Chu Lâm Na biết Diệp My đang muốn dựa vào việc này để tạo làn sóng yêu thích trên mạng, đương nhiên không phản đối.

"Em sẽ gọi cho một vài phóng viên để họ chuẩn bị một chút." Giáo viên âm nhạc Diệp My gật đầu, tiếp tục nói.

"Nếu được hãy nhờ chị họ của em đăng bài trên Weibo, em hãy đàn một bài mở màn, sau đó Trịnh Viện sẽ thi đấu."

Cô ta và Trịnh Viện đều có một lượng fan nhất định, lại thêm chị họ cô ta là Lê Hinh Nhi giúp một tay, chắc chắn sẽ sự kiện này gây được rất nhiều sự chú ý.

Về phần Mộ Vi Vi, chỉ làm nền cho bọn họ nổi bật mà thôi.

"Em hiểu rồi, em sẽ nhờ chị họ." Chu Lâm Na đáp lại.

Giáo viên âm nhạc Diệp My và Phó hiệu trưởng thương lượng vài câu, phó hiệu trưởng đứng lên tuyên bố.

"Nếu đã so tài, vậy hai giờ sau hãy tập trung ở hội trường. Lúc đó sẽ bỏ phiếu online. Nếu thua, các em phải nhường lại phòng học khiêu vũ cho bạn học Chu Lâm Na chuẩn bị cho MV."

Cố Vi Vi: "Được, em không phản đối."

Trịnh Viện liếc mắt nhìn Cố Vi Vi, ánh mắt chứa đầy sự mỉa mai và khinh thường.

"Không biết tự lượng sức mình." Nếu tự tìm đường chết, đừng trách cô ta ác.

Chu Lâm Na và Trịnh Viện nối đuôi nhau rời khỏi phòng học, đi chuẩn bị cho buổi truyền hình trực tiếp sau 2h nữa.

Lạc Thiên Thiên và Kỷ Trình vây quay Cố Vi Vi vẫn đang tiếp tục ép dẻo, "Vi Vi, bọn họ rõ ràng đang mượn cơ hội này để tăng độ nổi tiếng, sao cậu lại thi đấu với họ làm gì?"

"Mình và Trịnh Viện có thù cũ cần phải trả."

"Cuộc tỷ thí này căn bản không công bằng, lẽ nào cậu thật sự muốn thua, làm tay sai cho Chu Lâm Na và bị ả ta sai khiến sao?" Lạc Thiên Thiên vừa tức giận vừa lo lắng nói.

Chu Lâm Na vừa đạt giải quán quân nên có lượng fan nhất định, mà Trịnh Viện lượng fan cũng rất ổn định. Mộ Vi Vi chỉ là một sinh viên chưa có danh tiếng, việc bỏ phiếu chắc chắn là bất lợi.

Hơn nữa, họ vừa mới nói, gọi cả phóng viên nữa. Đây căn bản không phải một trận tỷ thí và bình chọn công bằng, hơn nữa vũ đạo tự học của cô sao có thể so sánh với vũ công chuyên nghiệp như Trịnh Viện được chứ.

"Các cậu có lòng tin với mình chút được không?" Cố Vi Vi nói, đỡ cơ thể trên một chân rồi xoay tròn một cách hết sức nhẹ nhàng và duyên dáng.

Kỷ Trình sững sờ nhìn cô, nhưng trong lòng vẫn không yên.

"Bọn họ đang thao túng lá phiếu. Cho dù cậu dùng thực lực thắng Trịnh Viện, xét về số phiếu cũng không có khả năng thắng nổi."

"Trịnh Viện suýt chút nữa khiến mình bại liệt một chân, thù này sao mình có thể không báo, đúng không?" Cố Vi Vi khẽ hỏi.

"Cái gì?" Kỷ Trình lập tức nổi giận.

Lạc Thiên Thiên trầm mặc suy nghĩ hổi lâu, rồi nói, "Vậy cậu cứ thi đấu hết sức, phiếu cứ để mình lo."

Kỷ Trình nhìn Lạc Thiên Thiên, "Lo kiểu gì cơ?"

"Cái đấy cậu không cần bận tâm, hiện tại cậu tìm một bộ trang phục ba lê đẹp nhất, trang điểm xinh xắn nhất cho cậu ấy, mình sẽ tìm cách." Lạc Thiên Thiên nói xong thần thần bí bí rời đi.

Kỷ Trình ngồi xuống cạnh Cố Vi Vi đang ép chân, thở dài nói. "Thôi không sao, nếu thua, cùng lắm mình sẽ cùng đi với cậu làm tay sai cho họ Chu kia, ngày nào cũng bày ra bộ mặt muốn giết cô ta."

Cố Vi Vi nhìn Kỷ Trình mỉm cười. Cô đã từng chia sẻ tất cả những điều tốt đẹp với Lăng Nghiên. Cuối cùng, Lăng Nghiên lại lấy đi trái tim của cô, lấy đi mọi thứ của cô.

Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên dù mới quen cô, cô chưa làm được gì cho họ, nhưng hai người hết lần này tới lần khác lúc cô gặp khó khăn đều đứng về phía cô.

"Cảm ơn cậu, Trình Trình."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện