Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Đúng! Bây giờ chiến đội quốc tế đang hỗn chiến với Lô Khôn, chính là cơ hội tốt cho chúng ta!”

“Ừ! Lần này ồn ào thật lớn. Xem ra là muốn liều mạng!”

Người nói chuyện chính là Sấu Cương xếp hàng thứ hai.

Sấu Cương còn nói: “Bây giờ Lô Khôn bị chiến đội quôc tế làm cho sức đầu mẻ trán, chúng là lại lén lút dọn dẹp địa bàn của Lô Khôn, cướp hàng của nó, làm nó hai mặt thụ địch, ha ha ha --- chúng ta để cho nó chết nhanh hơn.”

“Không sai! Anh hai nói đúng!”

Các anh em của Lão Tạp cũng kích động: “Đại ca, bây giờ chúng ta thừa dịp đang loạn cướp mấy cứ điểm của Lô Khôn, những cái ổ riêng kia của nó cũng có không ít hàng! Đó đều là tiền, chúng ta hốt hang ổ của nó, như vậy số hàng kia liền thuộc về chúng ta rồi!”

Lão Tạp gật đầu, nhưng mà, tính cách đa nghi vẫn làm cho ông hơi do dự.

Trước kia, ông mua nhiều thuốc nổ vào, chính là muốn một lần hốt hang ổ của tên Lô Khôn này.

Nhưng mà, lúc này ông lại chưa có chuẩn bị đầy đủ!

Muốn giết chết Lô Khôn, phải bất cứ giá nào! Trước tiên phải đào hết ba căn cứ chế tạo ma túy của Lô Khôn, còn có vô số hang ổ mua bán ma túy.

Nếu không, không làm Lô Khôn bị thương nặng nề, thằng nhóc này nhất định sẽ đứng dậy lần nữa.

Lão Tạp nhắm mắt lại suy nghĩ, nếu như cho ông thêm nửa năm, nhất định ông có thể đánh Lô Khôn vào 18 tầng địa ngục, để cho anh trọn đời cũng không thể xoay mình!

Lão Tạp cẩn thận suy nghĩ một phen, cảm thấy....”Vì lý do an toàn, tạm thời chúng ta đừng động đậy, im lặng theo dõi diễn biến, nhìn xem tình huống phát triển thế nào đã.”

“Ba! Còn chờ cái gì chứ?” Con trai của Lô Khôn vội vã nói: “Nắm lấy thời cơ, thời cơ đi qua sẽ không còn cơ hội tốt như vậy nữa!”

Lão Tạp âm ngoan tức giận nói: “Con biết cái gì? Lão tử đi cầu còn nhiều hơn con đi đường! Mẹ nó con còn dạy dỗ lão tử!”

Con trai LÃo Tạp cúi đầu xuống, không dám lại nói thêm chữ nào.

Lão Tạp vặn vẹo cái cổ đau nhức nói: “Chiến đội quốc tế nhìn có vẻ ồn ào lớn, nhưng mà không nhất định có thể làm gì Lô Khôn! Trước kia không phải cũng ồn ào lớn lắm sao, có lần nào làm Lô Khôn bị thương gân cốt chứ? Chỉ là mấy trận đánh nhỏ mà thôi. Chuyện như vậy chúng ta thấy còn ít sao?”

“...” Mọi người không nói thêm gì nữa, nhưng mà, không ít người đều nhíu mày lên, đại ca Lão Tạp của bọn họ quá lo lắng rồi.

Trước kia cũng bởi vì do dự cho nên đã bỏ qua rất nhiều cơ hội giết Lô Khôn.

Nếu mà đại ca của bọn họ có thể quyết định thật nhanh, Lô Khôn đã chết từ sớm, sao có thể để anh nhảy nhót nhiều năm như vậy.

Trong lòng đoàn người đều nghĩ như vậy, nhưng mà không ai dám nói ra.

Trầm mặc thật lâu, Sấu Cương sếp hàng thứ hai nói: “Chúng ta có thể không cần động tác quá lớn dính vào, chúng ta hốt mấy cái ổ hàng bên ngoài của Lô Khôn trước, cho dù không tạo bị thương nặng cho nó được, nhưng thêm chút rắc rối cũng tốt. Nó bị chiến đội quốc tế quấn lấy khó chịu, chúng ta sẽ làm cho nó càng khó chịu hơn! Chúng ta không chỉ làm cho nó khó chịu, càng làm cho nó không có cách nào làm gì chúng ta.”

Sấu Cương vừa nói xong các anh em cũng vui vẻ.

“Anh hai nói không sai! Đây đúng là một cơ hội tốt cho chúng ta.”

Những người khác cũng khen ngợi. Lão Tạp tức giận nói: “Gào thét bậy bạ cái gì?”

Ông mắng xong, âm trầm trừng mọi người.

“Tôi luôn có sự cảm xấu! Chỗ sơ hở rõ ràng như vậy, tại sao kẻ địch lài dễ dàng cho chúng ta nhìn thấy? Hiền nhiên trong này có bẫy!”

Sấu Cương cùng không ít anh em nhíu mày, lần này rõ ràng là một cơ hội tốt khó gặp, tại sao lại còn do dự như vậy chứ? Sấu Cương và các anh em mặt âm trầm đi ra ngoài.

Bọn họ đã tương đối bất mãn Lão Tạp.

Đấu với Lô Khôn gần mười năm! Bọn họ trơ mắt nhìn Lô Khôn từng bước lớn mạnh, mà lão đại của bọn họ vẫn có thể nhịn cơn tức này!

Trước kia tung hoành thiên hạ làm ăn cũng không có khó như vậy! Từ sau khi Lô Khôn giết chết hai anh em của anh, nơi này của bọn họ lại khó làm ăn hơn trước kia.

Lô Khôn lũng đoạn hết phần lớn thị trường, thỉnh thoảng ép giá, tăng giá, làm cả thị trường chướng khí mù mịt.

Còn nữa, trước kia địa bàn của bọn họ bên này là lớn nhất, bây giờ cũng đã bị Lô Khôn cướp đi vài căn cứ chế tạo ma túy quan trọng!

Sấu Cương quả thật không nghĩ ra, ông tức giận: “Đại ca thật là già rồi nên hồ đồ! Sợ trước chó sói, lại sợ hổ sau lưng! Oán khí như vậy cũng có thể nuốt xuống.”

“Em thấy cũng đúng.” Một anh em nói nhỏ bên tai Sấu Cương: “Anh hai, chúng ta cùng nhau làm! Chúng ta thừa dịp loạn cướp mấy hang ổ trở lại!”

Sấu Cương nói: “Lúc nãy đại ca đã lên tiếng, nói không cho hành động thiếu suy nghĩ, bây giờ chúng ta đi quấy rối là muốn cho đại ca đánh chết chúng ta sao?”

Các anh em đều bất mãn, nhưng vẫn là nhịn.

Một tuần lễ sau, chiến đội quốc tế lấy thế lôi đình đánh hạ bảy hang ổ buôn bán ma túy của Lô Khôn, còn có một căn chứ chế tạo ma túy!

Phòng họp của Lão Tạp nổ!

“Đại ca! Anh xem một chút --- cơ hội lần này thật khó được mà! Chiến đội quốc tế công kích bảy “cứ điểm” kia đều là gần địa bàn của chúng ta! Nếu trước kia chúng ta ra tay thì đã không đến phiên chiến đội quốc tế rồi! Nhiều hàng như vậy đều đã không còn!”

Chiến đôi quốc tế công bố số lượng ma túy trên ti vi nhiều kinh người!

Cái này làm cho tất cả mọi người đang ngồi đều đau lòng! Thật giống như trơ mắt nhìn người ta dọn đi từng rương từng rương vàng của mình vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện