Người đàn ông này đúng là rất biết cách dày vò, tại sao có thể trước mặt cô nói những lời phóng đãng như thế, mặc dù cô là vợ hắn, số lần phát sinh quan hệ giữa hai người không đếm xuể nhưng dù sao da mặt cô rất mỏng, hơn nửa vẫn chưa hoàn toàn bị dục vọng che mờ lí trí, vẫn cảm thấy thẹn thùng.
" Anh... không cho nói"
Tay nhỏ dùng sức che miệng Cố Hoàn ngăn không cho hắn nói mấy lời tà mị, nhưng hoàn cảnh lúc này đã không cho phép Nghi Thường thực hiện được mục đích. Cố Hoàn hắn dễ dàng cầm trụ hai cổ tay áp lên đỉnh đầu, ánh mắt thâm thúy che giấu tia dục vọng mãnh liệt, ngón tay cắm trong hoa huy*t cố tình cắm vào càng sâu, càng ra sức khuấy đảo; tiếng nước " trút trắc" vang lên như bước chân vào vũng lầy.
" Chúng ta là vợ chồng, sao lúc nào em cũng dễ xấu hổ như vậy?"
Cố Hoàn ngữ khí trêu chọc, cúi xuống hôn hôn lên chóp mũi Nghi Thường, cảm giác rõ ràng hô hấp cô càng lúc càng nóng, thân thể cô càng lúc càng tỏa nhiệt.
" Còn không phải tại anh sao? Suốt ngày nói những câu không đứng đắn"
Nghi Thường vểnh cái môi nhỏ, ủy khuất nhìn Cố Hoàn chất vấn. Không phải cô không hiểu phong tình, trong sinh hoạt vợ chồng ngọt ngào là điều không thể thiếu,nhưng mà nó có nhiều cách thể hiện, chẳng như hắn lúc nào cũng thẳn thắng, ác ý không chừa cho cô mặt mũi. Cũng may mắn là hắn chỉ biểu thị tính cách này khi ở bên cạnh cô, nếu không thì người ta biết được chắc chắn hình tượng tổng tài lạnh lùng khí chất của hắn sớm đã vụng vỡ.
" Anh thế nào lại không đứng đắn! Anh chỉ muốn em có thể thoải mái trong mối quan hệ của chúng ta thôi" - Hắn dỗ ngọt, xoa xoa đôi môi hồng nhuận.
" Nhưng anh cũng đừng suốt ngày dùng mấy lời đó trêu chọc em!"
Được hắn dỗ dành tâm tình Nghi Thường cũng nguôi ngoai nhưng vẫn cố công ra sức phản bác giành quyền lợi.
" Được được, không nói thì không nói. Anh làm là được chứ gì?"
Hắn miễn cưỡng thỏa hiệp, nhưng hành động hắn lại nhanh hơn chưa đợi Nghi Thường phản ứng môi hắn đã trực tiếp phủ lên môi cô, một chữ cũng không thể thốt ra chỉ có thể ưm a rên rỉ đầy kiều mị. Hắn lúc này đã không còn kiên nhẫn, hắn nãy giờ đã nhịn rất lâu, bị dục vọng dày vò nhưng con mèo nhỏ này lại chẳng hiểu chuyện khiến hắn ức chế kiềm nén trong thống khổ, giờ khắc này bắt hắn lại nén xuống mà đi lấy lòng cô thì chi bằng để hắn tự thủ! Đầu lưỡi ấm áp thành thục khuấy đảo trong khoang miệng chật hẹp ướt át như rút đi dưỡng khí, lồng ngực rắn chắc áp lên đôi gò bồng mềm mại thật chính xác cảm nhận được cường độ phập phồng. Nghi Thường bị hắn dẫn dụ rất nhanh hòa vào cơn sóng tình, đầu lưỡi như có như không câu lấy lưỡi Cố Hoàn, cùng hắn triền miên.
Nhận thấy được sự mê ly mị hoặc trong đáy mắt phủ một tầng sương mỏng, Cố Hoàn liếm láp vành tai mẩn cảm khẽ hỏi.
" Có muốn không?'
" Muốn"
Trong mơ màng Nghi Thường đáp lại, hai tay ôm Cố Hoàn càng thêm gắn sức như thể hắn là cọc gỗ duy nhất giữa biển tình mênh mông, chỉ có thể bám vào nó mới thôi cảm giác chênh vênh.
" Ngoan, thả lỏng"
Hắn vừa dỗ dành vừa dùng tay tách mở hai chân cô, ánh mắt sắc tình nhìn chăm chăm vào cánh hoa hồng đang đọng lại những giọt sương mai, hồng như vậy, mềm như vậy cảm giác chạm vào khiến người ta không thể buông tay. Cố Hoàn dùng đầu ngón tay miết nhẹ hai cánh hoa môi, nhận thấy đã đủ ướt át hắn mới đỡ phân thân sớm đã cửng rắn quen cửa quen nẻo cắm vào. Thời điểm kết hợp hai nơi mẫn cảm nhất của nhau cả hai người đều không nhịn được rên lên đầy thỏa mãn.
" Anh bắt đầu nhé!"
" Anh... không cho nói"
Tay nhỏ dùng sức che miệng Cố Hoàn ngăn không cho hắn nói mấy lời tà mị, nhưng hoàn cảnh lúc này đã không cho phép Nghi Thường thực hiện được mục đích. Cố Hoàn hắn dễ dàng cầm trụ hai cổ tay áp lên đỉnh đầu, ánh mắt thâm thúy che giấu tia dục vọng mãnh liệt, ngón tay cắm trong hoa huy*t cố tình cắm vào càng sâu, càng ra sức khuấy đảo; tiếng nước " trút trắc" vang lên như bước chân vào vũng lầy.
" Chúng ta là vợ chồng, sao lúc nào em cũng dễ xấu hổ như vậy?"
Cố Hoàn ngữ khí trêu chọc, cúi xuống hôn hôn lên chóp mũi Nghi Thường, cảm giác rõ ràng hô hấp cô càng lúc càng nóng, thân thể cô càng lúc càng tỏa nhiệt.
" Còn không phải tại anh sao? Suốt ngày nói những câu không đứng đắn"
Nghi Thường vểnh cái môi nhỏ, ủy khuất nhìn Cố Hoàn chất vấn. Không phải cô không hiểu phong tình, trong sinh hoạt vợ chồng ngọt ngào là điều không thể thiếu,nhưng mà nó có nhiều cách thể hiện, chẳng như hắn lúc nào cũng thẳn thắng, ác ý không chừa cho cô mặt mũi. Cũng may mắn là hắn chỉ biểu thị tính cách này khi ở bên cạnh cô, nếu không thì người ta biết được chắc chắn hình tượng tổng tài lạnh lùng khí chất của hắn sớm đã vụng vỡ.
" Anh thế nào lại không đứng đắn! Anh chỉ muốn em có thể thoải mái trong mối quan hệ của chúng ta thôi" - Hắn dỗ ngọt, xoa xoa đôi môi hồng nhuận.
" Nhưng anh cũng đừng suốt ngày dùng mấy lời đó trêu chọc em!"
Được hắn dỗ dành tâm tình Nghi Thường cũng nguôi ngoai nhưng vẫn cố công ra sức phản bác giành quyền lợi.
" Được được, không nói thì không nói. Anh làm là được chứ gì?"
Hắn miễn cưỡng thỏa hiệp, nhưng hành động hắn lại nhanh hơn chưa đợi Nghi Thường phản ứng môi hắn đã trực tiếp phủ lên môi cô, một chữ cũng không thể thốt ra chỉ có thể ưm a rên rỉ đầy kiều mị. Hắn lúc này đã không còn kiên nhẫn, hắn nãy giờ đã nhịn rất lâu, bị dục vọng dày vò nhưng con mèo nhỏ này lại chẳng hiểu chuyện khiến hắn ức chế kiềm nén trong thống khổ, giờ khắc này bắt hắn lại nén xuống mà đi lấy lòng cô thì chi bằng để hắn tự thủ! Đầu lưỡi ấm áp thành thục khuấy đảo trong khoang miệng chật hẹp ướt át như rút đi dưỡng khí, lồng ngực rắn chắc áp lên đôi gò bồng mềm mại thật chính xác cảm nhận được cường độ phập phồng. Nghi Thường bị hắn dẫn dụ rất nhanh hòa vào cơn sóng tình, đầu lưỡi như có như không câu lấy lưỡi Cố Hoàn, cùng hắn triền miên.
Nhận thấy được sự mê ly mị hoặc trong đáy mắt phủ một tầng sương mỏng, Cố Hoàn liếm láp vành tai mẩn cảm khẽ hỏi.
" Có muốn không?'
" Muốn"
Trong mơ màng Nghi Thường đáp lại, hai tay ôm Cố Hoàn càng thêm gắn sức như thể hắn là cọc gỗ duy nhất giữa biển tình mênh mông, chỉ có thể bám vào nó mới thôi cảm giác chênh vênh.
" Ngoan, thả lỏng"
Hắn vừa dỗ dành vừa dùng tay tách mở hai chân cô, ánh mắt sắc tình nhìn chăm chăm vào cánh hoa hồng đang đọng lại những giọt sương mai, hồng như vậy, mềm như vậy cảm giác chạm vào khiến người ta không thể buông tay. Cố Hoàn dùng đầu ngón tay miết nhẹ hai cánh hoa môi, nhận thấy đã đủ ướt át hắn mới đỡ phân thân sớm đã cửng rắn quen cửa quen nẻo cắm vào. Thời điểm kết hợp hai nơi mẫn cảm nhất của nhau cả hai người đều không nhịn được rên lên đầy thỏa mãn.
" Anh bắt đầu nhé!"
Danh sách chương