Trở về phòng, Khê Nguyệt trong trạng thái tức giận mà bước vào, cánh cửa phòng cũng vì thế trở thành công cụ để cô trút giận, vang lên một tiếng “rầm” rất to.
Nhìn bộ đồ chính mình xộc xệch, lại nghĩ đến việc ban nãy bị Lôi Nghị Tước ôm ném lên trên bàn, cô càng nghĩ càng thấy thiệt hại.
Muốn cô cầu xin hắn? Nằm mơ đi!
Không có người này thì có người kia, cách này thất bại sẽ còn cách khác, cô không có lý do gì để phải chủ động tìm Lôi Nghị Tước mà van xin.
Khê Nguyệt vừa bước vào, chiếc túi xách ném thẳng lên trên bàn, vội vã bước vào phòng tắm.
Hình ảnh bên trong gương của cô hiện tại vô cùng thảm hại, vết son trên môi trở nên lem luốc, thậm chí bị cắn đến mức sưng đỏ lên, cổ áo thì lệch, xương quai xanh và vùng cổ đầy những vết đo đỏ, ngay cả chiếc váy cũng trở nên xộc xệch vô cùng.
Không nghĩ đến việc tùy tiện bảo Lôi Nghị Tước “không được”, cô lại có thể kích thích hắn đến mức đó. Có lẽ là vì nghe câu từ thốt ra từ miệng người hắn ghét đến mức không thể giết chết được.
Khê Nguyệt ở trong phòng tắm rất lâu, cố gắng tắm để tẩy rửa hầu hết các dấu vết trên người.
Đến lúc trở ra bên ngoài, việc đầu tiên mà Khê Nguyệt làm là tìm đến điện thoại. Những tin nhắn khi nãy Giang Thừa Tân gửi đến, cô vẫn chưa đọc được.
Chỉ là có điều kỳ lạ, lúc cô mở lên, tin nhắn từ phía Giang Thừa Tân không còn lại gì. Nhanh chóng tìm đến số danh bạ của Giang Thừa Tân, kết quả lại hiển thị không tồn tại.
Nghĩ lại việc dạo gần đây Khê Nguyệt có chút phụ thuộc vào sự giúp đỡ của Giang Thừa Tân, lại thêm tối nay anh đã giúp cô mời một số cổ đông lớn, kết quả không thành công. Khê Nguyệt hiện tại có phần ái ngại khi tiếp tục liên lạc.
Lời nói Lôi Nghị Tước vang lên bên tai vẫn còn đọng lại tâm trí cô.
Giang Thừa Tân địa vị trên thương trường còn phải nhún nhường hắn vài phần.
Nghĩ đến đây, Khê Nguyệt bỗng chốc không muốn tiếp tục liên lạc với Giang Thừa Tân nữa, cô sợ anh sẽ bị kéo vào sự ảnh hưởng khi Lôi Nghị Tước đe dọa cô.
Tình hình dạo gần đây, tin tức về việc tập đoàn Lôi Tước kết hợp dự án đầu tư với tập đoàn Thương Hạn luôn là chủ đề nổi tiếng trong giới. Dẫu sao trước kia hai tập đoàn tranh giành lợi ích luôn rất nhiều, nay trở tay nâng đỡ, không ít người đều dấy lên sự tò mò.
Ngay cả người bên gia tộc Lục lúc trước vẫn còn hỗ trợ Khê Nguyệt. Thế nhưng sau vụ việc mẹ cô, lại thêm việc Khê Nguyệt yếu thế, đỉnh điểm là khi cô xảy ra tai nạn, người nhà họ Lục cũng sớm quay lưng.
Con đường trở lại vị trí ban đầu của Khê Nguyệt cứ thế trở nên khó khăn.
Kế hoạch mời đến các vị cổ đông tạo tiếng nói thất bại, Khê Nguyệt gần như không có khả năng quay trở lại vị trí ban đầu.
Thời gian mỗi lúc một gấp rút, nếu không thể quay trở lại vị trí ban đầu, Khê Nguyệt cũng thể tiếp tục im lặng để người bên lão già Khê Trường nắm quyền tự tung tự tác.
Vi vậy cô chỉ có thể thay đổi kế sách.
Lần này tự chính bản thân Khê Nguyệt quay trở lại tập đoàn, cô cần phải có một chỗ đứng nhất định, từ đó nỗ lực từng chút để ngồi lên vị trí như ban đầu.
Dẫu sao cả đời của Khê Nguyệt cũng sớm được định sẵn, cô sống thay cho phần của mẹ mình, không muốn để mọi công sức của mẹ đổ sông đổ bể mà rơi vào tay lão già kia. Cho nên đối với mọi lời uy hiếp, Khê Nguyệt dù sợ hãi cũng không có quyền mà lùi bước.
Gần như cả một đêm, Khê Nguyệt liên lạc với hầu hết các nhân viên tại tập đoàn Thương Hạn, những người lúc trước vẫn dưới tay cô quản lý, lòng trung thành với cô tương đối cao.
Qua bọn họ, Khê Nguyệt cũng biết được lão già Khê Trường lẫn Khê Hàm tung hoành rất nhiều tại tập đoàn, hơn thế đưa ra vô vàn các dự án vô bổ, quản lý không tới đâu.
Thậm chí một vài dự án còn bị họ cắt xén tiền, dẫn đến lượng lớn người dân lên tiếng tố cáo. Chỉ có điều, Khê Trường sớm đã dùng tiền mua chuộc.
Thế nhưng, những điều đó không là gì khi tập đoàn Thương Hạn hợp tác với tập đoàn Lôi Tước, giống như một cách thức tẩy trắng, mọi tiếng xấu của Thương Hạn đều không là gì khi được tập đoàn Lôi Tước nâng đỡ.
Khê Nguyệt nghe thuật lại, bản thân càng dâng lên sự nhất định phải lấy lại quyền làm chủ của tập đoàn Thương Hạn. Lòng thâm thù đại hận đối với Lôi Nghị Tước mỗi lúc một dâng cao.
Nhìn bộ đồ chính mình xộc xệch, lại nghĩ đến việc ban nãy bị Lôi Nghị Tước ôm ném lên trên bàn, cô càng nghĩ càng thấy thiệt hại.
Muốn cô cầu xin hắn? Nằm mơ đi!
Không có người này thì có người kia, cách này thất bại sẽ còn cách khác, cô không có lý do gì để phải chủ động tìm Lôi Nghị Tước mà van xin.
Khê Nguyệt vừa bước vào, chiếc túi xách ném thẳng lên trên bàn, vội vã bước vào phòng tắm.
Hình ảnh bên trong gương của cô hiện tại vô cùng thảm hại, vết son trên môi trở nên lem luốc, thậm chí bị cắn đến mức sưng đỏ lên, cổ áo thì lệch, xương quai xanh và vùng cổ đầy những vết đo đỏ, ngay cả chiếc váy cũng trở nên xộc xệch vô cùng.
Không nghĩ đến việc tùy tiện bảo Lôi Nghị Tước “không được”, cô lại có thể kích thích hắn đến mức đó. Có lẽ là vì nghe câu từ thốt ra từ miệng người hắn ghét đến mức không thể giết chết được.
Khê Nguyệt ở trong phòng tắm rất lâu, cố gắng tắm để tẩy rửa hầu hết các dấu vết trên người.
Đến lúc trở ra bên ngoài, việc đầu tiên mà Khê Nguyệt làm là tìm đến điện thoại. Những tin nhắn khi nãy Giang Thừa Tân gửi đến, cô vẫn chưa đọc được.
Chỉ là có điều kỳ lạ, lúc cô mở lên, tin nhắn từ phía Giang Thừa Tân không còn lại gì. Nhanh chóng tìm đến số danh bạ của Giang Thừa Tân, kết quả lại hiển thị không tồn tại.
Nghĩ lại việc dạo gần đây Khê Nguyệt có chút phụ thuộc vào sự giúp đỡ của Giang Thừa Tân, lại thêm tối nay anh đã giúp cô mời một số cổ đông lớn, kết quả không thành công. Khê Nguyệt hiện tại có phần ái ngại khi tiếp tục liên lạc.
Lời nói Lôi Nghị Tước vang lên bên tai vẫn còn đọng lại tâm trí cô.
Giang Thừa Tân địa vị trên thương trường còn phải nhún nhường hắn vài phần.
Nghĩ đến đây, Khê Nguyệt bỗng chốc không muốn tiếp tục liên lạc với Giang Thừa Tân nữa, cô sợ anh sẽ bị kéo vào sự ảnh hưởng khi Lôi Nghị Tước đe dọa cô.
Tình hình dạo gần đây, tin tức về việc tập đoàn Lôi Tước kết hợp dự án đầu tư với tập đoàn Thương Hạn luôn là chủ đề nổi tiếng trong giới. Dẫu sao trước kia hai tập đoàn tranh giành lợi ích luôn rất nhiều, nay trở tay nâng đỡ, không ít người đều dấy lên sự tò mò.
Ngay cả người bên gia tộc Lục lúc trước vẫn còn hỗ trợ Khê Nguyệt. Thế nhưng sau vụ việc mẹ cô, lại thêm việc Khê Nguyệt yếu thế, đỉnh điểm là khi cô xảy ra tai nạn, người nhà họ Lục cũng sớm quay lưng.
Con đường trở lại vị trí ban đầu của Khê Nguyệt cứ thế trở nên khó khăn.
Kế hoạch mời đến các vị cổ đông tạo tiếng nói thất bại, Khê Nguyệt gần như không có khả năng quay trở lại vị trí ban đầu.
Thời gian mỗi lúc một gấp rút, nếu không thể quay trở lại vị trí ban đầu, Khê Nguyệt cũng thể tiếp tục im lặng để người bên lão già Khê Trường nắm quyền tự tung tự tác.
Vi vậy cô chỉ có thể thay đổi kế sách.
Lần này tự chính bản thân Khê Nguyệt quay trở lại tập đoàn, cô cần phải có một chỗ đứng nhất định, từ đó nỗ lực từng chút để ngồi lên vị trí như ban đầu.
Dẫu sao cả đời của Khê Nguyệt cũng sớm được định sẵn, cô sống thay cho phần của mẹ mình, không muốn để mọi công sức của mẹ đổ sông đổ bể mà rơi vào tay lão già kia. Cho nên đối với mọi lời uy hiếp, Khê Nguyệt dù sợ hãi cũng không có quyền mà lùi bước.
Gần như cả một đêm, Khê Nguyệt liên lạc với hầu hết các nhân viên tại tập đoàn Thương Hạn, những người lúc trước vẫn dưới tay cô quản lý, lòng trung thành với cô tương đối cao.
Qua bọn họ, Khê Nguyệt cũng biết được lão già Khê Trường lẫn Khê Hàm tung hoành rất nhiều tại tập đoàn, hơn thế đưa ra vô vàn các dự án vô bổ, quản lý không tới đâu.
Thậm chí một vài dự án còn bị họ cắt xén tiền, dẫn đến lượng lớn người dân lên tiếng tố cáo. Chỉ có điều, Khê Trường sớm đã dùng tiền mua chuộc.
Thế nhưng, những điều đó không là gì khi tập đoàn Thương Hạn hợp tác với tập đoàn Lôi Tước, giống như một cách thức tẩy trắng, mọi tiếng xấu của Thương Hạn đều không là gì khi được tập đoàn Lôi Tước nâng đỡ.
Khê Nguyệt nghe thuật lại, bản thân càng dâng lên sự nhất định phải lấy lại quyền làm chủ của tập đoàn Thương Hạn. Lòng thâm thù đại hận đối với Lôi Nghị Tước mỗi lúc một dâng cao.
Danh sách chương