Chương 41
Nhưng nàng lại trầm trọng nói: "Ngươi cũng đừng làm hại hắn, hắn thế nhưng có vị lão nhân gia cảnh giới Trúc Cơ bảo hộ." Lăng Thần nghe vậy thì ôm nàng lên nói : "Ngươi lo cho ta?"
Nữ đệ tử đỏ mặt, Lưu Hòa thấy mình bị phát cơm cẩu thì nói: " Phế vật ngươi giám ngươi giám." hắn rất là cay vừa bị phát cơm cẩu, còn là nữ nhân hắn vừa gặp đã yêu đây.
Lưu Hoà liền chửi rồi bước lên võ đài, Lăng Thần đi lên võ đài theo sau Lưu Hòa, Lăng Thần hắn thế nhưng bị thúc dục ah, hai bên liền giới thiệu nói: "Lưu Hoà Cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai." hắn đưa quạt ra trước mặt nói.
Lăng Thần liền chắp tay nói: "Lăng Thần Luyện Khí cảnh nhị giai mời." Hai bên liền rút ra vũ khí của mình lao lên. lăng Thần nhanh chóng chạy đến, kiếm rút ra một đao từ trên cao chém xuống.
Lưu Hoà phản ánh nhanh kịch liệt, liền nhanh chóng mở cây quạt ra đỡ lấy, kiếm chém xuống quạt không hề hẫn gì. Mà giống như một khiêng sắt đồng dạng.
Lăng Thần liền thu kiếm, đưa tay lưu loát chém xuống dưới chân lưu Hoà, Lưu hoà hắn nhìn động tác tay của Lăng thần, thấy hắn không hề thu tay mà đổi hướng công kích. Hắn liền biết Lăng Thần tên phế vật này sẽ đổi hướng công kích.
Nhanh chóng đưa tay xuống đỡ lấy, thanh kiếm của Lăng Thần vừa chém ngang xuống lại bị cây quạt đỡ lấy. Lăng Thần hắn cảm giác rất khó chịu, cây quạt nhìn giống làm bằng gỗ này, vậy mà có thể đỡ lấy kiếm hắn chém ra.
Hắn lại chém ra vài đạo kiếm, đều bị Lưu Hoà đỡ lấy, Lăng Thần chỉ biết rằng không thể công kích bình thường hắn liền thu tay lại, nhảy lên cao xoay người cách ra xa lưu Hoà.
Lưu Hoà thấy Lăng Thần lui ra xa, hắn liền thu lại cây quạt đóng lại nhìn về phí Lăng Thần phản ứng, hắn thấy Lăng Thần vừa thu kiếm lại nhảy ra xa khán đài liền chuẩn bị dùng công pháp.
Hắn liền dùng quạt chỉ về hướng lăng thần nói: "Lăng Thần phế vật nhà ngươi có ngon thì không dùng đến công pháp, nếu ai dùng công pháp coi như người đó thua."
Lăng Thần không có nắm phần tin chắc mà nói: " Nếu ngươi nói như vậy thì cần có người làm chứng thế nào." hắn liền nhìn về phía lão nhân đầu trùm mũ đen. Không hở lộ một tý da thịt nào nói.
"Tiền bối ngươi thế nhưng đi theo vị huynh đệ này đi, vậy thì người làm chủ. Nếu vị huynh đệ này dùng công pháp, hắn coi như thua. Ta dùng cũng như vậy."
Lão đạo nhân nghe hắn nói liền gật đầu, Lăng Thần lúc này mới yên tâm nhưng lại nhìn xung quanh nói thêm: "Chư vị mong các ngươi cũng làm chứng, còn hậu quả ta tự chịu."
Xung quanh từ không người nào lên tiếng thì đồng loạt nói: "Hảo, huynh đệ chúng ta làm chứng ngươi cứ xông lên, có bọn ta ở đây làm chứng."
Xung quanh đều náo nhiệt làm Lăng Thần gật đầu, nữ đệ tử thì nhìn hắn bằng ánh mắt khác. Nàng nhìn hắn giống như người nàng hằng mơ thấy.
Nhưng nàng liền lắc đầu, bởi vì bây giờ chuyện trước mắt là quan trọng hơn, nên nàng không quan tâm cho cho lắm, trên khán đài lưu hoà thấy vậy. Hắn cảm thấy bản thân bây giờ thật sự là chơi ngu đi.
Hắn liền nói: "Ngươi đã có người làm chứng, vậy chúng ta cùng nhau lên." dứt lời hắn liền phất tay, cây quạt cũng mở ra, theo đó là năm phi tiêu bay ra.
Lăng Thần liền cười haha, lúc trên thuyền hắn còn dùng công pháp có cánh hoa bay đến, giờ không có nhìn thật sự không thấy đẹp cho lắm. Hắn liền chạy tiến đến, dùng kiếm trên tay chém vài ra đạo kiếm, năm phi tiêu bay đến liền rơi xuống đất.
Hắn liền bước thêm vài bước liền biến mất, xuất hiện sau lưng lưu Hoà chém một đạo xuống, lưu hào không chú ý liền bị một đạo kiếm chém ngay lưng.
Hắn liền bị một nhát chém, người liền bị nghiêng về phía trước. Hắn liền quay đầu lại thấy Lăng Thần từ trên cao chém xuống, hắn liền ngã xuống đất.
Lăng Thần bước nhanh chóng tiến đến, đưa tay ra muốn chém nhát thứ hai nhưng mà lưu hoà thân ảnh liền biến mất. Xuất hiện xa xa hắn vài bước, đây không phải công pháo mà là khinh công.
Dùng linh khí trong người truyền đến chân, một bước liền nhanh nhất xuất hiện tại nơi mà bản thân muốn. Lăng Thần liền thu hồi kiếm, liền thấy trước mắt lưu hoà thân ảnh vẫn nằm trên khán đài, nhưng mà Lưu Hòa không từ thủ đoạt.
Lại phất tay, quạt liền bay ra năm phi tiêu hướng Lăng Thần mà đi đến. Lăng thần vẫn thờ ơ bởi vì cái này không làm hại được hắn.
Hắn liền dùng tay cầm kiếm chém vài đạo, phi tiêu bay đến liền bị chém rơi xuống đất. Nhưng mà lần này hắn chủ quan, lưu hoà liền xuất hiện trên cao.
Dùng quạt chém một đạo xuống, Lăng Thần liền nghiêng người, đạo kiếm chém ra liền không chúng hắn. Tạo ra một đạo chém dài một mét trên khán đài.
Lăng thần thấy vậy còn tưởng rằng hắn biết mỗi phi tiêu đây, không ngờ tới ah hắn liền vung tay, kiếm trên tay liền chém về hướng lưu hoà, lưu Hoà liền né tránh được dễ dàng.
Bởi vì hắn biết chắc Lăng Thần sẽ chém ra đạo kiếm này, Lưu Hòa liền lui ra xa, Lưu Hòa liền nói: "Lăng Thần ngươi vậy mà mạnh như vậy không hổ là địch thủ của ta. Lần này ta chịu thua!"
Lăng Thần liền mộng bức ?? Ta còn tưởng rằng ngươi giao thủ với ta, vô sỉ dùng công pháp kể từ đó bị ta lật mặt. Nhưng mà bây giờ là như thế nào.
Lưu Hòa liền gắng gượng bước xuống đài, lưng hắn bị chém một đạo liền bước đến lão nhân gia nói: "Ngươi đưa ta trở về động phủ. Ta bị thương cần chữa trị." lão nhân liền gật đầu, cầm lấy tay hắn liền biến mất.
Lăng Thần thấy vậy ngơ ngác không ngừng, nhưng hắn chưa định thần lại nữ đệ tử liền bước đi đến. Nàng nắm lấy tay hắn nói: "Đa tạ ngươi ta thế nhưng, không biết rằng ngươi có thể thắng hắn đây."
Nành dùng bộ ngực của mình ôm lấy cánh tay hắn, làm Lăng Thần chỉ biết dùng tay xoa xoa đầu. Hắn liền nói: "Vị cô nương này, ta thế nhưng không phải đạo lữ của ngươi." Nữ đệ tử liền giật tay nói: "Ngươi hôm nay làm sao vậy?"
"Ngươi quên ta là đạo lữ của ngươi." nàng liền ghé đầu vào tai của Lăng Thần nói: " Vị đại ca này, ta thế nhưng không muốn tên thiếu gia đó dính líu. Ngươi có thể giả dạng đạo lữ của ta không?"
Nghe vậy Lăng Thần liền mặt đỏ, hắn thật sự chưa có người thương ah, bây giờ làm sao xuất hiện một đạo lữ. Nhưng mà hắn là chân chính nam nhân nên không thể có ý định đó được liền đẩy nữ đệ tử ra.
Nói: "Ô ô hóa ra là nàng, ta không ngờ ta lại quên nàng, thân là đạo lữ của ngươi. Ta thật không xứng." nói xong hắn liền kéo nàng ôm vào trong ngực.
Sư tôn hắn thấy vậy cũng thầm nói, ngươi vô sỉ như vậy, hắn có thể biết được Lăng Thần đang suy nghĩ cái gì. Dưới khán đài xung quanh đám người liền ồn ào nói.
"Vị thiếu niên này vậy mà có thể đánh bại tên thiếu gia kia, ta cũng thấy được lão tiền bối kia không có xuất thủ."
Nhưng nàng lại trầm trọng nói: "Ngươi cũng đừng làm hại hắn, hắn thế nhưng có vị lão nhân gia cảnh giới Trúc Cơ bảo hộ." Lăng Thần nghe vậy thì ôm nàng lên nói : "Ngươi lo cho ta?"
Nữ đệ tử đỏ mặt, Lưu Hòa thấy mình bị phát cơm cẩu thì nói: " Phế vật ngươi giám ngươi giám." hắn rất là cay vừa bị phát cơm cẩu, còn là nữ nhân hắn vừa gặp đã yêu đây.
Lưu Hoà liền chửi rồi bước lên võ đài, Lăng Thần đi lên võ đài theo sau Lưu Hòa, Lăng Thần hắn thế nhưng bị thúc dục ah, hai bên liền giới thiệu nói: "Lưu Hoà Cảnh giới Luyện Khí cảnh nhị giai." hắn đưa quạt ra trước mặt nói.
Lăng Thần liền chắp tay nói: "Lăng Thần Luyện Khí cảnh nhị giai mời." Hai bên liền rút ra vũ khí của mình lao lên. lăng Thần nhanh chóng chạy đến, kiếm rút ra một đao từ trên cao chém xuống.
Lưu Hoà phản ánh nhanh kịch liệt, liền nhanh chóng mở cây quạt ra đỡ lấy, kiếm chém xuống quạt không hề hẫn gì. Mà giống như một khiêng sắt đồng dạng.
Lăng Thần liền thu kiếm, đưa tay lưu loát chém xuống dưới chân lưu Hoà, Lưu hoà hắn nhìn động tác tay của Lăng thần, thấy hắn không hề thu tay mà đổi hướng công kích. Hắn liền biết Lăng Thần tên phế vật này sẽ đổi hướng công kích.
Nhanh chóng đưa tay xuống đỡ lấy, thanh kiếm của Lăng Thần vừa chém ngang xuống lại bị cây quạt đỡ lấy. Lăng Thần hắn cảm giác rất khó chịu, cây quạt nhìn giống làm bằng gỗ này, vậy mà có thể đỡ lấy kiếm hắn chém ra.
Hắn lại chém ra vài đạo kiếm, đều bị Lưu Hoà đỡ lấy, Lăng Thần chỉ biết rằng không thể công kích bình thường hắn liền thu tay lại, nhảy lên cao xoay người cách ra xa lưu Hoà.
Lưu Hoà thấy Lăng Thần lui ra xa, hắn liền thu lại cây quạt đóng lại nhìn về phí Lăng Thần phản ứng, hắn thấy Lăng Thần vừa thu kiếm lại nhảy ra xa khán đài liền chuẩn bị dùng công pháp.
Hắn liền dùng quạt chỉ về hướng lăng thần nói: "Lăng Thần phế vật nhà ngươi có ngon thì không dùng đến công pháp, nếu ai dùng công pháp coi như người đó thua."
Lăng Thần không có nắm phần tin chắc mà nói: " Nếu ngươi nói như vậy thì cần có người làm chứng thế nào." hắn liền nhìn về phía lão nhân đầu trùm mũ đen. Không hở lộ một tý da thịt nào nói.
"Tiền bối ngươi thế nhưng đi theo vị huynh đệ này đi, vậy thì người làm chủ. Nếu vị huynh đệ này dùng công pháp, hắn coi như thua. Ta dùng cũng như vậy."
Lão đạo nhân nghe hắn nói liền gật đầu, Lăng Thần lúc này mới yên tâm nhưng lại nhìn xung quanh nói thêm: "Chư vị mong các ngươi cũng làm chứng, còn hậu quả ta tự chịu."
Xung quanh từ không người nào lên tiếng thì đồng loạt nói: "Hảo, huynh đệ chúng ta làm chứng ngươi cứ xông lên, có bọn ta ở đây làm chứng."
Xung quanh đều náo nhiệt làm Lăng Thần gật đầu, nữ đệ tử thì nhìn hắn bằng ánh mắt khác. Nàng nhìn hắn giống như người nàng hằng mơ thấy.
Nhưng nàng liền lắc đầu, bởi vì bây giờ chuyện trước mắt là quan trọng hơn, nên nàng không quan tâm cho cho lắm, trên khán đài lưu hoà thấy vậy. Hắn cảm thấy bản thân bây giờ thật sự là chơi ngu đi.
Hắn liền nói: "Ngươi đã có người làm chứng, vậy chúng ta cùng nhau lên." dứt lời hắn liền phất tay, cây quạt cũng mở ra, theo đó là năm phi tiêu bay ra.
Lăng Thần liền cười haha, lúc trên thuyền hắn còn dùng công pháp có cánh hoa bay đến, giờ không có nhìn thật sự không thấy đẹp cho lắm. Hắn liền chạy tiến đến, dùng kiếm trên tay chém vài ra đạo kiếm, năm phi tiêu bay đến liền rơi xuống đất.
Hắn liền bước thêm vài bước liền biến mất, xuất hiện sau lưng lưu Hoà chém một đạo xuống, lưu hào không chú ý liền bị một đạo kiếm chém ngay lưng.
Hắn liền bị một nhát chém, người liền bị nghiêng về phía trước. Hắn liền quay đầu lại thấy Lăng Thần từ trên cao chém xuống, hắn liền ngã xuống đất.
Lăng Thần bước nhanh chóng tiến đến, đưa tay ra muốn chém nhát thứ hai nhưng mà lưu hoà thân ảnh liền biến mất. Xuất hiện xa xa hắn vài bước, đây không phải công pháo mà là khinh công.
Dùng linh khí trong người truyền đến chân, một bước liền nhanh nhất xuất hiện tại nơi mà bản thân muốn. Lăng Thần liền thu hồi kiếm, liền thấy trước mắt lưu hoà thân ảnh vẫn nằm trên khán đài, nhưng mà Lưu Hòa không từ thủ đoạt.
Lại phất tay, quạt liền bay ra năm phi tiêu hướng Lăng Thần mà đi đến. Lăng thần vẫn thờ ơ bởi vì cái này không làm hại được hắn.
Hắn liền dùng tay cầm kiếm chém vài đạo, phi tiêu bay đến liền bị chém rơi xuống đất. Nhưng mà lần này hắn chủ quan, lưu hoà liền xuất hiện trên cao.
Dùng quạt chém một đạo xuống, Lăng Thần liền nghiêng người, đạo kiếm chém ra liền không chúng hắn. Tạo ra một đạo chém dài một mét trên khán đài.
Lăng thần thấy vậy còn tưởng rằng hắn biết mỗi phi tiêu đây, không ngờ tới ah hắn liền vung tay, kiếm trên tay liền chém về hướng lưu hoà, lưu Hoà liền né tránh được dễ dàng.
Bởi vì hắn biết chắc Lăng Thần sẽ chém ra đạo kiếm này, Lưu Hòa liền lui ra xa, Lưu Hòa liền nói: "Lăng Thần ngươi vậy mà mạnh như vậy không hổ là địch thủ của ta. Lần này ta chịu thua!"
Lăng Thần liền mộng bức ?? Ta còn tưởng rằng ngươi giao thủ với ta, vô sỉ dùng công pháp kể từ đó bị ta lật mặt. Nhưng mà bây giờ là như thế nào.
Lưu Hòa liền gắng gượng bước xuống đài, lưng hắn bị chém một đạo liền bước đến lão nhân gia nói: "Ngươi đưa ta trở về động phủ. Ta bị thương cần chữa trị." lão nhân liền gật đầu, cầm lấy tay hắn liền biến mất.
Lăng Thần thấy vậy ngơ ngác không ngừng, nhưng hắn chưa định thần lại nữ đệ tử liền bước đi đến. Nàng nắm lấy tay hắn nói: "Đa tạ ngươi ta thế nhưng, không biết rằng ngươi có thể thắng hắn đây."
Nành dùng bộ ngực của mình ôm lấy cánh tay hắn, làm Lăng Thần chỉ biết dùng tay xoa xoa đầu. Hắn liền nói: "Vị cô nương này, ta thế nhưng không phải đạo lữ của ngươi." Nữ đệ tử liền giật tay nói: "Ngươi hôm nay làm sao vậy?"
"Ngươi quên ta là đạo lữ của ngươi." nàng liền ghé đầu vào tai của Lăng Thần nói: " Vị đại ca này, ta thế nhưng không muốn tên thiếu gia đó dính líu. Ngươi có thể giả dạng đạo lữ của ta không?"
Nghe vậy Lăng Thần liền mặt đỏ, hắn thật sự chưa có người thương ah, bây giờ làm sao xuất hiện một đạo lữ. Nhưng mà hắn là chân chính nam nhân nên không thể có ý định đó được liền đẩy nữ đệ tử ra.
Nói: "Ô ô hóa ra là nàng, ta không ngờ ta lại quên nàng, thân là đạo lữ của ngươi. Ta thật không xứng." nói xong hắn liền kéo nàng ôm vào trong ngực.
Sư tôn hắn thấy vậy cũng thầm nói, ngươi vô sỉ như vậy, hắn có thể biết được Lăng Thần đang suy nghĩ cái gì. Dưới khán đài xung quanh đám người liền ồn ào nói.
"Vị thiếu niên này vậy mà có thể đánh bại tên thiếu gia kia, ta cũng thấy được lão tiền bối kia không có xuất thủ."
Danh sách chương