mấy cô vợ quân nhân khác chướng mắt vô cùng.
Ai ai cũng chỉ nhìn vào quyền cao chức trọng của Tống Dật, chẳng bận tâm hắn có thực hiện nghĩa vụ hay không.
Chỉ có Ô Tĩnh mới biết, ngay cả những nhiệm vụ cấp thiết Tống Dật đều không làm, có thể bỏ qua thì bỏ qua.
Người đàn ông chính trực, giàu trách nhiệm trước kia bỗng trở nên không có chút tiết chế nào.
Tống Dật trở thành ông chồng quốc dân trong mắt hội chị em, vừa quyền cao chức trọng, vừa đẹp trai lại vừa chung thủy, lúc cần sẽ lập tức xuất hiện.
Cưng chiều bạn, bao dung bạn, yêu thương bạn.
Câu chuyện biến một anh hùng cái thế thành một tên chỉ biết yêu yêu đương đương, đắm chìm trong nhi nữ tình trường, suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Ô Tĩnh đi tìm Ngô Tiêm Nhu nói chuyện cho ra nhẽ, bảo Ngô Tiêm Nhu đừng cản trở tiền đồ của Tống Dật, tương lai của hắn còn phát triển, sẽ đạt được nhiều huân chương danh hiệu, thậm chí còn được ghi tên vào sử sách.
Chỉ cần nhẫn nại và nỗ lực, ắt sẽ đạt được thành tựu to lớn.
Ngô Tiêm Nhu coi hành động của Ô Tĩnh giống tình địch tìm đến khiêu khích. Dựa vào trực giác phụ nữ , Ngô Tiêm Nhu nhạy bén phát hiện người cấp dưới này rất quan tâm đến Tống Dật.
Ngô Tiêm Nhu không nói không rằng, trực tiếp thu dọn hành lý chuyển về nhà ngoại, không chịu sống trong quân khu nữa.
Tống Dật phải dỗ ngon dỗ ngọt mới đón được cô ta về , thái độ thành khẩn y như rước ông bà tổ tiên về nhà vậy.
Tiếp đó Ô Tĩnh bị Tống Dật lớn tiếng trách mắng, nói đây là chuyện riêng của vợ chồng hắn, không đến lượt người ngoài như Ô Tĩnh xen vào.
Ô Tĩnh vô cùng bất bình khó chịu, không hiểu Ngô Tiêm Nhu kia có chỗ nào tốt.
Bởi vì có người cha chức to? Ngô Tiêm Nhu là người tùy hứng, lại không có chí tiến thủ, cũng chưa từng cố gắng nỗ lực , vậy vì sao Tống Dật phải nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa?
Chẳng lẽ cứ tùy hứng thì được coi là đáng yêu?
Dù biết yêu vốn không cần lý do, nhưng sao lại yêu một người giống Ngô Tiêm Nhu?
Ô Tĩnh không tài hiểu nổi, thấy cấp trên của mình như vậy, Ô Tĩnh càng thêm thất vọng.
Ô Tĩnh hỏi Tống Dật vì sao muốn làm thế.
Tống Dật chỉ đáp ‘vì tôi cảm thấy vui’.
Tống Dật phân phó Ô Tĩnh thực hiện một nhiệm vụ hết sức nguy hiểm, thậm chí có khả năng không thể quay về.
Đáy lòng Ô Tĩnh mường tượng được chuyện sắp xảy ra, nhưng không dám nghĩ nhiều.
Quân nhân lấy phục tùng làm thiên chức, Ô Tĩnh thực hiện nhiệm vụ mà Tống Dật giao cho, cuối cùng bị nổ chết trong lúc chiến đấu, thân xác không còn nguyên vẹn.
Hy sinh vì quốc gia, Ô Tĩnh không một lời oán thán, ngoài cô ra, những người cùng làm nhiệm vụ với cô nếu không chết thì cũng trọng thương.
Chỉ là cái người đã truyền ngọn lửa nhiệt huyết cho cô, cuối cùng lại thành ra như vậy.
Do lợi ích làm thay đổi bản chất con người sao, mọi người đều nói Ngô Tiêm Nhu vượng phu, gả cho Tống Dật, Tống Dật cũng vì thế mà từng bước thăng tiến.
Thế nhưng Ô Tĩnh nhìn ra được, Tống Dật không làm tròn bổn phận của mình.
Vì anh hùng khó qua ải mỹ nhân?
Ô Tĩnh không lí giải nổi, những điều này đến cả một phụ nữ như cô cũng nhìn ra được, ngược lại vì sao Tống Dật lại trầm luân trong đó, không chịu suy xét bản chất vấn đề?
Lợi dụng tài nguyên quốc gia, nào là trực thăng quân đội, rồi thì binh lính, súng ống,… mang ra chỉ để xử lí mấy chuyện nhảm nhí của Ngô Tiêm Nhu.
Mà những thứ này đều do người dân cả nước đóng thuế, cung cấp nuôi dưỡng quân đội.
Trắng trợn lợi dụng quyền hạn, đã thế còn vênh vang như sợ người khác không biết.
*Vênh vang: kiêu ngạo lộ liễu, lố lăng
Tâm nguyện của Ô Tĩnh:Hi vọng Tống Dật không cưới Ngô Tiêm Nhu, không muốn người mà mình coi như anh trai, vô cùng kính trọng trở thành người đàn ông như vậy; hi vọng bản thân có thể thăng tiến trong sự nghiệp, không làm cấp dưới của Tống Dật nữa.
Vừa tiếp nhận xong kịch bản, cằm Ninh Thư liền đập mạnh xuống lớp bùn.
Liếc mắt sang Tống Dật nằm bên cạnh, vẻ mặt Tống Dật vô cùng nghiêm nghị, mắt to mày rậm.
Dáng vẻ oai nghiêm chính trực, tràn đầy cảm giác an toàn.
Tống Dật cảm giác có ai đó nhìn mình, quay đầu lại liền thấy Ninh Thư đang nhìn hắn chăm chú, khẽ nhướng mày, Ninh Thư rời mắt, tập trung tinh thần quan sát tình huống.
Không xa phía trước là một con đường, các cô muốn bắt giữ bọn tội phạm tại đây.
Xung quanh có không ít chiến sĩ ẩn núp, mai phục.
Nhìn thấy cảnh này, cơ bắp toàn thân không nhịn được co giật, một dòng nhiệt huyết bỗng xông thẳng lên đại não, trái tim bất giác đập thịch thịch.
Ninh Thư điều chỉnh hô hấp của mình, ngăn không cho cơ thể run rẩy.
Hiện tại cô là một quân nhân?
Bảo vệ quốc gia, vì sứ mệnh và tín ngưỡng, hiến dâng cả tính mạng để duy trì nền hòa bình của nước nhà.
Ninh Thư mỉm cười, cho nên mới nói, làm nhiệm vụ là công việc có ý nghĩa.
Đặc biệt hóa thân thành nhân vật này lại càng ý nghĩa hơn.
Quan sát khoảng nửa giờ, bỗng xuất hiện tiếng còi ô tô cùng tiếng xe lăn bánh từ xa vọng lại.
Ninh Thư áp tai xuống đất, cảm giác ô tô đi về hướng này mỗi lúc một gần.
Tống Dật vẫn giữ nguyên nét mặt trấn định, ánh mắt sắc như ưng khóa chặt trên chiếc xe hàng đang từ từ đi tới.
Có vẻ không chỉ có một chiếc, quan sát thêm một lúc, tổng cộng có tới 3 xe hàng.
Tống Dật ra hiệu, phân công nhiệm vụ cho từng người.
Xe chạy chậm trên đường cái, khí nóng đối lưu khiến thân xe chút vặn vẹo, đằng sau xe phả khói bụi mù.
*Phổ cập kiến thức về khí nóng đối lưu :3 (chế nào không thích vật lý có thể lướt qua): Vào những ngày nắng nóng, mặt đường (nhất là đường nhựa) hấp thụ ánh sáng mặt trời mạnh nên rất nóng. Lượng nhiệt này sau đó bức xạ trở lại làm nóng những lớp không khí trên mặt đường. Lớp không khí càng gần mặt đường càng bị đốt nóng và sẽ bị giãn nở, chiết suất giảm. Hiện tượng đối lưu không khí làm chúng ta có cảm giác như ở phía trước có vũng nước và hình ảnh dao động thấp thoáng.
Ninh Thư giữ chặt khẩu súng, lòng bàn tay chảy mồ hôi nhơm nhớp.
Xe đang lăn bánh, đột nhiên oành một tiếng, một lốp xe phía trước bị nổ.
Xe đầu tiên dừng bánh , hai xe phía sau cũng dừng lại.
Người bên trong mất kiên nhẫn nhảy xuống xe, đi tới đầu xe kiểm tra bánh .
Lái xe thò đầu ra, hỏi người bên dưới: “Sao vậy?”
“Lốp xe bị đâm thủng, khẳng định quanh đây có cớm, chạy mau.” Mấy tên tội phạm này rất có kinh nghiệm, vừa nhìn đã đoán được nguyên nhân, cảnh giác muốn bỏ chạy.
Tống Dật phát lệnh, Ninh Thư cùng những người khác cầm súng lao ra đường lớn.
Lũ tội phạm bỏ xe lại, chạy trốn tứ phía, Tống Dật gào lớn: “Đừng đả thương chúng, phải bắt sống.”
*Đả thương: Đánh làm cho bị thương
Không đả thương để tránh những tranh chấp quốc tế.
Nhưng mấy tên này cũng có súng, liên tục nã đạn vào đoàn người bao gồm Ninh Thư.
“Trực tiếp làm đi.” Tống Dật thấy chúng nổ súng không chớp mắt, lạnh lùng ra lệnh.
“Cô kiểm tra ba chiếc xe kia xem có chứng cứ buôn lậu không.” Tống Dật ra lệnh cho Ninh Thư, sau đó dẫn theo vài người đi truy bắt tội phạm.
Ninh Thư lấy ra một sợi kẽm nhỏ xíu từ chiếc túi bên hông, chuẩn bị mở khóa xe.
Trời má, cô chưa từng cậy khóa bao giờ.
Mà Ô Tĩnh lại thành thục y như cao thủ phá khóa.
Ninh Thư dựa theo trí nhớ của người ủy thác, đút sợi kẽm vào ổ.
Ninh Thư lần mò ổ khóa, tra cắm đủ kiểu, loay hoay một hồi lâu, cuối cùng đành phải phóng xuất lực tinh thần, cảm nhận cấu tạo bên trong ổ khóa.
Có lực tinh thần trợ giúp, cô có thể thấy rõ kết cấu phía trong, mở khóa dễ dàng.
Ninh Thư thở phào một hơi, mồ hôi lạnh đầy đầu, còn tưởng không mở được chứ.
Ninh Thư mở cửa xe, trong xe có một ít hoa quả và đặc sản vùng miền.
Rất có thể những thứ này cất giấu vật chứng buôn lậu.
Ninh Thư phóng xuất lực Tinh Thần, soi kĩ từng thứ một.
Chiếc xe này không có.
Nơi này là biên cảnh, nếu kiểm tra chiếc xe đầu tiên mà không thấy vật chứng, thường thì người kiểm tra sẽ mất cảnh giác với xe sau.
Ninh Thư sợ xảy ra sơ xuất nên kiểm tra rất kĩ lưỡng, nếu không có vật chứng xác thực, tranh chấp quốc tế sẽ xảy ra.
Danh sách chương