Mấy hôm sau, Mục Dã, Khổng Thu và Cam Y đều hăm hở ôm theo con yêu một lần nữa đoàn tụ cùng nhau. Nghỉ ngơi bên trong thánh điện của gia tộc Tát La Cách, Mục Dã và Khổng Thu đến trước liền đặt con mình lên trên thảm. Con cưng của Mục Dã có ấn ký hỏa diễm giữa mi tâm vô cùng rõ ràng, lại còn tỏa ra ánh sáng lam nhẹ nhàng. Cùng là mèo con, nhưng con lớn của Khổng Thu lại không có ấn ký hỏa diễm giữa mi tâm, từ khi bị ba ôm đến đây, bé vẫn mải mê ngủ. Mà chính xác từ khi sinh ra đến giờ, căn bản bé chỉ thức dậy đúng có hai lần, không biết bao nhiêu lần Khổng Thu thầm băn khoăn trong lòng có khi nào cậu sinh ra không phải mèo mà là một con heo con không nữa.

Con của Mục Dã tên là Forio, còn hai nhóc con của Khổng Thu, đứa lớn là Simba, đứa nhỏ là Diego. Vừa nghe Khổng Thu giới thiệu xong, Mục Dã thiếu chút cười đến suýt sặc cả nước miếng.

“Trọng Ni, coi bộ em cũng làm biếng quá rồi a.” Simba với Diego không phải là tên của vua sư tử và cọp nanh kiếm trong hoạt hình sao? Khổng Thu cười ha ha nói: “Lúc hai đứa vừa ra đời, nhìn dễ yêu chết di được, em thật không tài nào tưởng tượng nổi sau này tụi nhỏ lớn lên sẽ thành loại mặt than như Blue, vừa băng lãnh lại đằng đằng sát khí. Cho nên em mới đặt tên “Simba” và “Diego” cho hai đứa, chờ sau này dù hai đứa có trở thành băng sơn mỹ nam thì em vẫn có thể mường tượng lại vẻ mặt đáng yêu chết người của cả hai bây giờ.”

“Ha ha, có điều Trọng Ni từ giờ về sau tuyệt đối không được cho hai đứa nó coi Vua Sư Tử với kỷ băng hà đấy nha, không là tụi nó nhất định sẽ kiện em cho coi.”

“Em không nói, anh không nói, trời không biết đất không hay, he he..”

Ngay lúc hai người đang tán gẫu vui vẻ thì của phòng khẽ mở, cả hai đồng thời bật dậy nhìn, rồi lập tức đứng lên: “(Anh) Cam Y!”

“Hai người đến sớm vậy sao?”

Cam Y ôm con mình đi vào, còn Y Đông thì sau khi hộ tống anh ngồi lên ghế xong mới ra ngoài đóng cửa lại. Nghi thức sắp bắt đầu rồi, mấy bậc làm cha bọn họ còn rất nhiều thứ phải chuẩn bị.

Cam V vừa ngồi xuống, Mục Dã liền ôm lấy bé con vô cùng đáng yêu trong lòng anh, nhịn không được mà hôn lên mặt bé một cái thật kêu, hỏi: “Bé đặt tên chưa?”

“À, đặt rồi, là Sina.”

“Đáng yêu quá đi, Trọng Ni, nhìn nè.”

Mục Dã ôm bé đến trước mặt Khổng Thu, Khổng Thu liền cầm cánh tay béo béo tròn tròn trắng nõn của bé lên, hôn “chụt” một cái, liên tục gật đầu: “Trắng như trứng gà bóc ấy, mịn nữa nha, còn thấy được cả mạch máu dưới da luôn, em thật muốn cắn một cái quá đi.”

Con yêu của Mục Dã và Khổng Thu không có thói quen biến thành hình người, nên lúc nào cũng là mấy con mèo không ngừng ngao ngao. Mà hai người thì từ nhỏ đã quen nhìn bé con hồng hào tròn trĩnh, nên lúc này không sao khống chế được bản thân bị con yêu của Cam Y hấp dẫn. Trên người bé con khẽ thoang thoảng mùi sữa, Khổng Thu hôn lấy hôn để lên cổ bé mà vẫn không hết mùi, cứ luôn miệng hỏi Cam Y cho bé bú sữa gì mãi không thôi, thơm quá à.

