Chương 42
Xung quanh mấy người cảm thấy như vậy, liền nói: "Vị huynh đài này, ngươi có thể cùng ta tỷ thí đi, bây giờ không có tên kia ta thật sự không sợ hãi ha ha."
Hắn vừa nói xong cũng bước lên khán đài Lăng Thần thấy vậy thì bỏ ôm nữ đệ tử ra nói: "nàng có thể xuống dưới đợi ta. Ta phải tỷ thí đi."
Nữ đệ tử gật đầu, buông tay Lăng Thần ra liền bước xuống dưới khán đài. Nàng lại nhìn lên khán đài Lăng Thần tỷ thí ah, lúc này tên đệ tử lên chắp tay nói.
"Vị huynh đệ này tại hạ tên Thiết Ngưu cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai mời." lăng thần thấy một nam nhân cơ thể vạm vỡ bước lên thì nói: " Thiết Ngưu huynh đệ ngươi tốt. Tại hạ tên Lăng thần cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai."
Thiết Ngưu thấy vậy liền nói: "Lăng Thần huynh đệ không cần nương tay, dốc toàn lực." dứt lời Thiết Ngưu liền nhảy lên cao, đôi tay vạm vỡ cơ bắp của hắn đưa về phía trước.
Đạp xuống khán đài, Lăng Thần hắn nhanh chân lùi lại phía sau. Khán đài liền tạo ra một lỗ lóm sâu tầm năm mươi cm tả hữu, Lăng Thần thấy vậy không khỏi cảm thán.
Vị huynh đệ này là tu luyện thể chất lực tay, hắn liền rút kiếm ra biến mất, Thiết Ngưu vừa đưa tay đập xuống võ đài. Hắn vừa định đứng dậy thu tay lại, Lăng Thần đã xuất hiện sau lưng hắn.
Đưa kiếm sang ngang chém một đạo xuống, Thiết Ngưu quay người đưa tay đỡ lấy, tay hắn có mang theo một giáp tay, nên Lăng Thần chỉ chém một tiếng keng.
Liền nảy ra sau, Thiết Ngưu liền cười cười bước nhanh đến, tay trái một quyền đánh xuống, Lăng Thần hắn chưa kịp phản ứng. Phải dừng kiếm hai tay nắm chống đỡ lấy.
Thiết Ngưu một tay đã làm Lăng Thần phải dùng hai tay đỡ lấy, hắn liền dùng tay phải một quyền bổ xuống, Lăng Thần nhìn lại Thiết Ngưu đưa tay phải lên cao. Một quyền nhắm hắn đánh xuống, Lăng Thần liền tự thân biến mất.
Làm tay trái Thiết Ngưu liền bị đánh xuống võ đài, tay hắn vừa chạm xuống, võ đài liền nứt ra một mảnh to lớn. Lăng Thần biến mất xa xa thấy vậy nuốt một ngụm khí lạnh.
Thiết Ngưu quay đầu nói: "Lăng Thần huynh đệ, ngươi không dùng không pháp thật sự không thắng nổi ta." lời nói Thiết Ngưu hoàn toàn chính xác, hắn không dùng đến công pháp thật sự không thể thắng Thiết Ngưu.
Liền đáp xuống khán đài, đưa kiếm ra trước mắt hai ngón tay, từ tay kiếm vuốt lên, một màu vàng linh khí theo đó mà bay lên, hắn liền miệng lẩm bẩm: "Chu Lăng Kiếm."
Kiếm hắn liền xuất hiện màu vàng bay lên trời cao, tỏa ra khí tức đáng sợ. Thiết Ngưu xa xa thấy vậy thì tươi cười, bởi vì hắn không thể dùng công pháp. Hắn cần phải có thời gian mới có thể dùng đến công pháp.
Nên liền tươi cười chạy nhanh đến, nhảy lên cao thu chân lại, tay ôm lấy chân giống như một hòn đá từ trên cao rơi xuống. Lăng Thần hắn cầm trên tay thanh kiếm, linh khí toát ra làm thân thể hắn run run.
Hắn nhìn trước mắt linh khí chưa bao phủ toàn bộ thanh kiếm, liền chưa thể chém ra. Ngước mắt nhìn cũng không có thấy Thiết Ngưu, liền nhìn xung quanh cũng không có.
Hắn đang nghi hoặc thì suy nghĩ, trên đầu liền ngước nhìn lên cao. Một bóng hình che đậy ánh nắng mặt trời từ trên cao xuống, như một thiên thạch, xung quanh còn bốc lửa.
Hắn lại nhìn trước mắt thanh kiếm, chưa đủ nhưng mà bắt buộc phải chém ra, nếu không sợ rằng bị thương mất. Hắn liền đưa kiếm ra ngang, nhảy lên cao một kiếm chém ra.
Hắn hét to tay sang ngang chém kiếm lên cao : "Chu Lăng Kiếm trạng thái bán hoàn chỉnh chém." hắn miệng hét to, làm Thiết Ngưu thấy vậy cũng hét to nói: "Lăng Thần nhận lấy, Lưu Minh Thiết Thạch."
Hắn đã đạt đủ điều kiện để dùng công pháp, thân hình liền lúc ẩn lúc hiện, sau đó giống như một thiên thạch, rơi xuống. Lăng Thần cũng không sợ hãi mà vẫn bay trên cao hướng về phía trước.
Hắn liền chém ra đạo kiếm, Thiết Ngưu cũng rơi xuống nhanh chóng. Một tiếng nổ liền vang ra xa, xung quanh một đốm vàng liền tỏa ra khói trắng.
Dưới võ đài, nữ đệ tử vừa ôm lấy tay lo lắng cho lăng Thần, dùng hai tay siết chặt lấy nhau, cầu mong hắn không bị làm sao. Nếu không nàng thật sự không biết phải làm thế nào.
Xung quanh nàng cũng ồn áo không kém, một tên có bên cạnh chữ lệnh bài ngoại môn. Một năm thì nói: "Ngươi nói xem Thiết Ngưu sư huynh có thể hai không đáng bại Lăng Thần huynh đệ."
Bởi vì nấy người ở dưới, cũng nghe qua hai người dưới thiệu, nên biết tên đối phương. Gần hắn một tên hai năm ngoại môn đệ tử nói: "Viêc này ta cũng rõ nhưng chắc rằng sau đợt công kích này, hai người bị thương không hề nhẹ."
Làn khói trên võ đài cũng tan đi, xuất hiện trước mắt là Lăng Thần đứng trên cao, Thiết Ngưu nằm xuống đất, xung quanh thân thể bị vô số nhét kiếm. Có thể thấy được sau đợt công kích đó, còn có kịch liệt giao đấu.
Thiết Ngưu trần trụi vết thương trên người, Lăng Thần cũng không có nhiều vết thương, hắn chỉ bị thương nhè nhẹ trên tay. Bởi vì một nhát kiếm đó tay hắn giống như chém sắt đồng dạng, nên thanh kiếm truyền lại tay hắn đũng rất đau.
Hắn liền đưa tay ra, Thiết Ngưu nằm trên đất thấy tay Lăng Thần liền đưa tay ra nói: "Huynh đệ ngươi thắng, ta Thiết Ngưu tâm phục khẩu phục."
Lăng Thần đua tay ra trước thân hình vạm vỡ Thiết Ngưu muốn đỡ đứng dậy, trên người hắn tuy có vết thương nhưng là nhẹ, Lăng Thần hắn không muốn mạng của đối phương. Nên Thiết Ngưu chỉ bị thương nhẹ.
Thiết Ngưu liền bắt lấy tay, Lăng Thần cùng hắn nắm chặt nắm đấm nói: "Huynh đệ, chúng ta kết bái huynh đệ thế nào?" Lăng Thần nghe vậy cũng tươi cười đáp.
"Thiết Ngưu huynh đệ nhìn thiên niên của ngươi lớn hơn ta, vậy ta gọi ngươi Thiết Ngưu đại ca." Thiết Ngưu nghe vậy cười cười nói: "Hảo Lăng Thần huynh đệ haha." hai người liền khoác vai nhau mà trò truyện.
Cuối cùng Thiết Ngưu bước xuống đài, quay người nhìn lại Lăng Thần nói: "Lăng Thần huynh đệ nhận lấy." hắn liền ném ra một khúc gỗ nhỏ, trên đó có ghi một chữ nhỏ Thắng.
Đây là lệnh bài gì, nhưng Thiết Ngưu đã đi xa. Hắn cũng suy nghĩ xem rốt cuộc đây là thứ gì, nhưng khi hắn suy nghĩ chắc chắn là để thu thập rồi đổi căn phòng đi.
Hắn liền cười cười, nữ đệ tử dưới khán đài liền nhảy lên nói: "Lăng Thần ngươi không hổ là đạo lữ của ta, Thiết Ngưu mà ngươi cũng có thể đánh bại haha."
Nàng khen hắn nói, làm Lăng Thần cũng hơi gượng gạo, Lăng Thần lại nói thêm: "Mà ta quên mất tên của ngươi, ngươi có thể nói lại tên cho ta được không đi."
Nữ đệ tử nghe vậy cười cười nói: "Ngươi lâu ngày không gặp ta, ngay cả tên cũng quên. Ta giới thiệu lại, ta tên Hoa Vũ." Lăng Thần nghe vậy thì khen nức nở nói: "Hoa Vũ không hổ là một cái tên hay."
Lăng Thần dùng tay vuốt vuốt tóc nàng nói: "Hoa Vũ ngươi đợi ta ah, ta muốn giao thủ chiến thắng có thể đổi lấy một căn phòng." Hoa Vũ nghe vậy liền nói: "Lăng Thần ca ca, ngươi chỉ cần có đước ba tấm lệch bài thắng là được." Lăng Thần nghe vậy thì gật đầu.
Xung quanh mấy người cảm thấy như vậy, liền nói: "Vị huynh đài này, ngươi có thể cùng ta tỷ thí đi, bây giờ không có tên kia ta thật sự không sợ hãi ha ha."
Hắn vừa nói xong cũng bước lên khán đài Lăng Thần thấy vậy thì bỏ ôm nữ đệ tử ra nói: "nàng có thể xuống dưới đợi ta. Ta phải tỷ thí đi."
Nữ đệ tử gật đầu, buông tay Lăng Thần ra liền bước xuống dưới khán đài. Nàng lại nhìn lên khán đài Lăng Thần tỷ thí ah, lúc này tên đệ tử lên chắp tay nói.
"Vị huynh đệ này tại hạ tên Thiết Ngưu cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai mời." lăng thần thấy một nam nhân cơ thể vạm vỡ bước lên thì nói: " Thiết Ngưu huynh đệ ngươi tốt. Tại hạ tên Lăng thần cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai."
Thiết Ngưu thấy vậy liền nói: "Lăng Thần huynh đệ không cần nương tay, dốc toàn lực." dứt lời Thiết Ngưu liền nhảy lên cao, đôi tay vạm vỡ cơ bắp của hắn đưa về phía trước.
Đạp xuống khán đài, Lăng Thần hắn nhanh chân lùi lại phía sau. Khán đài liền tạo ra một lỗ lóm sâu tầm năm mươi cm tả hữu, Lăng Thần thấy vậy không khỏi cảm thán.
Vị huynh đệ này là tu luyện thể chất lực tay, hắn liền rút kiếm ra biến mất, Thiết Ngưu vừa đưa tay đập xuống võ đài. Hắn vừa định đứng dậy thu tay lại, Lăng Thần đã xuất hiện sau lưng hắn.
Đưa kiếm sang ngang chém một đạo xuống, Thiết Ngưu quay người đưa tay đỡ lấy, tay hắn có mang theo một giáp tay, nên Lăng Thần chỉ chém một tiếng keng.
Liền nảy ra sau, Thiết Ngưu liền cười cười bước nhanh đến, tay trái một quyền đánh xuống, Lăng Thần hắn chưa kịp phản ứng. Phải dừng kiếm hai tay nắm chống đỡ lấy.
Thiết Ngưu một tay đã làm Lăng Thần phải dùng hai tay đỡ lấy, hắn liền dùng tay phải một quyền bổ xuống, Lăng Thần nhìn lại Thiết Ngưu đưa tay phải lên cao. Một quyền nhắm hắn đánh xuống, Lăng Thần liền tự thân biến mất.
Làm tay trái Thiết Ngưu liền bị đánh xuống võ đài, tay hắn vừa chạm xuống, võ đài liền nứt ra một mảnh to lớn. Lăng Thần biến mất xa xa thấy vậy nuốt một ngụm khí lạnh.
Thiết Ngưu quay đầu nói: "Lăng Thần huynh đệ, ngươi không dùng không pháp thật sự không thắng nổi ta." lời nói Thiết Ngưu hoàn toàn chính xác, hắn không dùng đến công pháp thật sự không thể thắng Thiết Ngưu.
Liền đáp xuống khán đài, đưa kiếm ra trước mắt hai ngón tay, từ tay kiếm vuốt lên, một màu vàng linh khí theo đó mà bay lên, hắn liền miệng lẩm bẩm: "Chu Lăng Kiếm."
Kiếm hắn liền xuất hiện màu vàng bay lên trời cao, tỏa ra khí tức đáng sợ. Thiết Ngưu xa xa thấy vậy thì tươi cười, bởi vì hắn không thể dùng công pháp. Hắn cần phải có thời gian mới có thể dùng đến công pháp.
Nên liền tươi cười chạy nhanh đến, nhảy lên cao thu chân lại, tay ôm lấy chân giống như một hòn đá từ trên cao rơi xuống. Lăng Thần hắn cầm trên tay thanh kiếm, linh khí toát ra làm thân thể hắn run run.
Hắn nhìn trước mắt linh khí chưa bao phủ toàn bộ thanh kiếm, liền chưa thể chém ra. Ngước mắt nhìn cũng không có thấy Thiết Ngưu, liền nhìn xung quanh cũng không có.
Hắn đang nghi hoặc thì suy nghĩ, trên đầu liền ngước nhìn lên cao. Một bóng hình che đậy ánh nắng mặt trời từ trên cao xuống, như một thiên thạch, xung quanh còn bốc lửa.
Hắn lại nhìn trước mắt thanh kiếm, chưa đủ nhưng mà bắt buộc phải chém ra, nếu không sợ rằng bị thương mất. Hắn liền đưa kiếm ra ngang, nhảy lên cao một kiếm chém ra.
Hắn hét to tay sang ngang chém kiếm lên cao : "Chu Lăng Kiếm trạng thái bán hoàn chỉnh chém." hắn miệng hét to, làm Thiết Ngưu thấy vậy cũng hét to nói: "Lăng Thần nhận lấy, Lưu Minh Thiết Thạch."
Hắn đã đạt đủ điều kiện để dùng công pháp, thân hình liền lúc ẩn lúc hiện, sau đó giống như một thiên thạch, rơi xuống. Lăng Thần cũng không sợ hãi mà vẫn bay trên cao hướng về phía trước.
Hắn liền chém ra đạo kiếm, Thiết Ngưu cũng rơi xuống nhanh chóng. Một tiếng nổ liền vang ra xa, xung quanh một đốm vàng liền tỏa ra khói trắng.
Dưới võ đài, nữ đệ tử vừa ôm lấy tay lo lắng cho lăng Thần, dùng hai tay siết chặt lấy nhau, cầu mong hắn không bị làm sao. Nếu không nàng thật sự không biết phải làm thế nào.
Xung quanh nàng cũng ồn áo không kém, một tên có bên cạnh chữ lệnh bài ngoại môn. Một năm thì nói: "Ngươi nói xem Thiết Ngưu sư huynh có thể hai không đáng bại Lăng Thần huynh đệ."
Bởi vì nấy người ở dưới, cũng nghe qua hai người dưới thiệu, nên biết tên đối phương. Gần hắn một tên hai năm ngoại môn đệ tử nói: "Viêc này ta cũng rõ nhưng chắc rằng sau đợt công kích này, hai người bị thương không hề nhẹ."
Làn khói trên võ đài cũng tan đi, xuất hiện trước mắt là Lăng Thần đứng trên cao, Thiết Ngưu nằm xuống đất, xung quanh thân thể bị vô số nhét kiếm. Có thể thấy được sau đợt công kích đó, còn có kịch liệt giao đấu.
Thiết Ngưu trần trụi vết thương trên người, Lăng Thần cũng không có nhiều vết thương, hắn chỉ bị thương nhè nhẹ trên tay. Bởi vì một nhát kiếm đó tay hắn giống như chém sắt đồng dạng, nên thanh kiếm truyền lại tay hắn đũng rất đau.
Hắn liền đưa tay ra, Thiết Ngưu nằm trên đất thấy tay Lăng Thần liền đưa tay ra nói: "Huynh đệ ngươi thắng, ta Thiết Ngưu tâm phục khẩu phục."
Lăng Thần đua tay ra trước thân hình vạm vỡ Thiết Ngưu muốn đỡ đứng dậy, trên người hắn tuy có vết thương nhưng là nhẹ, Lăng Thần hắn không muốn mạng của đối phương. Nên Thiết Ngưu chỉ bị thương nhẹ.
Thiết Ngưu liền bắt lấy tay, Lăng Thần cùng hắn nắm chặt nắm đấm nói: "Huynh đệ, chúng ta kết bái huynh đệ thế nào?" Lăng Thần nghe vậy cũng tươi cười đáp.
"Thiết Ngưu huynh đệ nhìn thiên niên của ngươi lớn hơn ta, vậy ta gọi ngươi Thiết Ngưu đại ca." Thiết Ngưu nghe vậy cười cười nói: "Hảo Lăng Thần huynh đệ haha." hai người liền khoác vai nhau mà trò truyện.
Cuối cùng Thiết Ngưu bước xuống đài, quay người nhìn lại Lăng Thần nói: "Lăng Thần huynh đệ nhận lấy." hắn liền ném ra một khúc gỗ nhỏ, trên đó có ghi một chữ nhỏ Thắng.
Đây là lệnh bài gì, nhưng Thiết Ngưu đã đi xa. Hắn cũng suy nghĩ xem rốt cuộc đây là thứ gì, nhưng khi hắn suy nghĩ chắc chắn là để thu thập rồi đổi căn phòng đi.
Hắn liền cười cười, nữ đệ tử dưới khán đài liền nhảy lên nói: "Lăng Thần ngươi không hổ là đạo lữ của ta, Thiết Ngưu mà ngươi cũng có thể đánh bại haha."
Nàng khen hắn nói, làm Lăng Thần cũng hơi gượng gạo, Lăng Thần lại nói thêm: "Mà ta quên mất tên của ngươi, ngươi có thể nói lại tên cho ta được không đi."
Nữ đệ tử nghe vậy cười cười nói: "Ngươi lâu ngày không gặp ta, ngay cả tên cũng quên. Ta giới thiệu lại, ta tên Hoa Vũ." Lăng Thần nghe vậy thì khen nức nở nói: "Hoa Vũ không hổ là một cái tên hay."
Lăng Thần dùng tay vuốt vuốt tóc nàng nói: "Hoa Vũ ngươi đợi ta ah, ta muốn giao thủ chiến thắng có thể đổi lấy một căn phòng." Hoa Vũ nghe vậy liền nói: "Lăng Thần ca ca, ngươi chỉ cần có đước ba tấm lệch bài thắng là được." Lăng Thần nghe vậy thì gật đầu.
Danh sách chương