Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Lão Tạp hoàn toàn không nghĩ ra! Ông không hiểu được, cho nên.... lần này thất bại, là hoàn toàn ngoài dự liệu của ông.
Ông từng hoài nghi tất cả mọi người, suy chỉ không có hoài nghi Lô Khôn!
Cho dù Lão Tạp đánh vỡ đầu, cũng không nghĩ tới Lô Khôn lại là.....
“Đi mau ----” Bạch Lộ cầm súng chỉ vào đầu ông: “Dẫn chúng tôi đi kho bạc mà ông đã giấu!”
Trong kho bạc của Lão Tạp cất giấu rất nhiều ma túy và vàng! Cướp kho bạc của ông chẳng khác nào đã dọn dẹp hết một nửa ma túy trong tay Lão Tạp.
Lão Tạp híp mắt, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh.
Muốn vào kho bạc của ông.... nghĩ thật là đẹp!
Trong kho bạc của ông có chôn hơn mười rương thuốc nổ, muốn đi chịu chết, đại khái có thể lấy mạng của họ thử một lần.
Lão Tạp cười nói: “Muốn đi kho bạc của tôi cũng không phải không được, để cho Lục Quân tổng chỉ huy của các người tới! Còn có Diệp Đình tiện nhân kia! Trừ bọn họ, ai cũng không được!”
Bạch Lộ báo cáo với Lục Quân, Lục Quân nói: “Chúng tôi sẽ đến ngay.”
Lão Tạp chỉ đường, cho bọn họ lái xe về phía trước.
Rất nhanh, Lục quân hội hợp với bọn họ. Đi theo Lục Quân thật sự có Diệp Đình! Trừ Diệp Đình, còn có Lăng Vi, Lôi Tuấn, Lôi Đình, Vinh Phỉ, Angle.
Bạch Lộ nhíu chặt mày, ánh mắt cô nhìn bọn họ chằm chằm, không nghĩ tới nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, bọn họ lại tới hết!
Muốn chết sao? Diệp Đình ý bảo cô, yên tâm ----
Lão Tạp không ngừng lấm lét nhìn trái phải, ông vẫn chờ người tới cứu mình, nhưng mà, lại không có ai tới, có lẽ..... thật giống như người đàn bà này nói, người của ông đã bị bắt hết!
Rất nhanh, Lão Tạp chỉ một chỗ, ông cho người kéo một chồng cỏ, mặt đất dưới chồng cỏ có một cửa ngầm đi thông xuống đất.
Lão Tạp bị hai mươi mấy tên đội viên đội đặc chiến áp giải, bước vào cửa ngầm, bọn họ từng chút từng chút đi tới cửa kho bạc.
Một lối đi ẩn nấp dưới đất, Lão Tạp mang bọn họ đến trước cửa, ông chuyển động cơ quan bên cửa, cửa đá ầm ầm mở ra.
Bạch Lộ cầm súng chỉa vào Lão Tạp, đẩy ông vào torng cửa.
Trong kho bạc có bàn bằng đá, bên trên còn một cơ quan.
Chỉ cần dùng chân đạp cơ quan đó, toàn bộ kho bạc, bao gốm phạm vi mấy trăm mét quanh kho bạc cũng sẽ bị nổ tung trong nháy mắt!
Dù sao, bây giờ ông bị bắt, chết sớm chết muộn thì cũng là chết!
Không bằng, hôm nay để cho những người này chôn cùng ông! Ha ha ha, Diệp Đình, Lục Quân!
Không tệ không tệ, chỉ đáng tiếc là, không có Lô Khôn!
Đột nhiên Lão Tạp nói: “Gọi Lô Khôn tới! Lão tử chó chuyện muốn hỏi nó!”
Bạch Lộ cầm súng chỉa vào thái dương của Lão Tạp, nghiêm giọng nói: “Ông có tư cách gì?”
Lão Tạp âm lãnh cười: “Kho bạc lão tử giấu không chỉ có! Muốn lập công lớn, liền con mẹ nó đàng hoàng nghe lời cho lão tử! Hôm nay dù chết nào lão tử cũng phải hỏi thằng chó chết đó, rốt cuộc con mẹ nó, nó là ai!”
Lục quân phất tay, ý bảo cấp dưới gọi điện thoại cho tiểu Ngũ.
Những đội viên đội đặc chiến khác đều bắt đầu kiểm tra súng đạn, ma túy và vàng bạc trong kho!
Qua chừng mười lăm phút, tiểu Ngũ mặc bộ độ đặc chiến lãnh khốc nghiêm nghị từ cửa đá đi vào. Sau lưng còn mang theo tiểu tổ hai mươi mấy người đội viên đội đặc chiến.
Cả người tiểu Ngũ tràn đầy chính khí! Uy vũ hạo nhiên!
Tiểu Ngũ không hóa trang nữa, anh vừa đi vào bên trong vừa nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình đối mặt với anh, tiểu Ngũ cười. Hốc mắt Diệp Đình nóng cháy, kêu: “Anh năm.”
Khóe mắt tiểu Ngũ rơi xuống một hàng nước mắt, nhưng vẫn cười với anh.
Diệp Đình đi về phía anh, giang hai cánh tay, Tiểu Ngũ cũng đi tới ôm lấy Diệp Đình.
“Anh năm!”
.Tiểu Ngũ vỗ vỗ sau lưng Diệp Đình: “Cám ơn sự tin tưởng của anh em là em đối với anh!”
Hơn mười năm, Diệp Đình vẫn luôn chưa từng hoài nghi anh! Trước kia để cho Bạch Lộ đi gặp Diệp Đình, chính là muốn mượn tay anh trừ bỏ Sa Khôn.
Lúc ấy, sương mù nồng nặc, Bạch Lộ không có tiết lộ thân phận nằm vùng của anh, nhưng mà, từ đầu đến cuối Diệp Đình vẫn không có hoài nghi anh! Bao gốm lần trước anh mượn diệp Đình năm trăm triệu, không có năm trăm triệu ủng hộ, anh không có vặn ngã Lão Tạp nhanh như vậy!
Phần tình nghĩa anh em này, đáng giá!
“Ha ha ---” Lúc này đột nhiên Lão Tạp cười lạnh, ông híp mắt, cười vô cùng âm u.
Ông từ từ lui đến bên cạnh bàn đá, gót chân đạp lên trang bị kích nổ lựu đạn!
“Hôm nay, để cho tụi mày và lão tử lấy mạng đổi mạng!”
Lão Tạp hoàn toàn không nghĩ ra! Ông không hiểu được, cho nên.... lần này thất bại, là hoàn toàn ngoài dự liệu của ông.
Ông từng hoài nghi tất cả mọi người, suy chỉ không có hoài nghi Lô Khôn!
Cho dù Lão Tạp đánh vỡ đầu, cũng không nghĩ tới Lô Khôn lại là.....
“Đi mau ----” Bạch Lộ cầm súng chỉ vào đầu ông: “Dẫn chúng tôi đi kho bạc mà ông đã giấu!”
Trong kho bạc của Lão Tạp cất giấu rất nhiều ma túy và vàng! Cướp kho bạc của ông chẳng khác nào đã dọn dẹp hết một nửa ma túy trong tay Lão Tạp.
Lão Tạp híp mắt, khóe môi nhếch lên một tia cười lạnh.
Muốn vào kho bạc của ông.... nghĩ thật là đẹp!
Trong kho bạc của ông có chôn hơn mười rương thuốc nổ, muốn đi chịu chết, đại khái có thể lấy mạng của họ thử một lần.
Lão Tạp cười nói: “Muốn đi kho bạc của tôi cũng không phải không được, để cho Lục Quân tổng chỉ huy của các người tới! Còn có Diệp Đình tiện nhân kia! Trừ bọn họ, ai cũng không được!”
Bạch Lộ báo cáo với Lục Quân, Lục Quân nói: “Chúng tôi sẽ đến ngay.”
Lão Tạp chỉ đường, cho bọn họ lái xe về phía trước.
Rất nhanh, Lục quân hội hợp với bọn họ. Đi theo Lục Quân thật sự có Diệp Đình! Trừ Diệp Đình, còn có Lăng Vi, Lôi Tuấn, Lôi Đình, Vinh Phỉ, Angle.
Bạch Lộ nhíu chặt mày, ánh mắt cô nhìn bọn họ chằm chằm, không nghĩ tới nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, bọn họ lại tới hết!
Muốn chết sao? Diệp Đình ý bảo cô, yên tâm ----
Lão Tạp không ngừng lấm lét nhìn trái phải, ông vẫn chờ người tới cứu mình, nhưng mà, lại không có ai tới, có lẽ..... thật giống như người đàn bà này nói, người của ông đã bị bắt hết!
Rất nhanh, Lão Tạp chỉ một chỗ, ông cho người kéo một chồng cỏ, mặt đất dưới chồng cỏ có một cửa ngầm đi thông xuống đất.
Lão Tạp bị hai mươi mấy tên đội viên đội đặc chiến áp giải, bước vào cửa ngầm, bọn họ từng chút từng chút đi tới cửa kho bạc.
Một lối đi ẩn nấp dưới đất, Lão Tạp mang bọn họ đến trước cửa, ông chuyển động cơ quan bên cửa, cửa đá ầm ầm mở ra.
Bạch Lộ cầm súng chỉa vào Lão Tạp, đẩy ông vào torng cửa.
Trong kho bạc có bàn bằng đá, bên trên còn một cơ quan.
Chỉ cần dùng chân đạp cơ quan đó, toàn bộ kho bạc, bao gốm phạm vi mấy trăm mét quanh kho bạc cũng sẽ bị nổ tung trong nháy mắt!
Dù sao, bây giờ ông bị bắt, chết sớm chết muộn thì cũng là chết!
Không bằng, hôm nay để cho những người này chôn cùng ông! Ha ha ha, Diệp Đình, Lục Quân!
Không tệ không tệ, chỉ đáng tiếc là, không có Lô Khôn!
Đột nhiên Lão Tạp nói: “Gọi Lô Khôn tới! Lão tử chó chuyện muốn hỏi nó!”
Bạch Lộ cầm súng chỉa vào thái dương của Lão Tạp, nghiêm giọng nói: “Ông có tư cách gì?”
Lão Tạp âm lãnh cười: “Kho bạc lão tử giấu không chỉ có! Muốn lập công lớn, liền con mẹ nó đàng hoàng nghe lời cho lão tử! Hôm nay dù chết nào lão tử cũng phải hỏi thằng chó chết đó, rốt cuộc con mẹ nó, nó là ai!”
Lục quân phất tay, ý bảo cấp dưới gọi điện thoại cho tiểu Ngũ.
Những đội viên đội đặc chiến khác đều bắt đầu kiểm tra súng đạn, ma túy và vàng bạc trong kho!
Qua chừng mười lăm phút, tiểu Ngũ mặc bộ độ đặc chiến lãnh khốc nghiêm nghị từ cửa đá đi vào. Sau lưng còn mang theo tiểu tổ hai mươi mấy người đội viên đội đặc chiến.
Cả người tiểu Ngũ tràn đầy chính khí! Uy vũ hạo nhiên!
Tiểu Ngũ không hóa trang nữa, anh vừa đi vào bên trong vừa nhìn Diệp Đình.
Diệp Đình đối mặt với anh, tiểu Ngũ cười. Hốc mắt Diệp Đình nóng cháy, kêu: “Anh năm.”
Khóe mắt tiểu Ngũ rơi xuống một hàng nước mắt, nhưng vẫn cười với anh.
Diệp Đình đi về phía anh, giang hai cánh tay, Tiểu Ngũ cũng đi tới ôm lấy Diệp Đình.
“Anh năm!”
.Tiểu Ngũ vỗ vỗ sau lưng Diệp Đình: “Cám ơn sự tin tưởng của anh em là em đối với anh!”
Hơn mười năm, Diệp Đình vẫn luôn chưa từng hoài nghi anh! Trước kia để cho Bạch Lộ đi gặp Diệp Đình, chính là muốn mượn tay anh trừ bỏ Sa Khôn.
Lúc ấy, sương mù nồng nặc, Bạch Lộ không có tiết lộ thân phận nằm vùng của anh, nhưng mà, từ đầu đến cuối Diệp Đình vẫn không có hoài nghi anh! Bao gốm lần trước anh mượn diệp Đình năm trăm triệu, không có năm trăm triệu ủng hộ, anh không có vặn ngã Lão Tạp nhanh như vậy!
Phần tình nghĩa anh em này, đáng giá!
“Ha ha ---” Lúc này đột nhiên Lão Tạp cười lạnh, ông híp mắt, cười vô cùng âm u.
Ông từ từ lui đến bên cạnh bàn đá, gót chân đạp lên trang bị kích nổ lựu đạn!
“Hôm nay, để cho tụi mày và lão tử lấy mạng đổi mạng!”
Danh sách chương