Editor: Thùy Trang Nguyễn
Trung tuần tháng 9, những cảnh quay trên Cao Nguyên kết thúc, Hoàng Phủ Tử Y có chút ngoài ý muốn nhận được điện thoại của đạo diễn Tần Ấn, là đạo diễn của “Phong Hoa Tuyệt Đại”, Tần Ấn tự mình gọi điện thoại tới mời Hoàng Phủ Tử Y, hi vọng cô có thể tham gia vào công tác tuyên truyền bộ điện ảnh này, tuy nhiên trong bộ phim “Phong hoa Tuyệt Đại” cô chỉ có một cảnh quay, mà “Phong hoa tuyệt đại” đã đến những cảnh quay cuối cùng, phần hậu kì cũng đã hoàn thành một phần ba, hoạt động tuyên truyền cũng nên bắt đầu rồi.
"Được, đây là vinh hạnh của tôi mới đúng, nếu đạo diễn có hoạt động gì sớm thông báo cho chị An là được, tôi sẽ cố gắng phối hợp." Hoàng Phủ Tử Y không chút do dự liền đồng ý, vì khiến cho càng ngày càng nhiều người biết đến mình, đến cả scandal cô cũng dám lấy ra dùng, làm gì còn để ý đến việc tham gia những hoạt động này đâu, chỉ cần có thể khiến cho cô có thêm càng nhiều giá trị nổi tiếng, thì cô sẽ không cự tuyệt.
Cùng ngày Hoàng Phủ Tử Y trở lại thành phố Bắc Kinh liền nhận được điện thoại của Sở Ngao Dư, Sở Ngao Dư mời cô cùng đi ăn tối.
Nửa tháng nay, mặc dù hai người nói là quen nhau, nhưng trên thực tế quan hệ cũng không có gì thay đổi. Hoàng Phủ Tử Y thì bận quá, mà Sở Ngao Dư thì nhận định hai người là quen nhau giả, cảm thấy mình không nên quấy rầy Hoàng Phủ Tử Y, mới luôn nhẫn nại. Lúc này người đã trở về, anh liền có chút không nhịn được, nghĩ đến ngẫu nhiên ăn một bữa cơm, xem như là bạn bè bình thường cũng hợp lý.
Mà đối với quan hệ của hai người, bên ngoài vẫn có rất nhiều suy đoán như trước, chỉ là hai người đều giữ thái độ không thừa nhận, cũng không phủ nhận, một mực không có kết luận gì, làm cho không ai có thể xác định lại không dám tùy tiện phủ định, chỉ có thể hiếu kỳ mà quan sát, thỉnh thoảng lại thảo luận một chút, làm cho cái đề tài này vẫn luôn không hạ nhiệt chút nào, rất tự nhiên mà đạt được mục đích của Hoàng Phủ Tử Y, tuy nhiên trong đó cũng không thiếu những ý kiến trái chiều, nhưng vì vậy mà mang tới hiệu quả dẫn đầu lượng tìm kiếm, làm cho Hoàng Phủ Tử Y hết sức hài lòng.
"Đi chỗ nào nháo nhiệt một chút ăn cơm đi." Nghĩ đến scandal, Hoàng Phủ Tử Y liền nghĩ đến đám fan hâm mộ trên weibo kêu trời kêu đất kia, luôn hỏi thăm quan hệ của cô với Sở Ngao Dư, có lẽ cô cũng phải nên làm gì để đáp lại, làm cho đám fan hâm mộ vui vẻ đi.
Hoàng Phủ Tử Y là một diễn viên, cũng muốn làm một diễn viên tốt, nhưng cô cũng không coi diễn viên như là một nghề nghiệp cao thượng, hoặc là nói cô cũng không coi nghề diễn viên này cố định ở một loại hình.
Hoàng Phủ Tử Y không cảm thấy dựa vào scandal để nổi tiếng thì nhất định không phải là một diễn viên tốt; cũng không thấy một diễn viên nào làm tốt tất cả mọi thứ, hoặc là cố ý trở nên hài hước, các loại hình như ngây thơ, đáng yêu…. Liền trở thành sỉ nhục của diễn viên! Bởi vì trong nhận thức của cô, mỗi một người sẽ có một loại hình diễn viên mà mình thích, đều có giá trị tồn tại của nó, là nhan sắc, khí chất, khả năng diễn xuất, có lẽ có thể lực, tính cách, hoặc là cái gì đó khác lạ, tóm lại là đều có ý nghĩa tồn tại của nó, bất kỳ người nào cũng không thể phủ nhận điểm này, cho nên cô cũng không thèm để ý dùng một số việc làm mọi người vui vẻ, nhất là fan hâm mộ của mình.
Một người chịu đựng biết bao nhiêu vinh dự, thì phải có đầy đủ ý chí để tiếp nhận một lượng chỉ trích và áp lực tương đương, nghề diễn viên hay là ngôi sao vốn dĩ là một sự tồn tại đặc thù, bọn họ có được một số thành tựu nhất định, nhưng khi bản thân họ được vạn người chú ý tới, cũng phải hiểu rõ những gì họ có được cũng có rủi ro, bởi vì có cái gọi là có được có mất, không chịu nổi loại áp lực này, mở ra một cuộc chơi không tầm thường mà không quen được với những quy tắc này, thì vẫn không nên tiếp tục theo nghề này mới đúng.
Trung tuần tháng 9, những cảnh quay trên Cao Nguyên kết thúc, Hoàng Phủ Tử Y có chút ngoài ý muốn nhận được điện thoại của đạo diễn Tần Ấn, là đạo diễn của “Phong Hoa Tuyệt Đại”, Tần Ấn tự mình gọi điện thoại tới mời Hoàng Phủ Tử Y, hi vọng cô có thể tham gia vào công tác tuyên truyền bộ điện ảnh này, tuy nhiên trong bộ phim “Phong hoa Tuyệt Đại” cô chỉ có một cảnh quay, mà “Phong hoa tuyệt đại” đã đến những cảnh quay cuối cùng, phần hậu kì cũng đã hoàn thành một phần ba, hoạt động tuyên truyền cũng nên bắt đầu rồi.
"Được, đây là vinh hạnh của tôi mới đúng, nếu đạo diễn có hoạt động gì sớm thông báo cho chị An là được, tôi sẽ cố gắng phối hợp." Hoàng Phủ Tử Y không chút do dự liền đồng ý, vì khiến cho càng ngày càng nhiều người biết đến mình, đến cả scandal cô cũng dám lấy ra dùng, làm gì còn để ý đến việc tham gia những hoạt động này đâu, chỉ cần có thể khiến cho cô có thêm càng nhiều giá trị nổi tiếng, thì cô sẽ không cự tuyệt.
Cùng ngày Hoàng Phủ Tử Y trở lại thành phố Bắc Kinh liền nhận được điện thoại của Sở Ngao Dư, Sở Ngao Dư mời cô cùng đi ăn tối.
Nửa tháng nay, mặc dù hai người nói là quen nhau, nhưng trên thực tế quan hệ cũng không có gì thay đổi. Hoàng Phủ Tử Y thì bận quá, mà Sở Ngao Dư thì nhận định hai người là quen nhau giả, cảm thấy mình không nên quấy rầy Hoàng Phủ Tử Y, mới luôn nhẫn nại. Lúc này người đã trở về, anh liền có chút không nhịn được, nghĩ đến ngẫu nhiên ăn một bữa cơm, xem như là bạn bè bình thường cũng hợp lý.
Mà đối với quan hệ của hai người, bên ngoài vẫn có rất nhiều suy đoán như trước, chỉ là hai người đều giữ thái độ không thừa nhận, cũng không phủ nhận, một mực không có kết luận gì, làm cho không ai có thể xác định lại không dám tùy tiện phủ định, chỉ có thể hiếu kỳ mà quan sát, thỉnh thoảng lại thảo luận một chút, làm cho cái đề tài này vẫn luôn không hạ nhiệt chút nào, rất tự nhiên mà đạt được mục đích của Hoàng Phủ Tử Y, tuy nhiên trong đó cũng không thiếu những ý kiến trái chiều, nhưng vì vậy mà mang tới hiệu quả dẫn đầu lượng tìm kiếm, làm cho Hoàng Phủ Tử Y hết sức hài lòng.
"Đi chỗ nào nháo nhiệt một chút ăn cơm đi." Nghĩ đến scandal, Hoàng Phủ Tử Y liền nghĩ đến đám fan hâm mộ trên weibo kêu trời kêu đất kia, luôn hỏi thăm quan hệ của cô với Sở Ngao Dư, có lẽ cô cũng phải nên làm gì để đáp lại, làm cho đám fan hâm mộ vui vẻ đi.
Hoàng Phủ Tử Y là một diễn viên, cũng muốn làm một diễn viên tốt, nhưng cô cũng không coi diễn viên như là một nghề nghiệp cao thượng, hoặc là nói cô cũng không coi nghề diễn viên này cố định ở một loại hình.
Hoàng Phủ Tử Y không cảm thấy dựa vào scandal để nổi tiếng thì nhất định không phải là một diễn viên tốt; cũng không thấy một diễn viên nào làm tốt tất cả mọi thứ, hoặc là cố ý trở nên hài hước, các loại hình như ngây thơ, đáng yêu…. Liền trở thành sỉ nhục của diễn viên! Bởi vì trong nhận thức của cô, mỗi một người sẽ có một loại hình diễn viên mà mình thích, đều có giá trị tồn tại của nó, là nhan sắc, khí chất, khả năng diễn xuất, có lẽ có thể lực, tính cách, hoặc là cái gì đó khác lạ, tóm lại là đều có ý nghĩa tồn tại của nó, bất kỳ người nào cũng không thể phủ nhận điểm này, cho nên cô cũng không thèm để ý dùng một số việc làm mọi người vui vẻ, nhất là fan hâm mộ của mình.
Một người chịu đựng biết bao nhiêu vinh dự, thì phải có đầy đủ ý chí để tiếp nhận một lượng chỉ trích và áp lực tương đương, nghề diễn viên hay là ngôi sao vốn dĩ là một sự tồn tại đặc thù, bọn họ có được một số thành tựu nhất định, nhưng khi bản thân họ được vạn người chú ý tới, cũng phải hiểu rõ những gì họ có được cũng có rủi ro, bởi vì có cái gọi là có được có mất, không chịu nổi loại áp lực này, mở ra một cuộc chơi không tầm thường mà không quen được với những quy tắc này, thì vẫn không nên tiếp tục theo nghề này mới đúng.
Danh sách chương