“Bái kiến Hầu gia!”
“Ừm, đứng dậy đi!”
“Sao lại đến đây?”
“Chúng ta sau khi gặp tỷ tỷ vốn định đến chỗ lão phu nhân, nhưng lão phu nhân đang nghỉ trưa, không dám làm phiền nên mới nghĩ đến bái kiến Hầu gia.”
Hai nhà đã có giao dịch, Bạch thị chết, Bạch gia sẽ lại đưa một người vào phủ, mọi thứ vẫn như cũ.
Hôm nay mang các nàng đến chính là để lão phu nhân xem mặt, xem có hợp ý không, nếu không được thì Bạch gia còn rất nhiều con gái khác.
“Ừm.”
Tô Thần Cương say đến mức đầu hơi khó chịu, đỡ trán nhắm mắt ừ một tiếng.
Chỉ Lan tiến lên.
“Hầu gia có phải đang đau đầu không ạ? Lan nhi ở nhà đã từng học qua thủ pháp mát xa, rất hữu dụng. Không phiền thì để Chỉ Lan giúp ngài xoa bóp một chút.”
“Ồ? Vậy thì tốt!”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Chỉ Dạng chậm một bước, tức giận đến mức trừng mắt nhìn Chỉ Lan.
“Vậy để Chỉ Dạng xoa vai cho ngài nhé, cũng có thể giúp thư giãn!”
Ý thức của Tô Thần Cương có chút mơ hồ, coi hai người như nha đầu trong nhà.
“Được, xoa bóp tốt sẽ có thưởng.”
Hai cô nương liếc mắt nhìn nhau đầy ẩn ý.
“Hợp tác đi, nếu không ai cũng không thành công, về nhà còn bị phạt, mất hết cơ hội, không chừng còn bị gả cho một ông già nào đó.”
“Được!”
Tô Thần Cương say khướt, trong cơn nửa mê nửa tỉnh ngửi thấy từng trận hương thơm thiếu nữ, cộng thêm hai đôi tay mềm mại không ngừng xoa bóp trên người, thỉnh thoảng còn dùng thân mình cọ vào, làm sao có thể chịu nổi.
Trong cơn say, hắn kéo cả hai người ngồi lên đùi, bên này hôn một cái, bên kia hôn một cái, hôn một lúc liền đưa lên giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngôn Đông ở bên ngoài nghe rõ cả, nhưng hắn là nô bộc, không thể vào lúc này mà làm gián đoạn chủ tử.
Hương Thảo quay lại tìm một hồi lâu mới tìm thấy cây trâm kia trong bụi cỏ, lại thấy bà tử kia vẫn còn ở đó, vội hỏi:
“Chỉ Dạng cô nương vẫn chưa ra sao?”
“Chưa, có lẽ là bụng không tốt. Nhưng thời gian này cũng hơi lâu rồi.”
Hương Thảo trong lòng có chút hoảng hốt.
“Mau vào xem thử.”
“Ai da, sao lại không có ai, ra ngoài từ lúc nào vậy!”
“Mau đi tìm! Tìm được thì báo lại cho Kim Linh tỷ tỷ!”
“Vâng!”
Hương Thảo nghĩ đến Chỉ Lan, không kịp chờ kết quả, vội vàng chạy về, vừa thấy quả nhiên người cũng không còn nữa.
“Hai người này muốn làm gì, chẳng lẽ là đi về phía Hầu gia?”
Lá vàng và những hạt đậu vàng trong tay đột nhiên trở nên bỏng rát. Chuyện này nếu để lão phu nhân biết, chắc chắn sẽ bị đánh chết.
Đợi đến khi tìm đến tiền viện, Ngôn Đông đang đứng cách phòng ngủ rất xa, thần sắc không rõ.
“Bạch gia cô nương có phải đã đến tìm Hầu gia không?”
“Đúng vậy.”
Hương Thảo nhấc chân định xông vào.
“Đứng lại, ngươi làm gì vậy, không nghe thấy động tĩnh bên trong sao?”
Lại gần hơn thì quả nhiên nghe thấy tiếng động. Hương Thảo lập tức quỳ rạp xuống đất, nước mắt rơi lã chã.
“Xong rồi, xong rồi.”
Lão phu nhân nếu biết vì mình nhận tiền mà để cho kế hoạch của các cô nương Bạch gia thành công, chắc chắn sẽ không tha cho nàng.
“Bên trong là ai, làm sao vào được, tại sao không ngăn cản?”
“Là hai vị cô nương Bạch gia ạ, Hầu gia cho vào, nô tài sao dám cản.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện