Tổng thể bố cục của Lan Tiên cung như là hoàng cung, cung điện cao nhất giống như núi non nguy nga, chung quanh còn có rất nhiều cung điện nhỏ làm nền.
Cung điện cao nhất.
Lúc Trần Mục và Khương Phục Tiên tiến vào.
Bạch ngọc châu phía trên cung điện phát ra ánh sáng, hình chiếu xuất hiện, đó là tiên nhân thân mặc áo lam, đạo y tung bay, phong hoa tuyệt đại.
Hai người không có kinh ngạc, bởi vì đây chỉ là dấu ấn của năng lượng, còn không được tính là ấn ký thần hồn.
Trần Mục và Khương Phục Tiên ở trong điện quan sát, bên ngoài nhìn trông nguy nga lộng lẫy, nhưng bên trong lại trống không, ngay cả cái ghế cũng không có.
"Chỉ cần các ngươi có thể trừ khử Ma Thần được trấn áp dưới đáy biển, toà Lan Tiên cung này có thể tặng cho các ngươi." Trung niên áo lam nhìn về phía hai người, nhìn hắn ta có vẻ tiên phong đạo cốt, giữa hai hàng mày mang theo vẻ cao ngạo nhìn xuống thế gian.
Trần Mục và Khương Phục Tiên hơi kinh ngạc.
Đây chỉ là dấu ấn năng lượng được phong tồn bên trong bạch ngọc châu, vậy mà lại biết bọn họ tới nơi này, còn giao dịch với bọn họ? Hơn nữa hắn ta nói đáy biển trấn áp Ma Thần, chung quanh đây có Ma Thần?
Hai người lộ ra biểu cảm kinh ngạc.
"Phong ấn ở đáy biển sẽ suy yếu theo thời gian, đợi đến khi Ma Thần xuất thế, hậu quả khó mà lường được, hai vị nếu có năng lực, vẫn mong ra tay tương trợ."
Vừa dứt lời, ánh sáng của bạch ngọc châu tối đi, Trần Mục nhìn về phía Khương Phục Tiên: "Sư tỷ, nơi này có Ma Thần, sao đệ lại không cảm nhận được?"
Khương Phục Tiên không nhịn được che miệng cười khẽ: "Không cảm nhận được mới bình thường, nếu như đệ có thể cảm nhận được khí tức của Ma Thần, chứng minh phong ấn đã bị lỏng, tin tức tốt là phong ấn còn chưa bị lỏng."
Ánh mắt Trần Mục ngưng lại: "Vậy chúng ta làm sao bây giờ? Diệt trừ Ma Thần ở đáy biển?"
"Phong ấn cũng không bị lỏng, bây giờ chúng ta tội gì phải mạo hiểm, Lan Tiên cung có thể giúp đỡ đệ tu luyện, có thể thường xuyên đến nơi này nhìn xem, vả lại Nguyệt Linh Hi muốn độ kiếp, qua mấy năm nữa thuận tiện tới xem, nếu như thật sự xảy ra vấn đề, sư tỷ không thể đổ trách nhiệm cho người khác, dù sao thì ta cũng đứng ở phàm trần tuyệt đỉnh."
"Sư tỷ, đợi đến ngày Ma Thần xuất thế, đệ tới xử lý Ma Thần."
Vẻ mặt Trần Mục nghiêm túc, qua mấy năm nữa, hắn nắm chắc có thể đạt đến phàm trần tuyệt đỉnh.
Trong mắt Khương Phục Tiên mang theo ý cười, giọng nói dịu dàng, nói: "Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Ma Thần ở nơi này sẽ còn bị phong ấn rất nhiều năm."
Trần Mục đề nghị nói: "Sư tỷ, đệ muốn ở chỗ này tu luyện một thời gian."
"Có thể, đợi tu luyện xong, ta phải về Lăng Vân tông một chuyến, đệ là về nhà hay là theo ta về Lăng Vân tông?" Khương Phục Tiên nhìn vị hôn phu.
Trần Mục mỉm cười trả lời: "Sư tỷ, đệ theo tỷ trở về Lăng Vân tông trước, sau đó tỷ theo đệ về nhà."
"Nằm mơ đi."
Khương Phục Tiên nhướn mày: "Đệ mau tranh thủ thời gian tu luyện, những chuyện còn lại, trở về chúng ta lại thương lượng."
"Được thôi." Trần Mục cùng Khương Phục Tiên ngồi xếp bằng trong đại điện, tiên khí ở chỗ này nồng đậm nhất.
Lan Tiên cung.
Chỗ cao nhất trong cung điện.
Trần Mục ở nơi này tu luyện gần ba tháng.
Hồng Mông tiên chủng trong cơ thể dần dần biến thành mầm cây nhỏ dài bằng đốt ngón tay, gốc mầm cây nhỏ màu tím này cắm rễ khắp tứ chi trăm xương, trong gân cốt máu thịt đều có sợi rễ nhỏ bé của nó tồn tại.
Đây là hình thức ban đầu của Hồng Mông Thụ, sợi rễ của nó cũng không phải là đang hấp thu sức mạnh của Trần Mục, mà là đang cung cấp nguồn sống cho sinh mệnh, đang không ngừng dùng Hồng Mông vật chất tôi luyện nhục thân của ký chủ.
Hồng Mông thạch tháp đang giúp đỡ Hồng Mông Thụ lớn lên, tiên lực của Trần Mục tăng vọt, rất nhanh liền đột phá đến cảnh giới Thất phẩm Huyền Tiên.
Hồng Mông tiên lực vượt xa tiên lực bình thường, dù cho gặp phải Huyền Tiên đỉnh phong cũng có thể dễ dàng tiêu trừ.
Trần Mục vẫn đang dùng Hô Hấp pháp để hấp thu tiên khí ở xung quanh, trải qua ba tháng tiên khí tôi thể, còn có Hồng Mông vật chất không ngừng tẩy lễ, độ mạnh nhục thân của hắn lại tăng lên nữa, Chân Phượng Huyết Mạch và Chân Long Huyết Mạch cũng theo đó mà mạnh lên, tay trái có Chân Phượng thần lực, tay phải có Chân Long thần lực, chỉ mỗi sức mạnh ở hai cánh tay thôi, đã đủ để tiêu diệt tiên giả ở nhân gian.
Huyết mạch Trần gia cũng đang trở nên mạnh hơn, tại vị trí lồng ngực của Trần Mục có cục máu màu vàng ngưng tụ to bằng nắm đấm trẻ con, hắn cố ý tách nó ra, năng lượng ẩn chứa trong đó không hề yếu hơn huyết mạch Thần tộc.
Nhục thân của Trần Mục đang không ngừng đột phá đến cực hạn, chỉ thiếu thiên kiếp tẩy lễ, hắn không dám tùy tiện thử, nhiều năm nay không có người độ kiếp thành công, hung hiểm ở trong này không cần nghĩ cũng biết.
Trong Kiếm Cung, kim sắc bản mệnh kiếm của Trần Mục đạt tới chín trăm ba mươi sáu trượng, cảnh giới cũng thành công đột phá đến Cửu phẩm Kiếm Thánh trung kỳ.
Trên người hắn còn có đại lượng tài nguyên, muốn đạt tới Kiếm Thánh đỉnh phong chỉ là vấn đề thời gian.
Trần Mục và Khương Phục Tiên đồng thời mở mắt ra.
Tiên khí nồng đậm ở nơi này cũng trở nên thưa thớt, Khương Phục Tiên mỉm cười mở miệng: "Tiểu sư đệ, chúng ta đi xem nơi phong ấn Ma Thần đi."
Trần Mục cầm lấy Tru Tiên Kiếm Trận còn có ích.
Hai người rời khỏi Lan Tiên cung, bọn họ tìm được địa điểm phong ấn Ma Thần tại khu vực bị che khuất nơi đáy biển, vị trí ở chỗ sâu nhất trong rãnh biển, có vết rỉ loang lổ của trường kiếm kẹp một nửa dưới đáy biển, chung quanh không có sóng năng lượng dao động đặc thù.
Khương Phục Tiên nhắc nhở nói: "Đừng thử cảm ứng Ma Thần dưới lòng đất, lúc đệ cảm ứng được nó, nó cũng có thể cảm ứng được đệ."
Trần Mục nghe được lời nhắc nhở của vị hôn thê, hắn chỉ cảm ứng thanh trường kiếm kia, khẽ nhíu mày: "Sư tỷ, thanh kiếm này hình như sắp mục nát rồi."
Danh sách chương