Ba vị ba ba cứ mải quấn lấy Sina, bỗng con trai lớn của Khổng Thu hé mắt tỉnh dậy, hai mắt bất giác liền dán về phía Sina. Đúng lúc này, Sina lại khóc toáng lên, mặc kệ Mục Dã và Khổng Thu dỗ dành bé thế nào, Sina vẫn không thèm nín. Cam Y vội ôm lấy con, kiểm tra tã giấy đặc chế cho baby của Miêu Linh Tộc mà mình vừa thay cho bé, nhưng Sina không tè bậy nha, à, bé không ngừng cọ quậy tay chân, tựa hồ như đang tìm kiếm cái gì đó.

“Sina, con sao vậy? Khó chịu sao?” Sia càng khóc càng lớn, khiến cho Cam Y vừa mới lên chức ba không bao lâu nhất thời cuống hết cả lên. Khổng Thu với Mục Dã cũng dùng hết mọi biện pháp để dỗ bé, nhưng không có hiệu quả. Lúc này, một con mèo màu bạc loạng choạng bò lên đùi Cam Y.

“Meo meo ô….”

“Simba!”

Khổng Thu vội ôm lấy nhóc con đang định “quấy rối”…

“Meo meo ô meo meo ô….” Tiếng kêu của Sim Ba có chút khẩn thiết, nhóc không ngừng vươn móng vuốt về phía Sina. Mục Dã cảm thấy chyện có gì đó không đúng, nên cậu liền ôm Simba từ trên tay Khổng Thu xuống, đặt vào trong lòng Cam Y. Ngay khi Simba vừa chạm vào Sina, bé con liền thôi khóc, hai tay bụ bẫm nắm chặt lấy chân mèo của Simba, tiếp theo, Simba trước sự chứng kiến của ba cặp mắt đang trân trối nhìn mình, thản nhiên liếp láp khóe miệng của Sina, lam quang giữa mi tâm chợt lóe lên một cái thật chói mắt rồi biến mất.

“Simba!”

“Trời ạ!”

“Sao có thể như vậy được!”

Tiếng kinh hô nổi lên từ bốn phía.

Không phải đâu, không phải vậy chứ…. Da đầu Khổng Thu phút chốc tê dại, cậu trừng mắt nhìn con mèo nhỏ háo sắc nhà mình, ngay lúc Simba vừa hôn Sina xong, còn toan đè bé ra, may mà Khổng Thu đã kịp định thần lại mà ôm chặt lấy con mình.

“Oa oa oa…” Sina lại khóc vang.

“Meo meo meo ô ô…” Simba cũng kêu đầy nóng nảy.

“Ôi…” Mục Dã chầm chậm lau mồ hôi trên trán, không tin được nói: “Trọng Ni, có khi nào… Sina… ờ… chính là… người hầu của Simba không?” Khổng Thu không dám tin nhìn Cam Y, con cậu vừa khinh bạc con của anh Cam Y, con của cậu, thằng nhóc đó mới được có năm ngày tuổi thôi nha! Năm ngày đó nha!

“Oa oa oa..”

“Meo meo ô meo meo ô…”

Cam Y đem Sina đặt lên trên thảm, sau đó lại ôm Simba lại đặt bên người Sina, tiếng khóc lập tức im bặt, mà tiếng mèo gào cũng chấm dứt. Simba chủ động đem đuôi của mình nhét vào trong tay Sina, bé con lúc này vẫn còn sụt sịt mũi vì đã khóc nhiều quá, mà nhóc Simba dù đi chưa vững vẫn cố rướn người khẽ liếm hết nước mắt còn vương trên mặt Sina.

Cam Y khẽ cười, cuối cùng cũng có thể buông được tảng đá trong lòng xuống rồi.

“Thật tốt quá, cuối cùng Sina đã có thể tìm được chủ nhân của mình, sau này sẽ có người thương nó rồi.” Tiếp theo anh lại khẽ sờ Simba: “Simba cũng đã tìm được người hầu của mình, sau này có thể toàn tâm toàn ý mà lo tu luyện. Simba, con nên cố gắng, nhanh chóng đạt đến cực hạn của bản thân, vậy là có thể kết hôn được với Sina rồi.”

“Anh Cam Y…” Khổng Thu có chút bất an hỏi: “Nhưng hai đứa nó, là anh em họ mà.”

Cam Y khẽ cười: “Không sao đâu em, trong Miêu Linh tộc chỉ có anh chị em cùng chung cha mẹ mới không thể nảy sinh quan hệ chủ tớ, và cũng không có khả năng trở thành chủ nhân hay người hầu của nhau thôi. Còn anh chị em họ dù nội hay ngoại cũng không ảnh hưởng gì cả, hơn nữa cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến đời sau. Đây chính là điểm khác biệt của bọn anh với nhân loại. Hơn nữa, anh em họ ký kết khế ước với nhau, con cái sinh ra tỷ lệ có dạng mèo thường cao hơn bình thường. Ông nội và bà nội của bọn anh cũng là anh em bên ngoại của nhau đó.”

“Oa.” Khổng Thu trợn to hai mắt, rồi lại ngơ ngác nhìn về phía con trai mình, trời ạ, thằng bé này mạng tốt thật.

Mục Dã lại cười khì khì, vỗ vỗ vai Cam Y: “Hóa ra Cam Y sinh Sina là để dành riêng cho Simba đó nha.”

Cam Y xoa xoa cằm: “Ừ, có lý. Hai người nói xem, cả hai đều sinh ra ba nhóc mèo con hoạt bát đáng yêu, chỉ có mỗi mình Sina là bé con, hóa ra là vì chuẩn bị sẵn cho Simba.”

“Ha ha ha. Thật tốt quá. Anh Cam Y, sau này chúng ta đã thân lại càng thân hơn rồi.”

“Ừ, đúng vậy, đúng vậy.”

“Cam Y, người hầu của Forio nhà bọn anh cũng trông cậy cả vào em đó.”

“Ha ha, em nhất định sẽ cố gắng.”

Cam Y thế là đã thuận tay “gả” Sina thương yêu của mình đi, mà Khổng Thu cũng đã bắt đầu lên kế hoạch sau khi về nhà nên chuẩn bị sính lễ ra sao. Nhưng ngàn tính vạn tính, bọn họ vẫn quên tính đến một người, cha của Sina. Sau khi biết con mình trở thành người hầu của “thằng quỷ nhỏ”, Y Đông cũng chả thèm để ý xem Simba có hiểu hay không, cũng không thèm quan tâm cha của Simba đang đứng gần đó, cậu trực tiếp hung hăng hăm dọa Simba: “Chờ tới khi nào mày đạt đến “Cung” đi rồi hãy mong tới gần con tao!” Đây là bé con mà Gia Gia đã sinh cho cậu, tuyệt đối không bao giờ có chuyện cậu dễ dàng “gả” cho cái “thằng quỷ nhỏ” này!!!!!

“Meo meo ô!!!”

Simba có hiểu hay không thì không ai biết, bất quá đôi mắt mèo màu lam có lóe lên quang mang lộ rõ vẻ kiên quyết. Người nào cũng không được phép ngăn cách nhóc cùng người hầu của mình ở cùng nhau, cho dù đó là cha vợ tương lai của nhóc đi chăng nữa!!!

Khổng Thu đứng một bên khẽ kinh hãi run sợ, nhưng Blue thì lại không chút biến sắc nhìn thấy con trai lớn của mình cùng Y Đông bắn ra sát khí tung tóe, con trai của anh, nếu muốn được ở bên người hầu, thì chỉ có thể tự dựa vào năng lực của bản thân mà thôi, anh sẽ không nhúng tay vào chuyện này.

Nữu Nhân rúc trong vòng tay của Ba Địch Ma, vô cùng hạnh phúc ngồi xem màn “quyết chiến” này, ôi, thời gian trôi qua thật nhanh, mới đây mà nàng đã lên chức bà rồi. Có lẽ không bao lâu nữa sẽ được lên chức cụ luôn ấy chứ, cuộc đời này mới đẹp làm sao.

“Tiểu Thu Thu, Tiểu Gia Gia, Tiểu Mục Mục, nghi thức sắp bắt đầu rồi.”

“Dạ, bọn con tới liền đây.”

Nghi thức chào đón những sinh mệnh mới, lúc nào cũng khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng vui mừng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện