Kiều Triết bế Hạ Diệp bước ra khỏi bồn tắm, một tay đặt trên hông cô, tay còn lại với khăn tắm sạch từ giá treo quàng sau lưng cho cô.

Hạ Diệp quỳ trên giường, chờ anh tiến vào.

Lại thấy anh với tay lấy ra hộp bao cao su từ chiếc túi trên bàn bên cạnh giường.

“Anh mua nó khi nào thế?” Cô hỏi.

“Vừa nãy.


Hạ Diệp quỳ trên chiếc khăn tắm, người vẫn còn đọng lại vài giọt nước chưa khô hẳn, lúc này đang run rẩy treo lơ lửng trên làn da non nớt, khiến cô trông như trái đào mọng nước ngon mềm chờ người tới hái.

Ánh mắt cô vô tình di chuyển đến chân anh, phía đầu gối có vài vệt xanh tím rõ ràng, Hạ Diệp quay người lại gần, phát hiện còn có nhiều vết màu xanh lam hơn nữa, cô sờ lên đó, hỏi: “Chỗ này sao thế?”
Kiều Triết cúi đầu nhìn xuống người con gái trước mặt, cô đang ngồi như con mèo, trên người chẳng một mảnh vải.


Lúc này đang nhìn xuống những vị trí khác để tìm xem còn vết thương nào hay không.

Ánh sáng có đủ, Hạ Diệp chăm chú nhìn bên trái lại nhìn bên phải, nhưng lại phát hiện người bên trên nãy giờ không có phản ứng gì.

“Này, em đang hỏi anh đó!” Cô đột ngột ngẩng đầu lên chất vấn, sau đó nuốt một ngụm nước bọt, cả người ngơ ngác nhìn anh.

Vì thấy tay trái anh cầm một chiếc bao cao su, tay phải cầm một chiếc bao cao su, lúc này đang bất động nhìn cô chằm chằm, khuôn ngực nhấp nhô phập phồng, khao khát rõ ràng, cô lại di chuyển ánh mắt của mình sang sườn mặt, vật cứng rắn lừng lững bên cạnh khuôn mặt đang khẽ run nhẹ khiến một chút chất lỏng trong suốt tràn ra từ phần đầu.

Yết hầu Kiều Triết di chuyển lên xuống, anh lùi lại một bước, kiên nhẫn trả lời cô: “Cuối cùng lúc vào khoang thoát hiểm, vì không có đủ thời gian nên không kịp thắt dây an toàn, nên bị ngã.


“Có đau không?” Sau khi nghiêm túc hỏi han, cô mới phát hiện điều này thật vô nghĩa.

Anh khẽ ho một tiếng: “Không phải là quá đau.


“Vậy có thể làm được không?”
Sau khi nghe xong, Kiều Triết liếc nhìn chiếc bao cao su trên tay trái, rồi lại nhìn phía dưới đang ngẩng cao đầu của mình, cuối cùng tiến tới gần mặt cô, nhìn cô một cách vô cùng khó hiểu.

“Ý em là để em làm cho.

” Hạ Diệp kịp thời giải thích.

Anh biết điều đó, nên đưa bao sao su cho cô, sau đó ngồi lên giường, tựa lưng vào gối, mở rộng vòng tay như muốn nói “mời em thoải mái đùa nghịch”.

Hạ Diệp quỳ trước mặt anh, vì đây là lần đầu tiên giúp anh đeo bao cao su, nên cảm thấy có chút hưng phấn, cô chậm rãi lấy nó ra khỏi vỏ bao, còn chưa kịp lồng vào, phía trên lại vang lên giọng nói: “Ngược rồi, bảo bối.


Cô bình tĩnh lật ngược lại, mạnh miệng nói: “Em biết mà!”

Hạ Diệp cầm bao cao su từ từ lồng vào, từ đầu cho đến cuối, cứ thế cho đến khi các đầu ngón tay dính đầy dầu bôi trơn, cô chợt nảy ra ý xấu, cầm lấy gậy thịt di chuyển lên xuống, trong lòng còn thầm nghĩ thứ này sao lại cứng như vậy được chứ, sau đó lén lút dùng ngón trỏ và ngón cái nhéo một cái.

Bên tai truyền đến một tiếng rít.

Thân dưới sưng to không thể chịu nổi thêm được nữa, đang vô cùng nóng lòng muốn dập tắt cơn khát, nhưng thấy thái độ chẳng mấy vội vàng của cô, anh lại chẳng nỡ thúc giục.

“Xin lỗi, em có làm anh đau không?” Hạ Diệp nhìn anh với vẻ mặt gấp gáp, vội vàng xin lỗi.

“Không sao, em tiếp tục đi.

” Anh mím môi, khẽ thở ra một hơi.

Hạ Diệp không chọc ghẹo anh nữa, cô nhổm người, dựa vào vai anh, hai chân quỳ hai bên, chống người lên, dùng một tay đẩy gậy thịt cứng rắn, nhắm thẳng hạ thể mình rồi từ từ ngồi xuống.

Đồng thời ôm lấy anh, hôn anh, liếm láp đôi môi mỏng của anh, say đắm mút lấy đầu lưỡi anh.

Một tay Kiều Triết vòng qua eo cô, tay còn lại nhào nặn bộ ngực mềm mại, lòng bàn tay lướt qua đầu vú hồng hào, cuối cùng kẹp chặt giữa kẽ hở các ngón tay, thấy anh nhéo nhẹ một cái, Hạ Diệp theo đó rên rỉ thành tiếng.

Chiếc đệm bên dưới nhún nhảy theo nhịp di chuyển của hai người, đèn trên cao chiếu xuống người họ và kim dây của chiếc đồng hồ treo tường đang kêu tích tắc.

Hạ Diệp không ngừng đong đưa cơ thể lên xuống, trong miệng không nhịn được phát ra tiếng rên, nhưng một lát sau cô lại chậm lại, thể lực có chút chống đỡ không nổi.

Kiều Triết lập tức lấy lại thế chủ động, đem theo cô nhấp nhô phập phồng, đồng thời điều khiển được nhịp độ lên xuống đều đặn, anh tựa mặt vào cổ cô, cánh mũi và đôi môi nhẹ nhàng chạm vào làn da mịn màng theo nhịp độ bên dưới.

Cảm nhận được cơn ngứa ngáy, Hạ Diệp vừa thở dốc vừa né tránh chóp mũi của anh, nhưng cô lại cuốn lấy cổ anh, để lộ điểm nhạy cảm trước ngực cho anh.

Dịch thể ướt nhẹp cuốn lấy lông tóc hai người, thứ cứng rắn bên dưới dựng thẳng, nổi đầy tia máu, phần đầu lo lớn không ngừng đâm thọc vào hai vách thịt mềm mại màu hồng phấn, khiến chúng bị kéo căng, hai người kề sát vào nhau gấp gáp thở dốc.

Tốc độ càng lúc càng nhanh, Kiều Triết co hai chân lên, tăng tốc nhấp mông.

Cơn khoái cảm nhanh chóng chạy dọc từ sống lưng lên đến da đầu, như làn sóng tấn công vào não bộ.


Tiếng nước nhóp nhép bên dưới vang lên, bụng dưới Hạ Diệp co bóp không ngừng, cô muốn nhiều hơn nữa, muốn được anh lấp đầy.

Kiều Triết hôn lên vai cô, chóp mũi nóng rực va vào người cô, tiếng rên rỉ ấm ách ẩn trong cổ họng, bộ ngực rắn chắc cọ vào đầu vú mềm mại của cô, muốn đem cô nhập vào cơ thể.

Trước mặt một màn trắng xóa, Hạ Diệp như đang trên mây, phía dưới vẫn không ngừng co bóp, cô nhịn không được cử động vòng eo, vừa muốn thoát ra lại muốn tiến vào sâu hơn.

Người đàn ông trước mặt hổn hển thở gấp, dùng cánh tay rắn chắc ôm chặt eo cô, áp cô sát về phía mình, cùng một tiếng kêu rên trầm thấp, sau đó bắn ra toàn bộ.

Anh vùi đầu vào cổ cô, không để lại chút khoảng trống giữa hai lồng ngực, chỉ nghe tiếng tim đập thình thịch như sấm đánh của nhau.

Hạ Diệp mở mắt ra nhìn thấy những hạt mồ hôi lấm tấm trên trán anh cùng đôi mắt sâu thẳm dưới hàng lông mày rậm rạp, ánh mắt trìu mến như muốn hút cô vào trong, cô khẽ vươn đầu lưỡi liếm láp vành tai sạch sẽ của anh, sau đó ngậm nó trong miệng chậm rãi trêu đùa.

Kiều Triết nuốt nước miếng, kìm nén dục vọng muốn bắn thêm một lần nữa mà nhào nặn cặp mông tròn trịa của cô.

Đợi đến khi cô đã nghỉ ngơi đủ, anh mới nhấc cô dậy, từ từ rút ra phân thân cứng rắn của mình, khi phần đầu thô to hoàn toàn ra khỏi cơ thể cô, kèm theo đó là một tiếng “phụt” vang lên trong phòng, Kiều Triết khẽ bật cười, Hạ Diệp vùi mặt vào vai anh, nhỏ giọng trách móc: “Đáng ghét.


Anh cởi bao cao su ném vào thùng rác bên cạnh, sau đó vươn tay với khăn giấy trên bàn lau sạch sẽ cho cả hai, rồi ôm cô vào chăn, đồng thời ném chiếc khăn tắm xuống dưới giường.

Hạ Diệp nằm trong vòng tay anh, ôm lấy vòng eo hẹp, săn chắc của người đàn ông, lắng nghe nhịp tim dưới lồng ngực anh.

Anh cúi đầu hôn nhẹ lên tóc cô, giọng nói nghẹn ngào, lồng ngực rung động:
“Anh yêu em!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện