Trì Vãn Chiếu tan tầm đúng giờ, rất hiếm khi ở lại công ty, vừa qua năm giờ thì có nhân viên Cảnh Yên nhìn thấy bóng dáng cô nắm tay Khổng Hi Nhân rời đi.
Mọi người đứng ở cửa sổ nhìn thấy Trì tổng trong mắt bọn họ thường lạnh nhạt xa cách lại khẽ cười với Khổng Hi Nhan, trước khi lên xe còn tự mình giúp Khổng Hi Nhan mở cửa xe, chẳng biết hai người đang nói gì, mặt than Trì tổng lại hiện ra tia cưng chiều, ánh mắt dịu dàng, sau đó gật đầu nói một câu, nhìn khẩu hình miệng là đang nói:
"Được."
Quả là tuyệt vời!
Những điều này nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ là bất kỳ ai nói với bọn họ Trì tổng chẳng những đã kết hôn mà còn là một cuồng ma sủng thê, bọn họ tin mới là lạ.
Bây giờ họ không thể không tin.
Tin rằng hôm nay qua đi, Cảnh Yên sẽ không bao giờ truyền ra tin đồn về Trì tổng và Sài Nhân cũng như tám nhảm nữa.
Trừ khi muốn giống như hai cái phòng kia.
Cửa sổ tầng sáu còn có mấy người nhoài người lên, trên tay bọn họ cầm văn kiện hoặc túi xách, giờ phút này đều nhìn xuống lầu với ánh mắt hâm mộ:
"Trước kia cảm thấy dáng vẻ làm việc của Trì tổng là đẹp nhất nhưng tôi sai rồi, rõ ràng là dáng vẻ yêu đương mới đẹp nhất!"
"Cô lại sai rồi, cô không thể nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp hơn của Trì tổng đâu."
"......"
Người nói muốn phản bác, suy nghĩ một chút, dường như không thể phản bác được.
Trì tổng quả thật có nhiều vẻ đẹp hơn nhưng các cô không nhìn thấy.
Ánh mắt hâm mộ ghen tị lại có chút oán của mọi người nhìn theo chiếc xe của Trì Vãn Chiếu và Khổng Hi Nhan rời đi, trong Cảnh Yên vẫn chưa tan tầm, phòng làm việc vẫn bận rộn như trước, hôm nay đưa Trì Vãn Chiếu trở về nhà là Giang Viễn.
Về phần Chu Sinh.
Ở công ty tăng ca.
Anh vừa buông văn kiện xuống, thở phào một hơi thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên, Chu Sinh cầm lên nhìn sau đó trong đôi mắt sáng lóe lên tia sắc bén.
"A lô."
"Được, tôi biết rồi."
"Đừng đánh rắn động cỏ, tiếp tục điều tra."
Chu Sinh đơn giản dặn dò vài câu rồi cúp điện thoại, anh siết chặt điện thoại trong lòng bàn tay, trầm tư giây lát. sau đó quyết định gọi điện cho Trì Vãn Chiếu.
"Trì tổng."
Trì Vãn Chiếu ngồi trên xe, cô nhìn Khổng Hi Nhan đang chơi đùa với Yên Yên, mở miệng nói:
"Có chuyện gì?"
Chu Sinh:
"Trì tổng, lúc trước cô bảo tôi điều tra chuyện ngoài ý muốn ở Hẹn ước thứ Sáu, bây giờ có chút kết quả."
Trì Vãn Chiếu thu liễm ý cười giữa chân mày, cô nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lọt vào tầm mắt đều là mảng xanh xanh, cô mở miệng nói:
"Ai làm?"
Giọng Chu Sinh trầm xuống:
"Tra được một trong số đó có liên quan với Hâm Huy, cụ thể vẫn chưa tra được là ai, tôi đã dặn dò bọn họ tiếp tục điều tra."
Trì Vãn Chiếu quay đầu lại nhìn Khổng Hi Nhan bên cạnh cười nói với Yên Yên, trong lòng đã đoán được là ai, cô do dự sau đó nói:
"Trước tiên cứ điều tra tiếp."
Chu Sinh lập tức nói:
"Dạ Trì tổng."
Trì Vãn Chiếu cúp điện thoại, Khổng Hi Nhan nhìn cô:
"Sao vậy?"
"Không có gì."
Nói xong cô lại nghĩ sau đó nói tiếp:
"Hi Nhan."
Khổng Hi Nhan:
"Hủm?"
Trì Vãn Chiếu đặt tay lên người Yên Yên xoa xoa bộ lông trắng của nó, như không có việc gì nói:
"Em cảm thấy Quan Hiểu Dĩnh đóng vai trò gì trong chuyện xảy ra ba năm trước?"
Khổng Hi Nhan nghe vậy sửng sốt, đóng vai trò gì? Chẳng lẽ không chỉ ở phía sau Hà Vi và Ngụy Diễm thêm dầu vào lửa?
Khổng Hi Nhan nhíu mày, Trì Vãn Chiếu nhìn thấy vẻ mặt như vậy của Khổng Hi Nhan, cô nhích đến gần nói:
"Nếu như... không chỉ là thêm dầu vào lửa, nếu như chuyện xảy ra vào ba năm trước là một tay cô ta tạo ra..."
"Không thể nào!"
Khổng Hi Nhan cắt đứt suy đoán của Trì Vãn Chiếu:
"Không đâu."
Trì Vãn Chiếu không nói gì thêm, chỉ nắm lấy tay Khổng Hi Nhan.
Khổng Hi Nhan im lặng.
Thật sự không thể nào như cô nói sao?
Ba năm trước, bởi vì muốn có được vai diễn mà bất chấp, cho dù tính kế với Tiểu Phàm, tính kế với cô, dẫn đến Tiểu Phàm đột ngột qua đời.
Cô nói không thể nào có chăng là đang lừa mình dối người?
Cô thà tin rằng người bạn từng thân kia chỉ là một kẻ xấu hơn là một tội nhân.
Khổng Hi Nhan cúi đầu cụp mắt, hỏi:
"Chị đã biết gì đó, phải không?"
"Có chắc không?"
Trì Vãn Chiếu lắc đầu:
"Chỉ mới tra được một vài thứ, vẫn chưa chắc chắn, nếu em không muốn chị tiếp tục điều tra, chị sẽ thu tay."
Dù sao lúc trước cô đã hứa với Khổng Hi Nhan sẽ tha cho Quan Hiểu Dĩnh một lần, cô sẽ không nuốt lời.
Về phần những thứ cô tra được, cô cũng sẽ chuyển giao cho người khác.
Nhưng Khổng Hi Nhan không phải là nạn nhân duy nhất trong vụ tai nạn Hẹn ước thứ sáu đó.
Giọng Khổng Hi Nhan vẫn như cũ:
"Chị tra được gì?"
Trì Vãn Chiếu nhìn chằm chằm cô:
"Sự cố ngoài ý muốn ở Hẹn ước thứ sáu có liên quan đến cô ta."
Sắc mặt Khổng Hi Nhan thoáng chốc tái nhợt, không nói gì nữa.
Qua một lúc lâu, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, Yên Yên cảm nhận được cảm xúc sa sút của cô, nó ngẩng đầu lên liếm liếm cằm cô kêu meo meo, cảm giác ngứa ngáy khiến cho Khổng Hi Nhan thu hồi tầm mắt, cô đưa tay xoa xoa lông trắng của Yên Yên.
Xúc cảm mềm mại trong tay.
Làm cho ánh mắt của cô cũng dịu đi không ít.
Không bao lâu chiếc xe về đến nhà, Giang Viễn xuống xe thay các cô mở cửa, Khổng Hi Nhan ôm Yên Yên đi theo phía sau Trì Vãn Chiếu, lúc hai người vừa đến cửa Đồng Duyệt gọi điện hỏi cô có hứng thú nhận quảng cáo hay không, có thể tranh thủ quay trước lúc Ánh bình minh bắt đầu.
Khổng Hi Nhan rất ngạc nhiên.
Bởi vì từ trước tới nay nhận quảng cáo đều do Đồng Duyệt quyết định.
Bây giờ bất ngờ tới hỏi ý kiến của cô, cô vẫn có chút không quen.
Bất quá Khổng Hi Nhan cũng không nói nhiều, chỉ nhờ Đồng Duyệt gửi thông tin chi tiết về quảng cáo qua cho cô.
Đồng Duyệt nói thêm hai câu liền cúp máy.
Không lâu sau Khổng Hi Nhan liền nhìn thấy thông tin quảng cáo Đồng Duyệt gởi tới.
Là quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da, thương hiệu nổi tiếng trong nước, Khổng Hi Nhan nhớ lại quảng cáo của thương hiệu này đều là mời nữ minh tinh nổi tiếng nhất hiện nay quay, cũng không quan tâm lịch trình của họ bận rộn đến mức nào, cũng không quan tâm tiền thù lao cao ngất ngưởng, bọn họ đều có thể mời được, chính vì thế, thương hiệu lớn mạnh lâu năm này được công chúng yêu thích, lượng tiêu thụ cứ tăng vọt.
Tất cả đều nói đó là ảnh hưởng qua lại.
Nữ minh tinh mang lại lượng tiêu thụ cho sản phẩm, sản phẩm nâng cao độ nổi tiếng của minh tinh.
Cô vẫn còn nhớ mấy năm đầu thương hiệu này vừa mới xuất hiện đều là xin người ta quay chụp quảng cáo, bây giờ thì ngược lại, vô số nữ minh tinh đều muốn được hợp tác với thương hiệu này.
Khổng Hi Nhan không nghĩ tới quảng cáo Đồng Duyệt nói tới là của thương hiệu này.
Sau đó cô nhíu mày, dựa theo tính cách của Đồng Duyệt, có được tài nguyên tốt đã sớm ra quyết định sao còn hỏi ý kiến của mình?
Chắc chắn trong đó có nguyên nhân.
Khổng Hi Nhan ngồi trên sô pha suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra là nguyên nhân gì, cô muốn hỏi Trì Vãn Chiếu, nhưng quay đầu nhìn thấy Trì Vãn Chiếu đang nấu cơm trong phòng bếp, đeo tạp dề, động tác lưu loát, ống tay áo xắn lên khủy tay, lộ ra nửa cánh tay trắng nõn, đường nét xinh đẹp.
Cô nhìn chằm chằm một lúc rồi thu hồi ánh mắt, điện thoại sáng lên, có tin nhắn weibo gửi tới, cô cầm lấy xem liền biết nguyên nhân tại sao Đồng Duyệt lại gửi quảng cáo này tới hỏi ý kiến của cô.
Bởi vì quảng cáo này có hai người.
Mà người kia, là Sài Nhân.
Khó trách Đồng Duyệt không dám tự ý làm chủ.
Khổng Hi Nhan thuận tay ấn vào, thấy Sài Nhân đã quyết định nhận quảng cáo này, bên dưới weibo của cô ấy đều là lời chúc mừng của fan.
- Nữ thần quyền lực!!! Ngay sau khi trở về đã nhận ngay bộ phim của Lâm Đạo và quảng cáo của HG, ngầu ngất ngây luôn!
- Đồng ý, nữ thần quá ngầu luôn! Muốn sinh khỉ con cho nữ thần!
- Ơ? Sao không công bố người còn lại là ai?
- Quản hắn là ai, dù sao tôi chỉ mua cho Nhân Nhân!!!
- Xin chúc mừng! Ngay lập tức bỏ xa Khổng Hi Nhan mấy con phố!
- Lầu trên có phải đang trêu đùa tôi đúng không? Khổng Hi Nhan? Chỉ với cái quảng cáo này là có thể bỏ xa mấy con phố rồi, cũng không nghĩ xem HG nổi tiếng không cần tốt nhất chỉ cần tốt hơn, Khổng Hi Nhan ???
- Ê ê ê, mấy người thật là quá đáng, xem fan của Nhan Nhan tụi này chết hả?
- Lầu trên chuyên gia anti, mọi người xem nó vô hình là được rồi, đây là chuyện vui, hi vọng nữ thần có thể vui vẻ không bị làm phiền.
- Tôi chỉ hi vọng nữ thần có thể ở bên người mình thích, không sao cả, ba năm các bạn đều cùng nhau trải qua, tôi tin sau cơn mưa trời lại sáng!
Ngay khi bình luận này xuất hiện ngay lập tức được đẩy lên, Khổng Hi Nhan nhìn bình luận phía dưới từ chuyện tình cảm của Sài Nhân bắt đầu, rồi scandal của Sài Nhân cho đến trực tiếp xuất hiện tên của Trì Vãn Chiếu và Sài Nhân.
Không cần nghĩ cũng biết nhất định sẽ là một trận mưa máu gió tanh.
Cô rời khỏi weibo của Sài Nhân, nhìn thấy trên hot search còn treo tin tức Đinh Tư Viễn và Đơn Trình.
Chỉ là lần này đăng tin là ZF.
Tuyên bố đưa hai người đó vào trung tâm cai nghiện ma túy, đồng thời cũng ban hành thông cáo phong sát họ.
Đầu ngón tay Khổng Hi Nhan chạm vào bức hình, hình tượng Đinh Tư Viễn và Đơn Trình tuột dốc không ít, đầu tóc rối tung, hai mắt vô thần tinh thần suy sụp, từ trong bức hình có thể cảm nhận được hai người họ mệt mỏi không còn tinh thần.
Cô ấn vào weibo này, xem qua bình luận nổi bật nhất.
- Con người luôn phải trả giá cho những gì họ đã làm, không sớm thì muộn.
Cô nhìn chằm chằm bình luận này hồi lâu, sau đó rời khỏi weibo.
Bữa cơm tối Trì Vãn Chiếu vẫn chưa làm xong, Khổng Hi Nhan buông điện thoại xuống, đi vào phòng bếp, cô từ sau lưng ôm lấy Trì Vãn Chiếu, mặt dán lên lưng cô ấy.
"Em đói à?"
Trì Vãn Chiếu tắt lửa, đặt đồ trên tay mình xuống, xoay người nhìn Khổng Hi Nhan, nhìn thấy vành mắt người này ửng đỏ, cô liền mở miệng hỏi:
"Em sao vậy?"
Khổng Hi Nhan lắc đầu:
"Không sao, cơm tối đã xong chưa? Chị có muốn em giúp không?"
Trì Vãn Chiếu nắm lấy tay cô giọng trầm xuống:
"Hi Nhan."
Giọng của Trì Vãn Chiếu cũng không tính là hùng hổ dọa người nhưng Khổng Hi Nhan vẫn cảm giác được áp lực bức người, cô cúi đầu trầm tư một lúc rồi nói:
"Tiểu Vãn, chị đi điều tra đi."
"Sao?"
Lúc đầu Trì Vãn Chiếu vẫn không hiểu, sau đó cô mới chợt nghĩ ra:
"Nhưng em..."
Khổng Hi Nhan thoải mái nói:
"Em không muốn nhìn thấy cô ấy phạm thêm sai lầm nữa."
Hy vọng Quan Hiểu Dĩnh có thể kịp thời dừng lại những lỗi làm của mình.
Nếu không thể, vậy để cô tới ngăn lại.
Trì Vãn Chiếu gật đầu:
"Được."
Trong phòng bếp Trì Vãn Chiếu vẫn bận rộn như trước, Khổng Hi Nhan vẫn dựa lên lưng cô, thỉnh thoảng đập đầu vào tấm lưng mảnh khảnh của cô, dường như đang rối rắm chuyện gì đó, Trì Vãn Chiếu hưởng thụ khoảnh khắc ấm áp này, bàn tay cô cũng dần chậm lại.
Qua hồi lâu, Khổng Hi Nhan chợt lui ra sau, kéo ra khoảng cách:
"Tiểu Vãn."
Trì Vãn Chiếu nghiêng đầu:
"Sao?"
Khổng Hi Nhan:
"Em muốn nhận quảng cáo."
Giọng Trì Vãn Chiếu mang theo dịu dàng:
"Được."
----Hết chương 122---