Trời hửng sáng, Lôi Nghị Tước đã sớm tỉnh dậy. Thế nhưng điều kỳ lạ hắn phát giác, Khê Nguyệt vẫn còn say giấc.
Bình thường chỉ cần chút động tĩnh của hắn, Khê Nguyệt đã sớm bị ảnh hưởng mà tỉnh theo.
Lôi Nghị Tước tâm tình bất an nhìn Khê Nguyệt, đôi mắt cô hiện tại nhắm nghiền lại, gương mặt lúc ngủ vô cùng yên tĩnh ngây thơ, không phải bất cứ ai cũng có thể làm phiền.
Lôi Nghị Tước cẩn thận bước xuống giường, tấm chăn trên người Khê Nguyệt cũng bị kéo xuống, lộ ra thân thể nhỏ nhắn. Chiếc váy ngủ hai dây mỏng manh trên người cô lỏng lẻo tụt xuống từ lâu, thấy được làn da trắng mịn như bạch ngọc, khiến kẻ khác chỉ muốn nâng niu.
Chiếc váy này trên người Khê Nguyệt, cũng quá sức dụ hoặc.
…
Tuy nói tập đoàn Thương Hạn thay chủ, nhưng mọi người trên tình thần đều là gượng ép khi phải chấp nhận người do Khê Trường đưa đến, bởi vốn tất cả nhân viên tập đoàn đều không có sự tín nhiệm.
Hiện tại tình hình Khê Nguyệt bị ảnh hưởng về đầu óc, không ít người gửi quà đến lão Khê Trường, mục đích hỏi thăm cho Khê Nguyệt. Nhưng họ nào biết, quà không đến tay cô, tất cả lão Khê Trường đều nhận hết.
Một số người cũng tiến đến bệnh viện thăm Khê Nguyệt, nhưng hầu hết đều không nhận được sự cho phép từ phía bệnh viện.
Từ khi Khê Hàm lên cương vị tổng giám đốc, vỏn vẹn vài ngày biến chuyển không quá nhiều, sức nặng công việc đột ngột đến, chính Khê Hàm cũng trở nên cứng ngắc khi phải thích nghi với khối lượng công việc.
Vốn cậu ta là đứa con riêng từ tình nhân của Khê Trường, thế nhưng lại được che giấu rất kỹ. Nay khi đưa cậu ta lên ngôi vị tổng giám đốc, Khê Trường sợ ảnh hưởng danh tiếng lại chỉ nhận là đứa con nuôi nhiều năm. Khi phóng viên phỏng vấn, lại bảo rằng xuất thân từ cô nhi viện, thương xót cho mảnh đời nhỏ nên đem về nuôi.
Khê Hàm dẫu sao cũng được Khê Trường nuôi nấng, ông ta huống hồ chu cấp tiền bạc cho nên nói gì cậu ta chỉ có thể nghe đó.
Tạm thời chỉ hơn hai tuần không nói lên được gì, nhưng nhân viên tập đoàn cùng những người lâu năm phần nào nhận ra biến chuyển sâu trong đó.
Kể cả Lôi Nghị Tước cũng không ngoại lệ.
Sau khoảng thời gian Khê Nguyệt lãnh đạo khiến Khê Trường không thể ra tay ăn chặn, nay đổi lại Khê Hàm lên ngôi, ông ta càng ham muốn và lạm dụng rõ rệt hơn.
Một khoảng tiền lớn khi thực hiện hợp tác với tập đoàn bị cắt đứt, số tiền trong quỹ từ thiện cũng bị bào mòn lén lút không ai hay.
Nếu là Lôi Nghị Tước trước đây, những điều này hắn sẽ sớm tìm hiểu nguyên nhân bằng chứng, đem tố giác dồn tập đoàn Thương Hạn vào cửa tử.
Còn hiện tại, tập đoàn Thương Hạn phần nào là sự nỗ lực của Khê Nguyệt, nay lũ người kia nhân cơ hội làm quàng, nếu đến lúc Khê Nguyệt quay lại, người bị thiệt chắc chắn là cô, tội danh cũng chỉ có thể cô gánh.
Lôi Nghị Tước sau cùng không ra tay, chỉ lẳng lặng giữ lại toàn bộ bằng chứng.
Khê gia không người đứng đầu, quả thật nhìn bên ngoài bình ổn, bên trong sớm đã loạn.
Trước đây, cho dù hai gia tộc lớn thù hằn, tập đoàn Thương Hạn và tập đoàn Lôi gia vẫn duy trì sự cạnh tranh công bằng, chỉ là cho đến khi đại tiểu thư Lục Dao kết hôn với lão Khê Trường, mọi thứ đã dần biến đổi trong âm thầm.
Tuy nói tập đoàn Thương Hạn thuộc Khê gia, nhưng theo như lời cha của Lôi Nghị Tước thuật lại, cổ phần chính tất cả đều là của người Lục gia. Đó cũng là lý do khi Lục Dao qua đời, vị trí làm chủ rơi vào tay Khê Nguyệt. Cho dù lão Khê Trường không thuận theo cũng chỉ bắt buộc chấp nhận.
…
Tập đoàn Lôi Tước.
Trong phòng làm việc, đống hồ sơ tài liệu trên bàn dài chất thành đống vẫn đang đợi phê duyệt.
Lôi Nghị Tước ánh mắt trở nên âm trầm khi nghĩ đến một số chuyện.
Không lâu sau, bác sĩ từng điều trị cho Khê Nguyệt do hắn phân phối cũng gửi tin nhắn đến.
Biểu hiện dạo gần đây của Khê Nguyệt, Lôi Nghị Tước đã thuật lại hầu hết với bác sĩ, hắn muốn xem thử kết quả Khê Nguyệt khi nào nhớ ra tất cả.
Bác sĩ gửi đến một đoạn tin dài, đi kèm là một vài triệu chứng ví dụ bên cạnh.
Thời gian Khê Nguyệt nhớ ra, phần lớn vẫn phụ thuộc vào chính bản thân. Thế nhưng dấu hiệu đã rõ rệt như vậy, thời gian khôi phục sẽ được rút ngắn lại, có thể khoảng một hoặc hai tuần nữa Khê Nguyệt sẽ nhớ mọi thứ.
Lôi Nghị Tước đọc xong, cảm giác vài phần khó chịu.
Mối quan hệ cả hai sẽ trở về như ban đầu, đấu đá lẫn nhau.
Hắn vẫn chưa nghĩ được đến việc sau này khi Khê Nguyệt nhớ ra, bọn họ sẽ đối diện với nhau như nào.
Cả một ngày trời, tâm tình Lôi Nghị Tước nhìn rất tệ hại.
Bình thường chỉ cần chút động tĩnh của hắn, Khê Nguyệt đã sớm bị ảnh hưởng mà tỉnh theo.
Lôi Nghị Tước tâm tình bất an nhìn Khê Nguyệt, đôi mắt cô hiện tại nhắm nghiền lại, gương mặt lúc ngủ vô cùng yên tĩnh ngây thơ, không phải bất cứ ai cũng có thể làm phiền.
Lôi Nghị Tước cẩn thận bước xuống giường, tấm chăn trên người Khê Nguyệt cũng bị kéo xuống, lộ ra thân thể nhỏ nhắn. Chiếc váy ngủ hai dây mỏng manh trên người cô lỏng lẻo tụt xuống từ lâu, thấy được làn da trắng mịn như bạch ngọc, khiến kẻ khác chỉ muốn nâng niu.
Chiếc váy này trên người Khê Nguyệt, cũng quá sức dụ hoặc.
…
Tuy nói tập đoàn Thương Hạn thay chủ, nhưng mọi người trên tình thần đều là gượng ép khi phải chấp nhận người do Khê Trường đưa đến, bởi vốn tất cả nhân viên tập đoàn đều không có sự tín nhiệm.
Hiện tại tình hình Khê Nguyệt bị ảnh hưởng về đầu óc, không ít người gửi quà đến lão Khê Trường, mục đích hỏi thăm cho Khê Nguyệt. Nhưng họ nào biết, quà không đến tay cô, tất cả lão Khê Trường đều nhận hết.
Một số người cũng tiến đến bệnh viện thăm Khê Nguyệt, nhưng hầu hết đều không nhận được sự cho phép từ phía bệnh viện.
Từ khi Khê Hàm lên cương vị tổng giám đốc, vỏn vẹn vài ngày biến chuyển không quá nhiều, sức nặng công việc đột ngột đến, chính Khê Hàm cũng trở nên cứng ngắc khi phải thích nghi với khối lượng công việc.
Vốn cậu ta là đứa con riêng từ tình nhân của Khê Trường, thế nhưng lại được che giấu rất kỹ. Nay khi đưa cậu ta lên ngôi vị tổng giám đốc, Khê Trường sợ ảnh hưởng danh tiếng lại chỉ nhận là đứa con nuôi nhiều năm. Khi phóng viên phỏng vấn, lại bảo rằng xuất thân từ cô nhi viện, thương xót cho mảnh đời nhỏ nên đem về nuôi.
Khê Hàm dẫu sao cũng được Khê Trường nuôi nấng, ông ta huống hồ chu cấp tiền bạc cho nên nói gì cậu ta chỉ có thể nghe đó.
Tạm thời chỉ hơn hai tuần không nói lên được gì, nhưng nhân viên tập đoàn cùng những người lâu năm phần nào nhận ra biến chuyển sâu trong đó.
Kể cả Lôi Nghị Tước cũng không ngoại lệ.
Sau khoảng thời gian Khê Nguyệt lãnh đạo khiến Khê Trường không thể ra tay ăn chặn, nay đổi lại Khê Hàm lên ngôi, ông ta càng ham muốn và lạm dụng rõ rệt hơn.
Một khoảng tiền lớn khi thực hiện hợp tác với tập đoàn bị cắt đứt, số tiền trong quỹ từ thiện cũng bị bào mòn lén lút không ai hay.
Nếu là Lôi Nghị Tước trước đây, những điều này hắn sẽ sớm tìm hiểu nguyên nhân bằng chứng, đem tố giác dồn tập đoàn Thương Hạn vào cửa tử.
Còn hiện tại, tập đoàn Thương Hạn phần nào là sự nỗ lực của Khê Nguyệt, nay lũ người kia nhân cơ hội làm quàng, nếu đến lúc Khê Nguyệt quay lại, người bị thiệt chắc chắn là cô, tội danh cũng chỉ có thể cô gánh.
Lôi Nghị Tước sau cùng không ra tay, chỉ lẳng lặng giữ lại toàn bộ bằng chứng.
Khê gia không người đứng đầu, quả thật nhìn bên ngoài bình ổn, bên trong sớm đã loạn.
Trước đây, cho dù hai gia tộc lớn thù hằn, tập đoàn Thương Hạn và tập đoàn Lôi gia vẫn duy trì sự cạnh tranh công bằng, chỉ là cho đến khi đại tiểu thư Lục Dao kết hôn với lão Khê Trường, mọi thứ đã dần biến đổi trong âm thầm.
Tuy nói tập đoàn Thương Hạn thuộc Khê gia, nhưng theo như lời cha của Lôi Nghị Tước thuật lại, cổ phần chính tất cả đều là của người Lục gia. Đó cũng là lý do khi Lục Dao qua đời, vị trí làm chủ rơi vào tay Khê Nguyệt. Cho dù lão Khê Trường không thuận theo cũng chỉ bắt buộc chấp nhận.
…
Tập đoàn Lôi Tước.
Trong phòng làm việc, đống hồ sơ tài liệu trên bàn dài chất thành đống vẫn đang đợi phê duyệt.
Lôi Nghị Tước ánh mắt trở nên âm trầm khi nghĩ đến một số chuyện.
Không lâu sau, bác sĩ từng điều trị cho Khê Nguyệt do hắn phân phối cũng gửi tin nhắn đến.
Biểu hiện dạo gần đây của Khê Nguyệt, Lôi Nghị Tước đã thuật lại hầu hết với bác sĩ, hắn muốn xem thử kết quả Khê Nguyệt khi nào nhớ ra tất cả.
Bác sĩ gửi đến một đoạn tin dài, đi kèm là một vài triệu chứng ví dụ bên cạnh.
Thời gian Khê Nguyệt nhớ ra, phần lớn vẫn phụ thuộc vào chính bản thân. Thế nhưng dấu hiệu đã rõ rệt như vậy, thời gian khôi phục sẽ được rút ngắn lại, có thể khoảng một hoặc hai tuần nữa Khê Nguyệt sẽ nhớ mọi thứ.
Lôi Nghị Tước đọc xong, cảm giác vài phần khó chịu.
Mối quan hệ cả hai sẽ trở về như ban đầu, đấu đá lẫn nhau.
Hắn vẫn chưa nghĩ được đến việc sau này khi Khê Nguyệt nhớ ra, bọn họ sẽ đối diện với nhau như nào.
Cả một ngày trời, tâm tình Lôi Nghị Tước nhìn rất tệ hại.
Danh sách chương