Em gái Trần Hữu Tông vừa nghe ba Trần nói, nhịn không được cười "Ba đẹp trai như vậy, anh trai còn không bằng ba đâu, sao có thể ném mặt mũi anh!



Trần Hữu Tông sờ mũi, cười ha hả "Con là con trai ba, chẳng lẽ không phải là giống ba sao?"



"Ai da, da mặt con cũng thật dày."



Một câu đổi lấy mọi người cười đùa, nhìn ra được, người nhà này có cảm tình rất tốt.



Trần Hữu Tông cười đủ rồi, lúc này mới chỉ vào Yuuya, nói với ba Trần "Đây là Yuuya, là học sinh con dạy ở bên ngoài."



Ba Trần híp mắt, xuyên thấu qua kính lão cẩn thận đánh giá "Nga, Yuuya, tên rất đẹp, vừa tú khí lại vừa lịch sự tao nhã, người cũng lớn lên đẹp, Hữu Tông này, con muốn cưới người ta vào nhà đúng không?



Ba Trần đại khái là phái hành động, lập tức bắt đầu móc túi áo muốn tìm bao lì xì, tìm không thấy còn nhắc nhở mẹ Trần '' Bà nhìn xem, nữ hài người ta tới nhà mình bà cũng không biết chuẩn bị một bao lì xì, nhìn xem, làm con bé chê cười rồi!



Mọi người dở khóc dở cười.



Trần Hữu Tông cẩn thận đánh giá sắc mặt Yuuya, ngượng ngùng nói "Xin lỗi xin lỗi, cái này ba tôi không phải là cố ý, Lan đừng để ý......"



Yuuya lắc đầu, nhìn ba Trần chết sống muốn bao lì xì, đột ngột cười, cậu nhìn Trần Hữu Tông, gần như hâm mộ nói "Tôi không giận đâu, ba của anh rất tốt."



Ánh mắt Long Cảnh nhìn Yuuya biểu lộ ra một tia thương tiếc.



----------



Thời điểm trở lại biệt thự trên núi, sắc trời đã trở tối.



Yuuya đi về phòng, có chút không kiên nhẫn nhìn thoáng qua nam nhân đi theo sau "Anh còn có chuyện gì sao?"



Người đi theo sau không rên một tiếng, con ngươi thâm thuý phảng phất tổng hợp vô số suy nghĩ.



"Tôi đi nghỉ ngơi đây." Thấy đối phương không tính toán mở miệng, Yuuya bĩu môi, đẩy cửa muốn vào phòng.



"Đêm nay anh ngủ với em." Phía sau đột ngột vang lên một đạo thanh âm.



Yuuya dừng một chút, có chút không thể tin tưởng quay đầu lại "Ha?"



Long Cảnh cong khóe miệng, thoạt nhìn tâm tình sung sướng "Anh xem thời tiết dự báo, nói đem nay trời sẽ mưa, anh ngủ với em, sét đánh cũng không làm em sợ."



Yuuay bình tĩnh nhìn Long Cảnh, cười lạnh một tiếng, "Tôi một chút cũng không sợ sét đánh."



Long Cảnh biết nghe lời sửa miệng "Nga, vậy anh sợ."



Yuuya "......" Anh sợ mới có quỷ a!



Khuôn mặt lạnh có thể doạ quỷ của Long Cảnh mà sợ sét đánh, ai mà tin được!



Long Cảnh thật giống như là hạ quyết tâm, làm thế nào cũng đuổi không đi, Yuuya cũng không có biện pháp, tùy ý để đối phương chiếm cứ một nửa giường cậu.



Chờ đến cậu tắm rửa xong, Long Cảnh cũng đã thay áo ngủ ngồi ở trên giường, trong tay cầm máy tính cùng một đống văn kiện, ông chủ Long tựa hồ là còn rất nhiều chuyện chưa hoàn thành.



Yuuya nhìn lướt qua, mở miệng nói "Tôi buồn ngủ, nếu anh làm phiền đến tôi thì liền cút đi."



Long Cảnh ngây một chút, nhìn một đống văn kiện trong tay, trên mặt tựa hồ chợt lóe qua cảm xúc ảo não, hắn đứng dậy, đặt mấy thứ kia sang một bên, nhanh chóng trở lại trên giường, vỗ vỗ bên kia, khuôn mặt tuấn tú góc cạnh nhu hoà đi rất nhiều.



Yuuya trừu trừu khóe mắt, nhận mệnh bò lên bên kia giường "Tôi nói trước, tư thế ngủ của tôi rất kém, nếu không cẩn thận đá trúng anh......"



Yuuya nhịn không được nghĩ đến tình hình ngủ chung với Fuuto lúc trước, nghĩ đến khuôn mặt tuấn mỹ kia bởi vì thống khổ mà nhăn nhó như khỉ, cậu liền nhịn không được muốn cười.



Nghĩ như vậy, cậu lộ ra một ý cười rõ ràng.



Long Cảnh không biết đối phương đang nghĩ cái gì, nhưng có thể nhìn thấy Yuuya tươi cười, hắn cũng sẽ cười theo, khóe miệng cong cong, hắn thoạt nhìn thực sung sướng "Đây cũng là một loại phương thức bồi dưỡng tình cảm, em có thể làm nũng với anh nhiều hơn."



Nụ cười của Yuuya tức khắc cứng lại, oán hận trừng đối phương một cái "Làm nũng? Anh cũng đừng nghĩ, la lối khóc lóc tôi cũng không làm."



Long Cảnh không thèm để ý "La lối khóc lóc cũng có thể."



Yuuya "......" Đầu nam nhân này bị đụng hỏng rồi sao?



Tiếp theo liền tắt đèn, căn phòng nháy mắt lâm vào hắc ám, chỉ có đèn ngủ ở đầu giường sáng lên, phát ra ánh sáng mỏng manh.



Lúc trước đã nói, giường này thập phần lớn, cho nên liền tính là nhiều thêm một người trên giường cũng không có cảm giác gì, bởi vì hai người cách xa nhau, hơn nữa hai người đều có chăn riêng.



Long Cảnh vốn dĩ tính toán đắp cùng một cái chăn với em trai đáng yêu để bồi dưỡng tình cảm, nhưng bất đắc dĩ là Yuuya thập phần kháng cự, Long đại BOSS không có biện pháp, đành phải vất vả về phòng của mình lấy chăn qua.



Không gian yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở, Yuuya có chút không thích ứng xoay người, nhắm mắt lại muốn ngủ, ngủ sớm một chút để đỡ phiền lòng.



Một chút buồn ngủ Long Cảnh cũng không có, ánh mắt Yuuya nhìn người một nhà Trần gia hôm nay vẫn luôn quanh quẩn trong lòng hắn, không có cách nào tản đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện